Theo đoàn ngọn lửa vô hình kia tiến vào đỉnh đầu đám người Tiêu Viêm, nhất thời, thân thể mười một người đều xuất hiện run rẩy ở các mức độ khác nhau. Ngay sau đó, khuôn mặt dần đỏ lên giống như bị than lửa nung, thậm chí còn có nhè nhẹ sương trắng, thẩm thấu ra từ trên đầu mọi người.
Nhìn khuôn mặt đỏ lên của mười một người kia, Tô Thiên khẽ gật đầu, hướng về hai gã trưởng lão dặn bảo, nói: “Giám sát chặt chẽ một chút. Đừng để xảy ra sự cố.”
Hai gã trưởng lão khom người nhận lệnh. Trong đó một vị trưởng lão áo bào tro thở dài nói: “Không biết lần này sẽ có bao nhiêu người có thể thành công vượt qua đây?”
“Tâm viêm luyện thể loại này, hiệu quả hơn xa so với tâm viêm luyện thể khi tu luyện ở mấy tầng trên. Phỏng chừng như thế này, cho dù có ý chí kiên định đi nữa, muốn vượt qua được cũng không có tuyệt đối chắc chắn.” Tô Thiên nhàn nhạt nói. Nguồn: http://truyenyy.vn
Gã trưởng lão kia cũng cười khổ gật gật đầu. Nói: “Nhóm cường bảng Top mười lần trước tới đây, chỉ có bốn người thành công vượt qua, còn lại sáu người, đều là thất bại, nhưng lại bị nội thương không nhẹ, ước chừng phải điều trị hai ba tháng mới khỏi hẳn, ” ai ” (thở dài), lợi ích của tâm viêm luyện thể dĩ nhiên là làm cho người ta thèm đỏ mắt, cho dù vậy cũng không phải dễ dàng hưởng thụ a.”
“Đều xem cơ duyên của chính bọn hắn đi thôi, thất bại cũng không sao. Tâm viêm luyện thể thành công cũng chỉ là làm cho bọn họ ngày sau khi đột phá cấp bậc đấu vương thoải mái một ít, chứ cũng không có hiệu quả trực tiếp đưa bọn họ tăng lên tới đấu vương. Có thể tiến vào Top mười cường bảng phần lớn đều là người có thiên phú ưu tú, chỉ cần không phải là người có vận khí cực kỳ đen đủi, hao phí thời gian năm đến mười năm. Hết thảy đều có cơ hội tiến vào đấu vương.” Tô Thiên tùy ý nói, ánh mắt chợt liếc về hướng phía sau “thâm động” thật lớn kia, khẽ nhíu mày, nói: “Gần đây Vẫn Lạc Tâm Viêm như thế nào rồi? Có ” động tĩnh ” gì không?”
Theo đấu khí bạo dũng, thân thể vị đệ tử đó run rẩy càng thêm nhiều hơn, cuối cùng khuôn mặt trắng bệt như tờ giấy lại lần nữa nảy lên một chút ửng hồng, một ngụm máu tươi đỏ sẫm nén không được trào lên phụt ra.
Máu tươi rơi trên mặt đất, nhất thời vang lên thanh âm xuy xuy. Một trận khói trắng bốc lên, cuối cùng lưu lại trên mặt đất nhợt nhạt đỏ sẫm.
Máu tươi phun ra, tên đó cũng là chậm rãi mở ra đôi mắt, hắn dường như cũng rõ ràng chính mình đã thất bại. Trong đôi mắt một đôi đồng tử tràn ngập ảm đạm cùng bất đắc dĩ.
“Trước hết ngươi ở một bên nghỉ ngơi a, tâm viêm luyện thể, thất bại là chuyện thường tình, không cần để ý nhiều làm gì.” Tên trưởng lão áo bào tro nhìn hắn thần sắc ảm đạm, nói an ủi một câu. Nhưng mà vừa nói dứt câu, lại có một gã đệ tử, thân thể nhanh chóng trở nên run rẩy, hai người cười khổ một tiếng, đành phải lại bay lướt đến người nọ bên cạnh, động tác giống như lúc nãy, đem tâm viêm trong cơ thể hắn bức ra.
Dẫn đầu có hai người thất bại, giống như là xuất hiện phản ứng dây chuyền, ngắn ngủn một giờ thời gian, ngay lập tức lại có thêm ba người thất bại, làm cho hai vị trưởng lão vội đến luống cuống tay chân.
Sau khi đem vấn đề của gã đệ tử cuối cùng giải quyết xong, hai vị trưởng lão nhìn sáu người còn lại, nhìn thấy bọn hắn ki tuy rằng khuôn mặt ửng hồng, tuy nhiên hơi thở vẫn như cũ ổn định, lúc này mới như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, sáu người này rõ ràng đã vượt qua thời kì nguy hiểm nhất, kế tiếp chỉ cần không xuất hiện sai lầm gì lớn, hẳn là có thể thành công rồi.
“Nhìn chung số người thành công lần này so với lần trước nhiều một chút.” Một gã trưởng lão đang lau mồ hôi, cười nói.
Gã trưởng lão còn lại gật gật đầu, ánh mắt nhìn phía năm người đang nãn lòng vì thất bại, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đứng dậy nói: “Ngươi cứ ở đây trông đám người này, để ta đem bọn họ ra ngoài tháp trước.” Nói xong, hắn xoay người đi hướng năm người kia, phất phất tay, mang theo bọn họ dọc theo căn phòng tĩnh lặng đi ra.
Căn nguyên tâm viêm luyện thể, là việc tiêu tốn không ít thời gian, tuy rằng sáu người bọn Tiêu Viêm đều là vượt qua thời kì gian nan nhất. Trong thời gian ba ngày tiếp theo, đều là ở tiếp thụ tâm viêm nung khô, mà ở trong giai đoạn nung khô này, bọn họ đều có thể cảm giác được rõ ràng, khí quan trong cơ thể, bất luận kinh mạch, cốt cách …, đều cũng có không nhỏ cường hóa.
Sau khi mọi người được tâm viêm luyện thể đạt đến ngày thứ ba, quá trình này cũng dần dần đến hồi kết thúc, nét ửng hồng trên khuôn mặt cũng đang chậm rãi biến mất, một cỗ hơi thở cường độ không đồng nhất, từ trong cơ thể bọn họ bốc lên, tuy rằng cường độ cổ hơi thở này so với trước khi tiếp thụ luyện thể cũng không có khác biệt quá lớn, bất quá, hiện tại hơi thở, rõ ràng so với mấy ngày trước trở nên càng thêm ngưng thực…
Nhưng mà, tại thời điểm khi mọi người sắp đại thành, Thiên phần luyện khí tháp chỗ tầng dưới chót, Tô Thiên vẫn đang chú ý Vẫn Lạc Tâm Viêm động tĩnh, sắc mặt bổng nhiên đại biến.