Nguồn: TruyenYY
Trên bàn tiệc, lúc Phong tôn giả nhìn thấy bóng Hắc Phượng Hoàng sau lưng Phượng Thanh Nhi thì sắc mặt cũng là nhịn không được hơi đổi, ánh mắt nhìn về Lôi tôn giả, thanh âm trầm thấp nói: – Không nghĩ rằng, nàng lại là tộc nhân Thiên Yêu Hoàng, khó trách ngươi muốn đích thân xuất thủ vì để che giấu thân phận thật sự của nó.
Lôi tôn giả cười cười, trong tiếng cười còn ẩn chứa chút đắc ý, liếc mắt nhìn Tiêu Viêm trong sân, nói.
– Có thể bức Phượng Thanh Nhi phải dùng đến bí kỹ của tộc thì Tiêu Viêm này cũng không phải là hạng tầm thường a.
Phong tôn giả hai mắt híp lại, một tia ý lạnh xẹt qua.
– Ha hả, Phong tôn giả cũng không cần lỗ mãng, ngươi có lẽ không sợ Phong Lôi Các ta, nhưng Phượng Thanh Nhi chính là tộc nhân Thiên Yêu Hoàng, nếu như nàng xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Thiên Yêu Hoàng sẽ không bỏ qua đâu. Chủng tộc đó bá đạo như thế nào, trong lòng ngươi cũng hiểu rõ, không nên đưa tới cho Tinh Vân các một số phiền toái không cần thiết.
Lôi tôn giả thả nhiên nói.
– Ngươi là đang uy hiếp ta?
Phong tôn giả đột nhiên cười nói.
Nhìn Phong tôn giả trên khuôn mặt tươi cười, Lôi tôn giả trong lòng đề phòng. Trong bốn đại tôn giả ở đây thì Phong tôn giả thành danh lâu nhất, hơn nữa kinh nghiệm dịch luyệt cũng lâu nhất. Năm đó khi Lôi tôn giả vẫn là một gã Đấu Tông thì Phong tôn giả đã là một Đấu Tôn có uy danh không tồi tại Trung Châu. Tuy nói hiện giờ hai ngươi thân phận địa vị đã ngang hàng, nhưng đối với người này, Lôi tôn giả cũng là kiêng kị không thôi. – Cái này có phải là uy hiếp hay không, trong lòng ta và ngươi đều hiểu rõ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL Phong tôn giả liếc mắt Lôi tôn giả một cái, chợt nhìn về giữa sân, cười nhạt nói.
– Việc tiểu nhân ỷ lớn khi nhỏ ta cũng sẽ không làm, hơn nữa trận giao thủ này đến tột cùng là ai thắng ai thua, hiện tại cũng không biết được.
Đối với sự kinh ngạc của đám người Lôi tôn giả, dĩ nhiên Tiêu Viêm cũng không rảnh để ý tới, lấy thực lực hắn hôm nay, việc dung hợp ba loại dị hỏa tuy không khó khăn nhưng phải ngưng thần tĩnh tâm, nỗ lực duy trì điểm cân bằng.
Xuy!
Hào quang màu đen quỷ dị lại lần nữa quét ngang mà đến, đầu của Tiêu Viêm cũng không ngẩng lên, ngân quang chợt lóe, liền đã ở bên ngoài vài chục trượng, đợi đến khi hào quang màu đen đó tới lần nữa lại nhanh chóng thối lui. Mà mỗi lần tránh né cái hào quang đó, ngọn lửa ba màu trên tay cũng là từ từ dung hòa, một đóa hỏa liên tinh xảo ba màu cũng từ bên trong đó chậm rãi hiện ra.
Tam sắc hỏa liên vừa mới xuất hiện, mảnh không gian này nhất thời như là một mặt hồ nước lớn đang tĩnh bị một khối đá lớn động vào, từng đạo gợn sóng không gian không ngừng khuếch tán mà ra, thậm chí cả năng lượng thiên địa cũng trở nên cuồng bạo..Một màn này, đúng là cảnh tượng: Hỏa diễm xuất hiện, thiên địa cuồng loạn.
Trên bàn tiệc, sắc mặt đám người Lôi tôn giả lúc này cũng là kịch biến, bọn họ cũng đã cảm nhận được một cỗ hơi thở nguy hiểm từ đóa tam sắc hỏa liên kia.
– Người này, làm sao có thể thi triển được đấu kỹ có uy lực đến như vậy?
Phong Tôn Giả nhẹ nhàng gõ đầu, trên khuôn mặt có một chút ý cười khó có thể che dấu, ánh mắt của con người bảo thủ kia, vẫn là vô cùng độc a, người thanh niên này, có tư cách trở thành đệ tử của hắn nhất.
Hỏa diễm thành hình như mong muốn, thân thể của Tiêu Viêm lúc này đây cũng đã hoàn toàn ổn đi, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, ngẩng đầu lên bầu trời nhìn Phượng Thanh Nhi, nhổ một bãi nước miếng thật dài lúc trước chạy trốn, chợt phát ra một tiếng cười sang sảng, mang theo một luồng hào khí, phóng lên cao. – Dưới cơn phật nộ, quỷ mị vô tồn!