Dưới những ánh mắt hàm súc đủ mọi ý tứ, Tiêu Viêm chậm rãi đi ra Luyện Dược Sư nghiệp đoàn, đứng ở đại môn, nhìn sắc trời, Tiêu Viêm thoáng có chút ngây người, đại hội này chấm dứt, hắn toàn thân đột nhiên thoải mái rất nhiều, đã không còn chịu áp lực phải đoạt giải quán quân, hắn mới có thể chân chính thở một hơi.
“Ai, thứ này, thật sự là rất dụ người ” cười khổ một tiếng, nếu không phải lúc trước Mĩ Đỗ Toa nữ vương bỗng nhiên nói một câu như vậy, Tiêu Viêm cũng không muốn liều sống liều chết tham gia đại hội này.
Nhớ tới Mĩ Đỗ Toa nữ vương, bàn tay Tiêu Viêm không khỏi lặng lẽ sờ sờ thất thải Thôn Thiên Mãng đang cuộn người ngủ say trong tay áo, không biết có phải vì lực lượng của Mĩ Đỗ Toa nữ vương càng ngày càng cường đại, mà hiện tại nó thường xuyên lâm vào ngủ say, có đôi khi trong lúc tu luyện, khi đó cảm quan tối mẫn của Tiêu Viêm có thể ngẫu nhiên nhận thấy được trong thân thể nhỏ bé này, hai cái linh hồn áp chế lẫn nhau cùng tranh đoạt.
“Ai, nơi nơi đều là phiền toái a” khẽ thở dài một hơi, hắn không có thực lực trợ giúp thất thải Thôn Thiên Mãng, cho nên chỉ có thể ngồi xem các nàng tranh đấu, tuy rằng cuộc tranh đấu này, người thắng cuối cùng tuyệt đối chính là Mĩ Đỗ Toa nữ vương, nhưng ít nhất,hiện tại thất thải Thôn Thiên Mãng có thể giúp Tiêu Viêm có được một ít tư cách cùng Mĩ Đỗ Toa nữ vương đàm phán điều kiện.
Nghĩ tới Mĩ Đỗ Toa nữ vương lần trước bỗng nhiên nói “Dung linh đan” này đối với nàng hẳn là cực kỳ trọng yếu, mà hiện tại phương thuốc tới tay, có thể tưởng tượng đến khi luyện ra đan dược, cái này còn phải dựa vào Tiêu Viêm, cho nên hắn hiện tại không cần lo lắng rằng 1 ngày nào đó nữ vương bệ hạ bỗng nhiên thức tỉnh đem chính mình ra làm thịt.
Hút một ngụm không khí lạnh lẽo, Tiêu Viêm đem những chuyện lung tung trong đầu bỏ qua 1 bên, đứng ở ngã tư đường thoáng do dự một chút, sau đó nhấc chân hướng nơi Nạp Lan gia tộc bước đi, việc khu độc cho Nạp Lan Kiệt hôm nay là 1 lần cuối cùng, nếu hết thảy thuận lợi, tối nay hẳn là có thể đem “Thất Huyễn Thanh Linh Tiên” _ _ kia thu vào tay, mà đến lúc đó có thể thử xem đồ vật này đến tột cùng có thể làm dược lão tỉnh lại hay không.
“Nham Kiêu tiểu hữu, đó là “Thất Huyễn Thanh Linh Tiên” _ _ , nghe nói dùng hỏa diễm của Luyện Dược Sư tinh luyện thành chất lỏng, có thể khiến cho linh hồn suy kiệt rất nhanh hồi phục, năm đó vì muốn có nó, ta cũng phải mất không ít khí lực, trúng phải lạc độc kia cũng chính vì hái thứ này _” Nạp Lan Kiệt cười nói.
Cố nén kích động trong nội tâm, Tiêu Viêm khẽ gật đầu liếm liếm môi, không để hình dáng mình trở nên quá mức khác thường.
” _ Ha hả, nham tiểu hữu, ngươi đã trị liệu cho ta khỏi hẳn, như vậy, thứ này liền thuộc về ngươi. _” Tuy rằng nhẫn rất khá nhưng vẫn như cũ ko giấu diếm được loại cáo già này, Nạp Lan Kiệt cười dài nói.
” _ Đa tạ. _” Hướng Nạp Lan Kiệt cảm kích chắp tay, Tiêu Viêm không hề nhẫn nại tiến lên hai bước nhận lấy vật trong tay thị nữ, ánh mắt kích động nhìn từ trên xuống dưới.
” _ Này Thất Huyễn Thanh Linh Tiên tuy rằng có thể đặt trong nạp giới, bất quá mỗi ngày ngươi đều phải cho nó phơi nắng một giờ, nếu không nó sẽ tự động héo rũ, ngươi cần phải nhớ lấy. _” Nạp Lan Kiệt nhắc nhở nói. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenyy.vn
” _ Ân.” Nghe vậy, Tiêu Viêm gật gật đầu, lúc này mới dám đem “Thất Huyễn Thanh Linh Tiên” _ _ cất vào nạp giới, xoay người lại, hướng Nạp Lan Kiệt nói: “Nạp Lan lão gia tử, tối nay ta còn có một số việc gấp, việc nơi này đã xong, tại hạ xin cáo từ. _”
” _ _ _ Ách? Nhanh như vậy? ” Nạp Lan Kiệt sửng sốt, muốn giữ lại một chút, nhưng thấy sự vội vàng trong ánh mắt Tiêu Viêm, đành phải nuốt lại lời nói, cười gật gật đầu, nói: ” Về sau có chỗ nào cần hỗ trợ, cứ việc tới tìm ta. _”
” _ _ _ Ha hả, nhất định.” Cười cười, Tiêu Viêm đang nôn nóng giúp Dược Lão tỉnh lại, hướng Nạp Lan Kiệt chắp tay, sau đó xoay người, vội vã tiêu sái ra khỏi phòng.
Trong phòng, nhìn Tiêu Viêm kia lòng như lửa đốt, Nạp Lan Kiệt cũng tiếc nuối lắc đầu, hắn còn tính mở tiệc chiêu đãi đối phương 1 chút, khiến quan hệ song phương tốt đẹp hơn.