Nguồn: TruyenYY
Trên bầu trời đột nhiên phát sinh một màn này khiến cho chúng nhân đang quan khán đều đồng thanh “ồ” lên một tiếng.
Nhìn ba đạo ngân sắc quang ảnh kia, Hải Ba Đông trợn mắt há mồm, có chút sợ hãi than: “Tiểu tử này, sao trước đây chưa thấy hắn dùng chiêu đó vậy?”
Gia Hình Thiên lắc lắc đầu, vẻ ngưng trọng ngập trong mắt, có chút không chắc chắn nói: “Đây tựa hồ là thân pháp đấu kỹ hắn thường sử dụng, nhưng lúc này đã tiến vào một tầng mới, xem ra nguyên nhân là do hắn đã tiến vào cảnh giới Đấu Hoàng!?”
“Ba cái quang ảnh này … các ngươi có phân biệt được đâu là bổn tôn không?” Pháp Mã nhìn chằm chằm vào ba đạo quang ảnh trên bầu trời, cười khổ hỏi, cho dù hắn đã mở linh hồn cảm giác lực nhưng vẫn không phân biệt được trong ba đạo quang ảnh kia, đâu mới là bổn tôn của Tiêu Viêm.
Gia Hình Thiên và Hải Ba Đông nghe vậy, đều liếc mắt nhìn nhau rồi cười khổ lắc đầu.
“Thân pháp này thật là quỷ dị, khi thi triển ra không phải giống như có thêm hai phân thân sao? Lúc giao đấu cùng người khác, chỉ cần bổn tôn ẩn thân ở đâu đó là có thể tạo hiệu quả nhất kích xuất kỳ bất ý.” Ba người đối mắt nhau, đều sợ hãi liếm liếm môi. Những con bài chưa lật của tên gia hoả kia quả là tầng tầng lớp lớp.
………….
Trên không trung, khi nhìn thấy ba đạo quang ảnh áp đến thì sắc mặt Mộ Lan Tam Lão đã cực kỳ ngưng trọng. Họ cũng giống đám người Hải Ba Đông, căn bản là không phân biệt được đâu là bổn tôn của Tiêu Viêm.
Chuyện của bản thân thì bản thân là rõ nhất, Mộ Lan Tam Lão tự nhiên là biết nhược điểm công pháp của bọn họ là rất khó có thể cùng nhiều người giao chiến cùng lúc, bởi vì lực lượng không kịp truyền ra. Hôm nay mặc dù đối thủ chỉ là một mình Tiêu Viêm, nhưng không ai ngờ được Tiêu Viêm lại có thể xuất ra hai phân thân không phân biệt được thực hư với bản thể, điều này khiến cho Mộ Lan Tam Lão tức thì rơi vào khó khăn.
Mặc dù bị thương, nhưng hắn lại có thể làm cho Hổ đầu trưởng lão bị trọng thương. Mất đi “Tam Thú Man Hoang Quyết” hai gã Mộ Lan trưởng lão còn lại cũng chỉ là Đấu Hoàng đỉnh cường giả bình thường, sức uy hiếp đối với Tiêu Viêm đã không còn lại bao nhiêu nữa.
Trận chiến này có thể nói thắng bại đã phân!