Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 873: Tử Yên phu nhân tại website SStruyen.Net
Thạch Hạo làm huyện sử không đơn giản vì lấy tiền, gã muốn lập công. Thạch Hạo khao khát có ngày được vào quận chủ, bái vào môn hạ luyện dược đại sư.
Ngọc huyết trúc hành là dược liệu luyện dược sư. Tuy có ngọc huyết trúc hoang dã nhưng thứ này thưa thớt, nên khi luyện mệnh đan đẳng cấp thấp đa số môn phái lấy ngọc huyết trúc tự mình trồng để luyện.
Dược liệu mệnh đan cần lột xác, như trúc hành của ngọc huyết trúc. Số lần lột xác càng nhiều càng quý, muốn ngọc huyết trúc lột xác cũng rất khó khăn.
Lý Thất Dạ nhìn nước phù sa trong cái thùng to, hỏi:
– Là ngươi điều chế nước phù sa này?
– Không.
Thạch Hạo lắc đầu, nói:
– Ta chỉ là một dược sư nhỏ mới nhập môn, làm gì có năng lực điều phối loại nước phù sa này?
Đối với dược sư, trồng thuốc, nuôi thuốc là học vấn cao thâm. Học vấn này bao la mênh mông, như ngọc huyết trúc trừ địa điểm ra nước phù sa cũng rất quan trọng.
Mỗi môn phái truyền thừa có phương thuốc bí mật của mình, phương thuốc trồng dược có dính đến bí mật không truyền ra ngoài. Đa số đại dược sư sẽ không nói ra ngoài.
Thạch Hạo chỉ là tiểu dược sư vừa nhập môn nên tất nhiên không biết cách điều phối nước phù sa tưới ngọc huyết trúc.
Lý Thất Dạ ngửi nước phù sa, chấm một ít thè lưỡi liếm.
Lý Thất Dạ nói:
– Dùng tri thu thảo đốt thành tro rồi bỏ thêm đất tiêu tâm, chỉ là phối phương bình thường.
Thạch Hạo thấy Lý Thất Dạ liếm một cái đã nói ra cách điều chế nước phù sa, Thạch Hạo giật mình kêu lên:
– Lý huynh hiẻu cách nuôi trồng dược?
– Cũng không biết hiểu nhiều.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Trước kia ta có một bằng hữu hích nuôi trồng dược, ta ngẫu nhiên giúp một tay, thuận tiện học chút ít. Nhưng sở thích của ta không phải nó, chỉ học lóm vài chiêu, không xem như hiểu.
Thạch Hạo hiểu ra:
– Thì ra là vậy.
Thạch Hạo là người thành thật, Lý Thất Dạ nói có lớp có lang nên gã không nghi ngờ gì.
Thạch Hạo không biết Lý Thất Dạ nói bằng hữu là Dược Thần khao sáng quy tắc dược đạo, chuyện nhỏ này không là gì với Lý Thất Dạ. Năm xưa Lý Thất Dạ và Dược Thần đâu chỉ luyện ra đan dược kinh thế, bọn họ còn nuôi trồng vô số dược liệu, có một ít hồn thảo là hai người sáng tạo ra.
– Ta biết một phối phương trồng ngọc huyết trúc.
Lý Thất Dạ nói:
– Ngươi bắt chút ải địa hạt, nấu nhừ chúng nó ra, lại kiếm một ít phân của sài tượng, đốt hoa thụ, mạc kim thảo, huyết oa thành tro. Trộn chúng nó lại, nước một phần ba mươi điều chế thành nước phù sa, thứ này sẽ giúp ích rất lớn cho ngọc huyết trúc.
Nghe Lý Thất Dạ nói cách điều chế, Thạch Hạo nửa tin nửa ngờ hỏi:
– Có . . . Có . . . Có thật không?
Lý Thất Dạ vỗ vai Thạch Hạo:
– Ngươi yên tâm, ta sẽ không hại ngươi. Nếu ngươi muốn lập công thì hãy làm theo cách ta chỉ, trước kia lúc rảnh rỗi ta có trồng ngọc huyết trúc, hiệu quả tuyệt vời.
Thạch Hạo vội đáp?
– Được, vậy ta thử xem!
Một tuần sau, Thạch Hạo hưng phấn chạy vào phòng Lý Thất Dạ, phấn khởi đến nỗi nói lắp bắp.
Thạch Hạo kích động nói:
– Lý huynh, thật . . . Thật sự thành công! Trúc hành lột xác một lần trong một tuần. Đây . . . Đúng . . . Là . . . Là kỳ tích!
Lý Thất Dạ cười hỏi:
– Ta không lừa ngươi đúng không?
Thạch Hạo hưng phấn xoa tay:
– Quá thần kỳ, cứ tiếp tục thế này thì ngày ta giao trúc hành có thể nuôi được ngọc huyết trúc hành ba biến. Ta chưa từng trồng ra ngọc huyết trúc ba biến!
Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Thạch Hạo hưng phấn hoa tay múa chân. Phối phương của Lý Thất Dạ là cực phẩm với ngọc huyết trúc, hắn và Dược Thần từng nghiên cứu thật lâu mới chiêm nghiệm ra.
Tuy nhiên với Lý Thất Dạ, dược thân thì đây chỉ là trò vặt, không đáng gì.
Chuyện không đáng giá trong mắt Lý Thất Dạ nhưng với Thạch Hạo là thứ rất ghê gớm, có thể thay đổi vận mệnh của gã.
Thạch Hạo xoa tay, ngập ngừng:
– Lý huynh, cái này . . .
Cuối cùng Thạch Hạo lấy can đảm mở miệng hỏi:
– Phối . . . Phối . . . Phối phương của ngươi cho . . . Cho ta sử dụng tiếp được không?
Thạch Hạo là người thành thật, gã cũng muốn trở thành dược sư, gã biết vài quy tắc trong giới. Ví dụ phối phương là thứ không truyền ra ngoài, nếu không được chính chủ hay môn phái cho phép, lén dùng phối phương của người khác, một khi bị phát hiện sẽ bị người ta truy sát.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Không sao, ngươi lấy dùng đi. Dù sao ta chỉ trồng chơi, không hứng thú nuôi trồng dược.
Thạch Hạo hưng phấn cúi gập lưng:
– Đa tạ Lý huynh!
Chuyện không đáng gì với Lý Thất Dạ nhưng nó ảnh hưởng cả đời Thạch Hạo, gã không cảm kích sao được?
Lý Thất Dạ vỗ vai Thạch Hạo, cười nói:
– Chúng ta là ai với ai? Nên như vậy, nên.
Ngày tháng tiếp theo Lý Thất Dạ lo trị thương tu luyện, Thạch Hạo thì ngóng trông ngọc huyết trúc của mình trưởng thành. Khi nhìn ngọc huyết trúc hành lột xác, Thạch Hạo mừng hết lớn, lòng rất vui.
Trong khi Lý Thất Dạ ở Ngọc Huyết sơn tu luyện thì hoàng chủ Cự Trúc quốc mở cuộc họp.
Cự Trúc quốc không tính là truyền thừa lớn trong Dược vực Thạch Dược giới, sức ảnh hưởng kém xa đại giáo cường quốc hạng nhất đỉnh cao.
Cự Trúc quốc từng cường đại, vào thời thủy tổ Cự Trúc quốc từng khiến nhiều đại giáo cường quốc bái lạy. Thuở ấy không phải Cự Trúc quốc quyền khuynh thiên hạ mà vì thủy tổ Cự Trúc quốc khiến các môn phái vạn cổ, thậm chí toàn cửu giới tôn kính.
Chuyện quá khứ trong Cự Trúc quốc không ghi chép rõ ràng, các đời hoàng chủ chỉ biết khi thủy tổ dựng nước thì được nhiều đại truyền thừa, nhiều đế thống tiên môn trong cửu giới đến chúc mừng.
Truyền thuyết vật khổng lồ như Dược quốc, Tiễn Long thế gia đều đến chúc mừng. Khi thủy tổ dựng nước, còn đang nhiều truyền thừa khổng lồ trong cửu giới đến chúc mừng.
Mỗi khi các đời hoàng chủ đọc ghi chép này đều thấy khó tịn. Cự Trúc quốc không ra tiên đế, không phải đế thống tiên môn gì. Khi thủy tổ dựng nước lại làm nhièu vật khổng lồ đến chúc mừng, vật khổng lồ các giới cũng kéo đến, quá thần kỳ.
Cự Trúc quốc là một quốc gia yêu tộc, truyền ngôi vua không phải kiểu cha truyền con nối. Thủy tổ Cự Trúc quốc sau khi dựng nước từng lập tổ huấn rằn ngai vàng Cự Trúc quốc do người có tài giữ.
Giờ phút này, trong hoàng cung Cự Trúc quốc, hoàng chủ hiện thời là Tử Yên phu nhân, cũng có người gọi là Tử Yên bệ hạ.
Một nữ nhân ngồi trên ngai vàng, tử khí hừng hực, bóng dáng lắc lư. Nữ nhân hoa nhường nguyện thẹn, phong vận trưởng thành. Nữ nhân xinh đẹp động lòng người nhưng không tục, tử khí lượn lờ, cao nhã quý phái. Dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên của nàng càng tăng phần xinh đẹp, sức hấp dẫn.
Đây là Tử Yên phu nhân, hoàng chủ hiện thời của Cự Trúc quốc. Nàng được gọi là phu nhân không phải vì đã gả cho người, phu nhân là tôn xưng của người khác đối với nàng.
Tử Yên phu nhân là một gốc tử trúc thành đạo, đạo cơ rất vững chắc. Tử Yên phu nhân là hiền hoàng, giỏi mưu kế, thích cầu hiền, rất khiêm tốn, rộng lượng lễ độ.
Tuy Tử Yên phu nhân không phải yêu vương già nhất Cự Trúc quốc nhưng nàng rất được yêu vương, các thần dân Cự Trúc quốc kính yêu gọi là yêu hoàng.