“Ầm!”
Một tiếng nổ mạnh vang lên từ tận sâu trong óc Tiêu Viêm, đồng thời linh hồn cũng phải chịu sự chấn động mãnh liệt, tầm mắt hắn dần trở nên mơ hồ, đến khi phục hồi tinh thần lại thì mới phát hiện bản thân đã xuất hiện trong một không gian kỳ dị.
Khoảng không gian này không rộng lớn, hoàn toàn trống rỗng không một chút sức sống. Ánh mắt Tiêu Viêm quan sát xung quanh, rồi dừng ở vị trí trong không gian hư vô. Tại đó, có một thân ảnh cực kỳ bình thường đang đứng chắp tay, Tiêu Viêm dường như không thể cảm nhận được một chút dấu hiệu của sự sống hay đấu khí từ người này, hắn còn bình thường hơn so với một người bình thường nhất.
Nhưng loại cảm nhận từ thị giác này lại khiến hắn càng thêm cẩn thận, người bình thường sao có thể xuất hiện tại địa phương kỳ dị này được. Nếu hắn đoán không sai, người này chính là vị Đấu Thánh trong di tích kia, chủ nhân chân chính của Đại Thiên Tạo Hóa chưởng.
“Nơi này hẳn là một không gian ký ức ẩn tàng trong đấu kỹ, mà người trước mặt cũng không phải là cường giả Đấu Thánh thật sự mà chỉ là một phần trí nhớ của hắn.”
Nhìn bóng người này, với kinh nghiệm của Tiêu Viêm bây giờ, tự nhiên hắn sẽ không gấp gáp mà đánh rắn động cỏ, thăm dò chi tiết của người này trước rồi tính.
Đúng như Tiêu Viêm đoán, bóng người này còn chẳng thèm nhìn Tiêu Viêm lấy một lần, giọng nói bình thản như nước chậm rãi vang lên trong không gian.
“Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng, đấu kỹ Thiên Giai cấp thấp, do bổn tọa dùng công sức cả đời dung hợp rất nhiều loại đấu kỹ mà sáng chế ra. Bộ chưởng pháp này chú trọng đến từ tạo hóa, lấy chưởng phá thiên, lấy lực đánh vỡ vạn vật.”
Nghe được giọng nói tự thuật bình thản này, ánh mắt Tiêu Viêm càng ngày càng sáng lên.
“Thiên Giai đấu kỹ, thoát tục siêu thánh, có thể tìm được bí mật bổn tọa giấu bên trong hài cốt, coi như là người có duyên, chính vì vậy nên ngươi mới bị Kim Linh Tiên rèn luyện bàn tay. Nhớ kỹ, Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng phải sử dụng bàn tay đã bị rèn luyện mới có thể thi triển thành công, nếu không chắc chắn sẽ bị phản phệ!”
Nghe được lời này, Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt nghĩ lại, thì ra trận đau nhức vừa rồi là do cái gọi là Kim Linh Tiên này đang thay đổi bàn tay của mình.
“Không hổ là Thiên Giai đấu kỹ, phải cần quá trình dài dòng như vậy mới có thể nhận được truyền thừa đầy đủ.”
Tiêu Viêm kinh ngạc lắc đầu, nếu như hắn bỏ qua bước rèn luyện này, cho dù có tập xong Đại Thiên Tạo Hóa chưởng thì sợ rằng cũng không dám thi triển nó.
“Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, sở hữu tạo hóa lực…”
Song song với giọng nói bình thản này, đạo thân ảnh kia cũng đột nhiên bộc phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt mà thân thể cũng dần trong suốt, lộ ra kinh mạch lộ tuyến vô cùng rõ ràng. Bên trong các kinh mạch có một tia năng lượng màu vàng lợt đang chuyển động nhanh chóng theo một lộ tuyến khá kỳ quái.
“Đây cũng là lộ tuyến kinh mạch để tu luyện Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng!”
Nhìn một màn này, trong mắt Tiêu Viêm tràn ngập sợ hãi lẫn vui mừng, vội vàng chú tâm ghi nhớ lộ tuyến vận hành năng lượng đó.
Lộ tuyến kinh mạch kia chỉ tuần hoàn vài lần rồi dần dần mờ đi, nhưng cũng may, Tiêu Viêm đã nhớ kỹ lộ tuyến này rồi.
Song song với việc những lộ tuyến kinh mạch biến mất, quang mang trên đạo thân ảnh kia cũng dần tiêu tán, mà hào quang màu ám kim ở bàn tay còn lại chợt bộc phát, xuất ra một chưởng mạnh mẽ đánh thẳng lên bầu trời.
“Bành!”
Một chưởng này ẩn chứa năng lượng thật đáng sợ, giống như gió bão vừa quét qua, một vòng xoáy ánh sáng màu đen hình thành dưới chưởng của đạo nhân ảnh đó.
Vòng xoáy hình thành rồi khuếch tán ra nhanh như chớp, khiến không gian xung quanh sụp đổ trong nháy mắt. Nguồn truyện: Truyện FULL Nhìn vòng xoáy màu đen khuếch tán, Tiêu Viêm cũng phải hít sâu một hơi, nhưng hắn cũng không hề kinh hoảng mà lại khom mình thi lễ với bóng người đứng trong không gian màu đen kia.
“Tạo Hóa Thánh Giả, nhớ kỹ, đây là tên bổn tọa!”
Thanh âm nhẹ nhàng nhưng lại như tiếng sấm mạnh mẽ vang lên trong đại não của Tiêu Viêm, mà đạo thân ảnh kia lại càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Hình ảnh cuối cùng của một đời Đấu Thánh dần dần biến mất mà không để lại bất cứ dấu tích gì…
Tiêu Viêm lặng lẽ cúi đầu, cứ để mặc cho vòng xoáy đen nhánh kia đánh đến, đem thân thể hắn xé rách.
Trong phòng, đôi mắt đang nhắm chặt của Tiêu Viêm chợt mở ra, hắn thở một hơi dài, thì thào nói: “Tạo Hóa Thánh Giả…”
Thanh âm thì thào nhỏ dần, một lát sau, Tiêu Viêm cũng hoàn toàn thanh tỉnh lại. Dường như ngay lập tức, hắn nhìn về phía tay phải của mình, mơ hồ thấy được nơi đó bao phủ một tầng hào quang màu ám kim, giống như kim loại vậy.
Để tâm hồn chìm vào trong thể nội, sau đó cử động tay phải, Tiêu Viêm kinh ngạc phát hiện ra bàn tay của mình đã được khai thác một số kinh mạch cực nhỏ và rất bí ẩn, những kinh mạch này nối liên tiếp giống như một vòng tuần hoàn kỳ dị, trông vô cùng thần kỳ.
Nhìn vào những kinh mạch này rồi suy nghĩ một chút, Tiêu Viêm phát hiện ra trong lộ tuyến vận hành kinh mạch thì những kinh mạch này nằm đúng vị trí mấu chốt nhất. Nói cách khác, nếu như không có những kinh mạch này dẫn đường mà cứ cố gắng thi triển Đại Thiên Tạo Hóa chưởng sẽ chỉ khiến cho năng lượng khổng lồ tụ tập trong lòng bàn tay nhưng lại không có cách nào giải phóng được, điều này giống như một quả bóng được cơm căng hết cỡ, sớm muộn gì cũng nổ cái “bùm” . Đến lúc đó, sợ rằng cả tay lẫn người thi triển đều sẽ nát như tương.
“Thì ra bởi vì nguyên cớ đó nên chỉ khi bàn tay trải qua sự rèn luyện của Kim Linh Tiên mới có thể thi triển được.” Tiêu Viêm thầm than, trong lòng không khỏi giật mình. Không hổ là một cường giả Đấu Thánh, vậy mà có thể sáng tạo ra phương pháp kì dị bậc này, kinh mạch trong cơ thể phải lên tới ngàn vạn cái, tính cả một vài kinh mạch bí ẩn nữa thì con số này không thể đếm nổi, có thể từ trong đó tìm được những kinh mạch hữu dụng để khai thác, việc này đâu phải là chuyện đùa.
“Không biết liệu ta có thể thi triển được Đại Thiên Tạo Hóa chưởng không nữa?”
Trong mắt Tiêu Viêm như đang có một ngọn lửa thiêu đốt, trước đây hắn đã được tận mắt chứng kiến uy lực của một chưởng này trong di tích viễn cổ, lúc đó có không ít cường giả nhưng cũng đều bị mất mạng bởi chưởng này, thậm chí nếu không phải bọn họ trốn nhanh thì sợ rằng kết quả cũng khó liệu.
Ngay từ ngày đó Tiêu Viêm đã thèm nhỏ dãi đối với Đại Thiên Tạo Hóa chưởng này rồi. Đến nay, khi công pháp tu luyện đã tới tay thì làm sao hắn có thể bình tĩnh được cơ chứ!
Xoa xoa đôi tay, Tiêu Viêm nhảy từ trên giường xuống, đứng thẳng trong phòng, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi vận chuyển đấu khí theo lộ tuyến kinh mạch ghi nhớ trong đại não.
Mới bắt đầu, Đấu khí vận chuyển vẫn còn chậm rãi, hơn nữa lộ tuyến cũng khá rườm rà, trong lúc vận chuyển có vài lần sai lầm nhưng do Tiêu Viêm phản ứng nhanh, ngay khi phát hiện liền để Đấu khí tán đi ngay lập tức nên tuy thất bại cũng không tạo nên tổn thương gì.
Tuy nhiên, sau vài lần thất bại, Tiêu Viêm cũng dần thành thạo, chỉ khoảng 1 giờ sau, rút cục cũng thành công hoàn thành một lần tuần hoàn kinh mạch.
Vào khoảnh khắc hoàn thành vận chuyển, cánh tay Tiêu Viêm run mạnh, trong lòng bàn tay phải sáng lên quang mang màu ám kim. Bất chợt, hắn khiếp sợ phát hiện ra đấu khí trong cơ thể bị rút đi như thủy triều, mà nơi đấu khí dồn đến chính là lòng bàn tay phải của hắn.
“Đấu khí tiêu hao thật kinh khủng!”
Với tốc độ tiêu hao này, kể cả thực lực như Tiêu Viêm cũng phải biến sắc, Thiên Giai đấu kỹ này đúng là một ông vua ăn không biết no!
Tùy theo trong lòng bàn tay Tiêu Viêm hội tụ càng nhiều đấu khí, quang mang màu ám kim cũng càng lúc càng mạnh. Sau một lúc lâu, khi nó đạt tới đỉnh điểm, một giọt hắc mang lặng lẽ xuất hiện ở trung tâm vòng sáng.
Hắc mang hiện lên, lập tức bùng phát một lực hút kinh khủng. Trong nháy mắt, quang mang màu ám kim xung quanh bị cắn nuốt hết, mà hắc mang cũng từ từ mở rộng ra.
“Năng lượng thật đáng sợ…”
Phải trực tiếp thi triển Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, Tiêu Viêm mới có thể hoàn toàn hiểu được sự khủng bố trong đó. Hắn chợt biến sắc, bởi nơi này chính là Tinh Vẫn Các, mà xung quanh phòng của hắn còn có các trưởng lão Tinh Vẫn Các cùng đệ tử. Nếu chưởng này được đánh ra thật, chỉ sợ trong bán kính trăm mét xung quanh, không còn một ai có thể sống sót.
Nhận thấy điều này, trên trán Tiêu Viêm lập tức túa ra mồ hôi lạnh. Hắn hít sâu vài cái, mạnh mẽ ngăn cản việc đấu khí trong cơ thể đang dồn tới, bàn tay hắn chợt nắm khẽ, mà hắc mang lớn cỡ hạt đào trong tay của hắn sau khi run rẩy một chút thì rút cục cũng từ từ nhạt dần dưới ánh mắt khiếp đảm của Tiêu Viêm, một lần nữa hóa thành đấu khí tràn vào trong cơ thể.
Cảm thụ được đấu khí khổng lồ trong cơ thể đang dần hồi phục lại, đến lúc này Tiêu Viêm mới thở phào nhẹ nhõm. Lau sạch mồ hôi lạnh trên trán, Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn tay phải của mình, một lát sau mới nhếch miệng cười, bởi vì tất cả những điều cần thiết để tu luyện Đại Thiên Tạo Hóa chưởng đều được Tạo Hóa Thánh Giả thay hắn chuẩn bị hết rồi, vì vậy tốc độ cần thiết để nắm giữ Thiên Giai đấu kỹ này sẽ vượt xa tất cả các đấu kỹ khác, không thể không nói, đây chính là một phúc duyên vô cùng lớn.
“Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, ha ha, không biết lần sau, khi gặp lại Trích Tinh lão quỷ, để lão thấy đấu kỹ này sắc mặt lão sẽ như thế nào đây?”
Tiêu Viêm vừa xoa bàn tay phải vừa mỉm cười, trong mắt lóe lên hàn quang. Lần sau gặp lại, Đại Thiên Tạo Hóa chưởng chắc chắn chính là lưỡi hái lấy mạng lão quỷ đó!
Prev Chapter
Next Chapter
BÁO LỖI/ GÓP Ý
Use arrow keys (or A / D) to PREV/NEXT chapter