Rừng rậm mịt mờ trải rộng với đủ loại ma thú. Cứ cách một đoạn thời gian là lại có khí tức hung hãn của ma thú tràn ngập từ bên trong cánh rừng bạo xuất rồi hướng về phía đội hình được tạo bởi những con Sư Thứu trên bầu trời này mà phát ra những tiếng rống đầy giận dữ. Ngẫu nhiên còn có thể có một ít ma thú phi hành theo dấu mà đến, nhưng khi tiếp cận đội hình khoảng cách trăm mét liền bị khí thế đáng sợ từ cơ thể bốn người Hổ Kiền mạnh mẽ trào ra làm cho sợ hãi mà bỏ chạy.
Bất quá điều này cũng không phải là hoàn toàn, bên trong đại sơn mờ mịt, vô tận này; ma thú trải rộng dày đặc, tự nhiên sẽ không thiếu một ít ma thú thực lực khủng bố. Bởi vậy, sau nửa giờ phi hành bắt đầu có không ít ma thú thực lực cường hoành không để ý đến khí thế áp bách của bốn người Hổ Kiền mà mạnh mẽ đánh sâu vào đội hình. Mà lúc này, từ Hổ Kiền cho đến ba lão giả, bốn người phía sau bắt đầu biểu hiện ra thực lực làm người ta rung động không thôi. Chỉ một lần phất tay, năng lượng hùng hồn như lôi đình xẹt qua phía chân trời rồi bọn người Tiêu Viêm chỉ nghe thấy một âm thanh trầm muộn và thế là bên kia đã có vài ma thú khổng lồ bị nổ tung, máu tươi bay đầy trời.
Một đường phi hành với đủ loại ma thú hung lệ xông tới nhưng vẫn tuyệt nhiên không có một đầu ma thú nào có thể xuyên qua vòng phong tỏa của bọn Hổ Kiền bốn người. Phía trên Sư Thứu, đám người Tiêu Viêm ngạc nhiên nhìn những thân thể ma thú nổ tung, từ hơi thở của chúng mà nói, cơ hồ phần lớn ma thú đều có sức mạnh lấy một chống lại một người bên họ. Nhưng ngay cả như vậy, đám người Hổ Kiền tùy tiện giơ tay nhấc chân là hóa chúng thành huyết vụ, lực lượng như vậy thật sự là làm cho người ta thèm muốn không thôi. ” Khó trách cần phải hộ tống trên đường, không nghĩ tới ở sâu trong hậu sơn của học viện mà lại nguy hiểm đến thế. Nếu là xuyên qua rừng rậm thì lấy thực lực những học viên như chúng ta, chỉ sợ không vài người có thể còn sống mà đi qua.” Tại khoảng cách ước chừng 50m lại một lần nữa huyết vụ nổ tung, Tiêu Viêm nở nụ cười. Khi mà đội ngũ bay vút qua sơn mạch mờ mịt, bằng vào linh lực xuất sắc, hắn cảm giác được rõ ràng, bên trong sâm lâm rậm rạp phía dưới thậm chí có hơi thở ma thú cấp bậc ngũ giai Đấu Vương xuất hiện. Chỉ có điều, ma thú tới cấp bậc này là những ma thú đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, cho nên chúng nó tự nhiên là không thể nào không nhìn ra thực lực khủng bố của đám người Hổ Kiền. Vì thế chúng sẽ không giống như những loại ma thú chỉ có một chút thực lực mà không để ý tới tính mạng mà hướng vào đội hình Sư Thứu công kích. Chúng ít nhiều cũng hiểu được thế nào là kiêng kị. Nói theo cách khác, cho dù là có bọn Hổ Kiền bốn gã cường giả Đấu Hoàng hộ tống, chỉ sợ đội ngũ Sư Thứu bọn họ cũng không có khả năng không tổn hại mà đạt được mục đích.
Nhìn con số màu đỏ, Tiêu Viêm có chút nghi hoặc, ánh mắt vừa nhấc lại là có chút kinh ngạc nhìn đám người trẻ tuối ở phía sau đám trung niên, giờ này con ngươi như phún hỏa đang nhìn tinh phiến tối đen trong tay đám người mình, trong ánh mắt thèm nhỏ dãi không chút nào che dấu. ” Bởi vì có giải thích cũng khá là phiền toái, mà về sau các ngươi sẽ tự hiểu được. Nhưng, bây giờ các ngươi chỉ cần biết là đem tinh phiến trong tay các ngươi bảo quản cho tốt, rồi chờ các ngươi đi vào Nội Viện, sẽ hiểu nó có tầm quan trọng như thế nào đối với các ngươi! Đương nhiên, các ngươi nhìn ánh mắt đám người kia có lẽ sẽ hiểu một chút.” Đến câu cuối cùng, ngón tay Tô trưởng lão chỉ đám người trẻ tuổi kia cười nói. Tiêu Viêm cùng Huân Nhi hai mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu, tinh phiến trong tay nhoáng lên một cái liền tiến vào trong nạp giới. ” Kế tiếp các ngươi phải đi vào rừng rậm, sau đó tới điểm cuối của rừng rậm là thành công đến Nội Viện.”
Tô trưởng lão ngón tay vẫn như cũ dừng lại ở đám người trẻ tuổi thản nhiên mà nói:
“Mà khi các ngươi xuyên qua mảnh rừng rậm này thì phải cẩn thận bọn họ. Chiếu theo quy củ của Nội Viện, ở mảnh rừng này họ có thể tùy tiện xuất thủ. Nói cách khác bọn họ có thể công kích các ngươi.” ” Nhớ kỹ, cái con số mặt trên tinh phiến trong tay các ngươi, đối với bọn họ có sức dụ hoặc rất lớn, cho nên bọn họ ngoại trừ giết người ra, bọn họ có thể dùng hết mọi thủ đoạn để lấy được ” Hỏa năng ” trên mặt của tinh phiến trong tay các ngươi. Cái từ ” Hỏa năng ” này, về sau các ngươi sẽ thấy rất quen thuộc và rất đáng yêu, nhưng bây giờ các ngươi phải tránh thoát bọn họ hoặc đánh bại họ, chỉ cần không bị họ bắt lấy, thuận lợi tới Nội Viện, như vậy các ngươi sẽ có thưởng. Càng tới sớm, phần thưởng càng phong phú.” Ngón tay Tô trưởng lão đột nhiên dời về phía rừng rậm tối đen phía sau:
” Đối với việc cướp đoạt trong rừng rậm, Nội Viện chúng ta đem nó xưng là ” Cuộc săn Hỏa Năng _”.
” _ Giờ ta tuyên bố, cuộc săn Hỏa Năng lần này chính thức bắt đầu. Các học trò, bắt đầu chạy trốn chết đi!”