Nhìn hắc sam thiếu niên khoanh tay đứng trong sân, toàn trường thoáng có chút yên tĩnh.
Trên đài cao, Têu Chiến khóe miệng nụ cười mở rộng, tới cùng, rốt cục không nhịn được cười vang lên
Nghe Tiêu Chiến đắc ý cười vang, ba vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, trong lòng khẽ thở dài một hơi, cũng không có nói thêm gì, giữa sân thiếu niên biểu hiện ra tiềm lực, làm cho bọn họ cảm thấy thất bại không nhỏ, một năm tứ đoạn đấu khí, loại tốc độ này, đủ để làm cho bất luận là kẻ nào cũng phải hoảng sợ, con cháu bọn họ chỉ sợ không có khả năng để đuổi theo
Tâm tình phấn chấn, thân mình đứng lên, Tiêu Chiến vỗ vỗ tay, cười ngâm đích tuyên bố: “Tiêu Khắc khiêu chiến thất bại, mong rằng ngày sau cố gắng tu luyện “
Giữa sân, Tiêu Khắc sắc mặt tái nhợt nghe âm thanh tuyên phán, nhất thời ảm đạm vài phần, ánh mắt phức tạp nhìn trước mặt cách đó không xa đích hắc sam thiếu niên, này một năm trước còn bị cười nhạo là phế vật, một năm sau lại trong gia tộc tộc trung sở hữu tiềm lực khủng bố, cơ hồ là hai thái cực khác biệt, làm cho Tiêu Khắc bỗng nhiên nhớ tới ngày ấy, ở trong đại sảnh, thiếu niên lãnh ngữ đạo: “Tam thập niên hà đông, tam thập niên hà tây, mạc khi thiếu niên cùng ” ( ý chỉ con người sẽ biến đổi theo thời gian)
Mặt lộ vẻ cười khổ lắc lắc đầu, Tiêu Khắc gian nan đứng dậy, đối với Tiêu Viêm thoáng khom người, thanh âm trước kia có chỗ khinh thường rốt cục biến mất nói: “Tiêu Viêm biểu đệ, ngươi thắng, chúc mừng ngươi khôi phục!”
Thoáng gật đầu, Tiêu Viêm ánh mắt chậm rãi tảo thị, phàm là tiếp xúc với đôi con ngươi đen nhánh này, đều có chút khiếp đảm né tránh
Ánh mắt tùy ý kia thoáng đảo qua Tiêu Mị, Tiêu Viêm nghiêng đầu đối diện với đám tộc nhân đủ tư cách khiêu chiến nhàn nhạt cười nói: “Còn có người nào muốn khiêu chiến không?”
“Tiêu Viêm biểu ca, ngày mai ở đấu kỹ đường, phụ thân ta giảng giải hoàng giai cao cấp đấu kỹ, ngươi đi cùng không? ” Tiêu Mị mỉm cười nói, trên khuôn mặt vũ mị thanh thuần, làm cho người ta cảm động
Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi nhíu mày
Nhìn Tiêu Viêm dường như suy nghĩ lấy cớ cự tuyêt, một đôi bàn tay thon trắng, mềm mại khẽ nắm lấy cánh tay hắn
Tiêu viêm khẽ quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt thanh nhã nhỏ nhắn đang mỉm cười
“Thật sự có lỗi, Tiêu Mị biểu tỷ, Huân Nhi đã mời Tiêu Viêm ca ca ngày mai theo ta tới Ô Thản Thành, sẽ không bồi tiếp được Tiêu Mị biểu tỷ tới đấu kỹ đường được ” Nhìn vào đôi mắt có chút ngốc trễ trước mặt, Huân Nhi thân mật kéo cánh tay Tiêu Viêm đi, nhìn Tiêu Mị, thoáng có vẻ xin lỗi.