Chương 565: Một Triền Một Cương

Sau khi Liễu Kình nhập tràng không lâu, cuối cùng Tiêu Viêm cũng đợi được Lâm Tu Nhai xuất trướng, đối với vị này được bài danh trên cường bảng so với Liễu Kình còn muốn cường giả hơn một bậc, trong lòng Tiêu Viêm có một tia kỳ vọng, người này lúc trước ở trong thâm sơn, làm đối thủ một cái đấu vương ma thú, lại trực tiếp đánh tới nên hắn chỉ việc tránh né, nhưng thật ra Lâm Tu Nhai vẫn chưa biểu hiện hết thực lực tương xứng so với phong danh, nhưng hắn đã bị Tuyết Ma Thiên Viên sau khi cuồng bạo oanh kích thật mạnh, vẫn như cũ xem như không có việc gì, mà thực lực bực này, cũng thuộc loại cực kỳ khủng bố. Lần thứ hai Lâm Tu Nhai xuất trướng, không thể nghi ngờ trận đấu hôm nay số lượng cao trào không nhiều lắm, hơn nữa danh khí ở bên trong nội viện cho dù là Liễu Kình đều không bằng, ngày thường bộ dáng hắn bình dị ôn hòa dễ gần, cực dễ dàng làm cho người ta đối với người này sinh ra hảo cảm, cho dù tâm tính của Tiêu Viêm là hạng người cứng cỏi bực này, cũng đối với người này khó sinh ra địch ý, bởi vậy, khi hắn vừa mới bước vào đấu tràng, chung quanh khán đài vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhứt óc, không ít nữ đệ tử sắc mặt ửng hồng, ánh mắt mang theo ngượng ngùng cùng vui mừng nhìn người thanh niên mặc áo thanh sam đang đứng cao ngất ở giữa sân, nếu nói không quá ở trong nội viện mọi người đối với Lâm Tu Nhai cùng Liễu Kình đều tràn ngập kính sợ thật sự, nhưng có lẽ đối với người trước là kính ý hơn nhiều, mà đối với người sau, ý sợ hãi lại chiếm đại đa số.

Tiêu Viêm nghiêng người dựa vào lan can, ánh mắt hứng thú nhìn giữa sân sau đảo về bốn phía xung quanh Lâm Tu Nhai mỉm cười, trong lòng có chút chờ mong sau khi Lâm Tu Nhai xuất trướng không lâu, rốt cuộc cuối cùng đối thủ của hắn khoan thai chậm rãi bước ra. Đối thủ của Lâm Tu Nhai là một gã cao thủ bài danh vị trí mười ba trên cường bảng, chẳng qua vị cao thủ này, ở năm trước gặp đối thủ chính là Liễu Kình liền sắc mặt có chút khó coi, hắn thừa biết cấp bậc của hắn, chỉ cần vận khí tốt một chút, tiến vào mười người cường giả coi như không quá khó khăn, nhưng đáng tiếc, hôm nay rút thăm lại gặp phải Lâm Tu Nhai – chướng ngại bực này, được ghi tên mười người đứng đầu, cơ bản nhất định là vô duyên.

Ngẩng đầu kinh ngạc nhìn vẻ mặt tươi cười Lâm Diễm ở bên cạnh, một lát sau, nhưng thật ra Tiêu Viêm có chút vui sướng gật gật đầu, lấy thực lực Lâm Diễm, sợ là sớm hay muộn có thể tiến vào Đấu Vương cường giả, đừng nói ở Gia Mã đế quốc, cho dù phóng nhãn khắp đại lục, cũng rất có chút ngân lượng, ngày sau chính mình cùng Vân Lam Tông xung đột bùng nổ cơ hồ không thể tránh khỏi được, nếu có thể tại bên người ngưng tụ một đám cường giả chân chính, đối phó với Vân Lam Tông, cũng có vẻ thoải mái hơn rất nhiều. “Đến lúc đó ta nhất định gọi ngươi”

Lúc hai người nói chuyện với nhau, chiến đấu ở trong sân cũng dần dần đi đến hồi kết thúc, trận chiến đấu này, cơ hồ từ đầu cho tới cuối đều ở trong tầm khống chế của Lâm Tu Nhai, đối thủ này tại trong song thủ mềm mại quanh co như rắn, đầu óc cơ hồ choáng váng, bởi vậy, giằng co ở trong chiến đấu mười phần nghiêng về một phía, trận chiến đấu này đích xác mang theo tính chất chơi đùa, hoàn toàn kết thúc.

Bàn tay Lâm Tu Nhai lặng yên ấn lên ngực đối thủ, đột nhiên một cổ nhu lực bùng nổ, mọi người đều biết, trận chiến đấu này, đã có kết cục không ngoài dự kiến. “Đi thôi, nếu tiếp tục chiến đấu chẳng có gì hay để xem “. Nhìn xuống phía dưới Lâm Tu Nhai chấn xuất đối thủ bay ra ngoài, Lâm Diễm hướng về phía Tiêu Viêm phất phất tay, dẫn đầu đối với đấu tràng bước ra ngoài, liền xoay người lại nói: ” Hiện tại đợi ngày mai mười người đứng đầu tranh đoạt ngôi vị, chẳng qua cũng không biết ba vị trí đứng đầu sẽ đảo lộn như thế nào” Gật gật đầu cười, ánh mắt Tiêu Viêm hướng về phía giữa sân, vừa vặn tầm mắt Lâm Tu Nhai cũng hướng bắn lại đây, hai đạo ánh mắt đan nhau ở giữa không trung, mỉm cười lẫn nhau, chẳng qua ở trong nụ cười, cũng đều ẩn chứa một chút chờ đợi cùng hừng hực nóng cháy, hiển nhiên, hai người đối với đối phương, đều cực kỳ tôn trọng, có lẽ, cũng có thể tính tất cả các cường giả đều là người thông minh, tuy nói Tiêu Viêm biểu hiện thực lực cụ bị không đủ tư cách, nhưng Lâm Tu Nhai là người sáng suốt lại biết được, thanh niên này tuổi so với bọn hắn nhỏ hơn một chút, lại có đủ sức chiến đấu khủng bố đủ so với bọn hắn. “Hy vọng ngày mai gặp đối thủ đừng quá mức làm cho ta đau đầu, trong lòng thầm nói như vậy, Tiêu Viêm xoay người lại, cùng bọn người Huân Nhi bước đi khỏi đài cao, cuối cùng ở đây vẫn như cũ tiếng hoan hô hòa lẫn tiếng quát tháo rất lớn xôn xao, dần dần biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Prev
Next