Hôm sau. Khi sắc trời vừa mới tờ mờ sáng. trong thành thị phồn hoa. Đã bắt đầu giống như một cỗ máy khổng lồ được lên dây cót. Mà dòng người đi lại đông đúc trong thành thị. Chính là năng lượng của cỗ máy.
Trong thành thị. Hôm nay nơi nào là náo nhiệt nhất. Tất nhiên không cần phải hỏi. Nơi đó đương nhiên chính là quảng trường hoàng gia. Ở trận đấu ngày hôm qua. Trải qua truyền bá của những người tận mắt chứng kiến. Lại càng có nhiều người vì đại hội luyện đan kia hấp dẫn. Bởi vậy. Mặc dù hiện tại sắc trời vẫn còn sớm. nhưng tại quảng trường hoàng gia, Đã sớm có người đông như núi. Đầu người đông nghịt không thể nhận thấy đâu là diểm cuối.
Theo thời gian trôi qua. Chân trời một cỗ ánh sáng chói lọi. Đột phá trói buộc của các tầng mây. Chiếu sáng khắp thành thị rộng lớn. Khi thái dương dâng lên là lúc quảng trường hoàng gia đang đóng chặt. Đại môn cũng chậm rãi mở ra. Nhất thời Đám đông náo nhiệt ở bên ngoài giống như thủy triều tràn vào
Ở ngoài Tiêu Viêm cùng Hải Ba Đông đi tới quảng trường. Nhìn nhân long ( so sánh đoàn người dài như rồng) thật dài nơi cửa. Đều sửng sốt. bất đắc dĩ lắc đầu. Nghĩ đến người xem hôm nay So với ngày hôm qua còn muốn điên cuồng hơn.
“Đi theo ta.” Hải Ba Đông ánh mắt quét một vòng. Hướng Tiêu Viêm nói một tiếng. Sau đó quay đầu từ mặt khác của quảng trường đi tới. Đi một khoảng cách phía sau Hải Ba Đông thì thanh âm huyên náo Cũng từ từ tiêu giảm rất nhiều. Chuyển qua một khúc ngoặt. Tiêu Viêm lúc này mới phát hiện,Nguyên lai phia sau quảng trường. Cũng có một thiên môn( chắc là cửa riêng cho vip). Chỉ bất quá ở ngoài thiên môn có trên trăm danh binh lính vũ trang hạng nặng đem đại môn khóa chặt
Không để ý đến đám binh lính đó.Hải Ba đông dẫn Tiêu Viêm đi vào, đám binh lính này tựa hồ cũng biết thân phận hai người bọn họ. Bởi vậy cũng không có người nào đi ra ngăn trở.
Quảng trường trên k án đài hai bên. Sớm đã bị đám người đông nghịt chiếm đoạt hết.
“Đông! _” một khắc. tiếng chung thanh thúy Vang vọng. Dài to rõ ở trên không trung.. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tại tiếng chuông vang lên trong chốc lát. Tiểu Viêm hai mắt đóng chặt. Chậm rãi mở ra. Nhẹ thở ra một khẩu trọc khí ở trong lồng ngực. Đứng dậy. Ngẩng đầu. Nhìn phía về phía vị trí của Pháp mã trên khán đài.
” _ Khụ _”
Trên đài cao. Pháp lão ho nhẹ một tiếng. ánh mắt nhìn kĩ toàn trường. Sau một lúc lâu. đích thanh âm huyên náo giữa sân từ từ an tĩnh lại. Giọng nói già nua nhẹ nhàng. Vang vọng ở bên tai mỗi một cá nhân:” _ Các vị. khảo hạch hôm nay. Sẽ là vòng đại hội trọng yếu. Quyết định người chiến thắng cuối cùng. Chính là quán quân của đại hội lần này. Cho nên. các ngươi phải hết sức cố gắng. Hôm nay. Hãy toàn lực ứng phó đi! __”
” _ _ _ _ _ _ Rống rống rống! _” Pháp lời vừa xuất ra. Đám đông trên khan đài. Đám người đã chờ đợi từ lâu. Nhất thời kích động cùng rống to. Tiếng hô đinh tai nhức óc. Thẳng hướng tận trời.
Vuốt vuốt lỗ tai bị tiếng hô làm kinh động. Tiêu Viêm quay đầu đi. Nhìn Viêm Lợi phía không xa khóe miệng cười lạnh. Nhẹ giọng lẩm bẩm nói:” _ Rốt cuộc đã bắt đầu rồi a. Kế tiếp. Chuẩn bị dốc sức đi”