Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 733: Ngũ hành tiên giáp (1) tại website SStruyen.Net
– Truyền nhân của Ngu Sơn lão tiên quốc?
Đám người chấn động, tu sĩ quỷ tộc không dám khinh thường.
Ngu Sơn lão tiên quốc là truyền thừa nhất môn song đế, về đế uẩn thì Ngu Sơn lão tiên quốc ít hơn Vạn Cốt Hoàng Tọa một vị tiên đế. Nhưng Ngu Sơn lão tiên quốc không hề yếu hơn Vạn Cốt Hoàng Tọa.
Từng có truyền thuyết khi Địa Ngu tiên đế còn trẻ được tạo hóa lớn trong đệ nhất hung mộ, đời sau có người cho rằng Địa Ngu tiên đế mở kho báu vô thượng, Ngu Sơn lão tiên quốc có nội tình siêu kinh người.
Có người nhỏ giọng nói:
– Truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc?
Nhiều người chưa từng nghe về truyền nhân của Ngu Sơn lão tiên quốc.
Lâu dài đến nay tuy Ngu Sơn lão tiên quốc uy hiếp thiên hạ nhưng rất điệu thấp, ít tham gia chuyện bên ngoài.
Nhiều người không biết chưởng môn Ngu Sơn lão tiên quốc là ai, truyền nhân đời thiếp theo là ai. Vì từ khi Ngu Sơn lão tiên quốc điệu thấp dần mờ nhạt trong mắt mọi người.
Có chưởng môn Nam Dao Vân nhớ ra:
– Ta nhớ rồi, đúng là Ngu Sơn lão tiên quốc có truyền nhân. Nghe nói khi đó mời một phần truyền thừa đi tham gia đại điển, nghe đồn chỉ mời đế thống tiên môn Nam Dao Vân, bao gồm Thiên Lý Hà.
Tiên Phàm, truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc, nhưng y không nổi tiếng trong U Thánh giới, siêu bí ẩn. Không ai biết xuất thân của Tiên Phàm, không biết y là nam hay nữ.
Năm xưa Ngu Sơn lão tiên quốc xác lập Tiên Phàm làm truyền nhân không tuyên bố thiên hạ mà mời số ít người đến dự lễ. Đế thống tiên môn như Thiên Lý Hà mới được mời, không bao gồm quỷ tộc.
Đế Tọa và Tiên Phàm giằng co trong không trung. Đế Tọa trừng thần giáp, Tiên Phàm thì ẩn bên trong áo giáp nên người ngoài không biết y có vẻ mặt gì.
Lý Thất Dạ là nhân vật chính cơn bão lại bị người lãng quên, hắn nhìn thần giáp có năm dị tượng,rất ngạc nhiên.
Lý Thất Dạ hỏi Lam Vận Trúc đứng bên cạnh:
– Tên này lợi hại thật, có lai lịch thế nào trong Ngu Sơn lão tiên quốc?
Lam Vận Trúc nhìn sư tôn của mình, lúc trước Bảo Quy Đạo Nhân cũng tham gia thịnh hội truyền ngôi, biết chút ít bí mật.
Lam Vận Trúc nói:
– Không rõ lai lịch cụ thể, nghe nói xuất thân nhân tộc. Ngu Sơn lão tiên quốc giữ kín thân phận Tiên Phàm, bản thân Tiên Phàm rất điệu thấp. Nhưng chắc chắn rằng sau khi Tiên Phàm được lập làm truyền nhân đã làm một chuyện ghê gớm.
Lý Thất Dạ nhìn Tiên Phàm trên bầu trời, hỏi:
– Vào chư tiên vực?
Lam Vận Trúc chấn động, Bảo Quy Đạo Nhân đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên.
Bảo Quy Đạo Nhân giật mình kêu lên:
– Sao công tử biết?
Lúc trước chuyện này bị giữ kín, nhân vật như Bảo Quy Đạo Nhân không nhiều chuyện, không truyền ra vụ này.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Không có gì, nhìn ngũ hành tiên giáp trên người Tiên Phàm là biết. Thứ này luôn giấu tong chư tiên vực, trên đời chưa từng có ai gặp. Muốn có được cái này phải vào chỗ sâu nhất chư tiên vực, sống sót xông ra sẽ được vài thứ, ví dụ ngũ hành tiên giáp.
– Công tử biết chư tiên vực?
Nam Dao Vân kinh ngạc hỏi:
– Chuyện . . . Chuyện này rất bí mật, người ngoài ít có ai biết:
– Đó là người khác, ta không nằm trong số đó.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Đời sau truyền rằng Địa Ngu tiên đế mở ra kho báu vô thượng trong đệ nhất hung mộ, sự thật không phải vậy, không liên quan chút nào. Địa Ngu tiên đế được một khối đất tiên, tức là chư tiên vực mà Ngu Sơn lão tiên quốc nói.
Lý Thất Dạ cười nói với Bảo Quy Đạo Nhân:
– Chưởng môn hiểu biết bao nhiêu về người này?
Lý Thất Dạ hếch cằm hướng Tiên Phàm đang kình với Đế Tọa.
Bảo Quy Đạo Nhân lắc đầu, nói:
– Biết rất ít. Năm xưa Ngu Sơn lão tiên quốc lập truyền nhân, tuy rằng ta tham gia nhưng không gặp mặt Tiên Phàm. Ít ai biết xuất thân, lai lịch của Tiên Phàm, dù là đệ tử Ngu Sơn lão tiên quốc cũng hiếm người rõ ràng. Chỉ biết Tiên Phàm được lập làm truyền nhân, Ngu Sơn lão tiên quốc giữ kín thân phận Tiên Phàm.
Lý Thất Dạ nhìn Tiên Phàm toàn thân bao bọc trong ngũ hành tiên giáp, sờ cằm nói:
– Thú vị.
Một đại giáo cường quốc lập truyền nhân, đặc biệt đế thống tiên môn là chuyện rất lớn, cực kỳ long trọng. Truyền nhân đại giáo cường quốc phải trải qua tông môn thử thách.
Tiên Phàm có thể trở thành truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc lại giữ kín lai lịch thân phận khá hiếm thấy trong các đại giáo cường quốc.
– Nghe nói Tiên Phàm được Ngu Sơn lão tiên quốc lập làm truyền nhân là có lý do, đồn rằng Tiên Phàm mở chư tiên vực.
Bảo Quy Đạo Nhân nói:
– Người ngoài hiểu biết ít ỏi về chư tiên vực của Ngu Sơn lão tiên quốc. Nghe đồn Tiên Phàm mở chư tiên vực, sau khi được lập làm truyền nhân thì đi vào chư tiên vực, từ đó không còn tin tức gì nữa.
– Chẳng có gì lạ.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Tiên Phàm ẩn trong ngũ hành tiên giáp, nói:
– Có thể được ngũ hành tiên giáp chứng minh hắn rất lợi hại. Tư chất, thực lực như vậy tương lai chấp chưởng Ngu Sơn lão tiên quốc không có gì lạ.
Lam Vận Trúc hỏi:
– Áo giáp đó rất lợi hại sao?
– Không chỉ lợi hại, lai lịch của nó hù chết người, rất cổ xưa.
Lý Thất Dạ nói:
– Ngũ hành tiên giáp không phải muốn là có. Không rèn luyện, không cơ duyên thì dù là tiên đế cũng không chiếm được ngũ hành tiên giáp. Nó không đơn giản là tiên giáp.
Ầm!
Tiên Phàm và Đế Tọa giằng co một lúc sau Đế Tọa bỗng ra tay. Một bàn tay Đế Tọa như thiên ấn, thiên ấn chụp xuống, cửu thiên thập địa bị bao lấy, sao vụt tắt, nhật nguyệt vô quang.
Thiên ấn bao trùm tựa như đế ấn trấn áp, uy không thể đỡ, thế không thể nghịch. Trăm vạn sinh linh run rẩy như nô bộc đối diện đế uy.
Đế Tọa ra tay kinh bát phương, chiến khung trời. Người trẻ tuổi hay thế hệ trước đều run sợ. Uy danh Đế Tọa quả nhiên khác với người bình thường, vừa ra tay đã kinh thiên.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Ngũ hành tiên giáp trên người Tiên Phàm bắn ra vô số linh giáp chớp mắt cấu trúc thành bức tường màu vàng, nguy nga ngàn vạn dặm cắt ngang bầu trời, vạn địch khó tấn công.
Ầm!
Đế Tọa ấn trọn trăng sao đập mạnh vào tường thành linh giáp vẫn không công phá được. Trường thành linh giáp hơi lắc lư nhưng không sập.
Mọi người không ngờ thần giáp trên người Tiên Phàm huyền diệu đến thế, đây không chỉ là thần giáp, nó còn là binh khí, biến ảo khó dò.
Tiên Phàm tràn đầy tự tin hú dài:
– Đến thiên ngoại đi! Hãy lấy đế khí ra, ta không muốn lấn lướt ngươi về mặt binh khí.
Tiên Phàm như rồng bay, thân như pưhượng múa đạp không bay lên, tư thế rượt trăng hái sao vọt lên vũ trụ.
Đế Tọa vẻ mặt trầm trọng, hét to. Xích hỏa kỳ lân hú dài, ngọn lửa rực cháy nháy mắt bước vào khung trời, đuổi theo Tiên Phàm.
Đám người nhìn nhau:
– Ra thiên ngoại chiến đấu?
Chiến đấu ở thiên ngoại chẳng phải là chiến tranh đẳng cấp cao sao? Nhiều lúc chỉ đại hiền hay tiên đế mới ra chiến trường thiên ngoại.
Nguyên nhân rất đơn giản, tồn tại nghịch thiên như vậy kịch chiến dưới đất thì nơi nào chịu nổi phá hoại? Thánh địa thần thổ được gia cố cũng chưa chắc chịu nổi.
Có người nhỏ giọng nói:
– Đây đều là thiếu niên tiên đế, vừa khai chiến đã chọn thiên ngoại, rất bá khí.