Chương 656: Thanh kim tử (2)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 656: Thanh kim tử (2) tại website SStruyen.Net
Nhắc đến tên Đế Tọa làm tim các tu sĩ trẻ tuổi rung lên. Cái tên Đế Tọa như sấm bên tai trong U Thánh giới.
Xuất thân từ Vạn Cốt Hoàng Tọa đủ khiến người chú ý, Đế Tọa là truyền nhân Vạn Cốt Hoàng Tọa đã định rất bất phàm. Truyền thừa nhất môn tam đế, Đế Tọa là truyền nhân thì lợi hại, kinh diễm tuyệt thế biết bao.
Bởi vậy nhiều người trong U Thánh giới khi nhắc Đế Tọa sẽ tăng thêm xưng hô đại nhân, tỏ rõ địa vị của gã.
Thần Nhiên hoàng tử kiêu ngạo nói:
– Nếu đệ nhất hung mộ mở thì tỷ phu của ta sẽ đến, chỉ mình tỷ phu của ta có tư cách sở hữu tiên thuật bất tử trong đệ nhất hung mộ!
Nhắc đến tỷ phu là Thần Nhiên hoàng tử rất hãnh diện, kiêu ngạo. Tỷ phu của gã là người trẻ tuổi nổi tiếng nhất U Thánh giới hiện nay, được người gọi là có khả năng trở thành tiên đế nhất.
– Đế Tọa đại nhân đích thân đến.
Nhiều người hút ngụm khí lạnh, không ai dám cười nhạo Thần Nhiên hoàng tử kiêu căng. Đối với nhiều người thì có tỷ phu như Đế Tọa đúng là chuyện đáng để kiêu ngạo.
Thần Nhiên hoàng tử nói quá ngạo, trong mắt không người. Nhưng nhắc tới Đế Tọa, dù là thiên tài cỡ nào cũng chịu phục. Nếu trong đệ nhất hung mộ có tiên thuật bất tử thật sự thì chắc chắn Đế Tọa là một trong những người có tư cách lấy được nó.
Thanh Kim Tử cười hùa theo:
– Nếu Đế Tọa đại nhân đích thân đến thì tại hạ nhất định sẽ bái kiến, để nghe đại đạo của Đế Tọa đại nhân.
Thanh Kim Tử không phải kẻ yếu, trong Đông U Cương có tin đồn gã đã bước chân vào cảnh giới thánh tôn, thực lực mạnh hơn Dạ Sát, Ma Lợi Đao. Nhưng bây giờ Thanh Kim Tử hết sức khiêm tốn đủ nói lên Đế Tọa cường đại, đáng sợ thế nào.
Không ai cười nhạo Thanh Kim Tử, đổi lại người khác cũng giống vậy, thiên tài kiêu ngạo đến mấy gặp phải Đế Tọa thì sẽ rụt vòi.
Thần Nhiên hoàng tử cười nói:
– Sau khi tỷ phu của ta đến chắc chắn sẽ nói cho Thanh Kim huynh.
Nhiều người nhìn nhau, nhỏ giọng xì xầm chuyện Đế Tọa sẽ đến. Cũng có người bàn tán đệ nhất hung mộ có thật sự mở ra không.
Có tu sĩ trẻ tuổi khi nhắc đến đệ nhất hung mộ thì hớn hở bảo:
– Đệ nhất hung mộ sắp mở ra thật không?
Có nhắc đến Đế Tọa thì buồn bã thở dài thườn thượt:
– Đế Tọa tự mình đến, bao nhiêu người lu mờ.
Tu sĩ trẻ tuổi đó nói có lý, nếu Đế Tọa đến thật, không biết bao nhiêu người lu mờ, không dám tranh chấp với gã.
Khi mọi người thảo luận, Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết ngồi trong góc, nhắm mắt dưỡng thần chờ Tiểu Quỷ đến.
Một lúc lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết nhỏ giọng nói:
– Dạ Sát nhìn chúng ta chằm chằm.
Đôi mắt âm u của Dạ Sát đang nhìn Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết, đáy mắt tràn ngập sát ý. Trước đó Dạ Sát muốn giết Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết, cướp báu vật của hai người, sau này Đại Trí thiền sư chen chân phá rối.
Giờ gặp laị Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết khiến Dạ Sát nổi sát ý, nhưng chỗ này nhiều người lộn xộn, gã không dám tùy tiện ra tay.
Nghe Thu Dung Vãn Tuyết nói, Lý Thất Dạ vẫn nhắm mắt dưỡng thần, mi mắt không nhướng lên một li.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Mặc kệ loại ruồi bọ đó đi, nếu hắn muốn chết thì ta sẽ thành toàn.
Thu Dung Vãn Tuyết im lặng, nàng không nghi ngờ Lý Thất Dạ tự tin nhưng nếu bị Dạ Sát nghe thấy sẽ rất rắc rối.
Thu Dung Vãn Tuyết xuất thân từ tộc nhỏ, nàng là tộc trưởng nhiều lúc lựa chọn lùi bước. Thu Dung Vãn Tuyết khác hẳn với Lý Thất Dạ hùng hổ dọa người, trong mắt không chứa ai.
Sắc trời dần tối, ngày càng nhiều người đến tham gia đấu giá. Trong đó có nhiều đệ tử đại giáo cường quốc, thậm chí là đạo hạnh. Khi nhiều người tới cổ trạch, tụm năm tụm ba ở một góc chờ đợi đấu giá.
Khi màn đêm buông xuống, chính giữa cổ viện có một người chui ra, không thấy rõ người đó đến như thế nào, như thể y luôn đứng đó.
Bỗng có người xuất hiện làm nhiều người giật mình, mọi người tập trung nhìn.
Người đó mỉm cười nói:
– Các vị quan gia, các người đến tham gai Tiểu Quỷ phách quan làm ta rất vui. Chúng ta không nói nhiều nữa, bây giờ bắt đầu phách quan!
Nhìn người đột nhiên xuất hiện, có người ngần ngừ hỏi:
– Ngươi . . . Ngươi là Tiểu Quỷ?
Người kia cười tủm tỉm trả lời:
– Có giả bao đổi. Ta là Tiểu Quỷ, Tiểu Quỷ chính là ta.
Nhìn người đột nhiên xuất hiện, đám tu sĩ trẻ tuổi quay sang ngó sau, mọi người cảm thấy rất hoang đường. Khi bọn họ nghe nói về Tiểu Quỷ phách quan, nhiều người cho rằng chủ trì hội đấu giá là một vị quỷ sứ Phong Đô thành.
Nhưng người đột nhiên xuất hiện không giống tưởng tượng chút nào. Đó là một lão nhân, vóc dáng cao to, không nhỏ chút nào. Lão nhân râu tóc bạc phơ, râu thật dài, mặt hiền từ như một lão gia gia từ thiện.
Không ai liên tưởng được lão nhân và Tiểu Quỷ là một, rõ ràng chỉ là lão nhân hiền lành bình thường.
Nhiều tu sĩ trẻ tuổi mở thiên nhãn ra muốn xem lão nhân là người hay quỷ, nhưng không ai có thể nhìn thấu lão nhân trước mắt.
Có tò mò hỏi:
– Lão là người hay quỷ?
Tiểu Quỷ mỉm cười nói:
– Đây là bí mật!
Tiểu Quỷ lộ vẻ bí hiểm làm các tu sĩ trẻ tuổi càng tò mò hơn.
Không thể mở thiên nhãn nhìn xem lão nhân là người hay quỷ nhưng nhìn ngang ngó dọc không thấy lão giống quỷ. Tuy nhiên nếu lão nhân không phải quỷ thì là gì? Tu sĩ thế hệ trước tuyệt đối không vào Phong Đô thành, dù là người cường đại cỡ nào cũng vậy, trừ phi không muốn sống nữa.
Nếu lão nhân là người thì tại sao vào Phong Đô thành? Ai đều nhìn ra Phong Đô thành không ảnh hưởng được lão. Người nào huyết khí cạn kiệt khi vào Phong Đô thành sẽ bị ảnh hưởng, đặc biệt tu sĩ thế hệ trước chịu ảnh hưởng càng lớn hơn, nhưng Tiểu Quỷ thì không.
Nhiều người rất khó hiểu.
Thu Dung Vãn Tuyết nhỏ giọng hỏi Lý Thất Dạ:
– Lão ta thật sự là quỷ sao?
Ban đầu Thu Dung Vãn Tuyết cho rằng Tiểu Quỷ là một quỷ sứ thấp bé, nhỏ tuổi, không ngờ đó là một lão nhân hiền lành.
Lý Thất Dạ nhìn Tiểu Quỷ, mỉm cười nói:
– Lão sao . . .
Lý Thất Dạ lắc đầu:
– Điều này . . . Sợ là không ai biết.
Thu Dung Vãn Tuyết tin tưởng Lý Thất Dạ biết nhưng hắn không muốn trả lời.
Tiểu Quỷ cười nói:
– Được rồi, không nói nhiều nữa, bắt đầu đấu giá. Nguyên tắc rất đơn giản, không cần bảo bình hay tinh bích, cũng không cần cá Dạ Dương. Ta lấy một thứ ra, ai đều có thể đổi đồ với ta. Miễn là thứ ta thích thì ta sẽ đổi với kẻ đó.
Nhiều người nhìn nhau, đây mà là hội đấu giá gì? Là lấy vật đổi vật mới đúng, kiểu đấu giá này thật mới lạ.
Tiểu Quỷ lấy một tiểu quan ra, kích cỡ không lớn, chừng một cái rương. Tiểu quan như khắc bằng ngọc bích, hồn nhiên thiên thành. Tiểu quan toát ra hơi thở lạnh lẽo.
Tiểu Quỷ nhẹ nhàng mở tiểu quan ra, bên trong lóe ánh sáng ngọc, vang tiếng ngân trong trẻo, thanh âm như có kim châu lăn trên bàn ngọc.
Mọi người nhìn thì thấy trong tiểu quan chứa một cái kén, kén nhỏ cỡ nắm tay, kén màu xanh biếc như bện bằng ngọc bích, rất thần kỳ.
Tiểu Quỷ mỉm cười nói:
– Đây là kén Thúy Thiên Thiền! Ấu trùng ở bên trong, chờ ấu trùng ấp ra thì Thúy Thiên Thiền sẽ phá kén.

Prev
Next