Trong giọng nói Dược Lão còn ẩn chứa âm trầm và giận dữ, đương nhiên không thoát khỏi sự cảm ứng của Tiêu Viêm, gã không khỏi sửng sốt ở trong lòng, dè dặt hỏi: “Sư phụ. Người sao vậy?”
Hít thật sâu một hơi mạnh mẽ kiềm nén tình cảm đang trổi dậy ở trong lòng, chợt thanh âm lời nói Dược Lão thản nhiên truyền ra: “Không có gì. Ngươi nhìn xem trước đi, có một số chuyện, sau này có lẽ ta sẽ nói cho ngươi hay. Nói ra bây giờ, hơi sớm.”
Sau khi nói ra lời này. Dược Lão lại rơi vào trầm mặc, mà ở phía đối diện. Tiêu Viêm hơi ngơ ngác, lặng lẽ gật gật đầu, không hề mở miệng hỏi thêm cái gì nữa, gã ngẩng đầu đem ánh mắt nhìn về khỏa Thất phẩm đan dược được Dược Lão xưng là “Âm dương Huyền long đan” đó.
Giữa hội tràng rất nhiều người, mặc dù ngay cả chi tiết chính xác của khỏa đan dược đó, cũng không có hiểu biết rõ ràng lắm, bất quá do xem qua đạo đạo kim quang trước đó, thì họ có thể mơ hồ hiểu được nó không phải là thứ tầm thường. Bởi vậy, trên khuôn mặt đều không khỏi lộ ra vẻ thèm muốn lộ liễu.
Đối với đan dược đó ngoại nhân không thể hiểu rõ ràng tác dụng của nó được, chỉ có loại thế lực như Huyết Tông trước mặt, tại thời điểm này đột ngột kích động đứng lên, có lẽ một vài tên cường giả. Thậm chí đều bởi vì cảm xúc không ổn định, đã khiến cho đấu khí trong cơ thể không thể khống chế được tràn cả ra ngoài.
Trên bục thủy tinh, ánh mắt tên Phách Mại Sư thong thả đảo qua trên toàn bộ khuôn mặt chấn động ở hội tràng, lúc này hắn mới thỏa mãn, ngón tay chỉ vào khỏa đan dược màu vàng ấy, cười dài nói: “Chư vị! Đây là Trọng Đầu Hí đứng đầu tại lần Đấu giá hội này của chúng tôi – Thất phẩm đan dược. Âm dương Huyền long đan!”
Xôn xao!
Tên Phách Mại Sư lời vừa dứt, toàn tràng không một tiếng động, chốc lát tiếng ồ lên đinh tai nhức óc cùng với âm thanh hoảng sợ hít vào lương khí, đem vùng trời phòng đấu giá nhất thời bao phủ.
Từng đạo ánh mắt đỏ thẫm kèm theo hô hấp dồn dập, gắt gao nhìn chăm chú vào khỏa đan dược màu vàng kim. Thất phẩm đan dược? Loại cấp bậc đan dược này đây, ở đây cơ hồ vượt quá hơn phân nửa số người, suốt đời đều không có tư cách nhìn thấy. Mà bây giờ, cao giai đan dược tiếng tăm đó, lại đang xuất hiện ở trong mắt. Há không thể khiến cho bọn họ có cử chỉ thất lễ kích động như vậy?
“Tiểu gia hỏa, chớ tự coi nhẹ mình. Ngươi tu luyện ‘Phần Quyết’, ta để cho ngươi sáng tạo ra nền tảng kỳ tích. Tin tưởng chính mình đi, kẻ khác cần những năm tháng tu luyện để tích lũy thực lực. Nhưng ngươi, chỉ cần tìm được Dị hỏa là đủ, hơn nữa thành công thôn phệ chúng, như vậy thành tựu cuối cùng, thậm chí siêu việt hơn hẳn Cổ Linh, đều dễ dàng như cất tay vậy.” Cảm nhận được ý nghĩ của Tiêu Viêm. Dược Lão không khỏi nhẹ giọng nói.
“Hô.” Thở nhẹ ra một hơi. Tiêu Viêm khẽ gật đầu, cười nói: “Hy vọng thế nhỉ.”
Trên bục thủy tinh, nhìn thấy Âm dương Huyền long đan tạo ra bầu không khí quá độ như vậy, tên Phách Mại Sư lúc này mới vừa lòng cười cười, chuyển ánh mắt hướng về các phương thế lực ngồi ở dãy ghế trước, hắn hiểu rõ, chỉ những người này mới đủ sức là kẻ tranh đoạt Âm dương Huyền long đan.
“Đừng nói nhảm nữa, báo giá đi.” Nghe ngôn ngữ La Lợi (*) của tên Phách Mại Sư xúi bẩy. Huyết Tông Thiếu Tông chủ Phạm Lăng hơi mất kiên nhẫn cau mày nhăn nhó, giọng âm lãnh quát. Nguồn: http://truyenyy.vn
“Ha hả.” Cười gật gật đầu, tên Phách Mại Sư giọng bỗng chốc rõ ràng, nghiêm mặt nói: “Giá trị của Âm dương Huyền long đan này, chắc hẳn chư vị cũng có thể hiểu rõ, đơn thuần lấy hết tiền bạc, đã không đủ để so sánh với giá trị phẩm chất của nó rồi. Cho nên, chủ nhân bán khỏa đan dược này đã nói. Bất kể cuối cùng đan dược này bị ai đấu giá thành công, cũng nhất thiết phải đáp ứng vô điều kiện vì người ấy làm hai việc!”
“Làm hai việc?”
Nghe vậy, phía dưới các thế lực ngang nhau như Huyết Tông, Hắc Khô Mộ, Thiên Xà Phủ đều sửng sốt, chợt sắc mặt khẽ biến, vị Thanh trưởng lão của Thiên Xà Phủ càng nhịn không được cười lạnh nói: “Lời ngươi mới nói xong quả là nực cười, nếu người đó bảo chúng ta dốc hết tất cả thực lực, để đối phó cái loại cường giả hoặc thế lực khó mà chiến thắng được, vậy chúng ta cũng phải nghe theo hắn sao?”
“A a! Đương nhiên không có khả năng đó rồi, trong hai việc này, thì nhất định ở trong giới hạn tận lực của các vị. Chỉ có điều trong việc đó cũng nhắc nhở trước, nếu có khả năng xuất ra khỏa Âm dương Huyền long đan này. Thì thân phận chủ nhân của nó chắc hẳn thực lực cũng không kém, mà người ấy cần người làm việc, quá nửa sẽ không đơn giản lắm. Cho nên, chư vị đối với khỏa đan dược này nếu có hứng thú, có lẽ nên cân nhắc một chút. Bằng không mà nói, ngược lại cãi nhau đều không phải là vui vẻ gì.” Tên Phách Mại Sư khẽ cười nói.
Nghe được lời nói của tên Phách Mại Sư, rất nhiều người ở phía dưới vốn có chủ ý mua Âm dương Huyền long đan, ánh mắt đều thoáng có chút lóe lên.
“Lời chủ bán nói, ta đã dẫn đầy đủ. Nếu các vị vẫn còn có hứng thú, vậy thì bắt đầu cuộc đấu giá này đi. Y nguyên Địa giai Đấu kỹ trước đó cũng thế, khỏa Âm dương Huyền long đan này, không có giá gốc ban đầu.” Hơi hơi khom người, tên Phách Mại Sư hướng về phía dưới mỉm cười nói.
“Đi thôi! Tràng đấu giá hội này đã không còn gì hay để xem rồi. Âm dương Huyền long đan còn không tới phiên ngươi tranh đoạt.” Dược Lão thản nhiên nói.
Ngón tay chậm rãi vân vê cái trán. Tiêu Viêm hơi gật gật đầu, cho dù đã mở mang kiến thức màn cuối cùng của Trọng Đầu Hí, thì không cần phải lưu lại nữa, nghiêng mắt liếc các phương thế lực đang rục rịch ngóc đầu dậy, gã đứng lên, âm thầm rời khỏi hội tràng.
Ghi chú:
(*) Giọng Raleigh (thủ phủ bang North Carolina, Mỹ)