Chương 588: Một tay trấn đế hoàng (1)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 588: Một tay trấn đế hoàng (1) tại website SStruyen.Net
Cuối cùng Lục Bạch Thu thật sâu hướng Lý Thất Dạ khom người hành lễ một cái, xoay người rời đi.
– Cái gì?
Sau khi đám người Tĩnh Khê quốc sư trở về, Tĩnh Khê quốc chủ vừa ngheđược hồi báo nhất thời không khỏi vì thế mà tức giận, hắn không khỏiđộng dung nói:
– Ngay cả quốc sư cũng không phải là đối thủ của hắn!
– Hồi bẩm bệ hạ, nói ra thật xấu hổ, cựu thần dưới một chiêu liền không địch lại, không thể rõ ràng là hắn có lai lịch gì!
Tĩnh Khê quốc sư vội vàng nói.
Mặc dù bị Lý Thất Dạ một chiêu đánh bại, nhưng mà Tĩnh Khê quốc sư không dám sinh lòng oán hận, lão tu sĩ trải qua rất nhiều sinh nghiệm, sónggió này như hắn biết được, thế gian có một ít tồn tại mà bọn hắn tuyệtđối không thể chọc vào!
– Lục đường chủ, vị Lý Thất Dạ này đến tột cùng là có lai lịch như thế nào?
Tĩnh Khê quốc sư trầm giọng nói.
Lục Bạch Thu khẽ lắc đầu nói:
– Bệ hạ, ta đối với lai lịch của hắn cũng không biết gì cả, ta cùng hắnchỉ là ngẫu nhiên mà thôi, sau đó lại được hắn chỉ điểm mới đánh bại OaGiải tộc.
– Hắc, Lục đường chủ, ngươi cùng họ Lý kia đi lại gần như thế, cư nhiênkhông biết rõ lai lịch của hắn, hắc, lời này nói ra người nào sẽ tintưởng?
Hiên Thiếu Quân có thương tích trên người ở một bên âm dương quái khí mà nói.
Hắn bị Lý Thất Dạ trấn áp dưới đáy biển, trong lòng không khỏi oán hậnvạn phần, hắn chính là thiên tài của Tĩnh Khê quốc, lại bị một cái tiểubối vô danh trấn áp, đây đối với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã!
– Một cường giả như thế bản thân ta ngược lại là muốn nhìn xem năng lực của hắn một chút!
Tĩnh Khê quốc chủ hai mắt mãnh liệt, không khỏi trầm giọng nói, lời vừadứt, quanh thần hắn triển khai từng đạo thần hoàn, không nghi ngờ chútnào, Tĩnh Khê quốc chủ là một vị Thánh Tôn cường đại.
– Bệ hạ, đây chỉ sợ không thể!
Lục Bạch Thu nghe được lời như vậy, nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng nói:
– Lý đạo huynh chỉ là vì thần đảo bị lạc mà đến, cũng không phải là địch với Tĩnh Khê quốc chúng ta…
– Yêu, Lục đường chủ, ngươi đây là ý gì?
Hiên Thiếu Quân cười lạnh nói:
– Đả thương đệ tử Tĩnh Khê quốc chúng ta, làm nhục quốc sư chúng ta, đây chính là địch của Tĩnh Khê quốc chúng ta. Bệ hạ công pháp vô địch, vẻnvẹn là một cái tiểu bối thì tính là thứ gì. Chẳng lẽ Lục đường chủ cùngphe với họ Lý kia, muốn cấu kết địch nhân….
– Ngươi?
Lục Bạch Thu nhất thời giận dữ, nhưng mà vẫn nhịn xuống một hơi này, khuyên bảo Tĩnh Khê quốc chủ nói:
– Bệ hạ, lấy ý kiến của ta, Lý đạo hữu cũng không phải hướng về phíaTĩnh Khê quốc chúng ta mà đến, chúng ta sao không lùi lại một bước, trời cao biển rộng.
Lục Bạch Thu tin tưởng Lý Thất Dạ cũng không phải là nói đùa, nếu nhưTĩnh Khê quốc bọn họ thật sự lại đi trêu chọc hắn, chỉ sợ hắn thật sẽtiến vào Tĩnh Khê quốc.
– Bệ hạ, cựu thần cũng cảm thấy lời của Lục đường chủ có lý, lần xung đột này là do cựu thần hành sự lỗ mãng!
Tĩnh Khê quốc sư cũng vội vàng nói:
– Nếu như hắn có lòng là địch với chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ không bỏ quacho đám người cựu thần. Lấy ý kiến của cựu thần, hắn tất có lai lịchkinh thiên, chúng ta không cần thiết nhất thời tranh giành khí phách với hắn, rước lấy cường địch!
– Bất kể như thế nào ta tự mình đi gặp.
Tĩnh Khê quốc chủ trầm giọng nói:
– Bên trong cương quốc chúng ta xuất hiện một cường giả như vậy, nếukhông dò xét lai lịch thì như thế nào để cho người ta an tâm.
Tĩnh Khê quốc chủ nói như vậy để cho trong lòng Lục Bạch Thu không khỏibắt đầu thấp thỏm không yên, nàng cũng không hi vọng nhìn thấy Tĩnh Khêquốc xung đột với Lý Thất Dạ, nàng tin tưởng Lý Thất Dạ tuyệt đối không
phải là người thích nói giỡn!
– Oanh oanh!
Khi chiến xa nghiền qua thượng không của Thiên Quần đảo, không biết đãkinh động đến bao nhiêu người, thời điểm không ít tiểu tu sĩ của ThiênQuần đảo xa xa nhìn thấy mấy ngàn Tĩnh Khê quốc vệ đội mang trụ giáphoành không mà đến đều không khỏi sắc mặt đại biến.
– Đã xảy ra chuyện gì, dĩ nhiên là quốc chủ thân chinh!
Thấy Tĩnh Khê quốc chủ ngồi ở trên long xa, tu sĩ của Thiên Quần đảokhông khỏi sắc mặt trắng bệch. Tĩnh Khê quốc chủ là một vị Thánh Tôn khó lường, hắn là cực ít khi ló mặt, trừ phi là phát sinh thiên đại sựtình, nếu không là khó kinh động đến hắn.
Hiện tại Tĩnh Khê quốc chủ đích thân tới, đây là đại sự bực nào, cái này làm sao lại không để cho rất nhiều tiểu tu sĩ của Thiên Quần đảo vì đómà hoảng sợ thất sắc.
Trong nháy mắt, hơn ngàn cao thủ của Tĩnh Khê quốc thoáng cái bao vây quanh hòn đảo mà Lý Thất Dạ đang ở.
Trong lòng Lục Bạch Thu nặng trịch, nhưng mà nàng như cũ muốn giữa TĩnhKhê quốc bọn họ cùng Lý Thất Dạ có thể thương lượng, nàng vội vàng hướng Tĩnh Khê quốc chủ thỉnh an nói:
– Bệ hạ, để cho đệ tử mời Lý đạo huynh đến đây nói chuyện thì như thế nào?
– Hắc, Lục đường chủ, ngươi cùng họ Lý giao hảo, ai biết ngươi có hướngđịch nhân mật báo hay không? Vạn nhất họ Lý đào thoát, LỤc đường chủ códám gánh trách nhiệm không. Lục đường chủ, ta nhưng là vì muốn tốt chongươi, tội phản quốc cũng không phải là tội nhỏ!
Hiên Thiếu Quân âm dương quái khí nói.
– Ngươi!
Sắc mặt của Lục Bạch Thu nhất thời đại biến, Hiên Thiếu Quân chụp mũ như vậy, người nàng cũng là lửa giận ngút trời, nàng không khỏi lạnh lùngnói:
– Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do!
– Cho nên ta mới là vì tốt cho Lục đường chủ, vào lúc này Lục đường chủ
nếu như đối với cương quốc trung thành cảnh cảnh, liền nên tránh để hiềm nghi.
Hiên Thiếu Quân hướng Tĩnh Khê quốc chủ thỉnh an nói:
– Bệ hạ, tạm thời đợi ta đi đem họ Lý gọi ra!
– Đi đi, mời hắn tới gặp ta!
Tĩnh Khê quốc chủ ngồi trên long xa, rất có ba phần khí thế cao cao tạithượng, đối với hắn mà nói cũng không tính là xem thường, dù sao hắn với tư cách là một cường giả thành danh đã lâu, với tư cách là một đờiThánh Tôn, đích xác là có vốn liếng để tự ngạo.
Trong lòng Lục Bạch Thu nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xem ra một trậnphong ba này muốn nhẹ nhàng là chuyện không có khả năng rồi, nàng mộtmực không hi vọng phát sinh xung đột như vậy, nhưng mà chuyện này nànghoàn toàn không có quyền lực quyết sách.
Sau khi Hiên Thiếu Quân lĩnh mệnh, xuất hiện ở trên bầu trời của hòn đảo Lý Thất Dạ ở lại, hô to nói:
– Họ Lý, mau tiến lên bái kiến bệ hạ chúng ta!
Lý Thất Dạ ngồi ở trên đảo nhỏ chỉ là nhìn thoáng qua một cái, cong chỉbắn ra, “phốc” một tiếng, Hiên Thiếu Quân ngay cả cơ hội kêu thảm thiếtcũng không có, dưới một ngón tay đã bị đánh thành huyết vụ.
Biến dị đột nhiên này nhất thời để cho cường giả Tĩnh Khê quốc đi theomà đến sắc mặt đại biến, Hiên Thiếu Quân là thiên tài trẻ tuổi có tiềmlực nhất của Tĩnh Khê quốc bọn họ, lại bị người dùng một ngón tay bắnchết như thế.
– Tiểu bối, ngươi đây cũng quá cuồng vọng đi!

Prev
Next