Tiến vào trong phòng tu luyện. Tiêu Viêm dựa lưng vào cửa phòng. Sắc mặt vốn hồng nhuận đột nhiên tái nhợt đi trong chốc lát. Bởi vì lúc nãy tu luyện dùng Phong Linh đan. Nên trong khoảng thời gian ngắn tốc độ vận chuyển tăng lên. Mà sau khi tu luyện bị ngắt ngang. Hiệu dụng của Phong Linh đan lại hết. Trong cơ thể đáu khí lưu chuyển thong thả làm cho Tiêu Viêm toàn thân đều là chảy xuôi một loại cảm giác suy yếu. Lúc trước cùng Lôi Nạp giao thủ. Tiêu Viêm trực tiếp sử dụng ra Phật Nộ Hỏa Liên. Một nguyên nhân là muốn mượn việc này lập uy. Mà một có lẽ là vì đấu khí trong cơ thể suy yếu nên căn bản không đủ cho hắn chống đỡ lâu với Lôi Nạp.
Ánh mắt liếc một vào cái áo bào bị rách. Tiêu Viêm khẽ thở ra một hơi. Nhịn không được trong lòng cso chút sợ hãi. Lúc trước nếu là công kích thêm vài lần nữa. Chỉ sợ chính mình liền bị buộc lộ ra sơ hở mà chịu trọng thương. Bất quá thật tốt. Phật Nộ Hỏa Liên xuất hiện làm cho Lôi Nạp đánh mất ý chí chiến đấu. Mà chính mình cần nhất là hiệu quả chấn nhiếp. Cũng hoàn toàn đạt được. Tất cả chuyện này. Đều cũng có một chút vận may trong đó.
Nhẹ nhàng ho khan vài tiếng. Tiêu Viêm chậm rãi đi bục đá đen. Có chút khó khăn ngồi xuống. Sau đó hít thở vài ngụm không khí nóng bỏng. Lúc này mới kết ấn tu luyện. Lại lần nữa tiến vào tu luyện trạng thái. Vận chuyển đấu khí. Chậm khôi phục trạng thái.
Trải qua gần ba bốn thời thần ngồi xếp bằng tu luyện. Tiêu Viêm cảm giác suy yếu vừa rồi trong cơ thể từ từ mất đi. Mà tốc độ vận chuyển đấu khí bị chậm chạp do sử dụng Phong linh đan. Cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục lại bình thường.
Sau khi đã hồi phục. Tiêu Viêm lại lần nữa lấy ra một khỏa Phong linh đan. Nuốt vào. Rồi tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện. Lúc trước từ trong miệng Liễu Phỉ biết được. Tựa hồ nàng còn có một vị biểu ca còn mạnh hơn cả Lôi Nạp nữa. Thật ra Lôi Nạp thực lực rõ ràng hơn xa hắn. Sự việc hôm nay là do vị Hách trưởng lão kia thiên vị hắn. Coi như hắn chiếm ưu thế.. Loại nữ nhân bên ngoài thì lạnh lùng nhưng trong lại cực kỳ ngạo mạng. Dựa theo Tiêu Viêm sở liệu hẳn cũng phải là loại người nhẫn nhịn. Cho nên để ngăn chặn một chút phiền toái trong tương lai. Tiêu Viêm cần phải nhanh chóng tăng lên thực lực.
Theo âm thanh kinh ngạc của đồng bạn. Tên đạo sư lười biếng mở miệng lúc nãy cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắc bào thanh niên trước mặt. Nhìn bộ mặt có chút quen thuộc, “Chính là kẻ đã yêu cầu Hách truởng lão xử lý công đạo” . Cũng vội vàng hỏi: – Ngươi chính là Tiêu Viêm mà mấy ngày trước đây cùng Lôi Nạp xung đột?
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hai gã đạo sư. Tiêu Viêm thoáng chần chừ một chút rồi khẽ gật đầu. Hướng hai vị đạo sư chắp tay:
– Nếu đệ tử chưa đạt đến yêu cầu. Nên vẫn tiếp tục tu luyện ở tầng 3 vậy. Đã quấy rầy hai vị đạo sư
– Ai. Chờ một chút.
Nhìn thấy Tiêu Viêm xoay người rời đi. Tên đạo sư kia vội vàng ngăn lại. Vẻ mặt tươi cười nói:
– Hách trưởng lão trước đã có nói qua. Nếu người muốn đi vào tầng 4. Có thể không cần làm theo quy củ. Cho nên ngươi có thể đi vào.
Thấy bộ dáng mỉm cười cười của đạo sư kia. Tiêu Viêm không khỏi ngẩn ra. Nhất thời ý mừng hiện lên mặt. Nếu thực sự có thể đi vào tầng thứ 4 tu luyện. Như vậy việc đột phá đến bát tinh Đại Đấu Sư. Sẽ nhanh thôi. Lập tức, hắn vội vàng hướng tới hai người chấp tay: – Tạ ơn Hách trưởng lão cùng hai vị đạo sư.
– Ha hả. Không có gì đáng ngại cả, ngươi mặc dù cấp bậc chưa đạt tới. Nhưng mà thực lực, cũng là đủ tư cách.
Nhìn sắc mặt Tiêu Viêm vui sướng. Hai vị đạo sư khẽ cười nói.
– Tốt lắm. Ngươi trước tiên đi xuống đi. Ta xem ngươi trong mấy ngày bế quan này. Trước khi đi vào tầng thứ 4, vẫn là nên ăn chút gì. Bằng không bế quan nhe vậy thân thể sẽ chịu không nổi. – Đa tạ đạo sư quan tâm. Nguồn: http://truyenyy.vn
Tiêu Viêm liền ôm quyền hướng về phía hai đạo sư cảm tạ một tiếng, không vội vàng tiến vào thông đạo. Sau đó dưới từng đạo ánh mắt nhìn chăm chú. Biến mất tại chỗ rẽ.