“Hắc,Ngươi nghĩ có thể tạo ra đan dược hơn ta khi chỉ còn sót lại một nửa thời gian thôi. Ha ha,ta nghĩ ngươi nên xem laị thực lực của mình, nếu không chỉ làm trò cười thôi. ” Viêm Lợi cười mỉa mai nói.
Tiêu Viêm khẽ cười, không để ý tơí lời nói trào phúng của hắn. Khẽ phất cánh tay áo, một cổ kình khí bắn về phía mặt thạch trên đài. Đồng thời thò tay vào nạp giới lấy dược tài bày ra trên mặt bàn.
Đứng trước bàn đá, Tiêu Viêm chậm rãi hít một hơi dài, vươn tay ra, một tia hỏa khí màu xanh từ cơ thể hắn đi ra. Sau đó bao phủ lấy toàn thân hắn. Tia lửa xanh xuất hiện không bao lâu, từng đoàn lửa không ngừng từ trong ngươì hắn bạo xuất. Đến cuôí cùng mạnh mẽ thiêu đốt, biến hắn thành một hỏa nhân.
Cái này là dị hỏa sao? Có thể khống chế được nhiều dị hỏa như vậy, Phải là kinh khủng lực lượng linh hồn a?
Trên sân rộng, các luyện dược sư trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiêu Viêm đang biến thành hỏa nhân, bất giác nhịn không được hít một ngụm lương khí.
Khi thân thể Tiêu Viêm bay trên khối thanh hỏa, Tiểu công chúa cùng Liễu Linh đang chuẩn bị thu đan dược cùng bị làm cho sửng sốt. Viêm Lợi đứng bên cạnh mặc dù cố gắng không để lộ ra trên khuôn mặt, nhưng trong ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Tên này còn trẻ như vậy, tại sao có thể triệu hồi được loại năng lượng làm người ta phải kinh khủng.
“Linh hồn lực lượng của tiểu tử nọ tựa hồ còn cường bạo hơn so với lúc trước a ” trên khán đài cao, Pháp Mã kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm đang bị vây trong ngọn lửa, âm thanh có chút vui mừng: ” Hắn …….. trong áp lực, có thể gặt haí và đột phá loại này linh hồn lực lượng, cho tại công hội cũng khó có các trưởng lão có thể so bì với hắn. Lần naỳ thu hoạch không nhỏ a! “
Theo đan dược xoay tròn, ngọn lửa bao vây bên ngoài Tiêu Viêm cũng dần hạ xuống rồi như thủy triều xuống, ẩn vào trong cơ thể. Thanh sắc hỏa diễm bên trong dược đỉnh cũng sắp hoàn toàn tiêu thất. Tiêu Viêm khẽ hé miệng, phun ra một tia tử sắc hỏa diễm, một lần nữa điên cuồng quán trú vào trong dược đỉnh.
Trái tim Pháp Mã cơ hồ nhảy ra ngoài khi nhìn tử sắc hỏa diễm một lần nữa được phun ra. Con mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía Tiêu Viêm.
Lúc này, nếu một lần nữa thất bại thì ngôi vị quán quân xem như không có duyên phận với Tiêu Viêm. Mà ngay cả danh tiếng của Luyện Dược sư công hội cũng bị đại hao tổn.