Chương 324: Dạ Đàm

Bên trong phòng, Tiêu Viêm nhìn trước mặt một lúc lâu. Khóe mắt nhìn ánh sáng vừa bắn qua khe hở cánh tay. Nhìn chiếc nhẫn đen trước mặt không có phản ứng. Lúc này mới đưa cánh tay thả xuống, sau đó sờ sờ thân thể tựa hồ có chỗ nào không trọn vẹn.

Lúc này chiếc áo trên thân thể Tiêu Viêm bị linh hồn dao động thổi bay lên mới chậm rãi hạ xuống. Cảm thụ được thân thể vẫn chưa truyền đến cái gì cảm giác không khỏe, lúc này mới hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Ngẩng đầu nhìn nhẫn tối đen trước mặt lại vẫn như cũ không nhìn thất được thân ảnh dược lão.

“Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” cau mày nghi hoặc thì thào một tiếng, Tiêu Viêm lần thứ hai kêu gọi vài cái. Mà chiến nhẫn tối đen kia lại tản ra hắc sắc quang mang thâm trầm không có gì đáp lại. Cũng không có một tia linh hồn động tĩnh im lặng như nước.

“Chẳng lẽ thất bại? khả năng cỗ linh hồn dao động lúc trước, chính thật là lão sư!” Chờ đợi hồi lâu, không thấy có phản ứng, khuôn mặt Tiêu Viêm thoáng mờ mịt thất vọng. Nếu dược lão thật sự thức tỉnh, việc thứ nhất sẽ đáp lời hắn.

Nhưng mà mặc kệ như thế nào, ít nhất Tiêu Viêm có thể theo hào quang chiếc nhẫn mà xem, giọt Thất Huyễn Thanh Linh Tiên kia không phải là không có tác dụng.

Ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc nhẫn lơ lửng trước mặt hồi lâu, Viêm thở ra một hơi dài, vươn tay đến đem nhẫn vào trong tay rồi đeo lên trên ngón. Lúc này đây, chiếc nhẫn không phát ra cái gì phản kháng, hào quang màu đen tiếp tục tỏa ra một lúc sau mới hoàn toàn thu liễm bình thường như trước kia. Không có gì thu hút ánh mắt người.

Ngón tay chậm rãi vuốt ve chiếc nhẫn đã an tĩnh, Tiêu Viêm xoa trán một lúc lâu, cười khổ một tiếng. Nhẹ giọng thì thào:

Hải Ba Đông trầm mặc. Giương mắt nhìn khuôn mặt bình tĩnh thanh niên kia, sau một lúc lâu nói:

“Chỉ cần Vân Sơn không hiện ra.” Ngụ ý rất sáng rõ ràng, nếu là Vân Lam Tông tông chủ Vân Sơn xuất hiện như đã nói, như vậy hắn Mễ Đặc Nhĩ gia tộc mà suy nghĩ. Không thể nhúng tay vào chuyện Vân Lam Tông và Tiêu Viêm.

_”Ai. Tiểu tử kia! Ngươi tuổi trẻ, lấy thiên phú của ngươi ngày sau tiềm lực vô hạn. Trước khi chưa thành chân chính cường giả ngươi cần nhẫn nại.

Cứng rắn quá, đối chính mình cũng không có chỗ tốt. Chờ ngươi khi nào có thể tự do khống chế cỗ lực lượng cường đại trong cơ thể kia. Khi đó sẽ cùng Vân Lam Tông ganh đua cao thấp cũng không chậm.” _ Hải Ba Đông vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, lời nói thấm thía.

Tiêu Viêm yên lặng gật đầu. Nếu là dứt bỏ lực lượng dược lão, hắn bất quá mới gần một đấu sư cấp bậc mà thôi. Này so với cường giả như mây trong Vân Lam Tông chỉ sợ một quyền là xong. Nhưng cũng như Hải Ba Đông nói, hắn còn trẻ. Đây là tiền vốn lớn nhất của hắn.

_”Haha, tốt lắm. Nói chút cũng chỉ là muốn nhắc nhở ngươi mà thôi, chờ khi ngươi ở Vân Lam Tông tận lực cẩn thận một chút. Cười cười. Hải Ba Đông đứng dậy. Tiêu Viêm cười nói:

” _ Không còn sớm ngươi nghỉ ngơi đi. Ngày mai nghỉ một ngày sau đó liền lên Vân Lam Tông.”

Tiêu Viêm hơi hơi gật gật đầu tiễn Hải Ba Đông đi ra khỏi phòng. Sau đó một lúc lâu, thở một hơi thật dài. Lời Hải Ba Đông chính làm hắn thanh tỉnh rất nhiều. Tuy rằng nhìn như Pháp Mã, Gia lão cường giả đế quốc bậc này đối với hắn cực kỳ hiền lành. Nhưng chút này lại phần lớn đều là không rõ chi tiết Tiêu Viêm cùng với điều kiện không biết phía sau kia tồn tại thần bí lão sư. Một khi xuất hiện loại hắn cùng Vân Lam Tông đối địch đủ để đưa bọn họ kéo vào vòng xoáy, bọn họ tuyệt không bời vì Tiêu Viêm mà đối địch Vân Lam Tông.

Sự thật luôn tàn khốc a.

Nằm ngã trên giường mềm mại, Tiêu Viêm gác tay sau ót thừ người nhìn chằm chằm mặt trên màn giường. Cũng không có nửa phần ý né tránh quái vật to lớn kia. Nói hắn nghé con không sợ cọp cũng tốt, cuồng vọng tự đại cũng tốt. Hắn sớm nói qua, lần này hành trình Vân Lam Tông sẽ không bởi vì chuyền gì mà lựa chọn buông tha. Đừng nói Vân Lam Tông có một đấu tông cường giả, cho dù là đấu thánh hắn cũng tuyệt đối đúng hẹn tới.

“Người phụ ta, ta phụ người. _” môi gắt gao mím chặt thành một đường, chấp nhất mà quật cường, nếu Vân Lam Tông thực tính toán ỷ thế hiếp người. Tiêu Viêm hắn cũng có thể nắm quyền nói cho bọn họ, hắn không phải là thỏ tử.

” _ Mặc kệ như thế nào. Lần này ba năm ước hẹn, phải thắng lợi. Bởi vì ta cần nó để chứng minh ba năm khổ tu giá trị. Nếu thất bại, ba năm tu hành xuôi theo dòng nước, vô ích! _” nắm tay đột nhiên nắm chặt, Viêm hít sâu một hơi. Thắt lưng dựng thân đứng lên ngồi xếp bằng trên giường.

” _ Nạp Lan Yên Nhiên. Chờ xem.”

Trong lòng nhẹ nhàng thốt một câu. Tiêu Viêm hai tay kết ấn tu luyện. Thân thể khẽ run đem tâm tình kích động bình phục xuống. Sau đó nhanh chóng tiến nhập trạng thái tu luyện.

Nếu dược lão vẫn chưa xuất hiện như trong tưởng tượng, hắn đã quyết định tối nay đem trạng thái điều chỉnh tốt nhất. Ngày mai dùng Tam Văn Thanh Linh Đan đột phá đấu sư rào cản, hướng đại đấu sư xuất phát.

Lúc này đây, hắn tuyệt đối không được thất bại.

Prev
Next