Chương 1046: Biến Cố

Nguồn: TruyenYY

Tâm thần Tiêu Viêm tập trung vào tám điểm sáng đang trôi nổi bên trong ngọn lửa màu xanh biếc. Trong điểm sáng hiện lộ ra một ít hoặc là chất lỏng hoặc là bột phấn. Đây đúng là những dịch thể mà Tiêu Viêm có được sau chín ngày dung hợp các dược liệu tinh thuần, mỗi dịch thể này cơ hồ đều hội tụ gần hơn hai mươi dược liệu mới ngưng tụ thành được.

Vù!

Thở dài một hơi, Tiêu Viêm nhìn Huyễn đại sư một cái, chợt hai người đồng thời nhắm mắt, lực lượng linh hồn vào giờ khắc này cũng bùng phát dữ dội tiến vào bên trong đỉnh.

Cảm thụ được cử động hai người, nét ngưng trọng trên mặt Đường Chấn cũng ngày càng nồng đậm hơn, luyện đan có thành hay không chính là chờ sự biểu hiện kế tiếp của Huyễn đại sư cùng Tiêu Viêm.

Lực lượng linh hồn của Tiêu Viêm mãnh liệt xông vào bên trong ngọn lửa xanh biếc, tâm thần vừa động thì hai giọt chất lỏng có chút sặc sỡ liền nhất thời lại gần tiếp xúc nhau… Khi hai giọt chất lỏng này vừa tiếp xúc thì bên ngoài cũng nổi lên từng gợn sóng, đây chính là do sự kháng cự do hai dược liệu sinh ra khi tiếp xúc lẫn nhau. Mà nhiệm vụ của Tiêu Viêm lúc này là phải tìm điểm thăng bằng giữa hai giọt chất lỏng thì mới có thể làm cho chúng nó dung hợp một cách hoàn mỹ.

Việc dung hợp này có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với sự tinh chuẩn của lực lượng linh hồn, nếu như có chút sai lầm thì sẽ làm cho việc dung hợp thất bại. Lực lượng linh hồn hóa thành vô số sợi to che kín mỗi tấc không gian chung quanh hai giọt chất lỏng để Tiêu Viêm có thể nhận biết rõ bất kỳ biến hóa nào bên trong đó.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ánh mắt có chút nhìn thoáng qua Huyễn đại sư, sau khi nhìn thấy sắc mặt của Huyễn Phong, Tiêu Viêm không khỏi ngẩn ra, có chút chần chờ nói: – Huyễn đại sư, ngươi còn có thể tiếp tục chứ?

Nghe thấy lời Tiêu Viêm nói, Huyễn Phong vội vàng chấn tỉnh tinh thần, khoát tay áo, cười nói:

– Yên tâm đi.

Tuy nói lời như thế, nhưng biểu hiện của sắc mặt làm cho người khác không mấy tin tưởng lắm.

Nhưng nếu như hắn đã nói như vậy thì Tiêu Viêm cũng không nói thêm gì nữa. Nếu như không phải Tiêu Viêm có Lưu Ly Liên Tâm Hỏa hộ thể thì chỉ sợ giờ phút này hắn cũng sẽ giống như Huyễn Phong thôi… Đường Chấn cũng cảm giác được trạng thái Huyễn Phong có chút không tốt, nhưng giờ khắc này làm gì có thời gian quan tâm đến thứ khác, cũng chỉ đành cắn răng một cái, nói: – Hai vị, mời động thủ đi, nếu như để cho dược liệu sau khi dung hợp lâu quá thì sẽ ảnh hưởng đến xác xuất luyện đan dược thành công…

Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư đều gật đầu rồi hít sâu một hơi, thủ ấn cũng cấp tốc biến đổi. Chỉ thấy hai cột ánh sáng màu hồng và xanh bên trong dược đỉnh đột nhiên sáng rõ lên, rồi dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, hai cột ánh sáng này mạnh mẽ chạm vào nhau bên trong dược đỉnh!

Thình thịch!

Ngay khi hai giọt chất lỏng đã dung hợp gần trên trăm dược liệu quý hiếm đó va chạm vào nhau thì một tiếng nổ trầm thấp bỗng vang lên, rồi một cỗ năng lượng vô cùng dị thường cũng tự bùng phát ra mạnh mẽ chạm vào vách tường của dược đỉnh, phát ra âm thanh loảng xoảng vô cùng thanh thúy. Dường như bên trong hai giọt chất lỏng đó còn có sự trà trộn của lực lượng linh hồn nên ngay thời khắc va chạm làm cho Tiêu Viêm kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể hơi run lên.

Phụt!

Tuy Tiêu Viêm có thể ngạnh kháng chấn động năng lượng này nhưng Huyễn đại sư lúc này đã là giương cung hết nỏ, giống như là lạc đà sau khi chở đồ nặng quá thì không thể chở đồ thêm nữa, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch!

Nhìn thấy Huyễn đại sư bỗng nhiên há miệng phun máu ra, toàn trường đều yên tĩnh lại. Mà Đường Chấn cùng với Đường Hỏa Nhi vừa rồi còn tươi cười thì cũng chậm rãi thu lại, ai cũng biết vào thời điểm này mà Luỵên Dược sư lại có vấn đề thì sẽ cho ra loại kết quả nào. – Vẫn bị thất bại sao…

Đường Chấn thì thào tự nói, khuôn mặt cũng bỗng già đi rất nhiều. Mà ở bên ngoài quảng trường, khuôn mặt tươi cười của Đường Hỏa Nhi cũng đã mất đi, thay vào đó là khuôn mặt có ẩn chứa sự bi thương.

Chẳng lẽ mệnh của nàng đến đây đã tuyệt sao?

Tiêu Viêm lặng lẽ nhìn sang Huyễn đại sư. Nhưng chỉ sau nháy mắt đã hồi phục tinh thần lại, rồi đột nhiên nhìn sang dược đỉnh. Nếu như lần luyện ché này thất bại thì hắn cũng đừng hòng nghĩ đến Thiên Hỏa Tam Huyền Biến… Chẳng lẽ lại phải chịu thất bại ngay tại thời khắc cuối cùng này sao???

Nghĩ đến đây, nhất thời trong mắt Tiêu Viêm hiện ra thần sắc không cam lòng!

Prev
Next