Chương 320: Hám Thiên Trọng Côn (1)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 320: Hám Thiên Trọng Côn (1) tại website SStruyen.Net
Đột nhiên biến dị như thế,sắc mặt Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều lập tức đại biến! Các nàng cũng không nghĩ tới một kiếm của Bạch Kiếm Chân là đáng sợ như vậy.
Người ở chỗ này trong nội tâm đều nhảy một cái, một kiếm của Bạch KiếmChân liền đâm xuyên hết thảy, ở giữa thạch hỏa điện quang, liền một kiếm đánh trúng vào sơ hở của Lý Thất Dạ! Đó cũng không phải kiếm pháp củaLý Thất Dạ không huyền ảo, mà là Bạch Kiếm Chân quá đáng sợ.
Trong nội tâm tất cả mọi người đều rùng mình, Bạch Kiếm Chân một cái xem thấu sơ hở bên trong kiếm đạo của người khác, người như vậy đơn giảnchính là vì kiếm đạo mà sinh.
Lý Thất Dạ một kiếm chi uy, tất cả mọi người thấy được, quản chi là CổThánh, thậm chí là Bổ Thiên Thánh, Bổ Đạo Thánh, cũng không có khả năng ở trong thạch hỏa điện quang khám phá sơ hở một kiếm này của Lý Thất Dạ,một kiếm Thương Thiên, tuyệt đối là dương chính vô song, vô cùng ảodiệu! Muốn phá giải kiếm này, nói dễ vậy sao.
Nhưng mà, liền là một kiếm như vậy, lại bị Bạch Kiếm Chân ở giữa thạchhỏa điện quang phá giải, người như vậy đối kiếm đạo lĩnh ngộ đã vượt qua vô số người, quản chi là tu sĩ thế hệ trước.
– Hừ, thứ không biết tự lượng sức mình, hiện tại da trâu thổi phá thiên đi.
Lấy lại tinh thần, có tu sĩ trẻ tuổi nhìn có chút hả hê vừa cười vừa nói.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ căn bản không có để ý tới người như vậy, nhìn chằm chằm vào Bạch Kiếm Chân, nở nụ cười nói ra:
– Xem ra, ta là đánh giá thấp ngươi rồi, ngươi lại là đi lên phá giải chi đạo, mà không chỉ là sát kiếm chi đạo!
Một kiếm thiếu chút nữa liền đâm xuyên qua toàn bộ lồng ngực, máu tươinhuộm hồng cả y phục, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại ngay cả lông mày cũngkhông có nhíu một cái, tựa như một kiếm này đâm vào trên người ngườikhác.
Bạch Kiếm Chân y nguyên một kiếm nơi tay, lạnh băng vô tình, giọt giọt máu tươi từ trên mũi kiếm nhỏ xuống.
– Tốt, ta xem ngươi phá như thế nào!
Lý Thất Dạ nở nụ cười, một bước đạp xuống. “Đùng” một tiếng, đại địa đều run rẩy. Trấn Ngục Thần Thể vừa ra, trấn áp Thần Ma, ép diệt thiên địa!
Trong nháy mắt này, toàn thân Lý Thất Dạ bạo phát ra khí tức Thần Macũng vì đó tối kỵ, một bước đạp vào, đại địa trầm luân, sơn mạch đứtgãy, đại địa rộng dày, nhưng y nguyên không chịu nổi dạng thân hình kia!
– Thương Thiên vô tình!
Lý Thất Dạ một kiếm chém xuống, vẫn là một kiếm Thương Thiên, vẫn là Tam Tài kiếm trong thiên kiếm!
Trong nháy mắt này, Côn Bằng rơi xuống đất, vô cùng vô tận Hậu Thổ xuấthiện ở phía trên thiên khung của Lý Thất Dạ, vô tận Hậu Thổ, nặng vôlượng, rộng lớn vô biên, một mảnh đất dày vô tận rơi xuống. Đã là épdiệt hết thảy thế gian, Côn Bằng ngự Hậu Thổ, Đại địa khó nhận!
Côn Bằng Lục Biến chi địa biến, địa biến dày nặng, không có gì ngăn cản!
“Rầm rầm rầm”, quanh thân Lý Thất Dạ bạo phát từng đợt tiếng sấm, lậptức, cả người Lý Thất Dạ thay đổi bộ dáng, tựa như thân hình hóa thànhThương Thiên, đã có được trọng lượng thế gian không gì có thể nhận.
Lúc này, Lý Thất Dạ đã đem Trấn Ngục Thần Thể phát huy đến cực hạn, trọng lượng đã đạt đến cao nhất thiên địa.
Ở giữa một kiếm này, vẫn là một kiếm Thương Thiên, nhưng mà, dưới mộtkiếm, không có bất kỳ biến hóa nào, bàng bạc đơn giản, chỉ có một kiếmthẳng tích, tất cả lực lượng đều tụ tập ở phía trên một kiếm này!
Đồng dạng là một kiếm Thương Thiên, mới vừa rồi một kiếm Thương Thiênchính là Thương Thiên vô tình, cương chính không ỷ, nhưng mà, hiện tạimột kiếm Thương Thiên, chính là nhận Thương Thiên chi trọng, hậu ái vôcương, Thương Thiên chi từ, đơn giản tự nhiên, chỉ có một tích, dưới một tích, phân hắc bạch, khu âm dương, hóa thiên địa!
Ở trên một kiếm, không chỗ có thể trốn, trời đất tuy lớn, nhưng, đều ở dưới một kiếm này!
Lúc này, Bảo Trụ Thánh Tử sắc mặt đại biến, ánh mắt của Bảo Trụ Thánh Tử không phải dừng lại ở phía trên một kiếm của Lý Thất Dạ, mà là dừng lại ở trên bảo khu của Lý Thất Dạ, hắn cùng với Lý Thất Dạ đã giao thủ, gặp lại thần thể của Lý Thất Dạ phát uy, tại thời khắc này, trong lòng củahắn hãi nhiên, bởi vì hắn ý thức được Lý Thất Dạ tu luyện liền là Trấn
Ngục Thần Thể mà hắn một mực theo đuổi!
Một kiếm này ra, tất cả mọi người biến sắc, bao quát cả Bạch Kiếm Chân,nàng cả đời tinh thông kiếm đạo, một kiếm rơi xuống, nàng biết, kiếm cực tức giản! Một kiếm vô chiêu vô thức, đã không cách nào phá giải!
“Tranh” cuối cùng, Bạch Kiếm Chân vẫn là xuất thủ, một kiếm vút không,tuyệt sát vô tình, ở dưới một kiếm, thiên địa sinh linh đều run rẩy! Một kiếm kinh tiên!
Một kiếm kinh tiên, thế gian nếu có tiên, dưới một kiếm, cũng tất thấy máu.
“Oanh”, theo một tiếng vang thật lớn, đại địa xuất hiện từng đạo từngđạo khe hở, cả người Bạch Kiếm Chân bị một kiếm đánh bay, quản chi làmột kiếm kinh tiên, cũng không chặn được một kiếm Thương Thiên chitrọng!
“Oanh”, Bạch Kiếm Chân bị đánh bay ngàn dặm, đụng gãy sơn phong, phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi đỏ thẫm rơi vào trên áo đen của nàng, lộ ra đặc biệt chói mắt.
– Thiên hạ kiếm đạo, tuyệt sát chi kiếm, bất quá là nhập đề mà thôi.
Lý Thất Dạ cầm kiếm mà đứng, lạnh nhạt nói ra:
– Kiếm chí dương, Thiên Đạo vô tình, kiếm chí cực, Thương Thiên hậu ái! Đây mới là đại đạo bổn nguyên!
Lý Thất Dạ cầm kiếm mà đứng, từ từ nói ra, nói không hết tiêu sái. Lúc này, đám người im lặng, đều thoáng cái trầm mặc.
Mặc dù Lý Thất Dạ mượn Trấn Ngục Thần Thể, một kiếm đánh bại Bạch KiếmChân, nhưng mà, hắn một kiếm Thương Thiên hậu ái, cũng đã tinh kiếm đạochi tủy! Hắn chìm nổi trăm ngàn vạn năm, ngộ sáng tạo qua vô số đại đạo, hôm nay Tam Tài thiên kiếm của hắn vừa ra, để hắn có đầy đủ tư cách nói lời như vậy! Quản chi là bình luận Tiên Đế kiếm đạo!
Chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đột nhiên sinh lòng cảnh ý, hắn lập tứclệch vị trí, nhưng mà, trong chớp mắt này, đã muộn, một chưởng vô thanhvô tức đánh vào trên lưng hắn.
“Phanh” một chưởng tam kích, một chưởng kích xuyên sơn hà, một chưởngđáng sợ vô thanh vô tức này đánh trúng sau lưng Lý Thất Dạ, trong nháymắt Lý Thất Dạ bị đánh bay, “Oanh” một tiếng, đụng gãy một ngọn núi,thân thể đụng vào bên trong lòng đất, lưu lại một cái hố to thật sâu.
– Đại Âm Diệt Thủ!
Trong nháy mắt một chưởng đánh lén Lý Thất Dạ, đem Lý Thất Dạ đánh bay, có người nghẹn ngào quát to một tiếng:
– Nam Thiên thượng quốc Diệt Tuyệt Thủ Đại Âm Diệt Thủ!
Đây hết thảy biến hóa quá nhanh, Lý Thất Dạ vừa đánh bay Bạch Kiếm Chân, liền trong nháy mắt bị người đánh trộm.
Xuất thủ chính là Nam Thiên Thiếu Hoàng, thời điểm Lý Thất Dạ một kiếmchém bay Bạch Kiếm Chân, trong nháy mắt đánh lén Lý Thất Dạ, vừa ra tayliền huyết khí bành trướng, thi xuất Nam Thiên thượng quốc Diệt TuyệtThủ pháp Đại Âm Diệt Thủ, muốn một kích chém giết Lý Thất Dạ.
– Hèn hạ vô sỉ.
Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều vừa sợ vừa giận, đây hết thảy biến hóaquá nhanh, các nàng cũng không nghĩ ra nhân vật có thân phận như NamThiên Thiếu Hoàng vậy mà cũng dám ở trước mắt bao người đánh lén LýThất Dạ!

Prev
Next