Hóa Cốt Thành, là tòa thành thị với quy mô không thua kém gì Thiên Bắc Thành, nhưng lại có khoảng cách khá xa so với Thiên Bắc Thành, cơ hồ có thể xem như là một thế lực bên ngoài của Phong Lôi Các
Tòa thành thị này do một thế lực gọi là Hóa Cốt Môn nắm giữ, mặc dù bên trong vần còn nhiều thế lực khác nữa, nhưng không thế lực nào có thể cùng so sánh với Hóa Cốt Môn. Nhưng việc gì cũng có mặt trái của nó, mặc dù giữ vị trí đứng đầu có rất nhiều lợi ích mà những năm gần đây, tuy là bá chủ của Hóa Cốt Thành cũng vẫn có không ít thế lực khác đứng ra khiêu chiến.
Môn chủ Hóa Cốt Môn tu luyện công pháp Thủy hệ nên cũng có vài phần quỷ dị, khi cùng người khác giao thủ, chỉ cần hơi chút lơ là bị ám kình đã xâm nhập vào cơ thể, lực lượng âm nhu liền triển khai, lúc này sẽ dẫn đến tình huống xương cốt cả người bị mềm đi, cho nên nhìn khắp phụ cận xung quanh tòa thành thị này, Hóa Cốt Môn vẫn rất có thanh danh.
Mà tòa thành thị này cũng là địa phương sau khi Tiêu Viêm rời khỏi Thiên Bắc Thành điên cuồng chạy đi, trên quang đường đi, hắn đều chọn nơi thâm sơn cùng cốc mà chạy, mặc dù trong lòng buồn bực không thôi, theo hắn tự suy đoán, chắc cũng dần thoát khỏi địa bàn của Phong Lôi Các, hơn nữa hắn cũng không quen với cuộc sống ở nơi đây, ngay cả lộ tuyến cũng không nhận ra, cứ chạy loạn như vậy cũng không phải là ý hay, nếu lúc trước đoạt được một phần bản đồ Bắc vực vào tay, thì giờ cũng không đến nỗi phải giống như con ruồi không đầu bay loạn xạ như thế này. Hơn nữa, hắn muốn luyện chế được Thanh Hồn Đan thì đều cần phải có dược liệu, mà những thứ này thì phải tới các thành thị lớn mới có được, đồng thời cũng cần hỏi thăm chút thông tin tình báo.
Màu sắc chủ đạo bên trong Hóa Cốt Thành là một màu nhàn nhạt, nhìn qua liền giống như một tòa thành thị được dựng lên từ xương cốt vậy, trong lòng người xem không khỏi dâng lên một chút lạnh lẽo, bất quá nhân khí bên trong thành không vì vậy mà yếu đi, thanh âm náo nhiệt vang tới tận trời, cho dù là ở rất xa vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
“Ân?” Nghe được nhưng lời này, Tiêu Viêm cũng là ngẩn ra, chợt gật đầu cười, nếu quả thật đúng như lời này thì hắn sợ là sẽ khởi hành trước tiên, hiệu quả thần kỳ của Thiên Sơn Huyết Đàm tất nhiên sẽ thu hút không ít cường giả, nếu như chậm chân, nói không chừng thật sự sẽ phải chờ tiếp đến ba năm sau. Nhìn thấy Tiêu VIêm gật đầu, lão giả liền cảm thấy vui sướng, liền lấy ra một quyển đồ chỉ, trong long thì cười hắc hắc. “Lại làm thịt được một con dê béo, hôm nay tên này là người thứ mấy rồi nhỉ?”
Đối với những suy nghĩ trong lòng lão giả, Tiêu Viêm tự nhiên là không biết, hơn nữa dù cho biết hắn cũng sẽ lười mà không muốn so đó làm gì, theo hắn xem xét thì bản đồ này có lẽ không nhiều tiến đến như vậy, nhưng so với việc biết được tình huống về Thiên Sơn Huyết Đàm thì lại có giá trị vượt xa cái giá này.
Tiện tay thanh toán kim tệ, Tiêu Viêm liền đem bản đồ thu vào nạp giới, sau đó liền đi ra ngoài trước ánh mắt tươi cười của lão giả kia. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau khi ra khỏi thương điếm, Tiêu Việm lại dạo quanh một ít dược điếm trong thành, cũng không phải là không có thu hoạch, ít nhất cũng đã thu được Thủy Linh Liên Tử, là nguyên liệu cần thiết nhất để luyện chế Thanh Hồn Đan vào tay, mặc dù giá cả không tiện nghi, nhưng đối với việc nhanh chóng tiêu trừ linh hồn tàn ấn trong cơ thể mình, Tiêu Viêm tất nhiên sẽ không tiếc gì.
Sau khi dạo một vòng bên trong Hóa Cốt Thành, sau nhiều lần hỏi thăm, Tiêu Viêm cũng đã biết thêm rất nhiều về cái gọi là Thiên Sơn Huyết Đàm kia, lão giả kia xác thực cũng không có lừa gạt hắn, vào tháng sau sẽ là thời điểm Thiên Sơn Huyết Đàm xuất hiện lại, cho nên hiên tại rất nhiều người Bắc Vực đều là nhắm về Thiên Mục Sơn Mạch mà đến.
Dừng lại tại một khách điếm bên trong thành, Tiêu Viêm dõi mắt nhìn về những nhân ảnh đang đi trên đương, mục tiêu của rất nhiều người nơi này đều là Thiên Mục Sơn Mạch.
“Cứ ở chỗ này nghĩ ngơi hồi phục một đêm, sáng mai ta sẽ động thân đi trước tới Thiên Mục Sơn Mạch, nếu có thể nằm trong mười người tiến nhập Thiên Sơn Huyết Đàm, nói không chừng thật sự có thể giúp ta đột phá được tới Đấu Tông”
Vừa nghĩ tới việc có thể đột phá, nội tâm Tiêu Viêm không khỏi bừng lên, Trung Châu này không hổ là vùng đất trung tâm của Đấu Khí đại lục, những việc thần kỳ như vậy tại địa phương khác rất khó xuất hiện nhưng ở đây lại có. Bất quá nếu hiện nay nó đã xuất hiện thì Tiêu Viêm tất nhiên sẽ không có ý định buông tha.