Dưới ánh nhìn kinh hãi của mọi người, huyết sắc dung nham mang theo dòng nham tương nóng bỏng, phô thiên cái địa lao vào đạo phong ấn cuối cùng, rồi chợt va chạm kịch liệt với đỉnh của Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
“Bang!”
Âm thanh trầm thấp cự đại như nộ lôi đột nhiên ầm vang bên tai của mọi người. Lúc này nó nghe như tiếng vẫn thạch va chạm nhau. Đám người Tiêu Viêm đều cảm giác rõ ràng, toàn bộ Thiên Phần Luyện Khí Tháp run lên kịch liệt.
Nhìn dung nham nóng bỏng phun ra từ động sâu, sắc mặt mọi người đều tái nhợt. Cho dù đã có vòng năng lượng cách ly nhưng vẫn mơ hồ cảm nhận được cỗ nhiệt độ nóng cháy của dòng dung nham đỏ rực đang va chạm nảy lửa với đỉnh của Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Tuy nhiên cỗ khí thế hung mãnh quyết ý tiến lên đó vẫn chưa phá hủy được đỉnh tháp. Trong khoảnh khắc va chạm, đỉnh tháp đen thẩm lập tức hiện lên một tầng năng lượng tráo hắc ám. Tầng năng lượng bảo hộ này có độ dày không bằng đầu ngón tay, trông có vẻ yếu ớt nhưng lại có thể trấn áp dòng dung nham nóng chảy vô cùng hung hãn kia.
Trùng kích thất bại, vô số đá vụn phun ra từ bên trong dòng dung nham, sau đó bắn vào xung quanh vòng năng lượng. Nhưng vừa mới tiếp xúc đã bị năng lượng cuồng bạo trên vòng năng lượng chấn thành phấn mạt.
Sau khi thất bại, dung nham đỏ rực vẫn chưa rút đi, chỉ vỏn vẹn hạ thấp vài chục thước. Mà phía trên dung nham đỏ rực, triều lãng (ngọn sóng- để vậy cho hay-a.Hóng) nóng cháy không ngừng bốc lên. Chỉ chốc lát sau, triều lãng đột nhiên đại trướng. Lúc này, đám người Tiêu Viêm đang há hốc mồm nhìn một đầu mãng xà lửa trong suốt khổng lồ chậm rãi trườn đi trong ngọn sóng lửa, chỉ lộ ra một cái đầu dữ tợn, to khủng bố.
Bị tốc độ của đám trưởng lão này hù cho kinh hãi, đám người Tiêu Viêm không dám chần chừ, vội vội vàng vàng xông ra khỏi tháp.
Khi sắp ra khỏi tháp, Tiêu Viêm lại lần nữa quay đầu, nhất thời như hít một ngụm khí lạnh, chỉ thấy vòng năng lượng màu đen kia đã bị vô hình hỏa diễm thiêu đốt trở nên vô cùng ảm đạm. “Xem ra Thiên Phần Luyện Khí Tháp này cũng không vây được Vẫn Lạc Tâm Viêm bao lâu bữa. Tiếp theo đành phải trông chờ vào các trưởng lão thôi, hy vọng họ có thể chừa lại cơ hội cho ta.” Trong lòng âm thầm tự nhắc nhở, Tiêu Viêm cũng không ngừng lại nữa, xoay người xông ra ngoài Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
Xông ra ngoài tháp, ánh mặt trời chói chang buộc Tiêu Viêm phải híp mắt lại. Nâng tầm mắt lên, nhìn xung quanh, chợt phát hiện vốn ngoài tháp lúc nào cũng đông đúc tấp nập, giờ phút này trở nên vắng hoe. Phóng xa tầm mắt mới có thể thấy một vài thân ảnh chằng chịt đang ở xa tít mù khơi.
Thân hình chợt lóe lên ở một sườn núi nhỏ, Tiêu Viêm đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc phát hiện có gần hai mươi đạo nhân ảnh huyền phù trên không, màu sắc của các loại đấu khí chị dực (cánh đấu khí) hơi chấn động, đều có vẻ như dính chút hỏa diễm.
Những thân ảnh này chằng chịt trên bầu trời, vị trí đứng xem có vẻ như tùy ý nhưng lại mơ hồ lộ ra một chút dấu tích kỳ lạ. Nếu cẩn thận xem lại, có thể phát hiện trung tâm nơi họ đứng chính là Thiên Phần Luyện Khí Tháp!
Đủ loại màu sắc năng lượng bao phủ xung quanh 20 đạo nhân ảnh. Từng sợi tơ năng lượng mảnh đến mức mắt thường khó có thể nhìn thấp đang yên lặng lan tràn hình thành một trận hình. Trái tim Tiêu Viêm nhảy dựng lên, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang chảy xuôi trong kinh mạch lúc này phóng xuất một hơi thở nóng cháy. “Sắp vỡ rồi” . Như có điều cảm ứng, Tiêu Viêm thấp giọng thì thào.
Âm thanh vừa dứt, một tiếng nổ sơn băng địa liệt đột nhiên vang vọng trên bầu trời. Đỉnh Thiên Phần Luyện Khí Tháp vô cùng chắc chắn kia ầm ầm bạo liệt, nham thạch nóng chảy phun lên trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người!