Quảng trường lâm vào tĩnh lặng nhìn viên đan dược màu đỏ sậm nằm thẳng đứng trong tay thanh niên áo đen kia, hồi lâu sau im lặng rốt cục bị một trận tức giận phá vỡ. Chỉ thấy Hàn Nhàn bước nhanh về phía Tiêu Viêm, ánh mắt phiếm hồng như đánh bạc thua táng gia bại sản: – Không có khả năng, nhất định có vấn đề, tên kia nhất định là thừa dịp lúc sương trắng dâng lên mà có động tác.
Nghe được Hàn Nhàn này thất thố rống giận, không chỉ có đại đa số người trong quảng trường nhíu mày, mà ngay cả chính Hách trưởng lão khuôn mặt cũng hiện lên vẻ tức giận. Tiêu Viêm là do hắn trông coi mà luyện chế, nếu nói làm bừa chẳng phải ám chỉ chính hắn mắt mờ. – Hàn Nhàn, thỉnh chú ý lời mình nói, thị phi công chính không tới phiên ngươi làm chủ.
Lạnh lùng liếc Hàn Nhàn một cái, Hách trưởng lão quát.
Bị Hách trưởng lão khiển trách Hàn Nhàn mới từ bên trong thất thố phục hồi tinh thần, nhìn người trước mặt đang tức giận ra mặt, vội vàng khom người giải thích, hắn phi thường rõ ràng ở bên trong viện này Hách trưởng lão có bao nhiêu quyền thế.
Thấy được Hàn Nhàn giải thích Hách trưởng lão sắc mặt hòa hoãn hơn một chút, mắt quay về trên người Tiêu Viêm ánh mắt nghiêm khắc hiện lên vẻ tán thưởng không che dấu. Thiên phú như thế, tâm tính như vậy mà ai có thể thu được đệ tử này thực là một loại may mắn. – Hách trưởng lão thỉnh nghiệm tra một chút đi, bằng không sẽ có người không phục đấy.
Tiêu Viêm hướng về phía Hách trưởng lão mỉm cười giơ bàn tay lên.
Nghe vậy, Hách trưởng lão không chần chừ cười vươn tay cẩn thận nhận lấy viên ngũ phẩm đan dược bỏ vào lòng bàn tay mình, trong mắt có chút nóng cháy, loại ngũ phẩm đan dược này đối với Đấu Vương cường giả cũng là có hiệu quả, thời điểm cùng người chiến đấu ăn trước một viên lực lượng đột nhiên tăng gấp bội, hiển nhiên lấy được công hiệu ngoài mong đợi.
– Nếu hiện giờ Bàn Môn ngươi đã muốn chính thức bán đan dược, dựa theo quy củ, ở bên trong viện các nơi đem đan dược giao dịch, mỗi tháng cần giao nộp 2 phần Hỏa năng cho Nội viện, nói cách khác, nếu các ngươi một tháng thu được 1000 ngày Hỏa năng vậy giao nộp 200 đi.
Nghe vậy Tiêu Viêm nhất thời kinh ngạc, này tính là cái gì? Nộp thuế? Hơn nữa thuế còn cao như vậy? 2 phần 10?
– Ngươi đừng có trừng mắt nhìn ta như vậy, cái này Nội viện sớm đã có văn bản quy định rõ ràng rồi.
Nhìn thấy Tiêu Viêm bộ dáng Hách trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu nói:
– Tiêu thụ đan dược ngươi cũng biết, trên cơ bản là một vốn bốn lời, cho nên Nội viện cũng phải quản chế một ít, nếu không mà nói toàn bộ Hỏa năng trong viện đều chảy vào trong thế lực bán ra đan dược, sẽ thành cái dạng gì? Mấy năm nay, Dược Bang cũng thu thuế suất như vậy sao.
Cười khổ một tiếng, Tiêu Viêm thấp giọng nói:
– Nhưng này cũng quá độc ác đi? Trưởng lão cũng không phải không biết, dược liệu hiện giờ giá cả rất cao, hơn nữa luyện đan không có khả năng tất cả thành công mà. – Này ta cũng biết nhưng quy củ như vậy…
Hách trưởng lão vuốt tay, nhìn thấy Tiêu Viêm nhíu mày thoáng trì hoãn chút, nói:
– Ai, như vậy đi, ngày sau các ngươi Bàn Môn chỉ phải giao 1 phần 10 là được, nhưng mà việc này không cần đường hoàng, bằng không Dược Bang biết, Hàn Nhàn kia sợ là không vui, haha. – Trưởng lão có thể tùy ý điều chỉnh thuế suất?
Nhìn thấy Hách trưởng lão một lời là giảm thuế Tiêu Viêm không khỏi kinh ngạc hỏi.
– Ha ha, trong Nội viện, một phần dược liệu đan dược vừa vặn là ta chưởng quản toàn bộ quá trình.
Hách trưởng lão cười cười nhưng trong lòng, nói tiếp:
– Huống hồ đại trưởng lão cũng nói vô cùng chiếu cố ngươi, ta đây cũng không tính phạm quy.
– Như thế liền cám ơn trưởng lão nhiều, ngày sau luyện chế Long Lực Đan, tất nhiên trước cấp dâng trưởng lão.
Trong lòng lặng lẽ thở dài một hơi, giảm một nửa, đâu cũng không phải số lượng nhỏ, lập tức Tiêu Viêm cảm tạ ngay.
Hách trưởng lão cười gật đầu nói:
– Tốt lắm, hôm nay luyện đan ngươi chỉ sợ cũng đã tới cực hạn, vẫn nên trước về nghỉ ngơi đi, ngày mai phái người đi nhận điểm giao dịch từ Dược Bang, đây chính là địa phương tốt.
Nói xong hắn liền dẫn đầu xoay người bước ra ngoài quảng trường.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu cũng rời đi, hướng đám người Huân Nhi phất tay. Sau đó một đám người ở chung quanh bị từng ánh mắt soi mói nóng bỏng, hoan hô ra khỏi quảng trường.