Chương 997: Sóng Âm Chạm Nhau

Khi bàn chân Tiêu Viêm đạp lên, Phệ Kim Thử dày đặc ở chung quanh thang đá nhất thời mở ra, lông mao trên người cũng lần nữa dựng đứng lên.

Âm ba cường hãn lặng yên xuất hiện, làm cho phiến năng lượng này nhanh chóng trở nên sóng dậy ba đào. Nhìn Tiêu Viêm đi vào thang đá, Nạp Lan Yên Nhiên đành cắn răng nhấc chân đi theo.

“Đi theo ta” Tiêu Viêm con mắt chăm chú nhìn Phệ Kim Thử chung quanh thang đá, trong nháy mắt giữa cổ hổng mạnh mẽ truyền ra một đạo tiếng gầm, tiếng hô vừa dứt, bàn chân hung hăng đập mạnh trên mặt đất, thân hình hưu một tiếng liền hóa thành một đạo ánh sáng, nhanh như chớp hướng đỉnh núi mà đi. Theo sau đó là Nạp Lan Yên Nhiên cũng đem đấu khí trong cơ thể thúc dục đến cực hạn, liều mạng thi triển tốc độ, theo sát sau lưng Tiêu Viêm.

Nhìn thấy hai người Tiêu Viêm bắt đầu tăng tốc, trên bình đài cho đến bốn người trên đỉnh núi nhanh chóng đem điều này thu vào mắt. Từ xưa cho đến bây giờ, còn chưa có tiền lệ có hơn một người mà vượt qua sấm quan thành công, bởi vậy bọn họ cũng rất rõ, cái gọi là Thử Triều Âm Ba Trận này là theo số lượng mà quyết định tăng uy lực lên bao nhiêu. Hiện giờ Tiêu Viêm hai người đã xông vào trận, uy lực của âm ba kia tự nhiên cũng tăng gấp hai lần ở thời điểm bình thường, dưới âm ba bực này đánh sâu vào, chỉ sợ cho dù đám người Phượng Thanh Nhi muốn thông qua cũng sẽ gặp khó khăn vài lần.

Bởi vậy, không ít người đối Tiêu Viêm xông qua sấm quan lần này đều không ôm tin tưởng quá lớn, nếu nói hắn chỉ có một người một mình … có thể sẽ có vài phần cơ hội, nhưng hiện giờ còn mang theo thêm một người, kết quả kia … Xèo xèo!!!

Phía trên thang đá, đợi cho hai người Tiêu Viêm chạy đi được một khoảng trăm mét, âm ba chói tai ở chung quanh kia liền nhanh chóng ngưng tụ, rốt cục như loại gió lốc, mạnh mẽ từ trên trời đổ ầm xuống, không chổ nào là không xâm nhập vào bên trong cơ thể Tiêu Viêm.

” _ Bọn đạo chích cũng không thể từ trong tay Bắc Các chủ Phí Thiền mà thoát thân a _” Đối với Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan thế nhưng chẳng chút sợ nào, bĩu cái miệng nhỏ nhắn khẽ cười nói.

Đối với Mộ Thanh Loan đối chọi gay gắt, lông mi Phượng Thanh Loan nhíu lại, lại ngại thân phận đối phương, nên chỉ có thể vung tay áo lên, ánh mắt lạnh lùng chuyển hướng về Tiêu Viêm trên bậc thang đá, nói: ” _ Ta đây nhưng thật ra cũng muốn nhìn hắn làm sao mà mang thêm một người lao ra khỏi Thử Triều Âm Ba Trận này _”

Tại trước mắt bao mọi người, Tiêu Viêm ôm Nạp Lan Yên Nhiên, thân thể dừng lại không trung, con mắt chăm chú nhìn Phệ Kim Thử dày đặc ở bên dưới, trong con ngươi có tia ánh sáng lạnh lướt qua.

” _ Một mình ngươi xông vào trận đi, đại trận này ta xông vào không được rồi _” Bị Tiêu Viêm ôm ở cái eo nhỏ nhắn mềm mại, Nạp Lan Yên Nhiên với gò má tái nhợt cũng hiện lên một điểm hồng hồng, thấp giọng nói.

” _ Dùng đấu khí còn sót lại che kín hai cái lỗ tai của ngươi đi, ta đã nói là mang ngươi xông qua trận này mà, tất sẽ làm được” Tiêu Viêm thản nhiên nói.

Nhìn Nạp Lan Yên Nhiên như trước vẫn kiên trì, Nạp Lan Yên Nhiên chần chờ một chút, chỉ có thể gật gật đầu thôi, sau đó sử dụng đấu khí còn sót lại, nhanh chóng đem hai lỗ tai bao trùm kín mít.

Xèo xèo xèo xèo!

Phía dưới vô số Phệ Kim Thử kia hơi đình trệ một chút, liền mãnh liệt ngẩng đầu lên, từng đạo vết sáng trực tiếp tập trung trên người Tiêu Viêm ở trên bầu trời, chợt hàm răng bén nhọn nhanh chóng mở ra, một luồng sóng âm so với lúc trước càng đáng sợ hơn, nó tựa như sóng cuộn truyền ra nhanh như chớp. Cảm thụ được sóng âm lần này cường hãn hơn, làm sắc mặc mọi người trên bình đài đều biến đổi.

Giữa không trung, Tiêu Viêm nhìn loại âm ba giống như thực chất kia, miệng chậm rãi phồng lên, sắc mặt trở nên đỏ ửng, ngay lập tức đột nhiên mở ra.

“Rống! _”

Tiếng rống kia như kia tiếng sư hổ gầm rú đột ngột từ hiện ra thiên không, sóng âm khổng lồ đó cơ hồ đem không trung trên sườn núi nuốt trọn vào, tại trong tiếng huýt kinh người đó, thậm chí còn mang theo một chút tiếng Long ngâm kỳ dị, làm cho linh hồn của người nghe nhất thời bồn chồn, gót chân đều không nhịn được nhũn ra.

” _ Long ngâm?”

Kim Thạch sắc mặt vẫn không đổi sắc, thế nhưng lúc này sắc mặt đã mạnh mẽ biến đổi, thất thanh kêu lên. Hắn đối loại sóng âm này cũng không sợ gì, nhưng làm hắn kinh hãi nhất là tại bên trong tiếng kêu kia ẩn tàng tiếng Long ngâm, loại Long ngâm với âm ba đấu kỹ bình thường, căn bản là không bắc chước được, chỉ duy nhất sở hữu có một chút huyết mạch Long chi dị thú, mới có thể phát ra được, nhưng Tiêu Viêm này, lại là một gã nhân loại mà …

Sóng âm khổng lồ, tại trong từng ánh mắt kinh hãi mà quét qua, chợt Thử Triều Âm Ba kia hung hăng đụng thẳng vào nhau, sau đó là xuất hiện một loại gấp khúc nghiền nát sau đó biến mất tăm, mà loại biến mất kia chính là Thử Triều Âm Ba!!

Dưới loại tình huống âm ba cùng đối nhau này, Tiêu Viêm cư nhiên lấy sức một người chính diện phá hủy âm ba mà vô số Phệ Kim Thử hợp lực lại! Một màn này, trực tiếp làm cho mọi người trên bình đài cùng bốn người trên đỉnh núi, trong nháy mắt trở nên há hốc mồm … “

“Điều này sao có thể được?”

Prev
Next