Chương 169: Cổ Đặc

” Băng linh hàn tuyền.?”

Nghe danh xưng từ trong miệng của Tiêu Viêm, Phất Lan khắc cùng Áo Thác rõ ràng sửng sốt một hồi, Kinh dị nói: ” Tiểu tử kia, Băng linh hàn tuyền cực kỳ thưa thớt, Lại là thiên tàu dị bảo, Hơn nữa Lấy thực lực bây giờ của ngươi, căn bản không cần loại đồ vật này?.”

Tiêu Viêm cười cười, có chút hàm hồ nói: ” Ta xác định rất cần thứ này, hai vị Đại sư, Các người có biết Tại Luyện dược sư công hội có ai có Hay không? Nếu như có người có, Ta có thể đem giá cao để giao dịch “

” Giá cao? Tiêu Viêm, Ngươi cần phải biết, Băng linh hàn tuyền không phải chỉ dùng Kim tệ là mua được, Hơn nữa, Nếu người khác có thứ này cũng khó có thể Đưa ra trao đổi a” Phất Lan khắc lắc đầu nói.

” Aa, Ta đây tự nhiên biết, Nhưng vẫn mời Hai vị Đại sư điều tra cho, Nếu thật sự có người có, Ta có thể xuất ra vật có thể làm cho hắn hài lòng ” . Tiêu Viêm gật đầu, có chút khách khí nói.

Thấy Tiêu viêm kiên trì như vậy, Lông mày của Phất Lan Khắc cau lại, Sau đó lại nhìn phía Áo Thác, Bất đắc dĩ gật

đầu.

” Ngươi chờ một lát” Áo thác đứng dậy. nói với Tiêu viêm một tiếng, sau đó xoay người đi vào thư phòng bên cạnh.

” Lão gia hỏa này là phó hội trưởng Luyện Dược sư Nham Thành, mặc dù thường ngày không Làm gì, Ít quản lý đến sự vụ của Công Hội, Bất quá những vụ giao dịch khác, Bình thường là do Hắn chủ sự ” Phất Lan Khắc đưa mắt nhìn Áo Thác tiến vào thư phòng. Nhìn Tiêu Viêm cười nói.

Mỉm cười gật đầu, Bàn tay của Tiêu Viêm khoát lên tay ghế, Ngón không tự chủ nhịp nhàng gõ nơi tay ghế, Khuôn mặt mơ hồ có chút chờ mong.

” _ _ _ _ Đi thôi, đi thôi, Nhìn thấya Hắn thuận tiện mang theo câu nói. Tốt nhất Hắn đừng đến Luyện dược sư công hội, Nếu không cho dù Hắn có Cổ Hà bảo vệ Ta cũng sẽ tìm Hắn phiền toái.. _” Phất Lan Khắc bĩu môi nói. Hiển nhiên Hắn đối với tên đáng Ghét kia có chút sợ hãi.

‘ Hắc hắc, Có chút hả hê, Áo thác nhìn Tiêu Viêm nói:” _ Đi thôi, Đi theo ta, Ta mang ngươi đi tìm tên kia, Bất quá cuối cùng có thành hay không thành, Thì dựa vào ngươi vậy.”

Nghe vậy, Tiêu viêm cảm kích gật đầu, Đồng thời nghĩ mình có chút may mắn, May mà mình đến khảo hạch cấp bậc Luyện dược sư, Nói cách khác, Làm cho chính mình đi tìm Băng Linh Hàn Tuyền khắp Đại lục, mà rốt cuộc cũng không biết ở đâu có? Áo Thác dẫn Hắn ra khỏi Luyện dược sư công hội, Đi theo dọc đường, không ngừng có người luôn miệng chào hỏi với Áo Thác đang lạnh nhạt, Mà khi bọn Hắn nhìn về Tiêu Viêmđang theo sau phía sau Áo Thác, Tất cả đều sửng sốt, Ánh mắt đều dừng lại nơi huy chương biểu tương Nhị phẩm luyện dược sư, cùng với trường bào đen kịt, Mọi người có chút khiếp sợ nhìn Tiêu Viêm. Tuổi còn trẻ mà đã là Nhị phẩm Luyện dược sư. Trong lòng bọn họ quả thật rất rung động.

Không để ý đến ánh mắt rung động của mọi người, Tiêu viêm đi theo Áo Thác đi trong Hắc Nham thành khoản mười cái ngã tư đường, Làm cho đầu óc có chút bực mình, Mãi rồi mới gần chỗ Hẻo lánh phía Nam thành, Thì thấy trong góc có một tòa nhà cổ quái mới dừng lại.

Ngẩng đầu nhìn tòa nhà cổ quái. Áo Thác thở phào một hơi, quay đầu nói với Tiêu viêm:” Nơi này là trú địa của Tên Cổ Đặc, Ta đi vào trước, Một lần nữa nhắc nhở ngươi, ngươi vạn lần không được đi lung tung!”

Prev
Next