Chương 577: Thực Lực Tăng Lên

Thực lực tăng lên

Bên trong mật thất tĩnh lặng, Huân Nhi đang im lặng ngồi bên cạnh bàn, bàn tay mềm chống một bên má, dưới tay áo màu xanh khẽ lộ ra cổ tay trắng như tuyết, một đôi mắt sáng lấp lánh tựa như bảo thạch phảng chiếu những tia sáng như hòa của ngọn đèn, đang nhìn chăm chú thân ảnh Tiêu Viêm với hai mắt nhắm chặt đang ngồi xếp bằng trên giường.

Hiện giờ, thời điểm diễn ra cường bảng đại tái cũng đã trôi qua năm ngày, nhưng Tiêu Viêm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại từ trong tu luyện, điều này làm cho đám người Ngô Hạo có chút lo lắng và có vài lần đề nghị đánh thức hắn. Bất quá mỗi lần đều bị Huân Nhi ngăn trở, dưới nhãn lực của nàng cũng mơ hồ cảm nhận được đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm đang ngày càng mênh mông, đợi đến lúc hắn chân chính thức tĩnh thì thực lực chắc chắn có tinh tiến. Bởi vậy nếu lúc này mạnh mẽ đem hắn thức tỉnh thì không thể nghi ngờ sẽ làm hắn đánh mất cơ hội tốt có thể tăng lên thực lực này.

“Xem ra hôm nay sợ là vẫn không có kết quả” , đợi trong mật thất hồi lâu, nhìn thấy Tiêu Viêm vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh, Huân Nhi cũng phải nhẹ thở dài một hơi thì thào nói, liền muốn đứng dậy rời đi.

Nhưng mà ngay khi Huân Nhi vừa mới đứng lên chốc lát, một cỗ dao động năng lượng khác thường đột nhiên dũng động lên trong mật thất. Nhất thời, nàng lộ ra mặt cười vui vẻ, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Tiêu Viêm. Sau cổ năng lượng dao động truyền ra không bao lâu, một cỗ hơi thở mạnh mẽ đột nhiên trào ra từ trong cơ thể Tiêu Viêm đang nhắm chặt đôi mắt. Cỗ hơi thở này tăng lên cực nhanh trong một thời gian ngắn ngủi, nó siêu việt cỗ hơi thở của Tiêu Viêm ở giai đoạn đỉnh trạng thái trước kia, hơn nữa nó vẫn còn có xu hướng tiếp tục tăng lên.

Cảm thụ được hơi thở của Tiêu Viêm đang nhanh chóng tăng lên, trên gương mặt Huân Nhi cũng hiện lên một chút ý mừng, quả nhiên theo nàng đoán không sai, mấy ngày trước đây trong cơ thể Tiêu Viêm không ngừng hấp thu năng lượng cực kỳ khổng lồ, mà hiện giờ, dưới sự đánh sâu vào của cổ khổng lồ năng lượng này, cấp bậc vách tường ngăn cách cơ hồ bị nghiền nát vỡ vụn.

“Thì chính sau khi cường bảng đại tái kết thúc, trên luận bàn đại tái, chậc chậc, ngươi không thấy được cảnh đó, không đến mười phần chung thời gian, vậy mà Lâm Tu Nhai đã bị thua trên tay Huân Nhi, lúc ấy toàn trường mọi người đều là giống như bị choáng váng.” Lâm Diễm quán buông tay, vui sướng cười trên nỗi đau của kẻ khác.

Theo Lâm Diễm kể ra, trong ánh mắt Tiêu Viêm lộ ra kinh ngạc càng ngày càng đậm, hắn biết rõ ràng Huân Nhi thường ngày vẫn ẩn tàng chân chính thực lực, nhưng lại vẫn như cũ chưa từng dự đoán được nàng chân chính bùng nổ lại như thế cường hãn, Lâm Tu Nhai là cường giả có thể địch nổi Liễu Kình, mà hắn vì đánh bại Liễu Kình, cũng đã là dùng hết toàn lực, vậy mà cũng muốn bị “lưỡng bại câu thương” , thế nhưng không nghĩ tới cô nàng này ở ngắn ngủn trong mười “phần chung” đánh bại Lâm Tu Nhai, vậy thực lực của nàng sợ hẳn là cũng đạt tới đấu vương trình độ a?

Nghỉ tới tình huống này, Tiêu Viêm cũng không khỏi nhẹ hút một ngụm khí lạnh, cô gái này, cũng thật sự là có chút rất khủng bố a, độ tuổi của nàng hiện giờ tựa hồ so với chính mình còn nhỏ một chút, một người mười bảy, mười tám tuổi đấu vương? Loại thành tựu này, quả thực là có thể đủ làm cho những nội viện trưởng lão đó tự ti muốn che mặt mà khóc a.

Ý niệm trong đầu bay lộn, tuy vậy khi Tiêu Viêm nghĩ đến thế lực sau lưng Huân Nhi, cũng là là giật mình một ít, sợ là cũng không thể dùng ánh mắt bình thường để đánh giá nàng.

Dường như biết rõ ràng trong đầu Tiêu Viêm đang nghĩ gì, Huân Nhi lại ôn nhu cười, bàn tay mềm kéo cánh tay của Tiêu Viêm, bộ dáng thông minh ngoan ngoãn phục tùng, nào đâu có còn nửa điểm lạnh lùng lạnh nhạt như ngày khiêu chiến Lâm Tu Nhai?

Nhìn hình ảnh Huân Nhi đối với Tiêu Viêm nhân nhượng ôn nhu, Lâm Diễm như cắn phải lưỡi, cho dù thường ngày hắn là “thị chiến như cuồng nhân” , cũng là không khỏi ở trong lòng dâng lên cảm xúc hâm mộ đối với Tiêu Viêm, như vậy diễm phúc, nội viện mấy người có thể hưởng.

Prev
Next