“Tiêu Viêm, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào đây?”
Nhìn thủ trảo của Tiêu Viêm đặt tại chỗ yết hầu của trưởng lão Hổ đầu, hai trưởng lão của Mộ Lan cốc không dám có chút dị động, giờ phút này chỉ cần người kia khẽ vận kình là Hổ đầu trưởng lão kia mất mạng đương trường ngay, ném chuột sợ vỡ đồ, hai người chỉ có thể lớn tiếng quát hỏi.
“Không có gì, chỉ là trảm thảo trừ căn mà thôi.” Tiêu Viêm khẽ cười, thanh âm lại có chút dửng dưng.
Nhưng mà lời nói thản nhiên như thế, lại làm cho lòng của Mộ Lan Tam Lão trầm xuống, bọn họ dù có đề phòng, nhưng vẫn không lường được việc Tiêu Viêm dám mạo hiểm lớn như vậy, đến tận nơi đóng quân liên minh của ba nước để đánh lén họ.
“Nếu ngươi giết hắn, đó sẽ làm đối địch hoàn toàn với Mộ Lan cốc, đến lúc đó, chỉ sợ không chết không thôi!” Âm thanh hung dữ của vị Mộ Lan trưởng lão bên trái vang lên, ánh mắt âm trầm nhìn Tiêu Viêm.
“Viêm Minh ta thiếu chút nữa đã bị các ngươi tiêu diệt, lời này bây giờ mới nói, có phải đã hơi trễ không?” Tiêu Viêm cười nhạt nói. Nhưng trong lòng lại hiện lên sát khí, mà vừa nói chuyện, bàn tay khẽ nắm mạnh lại, mặt tên Hổ đầu nhân trưởng lão kia nhất thời đỏ lên, miệng há hốc, không ngừng thở hổn hển.
Mặt hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc hơi run rẩy, một lát sau mới hít sâu một hơi, nén cơn giận trong lòng nói: “Tiêu Viêm, chỉ cần ngươi buông tha hắn, ta có thể thề ngay tại đây, Mộ Lan cốc về sau tuyệt sẽ không xung đột với ngươi cùng Viêm Minh, như thế nào?”
“Không được” . Tiêu Viêm mỉm cười nói
Đồng tử hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc khẽ co lại, bàn tay để sau lưng kết thủ ấn không tiếng động, miệng trầm giọng nói: “Nếu ngươi vẫn không thỏa mãn, ta có thể dùng Tam Thú Man Hoang Quyết của Mộ Lan cốc ta để đổi lấy, thế nào? Thứ này chính là công pháp Địa giai trung cấp, uy lực ra sao, ngươi cũng đã tự mình trải qua rồi.”
“Tam Thú Man Hoang Quyết? ” Nghe được lời này, ánh mắt Tiêu Viêm khẽ lay chuyển, mà vừa nhìn thấy bộ dáng này, trong mắt của hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc bỗng xẹt qua nét đắc ý, nhưng mà còn không đợi cho bọn hắn nói tiếp, Tiêu Viêm cười cười nói: “Ta thật sự rất hứng thú với công pháp đó, nhưng mà, hắn vẫn phải chết!”
Tiêu Viêm bị thương, Mộ Lan nhị lão kia cũng bị Lưu Ly Liên Tâm Hỏa nổ mạnh làm nắm đấm chảy máu đầm đìa, hiển nhiên, lần này đối chọi, song phương đều có thương tổn.
Tạm thời đánh lui Mộ Lan nhị lão, Tiêu Viêm còn chưa kịp thở dốc, thì đã bị mười mấy đạo kình khí từ bốn phương tám hướng lao tới, bao lấy toàn bộ các chỗ yếu hại trên người Tiêu Viêm, hiển nhiên sau khi nếm qua thế công cận thân sắc bén của Tiêu Viêm, các cường giả Mộ Lan cốc bên kia bắt đầu tránh cận chiến, mà lựa chọn quấy nhiễu hành động của Tiêu Viêm bằng đấu khí.
Mặc dù đấu khí công kích đó một tia Tiêu Viêm cũng không để trong mắt, nhưng trơ mắt nhìn nhiều thế công như vậy đồng thời đánh xuống, ngay cả hắn cũng không thể bình yên vô sự mà tiếp lấy, nên lập tức sử dụng Lưu Ly Liên Tâm Hỏa tạo thành một hỏa giáp màu xanh biếc bao bọc bên ngoài.
Đùng! Đùng!
Mặc dù có một ít đấu khí bị Tiêu Viêm đánh tan, tuy nhiên có hơn mười đạo đấu khí đánh vào trên hỏa giáp, năng lượng khí lãng nổ tung kịch liệt, làm cho đấu khí trong người Tiêu Viêm chấn động không ngớt.
“Mẹ nó… cứ tiếp tục như thế, mình sẽ chôn thây nơi đây mất!” Mặc dù các đạo đấu khí đó vẫn chưa tạo thành thương thế quá lớn cho Tiêu Viêm, nhưng lại làm cho tốc độ hắn chậm lại rất nhiều, mà mới chậm lại một lát, thì Mộ Lan nhị lão cùng các cường giả Đấu Hoàng khác đã điều tức xong, mắt lộ ra hung quang, nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, các đấu kỹ có uy lực mạnh mẽ cũng nhanh chóng ngưng tụ xong.
Cảm thụ được chung quanh các đấu kỹ đang cấp tốc ngưng tụ, trong lòng Tiêu Viêm hơi chùng xuống, đang lúc hắn nảy sinh ra ý ác độc là thi triển Phật Nộ Hỏa Liên để nổ chết hết tất cả các vương bát đản này thì một đạo lưu quang từ phía xa cấp tốc bay tới, vài cái chớp mắt đã mạnh mẽ xông thẳng vào giữa đám đông hỗn loạn này, chợt một thân thể thướt tha, uyển chuyển hiện lên trước mặt Tiêu Viêm, bàn tay mềm mại khẽ run liền đánh tan tác các đạo đấu khí dữ dội bắn tới từ chung quanh.
Bóng đen hơi quay đầu lại, liền lộ ra hai gò má tinh xảo tuyệt mỹ, đúng là Mỹ Đỗ Toa!
Ánh mắt nàng lướt qua các vệt máu tươi trên người Tiêu Viêm, cảm ứng được hơi thở có chút hỗn loạn, nhất thời đôi mắt hẹp dài tràn ngập nét yêu dị hiện lên sát ý âm hàn.
“Kế tiếp, giao cho ta đi, hai lão già này ta sẽ khiến chúng trả giá thật đắt.”