Chương 5416: Cự Uyên Kiếm Đạo

Vào thời điểm này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đứng ra, ý tứ của hắn không thể rõ ràng hơn được nữa, hắn muốn động thủ với Lý Thất Dạ, thậm chí có thể nói, sắp ra tay chém Lý Thất Dạ.
Nghe được Lâm Uyên Kiếm Thiếu lời nói, làm cho mọi người ở đây không khỏi hai mặt nhìn nhau, vào lúc này, tất cả mọi người cảm thấy có chút trùng hợp.
Sau khi Kiếm Cửu và Tùng Diệp Kiếm Chủ kết thúc cuộc quyết chiến, Lâm Uyên Kiếm Thiếu liền gây khó dễ với Lý Thất Dạ, mà vào thời điểm này, cường đạo mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch đều hợp lại tiến đánh Huyền Giao đảo.
Mọi thứ cũng quá xảo hợp, hơn nữa thời gian cũng quá mức trùng khớp đi, không phải phát sinh trước khi Kiếm Cửu quyết chiến với Tùng Diệp Kiếm Chủ, cũng không phải phát sinh sau khi mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch tiến đánh Huyền Giao đảo, lại phát sinh đúng vào lúc khi mười lăm đảo Vân Mộng trạch tiến đánh Huyền Giao đảo.
Tất cả mọi thứ cũng quá mức trùng hợp, tại thời điểm Lâm Uyên Kiếm Thiếu gây khó dễ, cũng chính là lúc mười lăm đảo Vân Mộng trạch tiến đánh Huyền Giao đảo, từ hai phía xem xét lại, chính là hô ứng lẫn nhau.
Tất cả mọi người đều không tin có chuyện trùng hợp như thế, thậm chí khiến cho người ta cảm thấy, Bát Bách Lý Đình tiến đánh Huyền Giao đảo, điều này tựa như là chặt đứt sự trợ giúp của Lý Thất Dạ.
Mọi người đều biết rằng, Lý Thất Dạ thuê đại lượng tu sĩ cường giả, toàn bộ bọn hắn đều tập trung ở Huyền Giao đảo.
Vào giờ phút này, Bát Bách Lý Đình liên kết tất cả cường đạo của mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch, phát động nổi công kích đối với Huyền Giao đảo, bằng cách này, những tu sĩ cường giả được Lý Thất Dạ thuê bảo hộ kia, không có cách nào đi trợ giúp cho Lý Thất Dạ, bọn hắn một khi bị vây khốn, chính là không thể bứt ra cứu chủ.
Vào lúc này, Lý Thất Dạ chẳng phải đang một thân một mình sao, trong hoàn cảnh như vậy, chẳng phải là lúc Lý Thất Dạ yếu ớt nhất sao? Lúc này không xử lý Lý Thất Dạ, còn đợi tới khi nào?
Nghĩ đến khả năng này, tất cả mọi người cảm thấy suy đoán này rất có lý, là có khả năng lớn nhất, đây chính là Lâm Uyên Kiếm Thiếu cùng Bát Bách Lý Đình trong ngoài hợp tác, muốn cho Lý Thất Dạ một đòn trí mạng.
“Bát Bách Lý Đình lại cùng đại giáo chính phái hợp tác sao?” Có tu sĩ không khỏi lẩm bẩm nói thầm.
Xét cho cùng, cho dù là Bát Bách Lý Đình, hay là những hòn đảo khác, cũng đều là một đám cường đạo thổ phỉ, có thể nói, thân phận của bọn hắn cùng với Hải Đế kiếm quốc đệ nhất đại giáo là không hợp nhau, thậm chí có thể nói rằng, song phương còn là tử địch, dù sao, Hải Đế kiếm quốc có thể đại diện cho môn phái chính đạo tại Kiếm Châu.
Hải Đế kiếm quốc mang sứ mệnh diệt trừ gian ác khắp thiên hạ, dưới loại tình huống này, Bát Bách Lý Đình đám cường đạo thổ phỉ này sẽ đi cùng Hải Đế kiếm quốc một chỗ sao? Sẽ hợp tác sao?
“Không có gì là không thể.” Có một vị cường giả thế hệ trước trầm ngâm nói: “Nếu như Hải Đế kiếm quốc lên tiếng, e rằng Bát Bách Lý Đình sẽ không cự tuyệt, phải biết rằng, cự tuyệt Hải Đế kiếm quốc, đó chính là phải trả một cái giá cực lớn.”
Lời như vậy, làm cho không ít người trong lòng chấn động, Hải Đế kiếm quốc chính là thiên hạ đệ nhất đại giáo, nếu như nói, Hải Đế kiếm quốc thật sự đứng lên hô hào, hiệu triệu thiên hạ vây quét Vân Mộng trạch, cho dù Vân Mộng trạch có cường đại tới đâu, cũng không phải là đối thủ của Hải Đế kiếm quốc loại quái vật khổng lồ này.
Cho nên, nếu như Lâm Uyên Kiếm Thiếu đại diện Hải Đế kiếm quốc, đứng ra yêu cầu với Bát Bách Lý Đình vây quét Lý Thất Dạ, chỉ sợ Bát Bách Lý Đình bọn hắn cũng không dám cự tuyệt a.
Nghĩ đến điểm này, không ít tu sĩ cường giả trong lòng cũng theo đó giật mình.
“Xem ra, Lâm Uyên Kiếm Thiếu không chỉ là đến quan chiến nha, là có chuẩn bị mà đến.” Có tu sĩ không khỏi lẩm bẩm nói thầm.
Cũng có đại giáo cường giả khẽ nói: “Chuyện như thế, Hải Đế kiếm quốc làm sao sẽ nhịn được cơ chứ, dù sao cũng bị cướp hoàng hậu mà.”
Nghe nói như thế, mọi người cũng cảm thấy có đạo lý, Hải Đế kiếm quốc loại quái vật khổng lồ này, hoàng hậu của bọn hắn bị Lý Thất Dạ cướp đi, Hải Đế kiếm quốc sẽ nuốt được khẩu khí này sao? Khẳng định là muốn tiêu diệt Lý Thất Dạ.
Không hề nghi ngờ, lần này Lâm Uyên Kiếm Thiếu gây khó dễ với Lý Thất Dạ, đó chính là ý tứ này, Hải Đế kiếm quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Lý Thất Dạ.
Vào thời điểm này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, trong đôi mắt toả ra sát khí, nói ra: “Ngươi tự mình bó tay chịu trói, hay là để ta động thủ?”
“Kiếm Thiếu ngược lại rất tự tin.” Lý Thất Dạ còn chưa mở miệng, Hứa Dịch Vân đứng bên cạnh Lý Thất Dạ liền mở miệng nói ra: “Kiếm Thiếu muốn khiêu chiến công tử nhà chúng ta, trước hết qua được một cửa của ta đã.”
Hứa Dịch Vân cũng thấy rõ ràng, Bát Bách Lý Đình vây công Huyền Giao đảo, Lâm Uyên Kiếm Thiếu bọn hắn chính là muốn cắt đứt sự trợ giúp của Lý Thất Dạ, cho nên, nàng muốn gánh vác lên trách nhiệm bảo hộ sự an nguy cho Lý Thất Dạ.
“Hoàn Bội Kiếm Nữ.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu lạnh lẽo liếc nhìn Hứa Dịch Vân, chầm chậm nói: “Nếu như ngươi nhất định muốn nối giáo cho giặc, vậy ta liền thành toàn cho ngươi!”
Lâm Uyên Kiếm Thiếu nói chuyện, tiếng nói vang dội mạnh mẽ, hôm nay hắn có chuẩn bị mà đến, bất luận như thế nào, đều muốn mang Ninh Trúc công chúa trở về, thậm chí chém giết Lý Thất Dạ.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu lời như vậy, không thể nghi ngờ là xem thường Hứa Dịch Vân, đương nhiên, hắn có tư cách kiêu ngạo nói ra lời như vậy.
“Tốt, vậy ta liền không biết tự lượng sức mình, lãnh giáo một chút Thiên Kiếm tuyệt học.” Mặc dù Hứa Dịch Vân ngày bình thường là người giản dị dễ gần, nhưng nàng cũng không phải là tượng đất bồ tát, chưa kể, dù là tượng đất cũng có ba phần là bùn.
Hứa Dịch Vân cũng tự biết rằng, bản thân nàng không bằng Lâm Uyên Kiếm Thiếu có tu luyện Thiên Kiếm, nhưng, nàng vẫn muốn thử một lần, sẽ không sợ hãi mà lùi bước.
“Keng ——” một tiếng vang lên, trong chớp mắt này, Hứa Dịch Vân đứng dậy, hai mắt như sao toả sáng, một kiếm nơi tay, khí chất phiêu dật.
“Trận chiến của Tuấn Ngạn Thập Kiếm.” Vừa nhìn thấy Hoàn Bội Kiếm Nữ Hứa Dịch Vân xuất thủ, không ít người đều cảm thấy hứng thú, có người huýt sáo hét to một tiếng.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu và Hứa Dịch Vân đều là một trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm, hôm nay, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đánh một trận với Hứa Dịch Vân, điều này tất nhiên sẽ khơi dậy không ít hứng thú cho mọi người.
Dù sao, Tuấn Ngạn Thập Kiếm cũng chính là thiên tài thế hệ trẻ tuổi, đại diện cho thực lực đỉnh cao của thế hệ trẻ tuổi. Đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đánh một trận với Hứa Dịch Vân, cũng rất đáng xem.
“Hoàn Bội Kiếm Nữ, không phải là đối thủ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu.” Trận chiến còn chưa có bắt đầu, có lão tổ đại giáo đã đưa ra kết luận, nói ra: “Song phương cách xa quá rõ ràng.”
Kết luận như thế cũng chẳng có gì lạ, dù sao, bất luận là xuất thân hay thiên phú, chỉ sợ Hứa Dịch Vân không thể bằng được Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
Dù sao, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, hơn nữa còn mang Đạo Quân binh khí mà đến, thực lực quá cường đại.
“Tự tìm đường chết ——” Lâm Uyên Kiếm Thiếu hai mắt phát lạnh, “Keng” một tiếng vang lên, kiếm đã ra khỏi vỏ, kiếm uy trong nháy mắt đã tràn ngập, uy áp của Đạo Quân có xu thế nghiền nát thiên địa.
“Tử Uyên Kiếm ——” nhìn thấy Lâm Uyên Kiếm Thiếu đã rút kiếm của Đạo Quân ra khỏi vỏ, rất nhiều tu sĩ cường giả trong lòng chấn động, kiếm của Đạo Quân, đây chính là thanh kiếm vô địch mà Tử Uyên Đạo Quân lưu lại cho Hải Đế kiếm quốc.
Mặc dù nói, Tử Uyên Kiếm cũng không phải là binh khí cường đại nhất của Tử Uyên Đạo Quân, nhưng có người nói rằng, Tử Uyên Kiếm chính thanh kiếm được môn hạ đệ tử chế tạo riêng cho Tử Uyên Đạo Quân, kiếm này phối hợp Cự Uyên Kiếm Đạo, uy lực vô tận.
“Ra tay đi.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu cầm trong tay Tử Uyên Kiếm, bày ra tư thế bễ nghễ thiên hạ, duy ta vô địch.
Trong tay Tử Uyên Kiếm, tản ra Đạo Quân uy áp, lúc này Lâm Uyên Kiếm Thiếu tựa như là đứng trước vực thẳm, coi thường chúng sinh, trong lúc phất tay liền có xu thế trấn sát Hứa Dịch Vân.
Còn chưa xuất thủ, khí thế đã vô địch, khí thế của Lâm Uyên Kiếm Thiếu cường đại vô địch như vậy, khiến tất cả tu sĩ cường giả thế hệ trẻ ở đây cũng không khỏi vì vậy nín thở.
“Thực lực quá mạnh mẽ, đây chỉ sợ là đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm.” Có thiếu niên thiên tài sắc mặt đại biến thở hổn hển một hơi.
Dưới khí thế mạnh mẽ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, ít nhiều thế hệ trẻ tuổi ở đây, đều tự nhận mình không phải là đối thủ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, Tử Uyên Kiếm của Lâm Uyên Kiếm Thiếu còn chưa xuất ra, rất nhiều người đều cảm thấy mình đã thua dưới tay của Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
Đương nhiên, đối với rất nhiều thế hệ tuổi trẻ mà nói, coi như chính mình có bại ở trong tay Lâm Uyên Kiếm Thiếu, cũng không cảm thấy mất mặt, dù sao, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là tuyệt thế thiên tài, càng là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo vô địch, cầm trong tay Tử Uyên Kiếm, thực lực như thế, đừng nói là thế hệ trẻ tuổi, chỉ sợ cường giả thế hệ trước cũng không có bao nhiêu người là đối thủ của hắn.
“Tốt ——” đối mặt với khí thế vô địch của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, Hứa Dịch Vân cũng không sợ hãi, thét dài một tiếng, trường kiếm trong tay rung lên, ngay lập tức “Keng, keng, keng” kiếm vang không ngừng bên tai.
Tại “Ông” một tiếng, cả không gian rung lên, trong chớp mắt này, chỉ thấy kiếm quang phóng lên tận trời, dưới một kiếm này, giống như các ngôi sao bay đầy trời, dưới một kiếm này, quét ngang qua cửu thiên thập địa, tung hoành khắp nơi, uy lực tuyệt luân.
“Đây là chiêu thức gia truyền Hứa gia sao?” Có cường giả xem xét, nói ra: “Kiếm Kích Bát Thức của Hứa gia cũng là độc nhất vô nhị nha.”
Hứa Dịch Vân một kiếm đánh lên không trung, uy lực vô cùng cường đại, thế hệ trẻ tuổi không khỏi xuýt xoa khen ngợi, chỉ là luận thực lực mà nói, chỉ dựa vào một kiếm này của Hứa Dịch Vân, cũng đủ khinh thường thế hệ trẻ tuổi.
Đáng tiếc, hôm nay Hứa Dịch Vân gặp phải Lâm Uyên Kiếm Thiếu, hắn không chỉ là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, càng là cầm trong tay Đạo Quân binh khí, thực lực quá mạnh mẽ, e rằng trong thế hệ trẻ tuổi, cũng không có ai là địch thủ.
“Không biết tự lượng sức mình.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu quát lạnh một tiếng, kiếm bay lên bầu trời, nghe được “Bùm” một tiếng vang lên, thiên địa sụp đổ, trong chớp mắt theo Kiếm Đạo cùng một chỗ, thiên địa trở thành vực thẳm, lập tức đem Hứa Dịch Vân cùng kiếm khí tung hoành của nàng cuốn vào trong đó.
Cùng lúc đó, “Oanh” một tiếng vang, Đạo Quân chi uy khủng bố tuyệt luân nghiền ép mà xuống, huỷ diệt vạn đạo.
Thiên địa tựa như vực thẳm, Đạo Quân chi uy nghiền ép, dưới một kích đáng sợ như vậy, nghe được “Phanh, phanh, phanh” thanh âm vang lên, Hứa Dịch Vân trong nháy mắt bị Cự Uyên Kiếm Đạo vây khốn, Đạo Quân uy áp đáng sợ trấn áp xuống, dưới từng tiếng nổ vang, Hứa Dịch Vân kiếm khí tung hoành quét ngang ngay lập tức bị nghiền vỡ nát bấy.
“Cự Uyên Kiếm Đạo ——” vừa nhìn thấy Thiên Kiếm xuất thủ, thiên hạ vô địch, khiến rất nhiều thê hệ tuổi trẻ hãi hùng khiếp vía quát to một tiếng, chỉ riêng một kiếm này, cũng đủ khiến bọn hắn mất mạng.
“Thiên Kiếm chi uy, quả nhiên danh bất hư truyền.” Coi như là cường giả thế hệ trước, nhìn thấy Cự Uyên Kiếm Đạo cường đại như thế, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí.
“Hoàn Bội Kiếm Nữ, cũng thật quá yếu đi, không phải là đối thủ.” Nhìn thấy Hứa Dịch Vân trong nháy mắt bị vây nhốt trong Cự Uyên Kiếm Đạo, có lão tổ đại giáo khẽ lắc đầu, biết rõ là Hứa Dịch Vân sẽ bại trận, cũng không mất đến bao nhiêu thời gian.
“Keng ——” một tiếng kiếm minh, ngay tại thời điểm Hứa Dịch Vân bị nhốt hãm trong Cự Uyên Kiếm Đạo, một kiếm chém ngang, kiếm khí bàng bạc, kiếm quang xanh biếc xẹt ngang qua bầu trời, tựa như là đoạn thập phương trảm lục đạo, quét sạch mọi thứ.
“Thúy Trúc Hoành Thiên ——” một kiếm như thế, khiến không ít người quát to một tiếng.

Prev Chapter

Next Chapter

BÁO LỖI/ GÓP Ý

Use arrow keys (or A / D) to PREV/NEXT chapter

Prev
Next