Nguồn: TruyenYY
Ngọn lửa màu xanh biếc hừng hực thiêu đốt làm cho sức nóng tỏa ra chung quanh, nhiệt độ của cuồng phong cũng bởi vậy mà trở nên nóng hơn rất nhiều. Nhưng điều này cũng không làm cho ai chú ý cả, ánh mắt đám người Phong tôn giả đều đang nhìn chằm chằm ba giọt máu xanh hồng đang xoay tròn trong ngọn lửa kia. – Quả nhiên là Cổ Hoàng Huyết Tinh, hơn nữa màu sắc còn nồng đậm thế này, xem ra cũng phải được tinh luyện từ một cao thủ cấp bậc đấu tôn từ Thiên Yêu Hoàng tộc mà có được.
Nhìn hai giọt máu kia, sắc mặt của Mộ Thanh Loan cũng hơi đổi kinh hãi nói. Mặc dù bộ tộc Thanh Loan của nàng kém hơn Thiên Yêu Hoàng tộc, nhưng đối với cái loại cổ hoàng huyết tinh này thì nàng vô cùng hiểu rõ, cho nên chỉ cần liếc mắt một cái là nàng đã nhận ra sự trân quý của ba giọt máu xanh hồng này.
Nghe được lời nói này của Mộ Thanh Loan, Phong tôn giả ở bên cạnh cũng biến sắc không thôi, Thiên Yêu Hoàng tộc cấp bậc Đấu tôn? Thực lực cỡ này cho dù đưa vào trong Thiên Yêu Hoàng tộc thì cũng là đám lão yêu quái bất tử, làm sao mà loại cổ hoàng huyết tinh này lại nằm ở trong tay Tiêu Viêm? – May mà lúc đầu không có bị điều tra ra, nếu không thì có phiền toái thật sự đó. Cổ hoàng huyết tinh cấp bậc Đấu tôn đúng là có thể khiến cho Thiên Yêu Hoàng tộc vận dụng lực lượng đi tìm người. Các ngươi tuyệt đối không được nói chuyện này ra ngoài.
Sắc mặt của Phong tôn giả thoáng cái đã ngưng trọng lại rất nhiều, mà ánh mắt cũng lạnh lẽo hơn nhiều.
Nghe thấy lời này thì Mộ Thanh Loan cùng với Lâm Diễm cũng gật gật đầu, bọn họ cũng hiểu rõ nếu việc này mà bị truyền ra ngoài thì chỉ sợ sẽ rước phiền phức đến cho Tiêu Viêm. – Cổ hoàng huyết tinh đã bị bức ra rồi, nhưng sao sắc mặt của Tiêu Viêm vẫn…
Lâm Diễm liếc nhìn sắc mặt của Tiêu Viêm một chút rồi chần chờ nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL Nghe vậy thì Phong tôn giả cùng Mộ Thanh Loan cũng đồng loạt nhìn qua khuôn mặt của Tiêu Viêm, quả nhiên mặt của Tiêu Viêm lúc này đang đỏ lên, nhiệt độ thân thể cũng nóng đến dọa người, giữa trán còn lộ ra chút thống khổ, dường như hắn đang đối kháng với cái gì đó. – Hình như cổ hoàng huyết tinh không chỉ có ba giọt này mà còn ở trong cơ thể hắn, nhưng mà hình như là không tốt lắm…
Khi mà làn sương màu xanh hồng không ngừng thẩm thấu tiến vào trong thể nội thì cái cảm giác lực lượng thân thể tăng lên cũng càng lúc càng mạnh. Tiêu Viêm lúc này mơ hồ có một cảm giác là nếu như có đủ số lượng cổ hoàng huyết tinh thì không chừng sự cường hãn của thân thể hắn sẽ có thể sánh ngang với Thiên Yêu Hoàng tộc kia. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể thừa nhận được quá trình cổ hoàng huyết tinh không ngừng dung nhập vào trong cơ thể, đối với nhân loại mà nói thì nếu không thể khống chế được thì chỉ cần sơ sẩy một chút thôi cũng có thể trực tiếp nổ tan xác mà chết. – Nổ tan xác?
Nghĩ đến đây thì Tiêu Viêm giật mình không thôi. Trong nháy mắt thì hồi phục tinh thần lại, làn sương màu xanh hồng này quả đúng rất có hiệu quả đối với việc cường hóa thân thể, nhưng hiệu quả như vậy là được rồi, nếu như hấp thu nhiều quá thì sẽ trở thành tai nạn.
Tâm thần chuyển xuống bên trong hỏa đỉnh kia, giờ phút này thì cổ năng lượng xanh hồng kia đã giảm xuống, chỉ còn khoảng thể tích hai phần ba, nhưng chỉ là một phần ba kia thôi đã làm cho Tiêu Viêm có cảm giác là thân thể khó có thể tiếp nhận được, nếu như còn hấp thu vào thì chỉ sợ đúng là nổ banh xác thật.
Nghĩ đến đây thì Tiêu Viêm hiện lên chút hàn ý trong lòng. Nhưng dưới tình huống này thì phải đem đống cổ hoàng huyết tinh này luyện hóa hoàn toàn mới được, nếu không nó sẽ di chuyển lung tung trong người, lúc đó thì thương tổn mà nó tạo ra cũng không nhỏ chút nào. Nhưng nếu cứ tiếp tục tinh luyện thì cường độ thân thể hiện tại của hắn đúng là không chịu được năng lượng cuồng bạo như thế.
Giờ khắc này Tiêu Viêm đang đối diện với một tình huống tiến thoái lưỡng nan.
Lúc mà Tiêu Viêm chần chờ thì sự tinh luyện trong hỏa đỉnh cũng không vì vậy mà dừng lại, từng làn sương màu xanh hồng cứ lượn lờ dâng lên, cuối cùng làn sương đó đã bao phủ từng tấc trong thân thể của Tiêu Viêm.
Khi làn sương đã bao phủ toàn bộ thì bi ai của Tiêu Viêm cũng hiện lên. Thân thể của hắn đúng là đã không còn hấp thu được nữa, nhưng làn sương màu xanh hồng này vẫn không ngừng tiến nhập vào trong thân thể của hắn… Theo sự tiến vào không ngừng của làn sương màu hồng thì thân thể của Tiêu Viêm cuối cùng đã xuất hiện cảm giác đau đớn.
Nhận thấy được tế bào trong cơ thể của mình càng lúc càng trướng lên thì Tiêu Viêm than nhẹ một tiếng.
– Con bà nó, lần này đùa dai rồi…