Đi vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp tầng thứ sáu, nhìn không gian trống trải trong tháp, Tiêu Viêm không nhịn được thầm than thở trong lòng: “Hoàn cảnh cùng với đãi ngộ như thế này, không hổ là địa phương chỉ cho cường giả tiến vào a.”
Không gian tầng thứ sáu đúng là rất lớn, trong tháp tràn ngập một màu hồng sắc, trong đó có một tia kỳ dị nhiệt độ từ chính giữa thẩm thấu ra, làm cho kẻ khác cả người có cảm giác ấm áp, chẳng qua nơi này không gian mặc dù rất rộng, nhưng nhân số đều ít đến thương cảm. Tiêu Viêm phóng nhãn nhìn lại, một địa phương khổng lồ, nhưng chỉ có vài người trong đó, cảnh tượng này cùng với cảnh tấp nập ở mấy tầng trên, không thể nghi ngờ là có cách nhau một trời một vực.
Điều kiện tiến vào tầng thứ sáu có chút hà khắc, cho dù là một số cường bảng cao thủ, đều chưa đạt được loại tư cách này, thế nên tầng này ít người cũng do yêu cầu quá cao mà thôi.
Ánh mắt chỉ hơi đảo qua, Tiêu Viêm cũng không hề chần chờ, trực tiếp đi thẳng vào trong tầng thứ sáu.
Lần này tới Thiên Phần Luyện Khí Tháp tầng thứ sáu, tự nhiên là Tiêu Viêm có ý định bế quan, Cường bảng đại tái đã tới gần, cũng làm cho hắn có cảm giác gấp gáp. Tuy rằng gia tộc biến cố sinh ra bi phẫn cùng bạo nộ, khiến cho khí tức của hắn đạt nhất tinh đỉnh phong, hơn nữa lại trải qua ba ngày cực hạn chiến đấu, làm hắn cuối cùng may mắn đột phá tới cấp bậc nhị tinh đấu linh.
Nhưng với thực lực như vậy,muốn tiến vào Cường Bảng đại tái bài danh mười vị trí đầu tiên, vẫn có áp lực không nhỏ, dù sao, hôm nay mười tên đứng đầu Cường Bảng, đều đạt tới Đấu Linh đỉnh phong, thậm chí mấy người Lâm Tu Nhai, Nghiêm Hạo, Liễu Kình, đều đã chạm tới bình chướng của Đấu Vương, thực lực cỡ này, cũng đủ địch nổi một số thủ lĩnh trong Hắc Giác Vực, mấy gã tầm thường cường bảng cao thủ, đâu thể tạo thành uy hiếp đối với họ?
Tiêu Viêm xoa xoa tay, cười nói: ” Nếu ngươi tự nhận là có bản lãnh thì có thể tùy thời phát khiêu chiến, chứ nếu như chỉ đấu võ mồm, chẳng nói rõ được thực lực của cường bảng bài danh thứ mười bảy.”
“Ha ha, nói hay lắm, sợ hắn cái con chim () ấy.” Một bên, Lâm Diễm ha ha cười to nói.
Ánh mắt từ từ âm lãnh, bị một gã vừa mới tiến vào Cường Bảng vài ngày không chút lưu tình khiêu khích, sắc mặt của Diêu Thịnh càng ngày càng khó coi, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, liền chậm rãi bước ra, một cỗ khí tức mạnh mẽ đột nhiên bạo dũng, chỉ trong nháy mắt thời gian, quét ngang toàn trường.
“Cũng tốt,ta sớm đáp ứng Phỉ nhi muốn hảo hảo giáo huấn một chút tên hỗn đản nhà ngươi, hôm nay gặp, coi như vận khí của ngươi không tốt đi.” Thanh âm âm lãnh của Diêu Thịnh, cứ vẩn vơ quanh tầng thứ sáu, trong đó ẩn chứa nhè nhẹ sát ý, thậm chí còn làm cho hỏa nhiệt khí tức xung quanh đều tiêu giảm một chút.
Tiêu Viêm khóe miệng cũng là nổi lên một nụ cười lạnh, mạnh mẽ tiếng lên, ở chỗ dấu chân, một khe nứt nhỏ giữa lớp đá cứng rắn lộ ra.
“Phụng bồi!”