Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 163: Thần Linh (3) tại website SStruyen.Net
Nói tới chuyện này, Lý Thất Dạ tươi cười, khoan thai nói:
– Bảo tàng chư thần? Ta đúng là không nhìn thấy, nhưng mà nha, nói không chừng trong biển xương có một hai khối hài cốt của chư thần đấy!
– Thế gian còn có thần?
Lý Sương Nhan động dung, nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra.
Về tiên, về thần, đừng nói là người hoàng giới, cho dù là chín giới đều có được rất nhiều truyền thuyết. Có người nói, trong giới này từng có tiên, nhưng mà về sau bị diệt sạch.
Cũng có người nói, vào thời đại cổ xưa từng có thời đại chư thần, chư thần đã từng thống trị cửu thiên thập địa. Nhưng mà có phải có chư thần hay không, đến bây giờ không ai có thể nói rõ ràng, nhưng mà đã từng có người đạt được bảo vật, thậm chí là bảo khí, bảo khí này không phải là là của tiên hiền cổ nhân thời đại man hoang, mà là thời đại càng xưa hơn.
Đây là những bảo vật nghịch thiên, bởi vì thời đại không thể ngược dòng tìm hiểu, thêm nữa… Tu sĩ cho rằng đây là bảo vật của chư thần.
– Chư thần?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, khoan thai nói:
– Nếu nói thế gian có thần, ta chính là chủ của chư thần, nếu như thế gian có tiên, ta chính là tiên vương.
Lời này quá kiêu ngạo, chủ thần, tiên vương, bất luận kẻ nào nghe được cũng cho rằng là thổi da trâu, ngược lại Lý Sương Nhan cũng đã quen rồi. Có đôi khi, Lý Thất Dạ nói nghe như cuồng vọng, nhưng mà trong tay hắn hắn chuyện này làm xong dễ như trở bàn tay!
Thời điểm đám người Lý Thất Dạ đi về hướng đông, có rất nhiều tu sĩ nhao nhao đảo qua các hướng, thậm chí rất nhiều tu sĩ đảo qua chung quanh hái linh đan dược thảo, đào bảo mỏ thần kim, đặc biệt là biết phía đông không có thiên thú, thọ tinh, càng có rất nhiều người điên tuôn lao tới đây.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả Ma Bối Lĩnh truyền ra các tin tức nhỏ, có người nói:
– Nghe nói phía đông Ma Bối Lĩnh có thần vương chi khí xuất thế, kinh động vô số đại giáo cương quốc.
– Đúng nha, nghe nói Thánh Thiên Đạo cũng bỏ đi về hướng tây, nhanh chóng quay về hướng đông.
Cũng có tu sĩ nói ra.
Còn có tu sĩ nói ra:
– Có người nhìn thấy thiên thú thọ tinh khu nguy hiểm phía đông bỏ đi, bởi vì có thần vương chi khí xuất thế, thiên thú thọ tinh không chịu nổi nên rời đi.
– Chúng ta cũng mau đi đi, hiện tại ai cũng đi qua, sau khi nghe nói phía đông không có thiên thú thọ tinh, bảo vật linh dược đầy đất, cúi người có thể hái, hiện tại ai cũng thử dò xét khu vực nguy hiểm, nếu như khu cực kỳ nguy hiểm không có nguy hiểm, như vậy mọi người đều phát đại tài.
Tin tức nho nhỏ một truyền mười, mười truyền một trăm, trong khoảng thời gian ngắn tin tức ly kỳ gì cũng có, đặc biệt là biết được khu nguy hiểm phía đông không có thiên thú thọ tinh xuất hiện, cơ hồ tất cả tu sĩ giống như điên lên, nhao nhao lao về phía đông, muốn tìm bảo vật.
Về phần truyền thuyết thần vương chi khí, ai cũng nói không rõ ràng, bởi vì mọi người cũng không biết cái gì gọi là thần vương chi khí, chư thần có tồn tại hay không còn khó nói.
Về phần vì sao rất nhiều người tin tưởng vào chuyện có hữu thần vương chi khí xuất thế, nguyên nhân rất đơn giản, tin tức truyền thuyết này là do đệ tử Thanh Huyền quốc gia cổ truyền tới.
Đặc biệt là Thanh Huyền quốc gia cổ Thanh Huyền thiên tử đã đến Ma Bối Lĩnh, hắn cũng không phải như Giang Tả Hầu, Thánh Thiên Đạo chỉ chém giết thiên thú thọ tinh, không đi thu thú tủy, thọ huyết gì đó, mà là hắn trước sau đi khắp nơi trong khu nguy hiểm, dường như đang dò xét thử cái gì.
– Thanh Huyền thiên tử có mục tiêu mà tới.
Cuối cùng nhất tin tức này là Phi Thiên hồ lão Quy vương kiến thức rộng rãi chứng thực:
– Thanh Huyền quốc gia cổ sừng sững không sai, có hai đời tiên đế, đạo cốt gì mà không có? Thiên mệnh chân thạch nào không có? Thanh Huyền quốc gia cổ nội tình kinh thiên. Lúc này Thanh Huyền thiên tử không có khả năng tới đây vì thú tủy đạo cốt, chỉ sợ là vì bảo tàng chư thần nên tới đây, nếu có cái gì có thể làm cho Thanh Huyền quốc gia cổ động tâm, vậy chỉ có thể là bảo tàng chư thần.
Phi Giao Hồ lão Quy vướng sống rất lâu, kiến thức rộng rãi, ngay cả hắn cũng nói như vậy, vô số tu sĩ đều tin tưởng, phía đông Ma Bối Lĩnh có bảo tàng chư thần xuất thế.
Lý Thất Dạ đi về hướng đông, đương nhiên, Lý Thất Dạ không phải vì bảo tàng chư thần, có bảo tàng chư thần hay không thì hắn hiểu quá rõ, Lý Thất Dạ chỉ tới vì con cóc thôi!
Nhưng mà Lý Thất Dạ đi vào khu vực nguy hiểm phía đông Ma Bối Lĩnh, lại gặp được người khó gặp!
– Thanh Huyền thiên tử đến!
Thời điểm này không biết là tu sĩ nào quát lên, tu sĩ khác nhao nhao ngẩng đầu, cũng nhìn về phía chân trời.
Phía chân trời thanh khí cuồn cuộn, hào quang kéo dài qua ngàn dặm, trong nháy mắt thanh khí này xẹt qua đầu mọi người.
Thanh khí ngang trời, khí tràng thật lớn, giống như chư viên đi tuần, thanh khí này có nhiều người bay qua, trẻ có già có, cầm đầu đúng là một thanh niên.
Thanh niên kia thân hình to lớn cao ngạo, toàn thân bao bọc trong thanh khí, giống như thiếu niên sống trong hỗn độn, giống như con ông trời, tuy không thấy rõ dung mạo của hắn, nhưng mà, hắn đầu đội thần quan, người mặc hoàng y, giống như thiên tử xuất hành.
Thanh Huyền thiên tử, truyền nhân Thanh Huyền quốc gia cổ, có người nói hắn là con của Thanh Huyền nhân hoàng, cũng có người nói hắn là hậu đại con cháu của thủy tổ Thanh Huyền tiên đế Thanh Huyền quốc gia cổ, cũng có người nói hắn là hậu đại của Tam Đao tiên đế Thanh Huyền quốc gia cổ.
Nhưng mà đây không phải trọng điểm, trọng điểm là trong trung tâm vực có đồn đại Thanh Huyền thiên tử một người kiêm tu hai vị tiên đế đế thuật, thậm chí có tin tức xưng Thanh Huyền thiên tử đồng thời tu luyện thiên mệnh bí thuật của Thanh Huyền tiên đế cùng Tam Đao tiên đế!
Bên cạnh Thanh Huyền thiên tử còn một thanh niên tương bồi, Thanh Huyền thiên tử có phong thái hấp dẫn người ta, khí tràng không ai bằng, nhưng mà thanh niên này đi theo Thanh Huyền thiên tử cũng không có thất sắc quá nhiều.
Thanh niên này cao lớn xuất chúng, đông lạnh như núi, đạo khí trang nghiêm, hắn có khí thế không nộ tự uy, vô cùng uy nghiêm, tuy hắn không bằng Thanh Huyền thiên tử, vẫn hết sức xuất sắc.
Trừ thanh niên này ra, bên cạnh Thanh Huyền thiên tử còn có một đám lão giả, tuy đám lão giả này thu liễm khí tức, nhưng mà thời điểm ánh mắt nhìn qua, làm cho trong lòng người phát lạnh, có thể nghĩ những lão giả này là cao nhân của Thanh Huyền quốc gia cổ, hơn nữa đạo hạnh khó lường.
– Đây không phải là đại đệ tử Cửu Thánh Yêu Môn Lãnh Thừa Phong sao?
Nhìn thấy thanh niên bên cạnh Thanh Huyền thiên tử, có tu sĩ nhận ra.
Cửu Thánh Yêu Môn, không chỉ có thiên tài mới nổi như Lý Sương Nhan, trên thực tế đại đệ tử Cửu Thánh Yêu Môn Lãnh Thừa Phong cũng kinh tài tuyệt diễm, nhưng mà không biết vì cái gì, với tư cách đại đệ tử như hắn, lại không có được Cửu Thánh Yêu Môn lập làm truyền nhân, mà Lý Sương Nhan lại là truyền nhân.
Có người nói, Lý Sương Nhan bởi vì có thánh mệnh hoàng thể, cho nên được Yêu Hoàng coi trọng, lập làm truyền nhân. Cũng có người nói, Lãnh Thừa Phong không phải đệ tử Yêu Hoàng cho nên mất đi tư cách kế vị.