Chương 794: Hạt Sơn Bỏ Mình

Nhìn nắm tay nhỏ nhắn như vô lực dừng trên lồng ngực, trong nháy mắt khiến cho khuôn mặt Hạt Sơn xuất hiện màu hồng nhuận khác thường, chợt từ yết hầu cảm thấy vị ngọt lịm, rốt cuộc, một ngụm máu tươi không thể nén được phun mạnh ra.

Máu tươi phụt ra, thân hình Hạt Sơn chật vật lui về phía sau có chút lảo đảo. Hiển nhiên, một quyền mạnh mẽ của Tử Nghiên lúc trước, trực tiếp làm cho hắn bị trọng thương. Dù sao lực lượng của nàng cũng cực kì khủng bố, mặc dù Đấu Hoàng cường giả chịu một đòn cũng không phải là chuyện đùa.

“Hỗn đản, dám đánh lén! ” Thân hình chợt lui, Hạt Sơn hổn hển rống giận nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng lắc đầu, cười châm biếm, không nói nhảm với hắn. Dưới chân, ngân mang chớp động, vẻn vẹn trong tích tắc xuất hiện trước mặt Hạt Sơn, trọng xích trong tay vung lên, vẽ ra một đường cong mỹ lệ xen lẫn trong đó có tiếng xé gió cực kì khủng bố, ra tay không chút lưu tình.

Loại tình huống đuổi chó đến đường cùng này, Tiêu Viêm cũng không chút bài xích, thậm chí, nếu có cơ hội như thế, hắn ra tay so với lúc bình thường còn ác liệt hơn. Nguồn: http://truyenyy.vn

Sau khi nhận một quyền của Tử Nghiên, đấu khí trong cơ thể bình thường vốn vận chuyển vô cùng thuận lợi, hiện tại lại trở nên rối loạn. Trong lòng Hạt Sơn hiểu rõ, đó là dấu hiệu bị trọng thương, mà hiện giờ lại phải đối mặt với công kích hung hãn của Tiêu Viêm, hắn thật sự không dám đối chọi cùng với nó. Bởi vậy, thân hình vội vàng di chuyển, chật vật tránh khỏi công kích của trọng xích.

Trọng xích tấn công thất bại, Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, tay vung lên, trọng xích liền rời tay hướng thẳng về phía Hạt Sơn.

Tránh được công kích trước đó của Tiêu Viêm, kinh mạch trong cơ thể Hạt Sơn hiện tại xuất hiện từng đợt co rút, cảm giác đau đớn không thể tả. Hiện tại, tự nhiên không có năng lực chống đỡ, bởi vậy, nhìn thấy trọng xích bay tới, hắn thực là lực bất tòng tâm, trơ mắt nhìn trọng xích oanh kích thật mạnh lên cơ thể.

“Phụt!”

Lại thêm một ngụm máu tươi nữa phun ra. Rốt cục, một tia sợ hãi xuất hiện trong mắt của Hạt Sơn. Nếu cứ tiếp tục diễn ra như vậy, hắn thực sự sẽ giống như Ngô Nhai, chết dưới tay Tiêu Viêm

Hàm răng cắn chặt, Hạt Sơn mạnh mẽ điều động đấu khí trong cơ thể, dùng sức vẫy động hai cánh đấu khí sau lưng, mượn lực trọng xích vừa đánh tới, thân hình nhằm hướng sơn môn của Vạn Hạt môn bắn mạnh đi.

“Còn muốn chạy?”

Nhìn thấy cử động của Hạt Sơn, Tiêu Viêm lại cười lạnh, thân hình thoáng động, mũi chân điểm lên trọng xích phía trước, thân hình hệt như đại bàng, hướng về kẻ thù lao tới.

Lấy tốc độ của Tiêu Viêm kịp thời truy cản Hạt Sơn với tình trạng đang bị thương tất nhiên không là vấn đề. Bởi vậy, chỉ vẻn vẹn vài cái chớp mắt, thân hình Tiêu Viêm đã xuất hiện trước mặt Hạt Sơn, hướng về phía hắn cười châm biếm. Thân thể vừa động quỷ dị xuất hiện phía sau Hạt Sơn.

Trước vô số ánh mắt, hai cánh đấu khí sau lưng Hạt Sơn từ từ trở nên hư ảo. Một lát sau, rốt cục triệt để tiêu tán, lực duy trì cơ thể hoàn toàn bị mất đi, thân thể như diều đứt dây rơi xuống mặt đất.

Nhìn thân thể Hạt Sơn rơi xuống, cảm giác được hơi thở của hắn ngày càng mỏng manh, cho đến khi hơi thở hoàn toàn tiêu tán, Tiêu Viêm mới thở phào nhẹ nhõm. Người kia thật sự là khó đối phó. Không thể tưởng được sau khi thi triển Diễm Phân Phệ Lãng Xích rồi mà vẫn không bị thương nặng. Cuối cùng nếu không phải Tử Nghiên ra tay đánh lén, chỉ sợ sẽ phải giằng co thêm một lúc nữa mới có thể đánh bại hắn.

“Môn chủ!”

Nhìn thấy thân thể Hạt Sơn đang rơi xuống kia, mấy cường giả Vạn Hạt môn, hốc mắt muốn nứt ra. Dưới tình huống đại chiến như thế, môm chủ bị đánh chết trước mặt mọi người như vậy, thực sự đã đả kích bọn họ mạnh mẽ. Với mấy vị cường giả vẫn còn tốt một chút, trên mặt đất, mấy đệ tử bình thường của Vạn Hạt môn, lúc này đã hoàn toàn mất hết sĩ khí, sắc mặt trắng bệch.

“Hỗn đản, giết chết hắn, vì môn chủ báo thù!”

Trên bầu trời, những ánh mắt phẫn nộ gần như tập trung nơi thân thể Tiêu Viêm. Trải qua mấy giờ đồng hồ khai chiến, số cường giả Vạn Hạt môn tử trong tay hắn đã đạt con số ba, nhưng toàn bộ đều là cấp bậc Đấu Hoàng, điều này sao có thể không làm cho môn nhân Vạn Hạt môn đối với Tiêu Viêm hận thấu xương.

Đặc biệt, hiện tại, Hạt Sơn đã vẫn lạc, khiến cho lửa giận cường giả Vạn Hạt môn đạt tới đỉnh, xa xa một thanh âm rống giận vang vọng phía chân trời, mấy cường giả Vạn Hạt môn ở bên kia đều mạnh mẽ thoát khỏi đối thủ của mình, đối với Tiêu Viêm, nổi giận lao tới.

Nhìn thấy mười mấy đạo nhân ảnh đột nhiên hướng về phía mình lao tới, mặc dù Tiêu Viêm cũng được một phen kinh ngạc, xem ra, bọn người kia thực sự là bị kích thích đến nổi điên rồi.

“Hắc hắc, đám gia hỏa Vạn Hạt môn các ngươi, đối thủ của các ngươi là chúng ta, muốn tìm Nham tiên sinh gây phiền phức, phải hỏi chúng ta trước đã…” Đương nhiên, cường giả Độc Tông không phải loại ngồi mát ăn bát vàng. Hiện tại, bọn đọ đang chiếm thượng phong, sĩ khí tăng vọt đến cực điểm. Từng đạo quang ảnh thoáng hiện, lập tức xuất hiện bên cạnh Tiêu Viêm. Thân thể vừa động đứng xung quanh Tiêu Viêm, nhìn về phía cường giả Vạn Hạt môn bên kia đang muốn quần công Tiêu Viêm, mắt lộ ra tia cười lạnh lẽo.

“Nham tiên sinh, người nghỉ ngơi một chút đi, những chuyện kế tiếp, giao cho chúng ta là được. ” Một gã cường giả Đấu Hoàng Độc Tông quay đầu hướng về phía Tiêu Viêm mỉm cười nói, trong ánh mắt hắn, tràn ngập vẻ kính sợ. Với biểu hiện của Tiêu Viêm lúc trước, thực sự đã triệt để chinh phục bọn họ.

Tiêu Viêm gật đầu khẽ cười. Liên tiếp đối phó với ba gã cường giả Đấu Hoàng, đối với hắn quả thực là gánh nặng không nhỏ. Liền không chối từ, thân hình lướt ra phía ngoài vòng chiến, xuất hiện một nơi trên bầu trời, lấy ra một khỏa đan dược bỏ vào miệng, sau đó nhai ngấu nghiến nuốt vào trong bụng, cảm thụ được trong cơ thể, dần dần xuất hiện một cỗ năng lượng tinh thuần, lúc này mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ngẩng đầu, ánh mắt ngưng trọng, nhìn cuộc chiến đang diễn ra giữa Mỹ Đỗ Toa và Thiết hộ pháp Hồn Điện.

Prev
Next