Chương 193: Sinh Vật Thần Bí Trong Nham Tương*

Trong địa huyệt thật lớn, nham tương đỏ rực, ở trong đó chậm rãi chảy xuôi, thỉnh thoảng có bọt khí thật lớn từ trong nham tương hiện lên, nhưng sau một lát, một tiếng nổ nhỏ vang lên, nham tương trong đó bắn mạnh ra, rực rỡ giống như pháo hoa màu đỏ.

Đứng ở cuối cái thông đạo nho nhỏ, Tiêu Viêm ba người nhìn cái thế giới nham thạch nóng chảy tựa hồ không có giới hạn này, ngoại trừ rung động ra, đều không tự chủ được nuốt vội một ngụm nước bọt.

“Không nghĩ tới dưới nền đất bên ngoài Thạch Mạc thành lại có một địa phương kinh khủng như vậy.” Thân thể bao phủ một tầng quang mang màu xanh biếc, Tiêu Đỉnh gạt mồ hôi trên mặt, sợ hãi than.

“Đúng vậy, một thế giới nham tương đồ sộ dưới mặt đất..” Thân thể Tiêu Viêm đồng dạng được tầng đấu khí bao lấy, bất quá nhiệt độ cực cao xung quanh vẫn làm hắn cả người phát sốt.

“Thế này làm sao mà đi? Nơi này đã không còn đường, hơn nữa ta tu luyện chính là mộc thuộc tính công pháp, vừa vặn bị hỏa thuộc tính khắc chế, ta nếu không phải là ngũ tinh đấu sư, chắc cũng không tới được tận đây, đây đã là cực hạn của ta rồi.” Tiêu Đỉnh hướng về phía Tiêu Viêm cười khổ nói.

Tiêu Viêm gật đầu. Nếu hắn không phải thuộc hỏa thuộc tính, chắc đã không chịu được nhiệt độ cao mà trở ra rồi. Hơn nữa hắn phát hiện hỏa thuộc tính nơi này so với trong thông đạo cuồng bạo hơn rất nhiều.

_”Hô…” _ Thở nhẹ ra một hơi, Tiêu Viêm cúi đầu nhìn Thanh Lân, không khỏi có chút ngạc nhiên, tựa hồ nàng đối với nơi này còn dễ chịu hơn so với hắn. Phải biết rằng Thanh Lân không có đấu khí a.

Sau khi ổn định lại tâm tình, Tiêu Viêm nhìn chằm chằm Thanh Lân, có thể phát hiện ra bên trong thân thể nàng tựa hồ có một cỗ năng lượng âm hàn không ngừng phóng thích ra. Chính nhờ cỗ năng lượng đó chống đỡ cho nên Thanh Lân mới có thể theo bọn họ đến được cuối thông đạo này.

Tiêu Viêm chậm rãi phi hành trên mặt nham tương,Tử hỏa đấu khí hoàn toàn bao phủ bảo vệ mặt ngoài thân thể, linh hồn cảm giác lực cũng nhập vào trong cơ thể cẩn thận tra xét xung quanh, xem ra, sinh vật ẩn giấu bên trong theo lời Thanh Lân nói ra đã tạo cho Tiêu Viêm một áp lực không nhỏ. Ở trong hoàn cảnh khốc liệt này, hắn không thể không tập trung toàn bộ tinh thần chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với các loại nguy cơ có thể xảy ra.

Bên trong địa huyệt, nhiệt độ cao kinh khủng, cho dù Tiêu Viêm bản thân là thuộc tính hỏa, lại có Tử hỏa đấu khí bảo vệ, nhưng đám sương mù do bọt khí nổi lên tạo ra lại chứa một loại hỏa độc. Cho nên mặc dù đã nuốt một viên giải độc đan, nhưng Tiêu Viêm vẫn không dám tùy thời hô hấp, chỉ khi không thể nhịn được mới cẩn thận hít vào một chút không khí. Nguồn: http://truyenyy.vn Song cho dù mỗi lần Tiêu Viêm chỉ hấp thu một lượng khí rất nhỏ, nhưng độc khí tiến vào trong cơ thể vẫn làm hắn có chút choáng váng, nếu không phải đã dùng giải độc đan, sợ rằng đã sớm không thể chống đỡ,còn gì dám có ý tưởng tiến vào phạm vi nham tương.

Bởi vì có nhiều trở ngại cho nên Tiêu Viêm cũng không dám phi hành hết tốc độ, chỉ chậm rãi lướt qua bề mặt nham tương. Đương nhiên trong lúc phi hành cũng không dám phát ra thanh âm nào, sợ dẫn đến công kích của sinh vật sống trong nham tương.

Phi hành tại không trung, Tiêu Viêm mới càng thêm cảm giác thấy sự khổng lồ địa huyệt này, nham tương xung quanh cơ hồ tụ lại thành một cái hồ thật lớn, thỉnh thoảng một cột nham tương bất ngờ vọt lên, khiến Tiêu Viêm đang phi hành phía trên khiếp vía.

Thế giới dung nham trong địa huyệt, cũng là một tử vong thế giới, Tiêu Viêm phi hành trên hồ nham tương, mỗi một đoạn phi hành đều cảm thấy run sợ, nếu vào lúc này đột nhiên đấu khí tiêu thất, sợ rằng hắn xương cốt cũng chẳng còn.

Phi hành trên nham tương, da dẻ Tiêu Viêm mơ hồ ửng đỏ, quần áo bên ngoài đã khô cong đến cực độ, hiện tại chỉ cần dính một ngọn lửa nhỏ sợ rằng sẽ bùng cháy lên.

Lại phi hành thêm một đoạn, Tiêu Viêm quay đầu lại, phát hiện phía cửa động thông đạo nhỏ bé, hai bóng người nhỏ bé đang nhìn chăm chú vào hắn.

Nhìn hai bóng dáng đó, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, vừa muốn vẫy tay ra hiệu với họ hàm ý bình an,chợt thanh âm của Thanh Lân thoáng có chút sắc bén vang lên: “Thiếu gia, nó đang đi theo ngươi, mau trở lại đi.” Nghe được thanh âm này, Tiêu Viêm da đầu tê rần, thân thể không chút do dự liều mạng chạy nhanh về phía cửa thông đạo.

Tiêu Viêm thân mình vừa động,phía dưới nham tương đang bình lặng đột nhiên vang lên những tiếng ầm ầm trầm đục, vô số nham tương trong nháy mắt bắn mạnh lên.

Nham tương bắn lên đầy trời, một sinh vật hình thể khổng lồ đột nhiên từ trong nham tương vọt lên, nhanh như chớp hướng về phía Tiêu Viêm đang chạy trốn cắn nuốt tới.

…………………………………………

(*).Nham tương: nham thạch nóng chảy.

Prev
Next