Chương 682: Cự Khuyết thánh tử (2)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 682: Cự Khuyết thánh tử (2) tại website SStruyen.Net
Lý Thất Dạ chưa hành động Đại Trí thiền sư đã giành trước:
– Thiện tai, thiện tai. Lý huynh, giết gà cần gì dùng dao mổ trâu? Để bần tăng làm là được.
Kiếm Huyền cứ đối địch chọc giận Quỷ Trùng Ma Tử lên máu:
– Kiếm Huyền, ngươi cố tình muốn đối đầu với bổn tọa phải không?
Đại Trí thiền sư không để bụng, mỉm cười nói:
– Cố ý đối đầu với ngươi rồi sao? Quỷ Trùng, hòa thượng ta đây sợ ngươi chắc?
Quỷ Trùng Ma Tử biểu tình cực kỳ khó xem trừng Đại Trí thiền sư.
Đại Trí thiền sư nói có lý, cùng là truyền nhân đế thống tiên môn, Quỷ Trùng Ma Tử luôn kiêu căng. Đại Trí thiền sư là truyền nhân Minh Độ Trạch, cũng có vốn liếng kiêu ngạo nên không sợ gì Quỷ Trùng Ma Tử.
– Kiếm Huyền huynh, cần gì như vậy?
Cự Khuyết thánh tử giảng hòa:
– Vì một nhân tộc làm quỷ tộc chúng ta nội đấu, chuyện này nói ra khiến người cười chê. Kiếm Huyền huynh cần gì nhúng tay vì một nhân tộc?
Đại Trí thiền sư lắc đầu, nói:
– Bần tăng không nói mình đại biểu quỷ tộc.
Đại Trí thiền sư cười nói:
– Nhưng hôm nay Quỷ Trùng muốn đánh nhau thì bần tăng chơi tới cùng. Hòa thượng ta gai mắt hắn rồi sao? Không phục thì qua đây!
Đại Trí thiền sư nói cực kỳ bá khí, hoàn toàn không giống giọng điệu của người xuất gia, mà dù sao gã là hòa thượng giả.
Tu sĩ trẻ tuổi, thiên tài trẻ tuổi khoanh tay đứng nhìn. Đại Trí thiền sư nói kiêu ngạo thật nhưng gã có tư cách bá khí.
Quỷ Trùng Ma Tử tức hộc máu, lạnh lùng nói:
– Kiếm Huyền, ngươi nghĩ bổn tọa sợ ngươi? Hai ngươi lên đi, bổn tọa xử cả hai!
– Hai người cùng lên?
Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, chậm rãi nói:
– Chỉ bằng vào ngươi? Chưa đủ tư cách. Ngươi, ngươi, cả hai lên đi.
Lý Thất Dạ chỉ vào Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử.
– Thật lớn lối!
Cự Khuyết thánh tử lạnh lùng nói:
– Nơi này không phải chỗ cho nhân tộc nhà ngươi giương oai.
Cự Khuyết thánh tử sớm có ý định đánh gục Lý Thất Dạ, gã nghe Bách Gia Chư Tử nói Lý Thất Dạ có cách đến bờ bên kia liền vội vàng chạy đến.
Lý Thất Dạ nói:
– Nói nhảm nhiều quá.
Lý Thất Dạ đạp một cước, chân che trời như từng ngọn núi thần rít gào bay tới.
Nét mặt Cự Khuyết thánh tử sa sầm, cơ thể như rắn nước vặn vẹo tránh chân Lý Thất Dạ với góc độ khó tin.
– Chịu chết đi!
Quỷ Trùng Ma Tử ra tay nhanh như tia chớp kèm theo quỷ khí cuồn cuộn tựa biển cả quét đến.
Đại Trí thiền sư niệm kinh:
– A di đà phật, thiện tai, thiện tai.
Đại Trí thiền sư như kim cương hóa thân, phật châu vung lên tựa cột chống trời dễ dàng chặn lại Quỷ Trùng Ma Tử.
Cự Khuyết thánh tử thoát khỏi chân Lý Thất Dạ, nói với Đại Trí thiền sư:
– Kiếm Huyền huynh, ngươi và ta cùng là người Bắc Trạch Địa, chung sống hòa bình. Hôm nay nếu ngươi bao che con kiến nhân tộc thì đừng trách ta và Quỷ Trùng huynh hợp sức, chờ chúng ta đánh bại Kiếm Huyền huynh rồi giải quyết con kiến nhân tộc cũng như nhau!
Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử rất e ngại Đại Trí thiền sư. Một người muốn giết Lý Thất Dạ rửa nhục, người kia muốn bắt sống hắn. Dù thế nào thì Đại Trí thiền sư nhúng tay vào sẽ làm hỏng chuyện.
– Hợp tác?
Lý Thất Dạ không tức giận nhưng Đại Trí thiền sư phản ứng rất lớn, gã cười to bảo:
– Hai ngươi cùng lên đi!
Ong ong ong ong ong!
Người Đại Trí thiền sư phát ra đế uy tiên thể cuồn cuộn như thể có một vị tiên đế đứng sau lưng.
Không cần nói nhiều, không cần làm ra vẻ, đế uy tiên thế quét ngang tựa như tiên đế đến, cửu thiên thập địa quỳ rạp. Bóng đen khổng lồ, vua cá nuốt trời ở phía xa cũng nhìn sang.
Các cường giả tu sĩ chấn động, không kiềm được thụt lùi:
– Tiên đế bảo khí!
Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử biến sắc mặt nói:
– Đế binh!
Hai người biểu tình cực kỳ khó xem.
Đại Trí thiền sư cười gian:
– Như thế nào? Các người là truyền nhân đế thống tiên môn chắc sẽ không đến nỗi không mang một, hai tiên đế bảo khí đúng không? Thế thì rất mất mặt. Chỉ là tiên đế bảo khí, chư lão của các ngươi keo kiệt vậy sao?
Đại Trí thiền sư nói quá độc mồm, mặt Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử xanh như tàu lá chuối. Ba người cùng là truyền nhân đế thống tiên môn, nếu đấu đơn thì chưa biết lộc về tay ai.
Nhưng Đại Trí thiền sư mang theo tiên đế bảo khí, dù đế thống tiên môn, Quỷ Trùng Ma Tử mạnh đến mấy cũng chỉ đành ngậm bồ hòn. Thực lực ba người cách biệt quá xa, tiên đế bảo khí xuất hiện, tất cả không còn đường xoay sở.
Đối diện Đại Trí thiền sư nắm giữ tiên đế bảo khí, Quỷ Trùng Ma Tử và Cự Khuyết thánh tử có hợp sức lại chưa chắc chiếm ưu thế được chút nào. Hai người có đế thuật nghịch thiên nhưng Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử không muốn mạo hiểm. Một khi bị tiên đế bảo khí đánh trúng, cho dù cơ thể bọn họ có cường đại đến mấy cũng sẽ bị hủy diệt.
Nhiều người nín lặng, đây chính là tiên đế bảo khí, không phải thứ bình thường. Dù là đế thống tiên môn thường chỉ có một, hai tiên đế bảo khí, người trẻ tuổi bình thường làm sao mang theo tiên đế bảo khí chạy khắp nơi như Đại Trí thiền sư?
Quỷ Trùng Ma Tử lạnh lùng nói:
– Dùng đế binh giành phần thắng thì anh hùng gì?
Quỷ Trùng Ma Tử không muốn chống lại tiên đế bảo khí, trừ phi gã tu luyện tiên thể.
Đại Trí thiền sư liếc Quỷ Trùng Ma Tử:
– Ta dùng tiên binh áp chế ngươi rồi sao? Không phục? Không phục thì tới đây cắn ta đi! Không lấy ra được tiên đế bảo khí còn không biết ngượng khoe mình là truyền nhân đế thống tiên môn!
Đại Trí thiền sư làm bộ dáng con nhà giàu, không có chút phong độ hòa thượng, tất nhiên gã không phải hàng thật.
Bị Đại Trí thiền sư châm chọc, Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử tức run người. Hai người vội vàng đến Phong Đô thành, có xin tông môn cho mượn tiên đế bảo khí nhưng chư lão chưa phê duyệt.
Đại Trí thiền sư thì khác, gã sớm có thể nhận địa vị Minh Độ Trạch nên tất nhiên được quyền quản lý tiên đế bảo khí.
– Tốt, họ Kiếm, ngươi có giỏi thì chờ đó!
Quỷ Trùng Ma Tử nghẹn cục tức hăm dọa:
– Đừng tưởng rằng chỉ mình Minh Độ Trạch có tiên đế bảo khí!
Đại Trí thiền sư liếc Quỷ Trùng Ma Tử:
– Chờ thì chờ, chẳng lẽ hòa thượng ta cái thứ sợ sâu không ra sâu, quỷ không ra quỷ nhà ngươi?
Quỷ Trùng Ma Tử giận dữ xoay người đi, gã rất muốn liều mạng nhưng không có tiên đế bảo khí trong tay, cứng rắn đấu với Đại Trí thiền sư là trứng chọi đá.
Quỷ Trùng Ma Tử rời đi, Cự Khuyết thánh tử nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói với Đại Trí thiền sư:
– Kiếm Huyền huynh, ngươi che chở hắn được một lúc nhưng không thể cứu hắn cả đời.
Cự Khuyết thánh tử muốn tìm hiểu cách vượt biển của Lý Thất Dạ, không ngờ bị Đại Trí thiền sư nhúng tay vào hỏng chuyện.
Đại Trí thiền sư bật cười, lạnh băng nhìn Cự Khuyết thánh tử:
– Cự Khuyết, ngươi quá xem trọng mình, cho rằng ngươi là vô địch thế hệ trẻ sao? Lý huynh còn cần ta che chở? Ha ha, ta ra tay vì gai mắt các người, đánh tan khí thế càn rỡ đó. Hay ngươi nghĩ mình là thiên tài mạnh nhất Bắc Trạch Địa?

Prev
Next