Chương 938: Thông Đạo Kinh Hồn

Nguồn: TruyenYY

Hiện ra trước mặt đám người Tiêu Viêm, là một trận phong bạo do không gian chi lực màu bạc nhàn nhạt tạo thành, phong bạo này cũng không được tính là quá lớn, nhưng mà lại vừa vặn phá hỏng toàn bộ thông đạo, bên trong phong bạo màu bạc truyền ra hấp lực vô cùng mãnh liệt, làm cho chỗ ở của Tiêu Viêm, thuyền không gian không ngừng chao đảo, có cảm giác lung lay sắp đổ. “Một không gian phong bạo!”

Nhìn phong bạo màu bạc tàn phá bừa bãi ở trong thông đạo, sắc mặt Hân Lam trở nên tái nhợt đi rất nhiều, trong miệng thì thào lẩm bẩm, không thể nào nghĩ rằng, chuyện tình xui xẻo nhất cuối cùng đã xuất hiện. – Đây là không gian phong bạo sao? Quả nhiên là vô cùng khủng bố, mạnh mẽ kinh hồn. Không gian chi lực cho dù là cường giả Đấu Tông đi chăng nữa, cũng khó có thể thi triển ra được. Ánh mắt Tiêu Viêm gắt gao nhìn chằm chằm phong bạo màu bạc như một loại cự mãng kia, chậm rãi nói. – Hiện tại phải làm sao đây? Tiểu Y Tiên nhíu chặt lông mày, nói.

– Chỉ có thể từ giữa xông ra thôi, dựa theo suy đoán của ta, khoảng cách chúng ta cách động khẩu không xa lắm đâu, chỉ cần có thể tới được lối ra, vậy có thể thoát khỏi không gian phong bạo rồi. Hân Lam mạnh mẽ ngăn chặn một tia sợ hãi ở trong lòng nói.

Nghe vậy, chân mày Tiêu Viêm làm ra một dấu hiệu kỳ lạ, nhìn không gian phong bạo đang từ từ tiến dần về phía bọn họ, một lát sau, đành phải thở dài một tiếng, trầm giọng nói: – Tiêu Y Tiên, chuẩn bị xông tới, ngươi bảo vệ thân thuyền, ta cố gắng khống chế tốc độ.

– Ân.

Tiểu Y Tiên gật đầu, không hề nhiều lời, thân hình mềm mại nhẹ nhàng phiêu bạt về phía sau, đấu khí bàng bạc, mạnh mẽ tuôn ra như phô thiên cái địa, chợt hóa thành một cự mạng khổng lộ chừng vài chục trượng ẩn hiện năng lượng màu nâu tím. Cự mãng bao vây kín mít xung quanh người, chợt ngửa mặt lên trời kêu to một tiếng vang vọng. – Đi, Tử Nghiên, Hân Lam, các ngươi bám chặt vào.

Một tiếng quát khẽ từ miệng của Tiêu Viêm phát ra, chợt tay áo bào vung lên, một cỗ đấu khí hùng hậu tập trung rót vào bên trong không gian, cuối cùng hóa thành một cỗ lực đẩy hung mãnh, làm cho Thuyền Không Gian như tên rời khỏi cung, hưu một tiếng, như thiểm điện bay tới.

Ngay lúc ba người rơi xuống, vòng sáng bạc kia cũng từ từ tiêu tán.

– Tiêu Viêm đâu, hắn sao lại không đi ra ngoài?

Thân thể vừa rơi xuống, Tiểu Y Tiên không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia xuất hiện, trong lòng đột nhiên thấy lạnh lẽo, vội vàng nói.

Giờ phút này, Tử Nghiên lại trở về bộ dạng một tiểu cô nương, nhưng sắc mặt nàng giờ phút này, đã vô cùng ảm đạm, con ngươi như bảo thạch nhìn chỗ vòng sáng bạc tiêu tán, trong lúc mơ hồ có sương mù ngưng tụ.

Đồng dạng như vậy Hân Lâm cũng kinh hãi vô cùng, có điều khi ánh mắt nhìn thấy những phù văn màu bạc lóe lên trên mặt đất, mới thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: – Không cần lo lắng, Tiêu Viêm đại ca cũng đã thuận lợi đi ra khỏi không gian thông đạo đó rồi.

– Vậy hắn ở đâu rồi?

Tiểu Y Tiên cùng với Tử Nghiên gần như đồng thời quát lên.

– Hắn quả thật đã chạy ra ngoài, nhưng dường như đến thời điểm cuối cùng, vị trí không gian thông đạo bị thay đổi, cho nên có thể nói, hắn bay giờ hẳn đã bị truyền tống đến một địa phương khác của Trung Châu, về phần chỗ kia là chỗ nào, ta cũng không rõ.

Thanh âm Hân Lam ấp úng, làm cho thân thể hai người kia ngay lập tức từ cứng ngắc trở nên buông lỏng hơn.

Prev
Next