Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 476: Thiên tài chẳng qua là con kiến (1) tại website SStruyen.Net
Thánh tôn núp trong bóng tối khi thấy vạn pháp rít gào đều hoảng sợ, hét thất thanh:
– Tiểu thành tiên thể!
Tiểu thành tiên thể, câu nói này chấn động mọi người. nhiều người đềubiết tiên thể khó thành, không chỉ yêu cầu rất cao về thể chất, còn phải có tiên thể thuật. Từ vạn cổ đến bây giờ nhiều người hậu tu luyện tiênthể, nhưng đừng nói là đại thành tiên thể, xem như tiểu thành tiên thểthì cả đời khó thành tựu được. Dù có người đạt đến tiểu thành tiên thểkhông chừng đến cảnh giới thánh hoàng, đại hiền.
Lý Thất Dạ rất trẻ tuổi đã là tiểu thành tiên thể, thật khó tưởng tượng. Tuổi nhỏ như vậy đã tiểu thành tiên thể, nghĩa là tương lai Lý Thất Dạcó cơ hội rất lớn thành tựu đại thành tiên thể.
Tiểu thành tiên thể, mọi người rung động. Tiên thể, đây là thể chất siêu đáng sợ. Một khi tiểu thành thì uy lực tuyệt luân, xem như là vương hầu hễ có được tiểu thành tiên thể thì đồ chân nhân, trảm cổ thánh như giết gà, thậm chí giết thánh tôn như chơi. Đó là lý do tại sao từ vạn cổ đến bây giờ biết bao nhiêu người truy cầu tu luyện tiên thể!
Đối với đế thống tiên môn, đế thuật dễ có, tiên thể khó cầu. Thuật tiênđế ngang ngửa thiên mệnh bí thuật, có đế thống tiên môn được thiên mệnhbí thuật nhưng không thể có tiên thể thuật.
– Quả nhiên là tiểu thành trấn ngục thần thể!
Khói xanh bao phủ toàn thân Thanh Huyền cổ quốc, gã nhìn Lý Thất Dạ đămđăm, đôi mắt sắc bén đáng sợ. Lý Thất Dạ tiểu thành tiên thể là uy hiếplớn đối với thiên tài đế tử tương lai như bọn họ.
Có một cổ thánh đẳng cấp đại thánh biến sắc mặt, hút ngụm khí lạnh nhỏ giọng nói:
– Đây là trấn ngục thần thể, tiểu thành trấn ngục thần thể!
Sư Hống hoàng chủ há hốc mồm. Tiểu thành tiên thể, chuyện này Sư Hốnghoàng chủ không dám tưởng tượng lần nào. Cả đời phụ thân của Sư Hốnghoàng chủ nghiên cứu tiên thể, tu luyện nộ tiên bá thể nhưng chưa được
tiểu thành. Lý Thất Dạ còn trẻ như vậy lại tiểu thành, có một tiểu thành tiên thể. Sư Hống hoàng chủ biết điều này có ý nghĩa gì.
Trì Tiểu Đao sợ hãi ngây người:
– Cái . . . Này . . . Quá . . . Quá sức tưởng tượng. Ta nghe gia gia nói muốn tiểu thành tiên thể dù là người thánh thể, có tu luyện tiên thểthuật hoàn chỉnh thì cần ít nhất một trăm năm, trừ phi là thiên tài siêu yêu nghiệt. Dù vậy cũng cần ba, năm mươi năm! Hắn . . . Hắn mới baonhiêu tuổi? Quá đáng sợ!
– Đây chưa phải điểm đáng sợ nhất của hắn.
Tư Không Thâu Thiên chậm rãi nói:
– Điểm mạnh nhất của Lý Thất Dạ là tính toán. Chờ đi, một ngày nào đóngươi sẽ thấy hắn tính toán thiên hạ, ngươi sẽ hiểu hắn mạnh nhất khôngphải vũ lực mà là tính toán! Bị hắn tính toán có chết cũng không biếtmình chết như thế nào.
Bá Hạ, Hổ Nhạc biểu tình cực kỳ khó xem. Lần này hai người chuẩn bị sẵnsàng tiến đến, không chỉ muốn ép hôn, thâu tóm Sư Hống môn mà còn địnhgiết Lý Thất Dạ. Ai ngờ Lý Thất Dạ lộ ra tiểu thành tiên thể khiến bọnhọ biểu tình cực kỳ khó xem, mưu kế thất bại.
– Đống đồng nát của Nộ Tiên thánh quốc cũng dám xưng là vô thượng tiên thể thuật trong thiên hạ?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Hôm nay cho ngươi mở mang trí óc xem cái gì là tiên thể thật sự, tránh cho tu luyện có một chút tiên thể thuật đã nghĩ mình có thể đẩy ngã tất cả.
Bá Hạ, Hổ Nhạc gào thét:
– Giết!!!
Hai người không giấu nghề nữa, thọ huyết đổ rào rào lên thọ luân, thúcgiục huyết khí bàng bạc nhất, cường đại đời mình, diễn hóa ra thức thuật mạnh nhất.
Tay Bá Hạ đẩy tới, bạo ngôi sao, đánh rơi trời trăng. Bá Hạ bá đạo làm cổ thánh cũng biến sắc.
Hổ Nhạc đưa uy lực hổ thần trong huyết thống của mình lên đỉnh mạnhnhất. Tứ thần thú tháp Bạch Hổ kèm theo uy thế thần hổ vô tận đạp khônglướt tới.
Đối diện hai tuyệt sát Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Đến lượt ta.
Hơi thở vương hầu cuồn cuộn, huyết khí tuôn ra. Lý Thất Dạ giương thiênthủ vạn cánh tay, một đôi cánh tay giương cung, tay cầm Cửu Ngữ ChânCung.
Lý Thất Dạ tế luyện mấy năm, thiên địa thủy kim đã trở thành Cửu Ngữ Chân Cung.
Ong ong ong ong ong!
Cây cung không có mũi tên, nhưng khi kéo dây thì ngân hà rực rỡ, chòmsao tụ lại, một chân ngôn hiện ra. Chân ngôn phát triển thành tiên kinh, tiên kinh giở ra là một mũi tên tiên pháp rơi vào Cửu Ngữ Chân Cung.
Keng!
Lâm, dây kéo căng, tên như núi, một mũi tên chân ngôn bắn ra. Mũi tênbay lên trời một mũi tên phá vạn khung, một mũi tên uẩn thiên lực! Mũitên nguy nga to lớn, sức mạnh vô cùng có thể bắn thủng mọi thứ trongthiên địa.
Cửu Ngữ Chân Cung, chín chữ thành một ngôn. Lâm binh đấu giả cùng tiếnlên, đây là chân ngôn đệ nhất thiên địa. Mũi tên chữ lâm nguy nga nhưnúi, sức mạnh vô cùng, xuyên phá tất cả.
Thanh Long xung phong đi trước hét thảm:
– Grao!
Thanh Long là thiên uẩn biến thành, nhưng mũi tên kia bắn thủng nó, cơthể bị mũi tên chữ lâm xuyên thấu. Thiên uẩn Thanh Long gào rú, bị bắnchết tại chỗ.
Phập!
Nhưng đây mới chỉ là mở màn, lại kéo dây, chân ngôn chữ lâm bay ra, cảba mũi tên cùng bắn, vẫn là tên chữ lâm. Ba mũi tên hùng hồn, sức mạnhvô cùng.
Hai cánh tay khác của Lý Thất Dạ lật lại, giơ lên cao như hai cây gậy chống trời đẩy hướng Bá Hạ.
Bùm!
Nộ tiên bá thể cũng vô dụng, Bá Hạ không thể tiểu thành nộ tiên bá thể,bị Lý Thất Dạ đánh trúng. Nộ tiên bá thể không chống đỡ được, Bá Hạ phun máu tung tóe, người đập mạnh xuống đất, đụng thủng mặt đất. Khi Bá Hạbật người dậy định xông lên tiếp thì một bàn tay to đè xuống, bàn taynặng hơn đất, chìm hơn cửu thiên. Uy thế vô địch của trấn ngục thần thểđi theo bàn tay to giáng xuống. Bá Hạ hộc máu nhuộm đỏ trời xanh, bịtrấn áp tại chỗ.
– Grao!
Tiếng gào rú vang lên, mũi tên chữ lâm bắn một cái Chu Tước chết, mộtmũi tên Huyền Vũ rơi. Hai thần thú hét thảm, dù do thiên uẩn biến thành
vẫn bị mũi tên chữ lâm bắn chết, bị đóng đinh trên mặt đất.
Bạch Hổ trúng tên, gầm lên. Mũi tên này bị tứ thần thú tháp chặn lại, vì Bạch Hổ dẫn đầu tứ tượng, tứ thần thú tháp là gốc của nó nên vào phútsống chết tứ thần thú tháp đỡ thay nó. Tứ thần thú tháp bị mũi tên bắnthủng, thiên uẩn Bạch Hổ trúng tên xoay người bỏ chạy.
Ong ong ong ong ong!
Thiên uẩn Bạch Hổ định trốn nhưng mũi tên khác bay tới, vẫn là mũi tên chữ lâm nguy nga như núi, hùng hồn vô cùng.
Bạch Hổ hét thảm:
– Grao!
Bạch Hổ bị mũi tên ghim dưới đất, dù nó do thiên uẩn biến thành, huyếtthống hổ thần nuôi dưỡng nhưng không ngăn mũi tên lại được.
Hổ Nhạc gào thét:
– Grao!
Hổ Nhạc hộc máu, té từ trên trời xuống. Bản mệnh chân khí bị bắn thủng,tứ đạo thiên uẩn bị bắn chết, dù mũi tên không bắn vào người Hổ Nhạc thì chân mệnh cũng chịu đả kích, gã bị thương nặng.
Hoàng chủ, giáo chủ đứng bật dậy:
– Không thể nào!
Uy lực một mũi tên có thể bắ thủng chân khí, đánh chết thiên uẩn, quá bá đạo.
Thấy Lý Thất Dạ cầm cung tên, tiên kinh mở, nhiều cường giả toàn thân run rẩy.