Ngọc Tiên Môn…
Ở giữa hư không, sắc mặt Ngọc Chấn Lôi cùng một đám trưởng lão còn lại của Môn phái khó coi đến cực điểm, bên dưới là vô số đệ tử đang nơm nớp lo sợ được các vị Chấp Sự trấn an.
Đám Chấp Sự mặc dù trấn an từng đám đệ tử, nhưng trong lòng cũng là hãi hùng khiếp vía, nhịp tim đập thình thịch như muốn lao khỏi lòng ngực.
Bọn hắn đã bao giờ chứng kiến thế trận lớn như vậy? áp đảo đến mức ngay cả thế lực cao cao tại thượng đã lâu như Ngọc Tiên Môn cũng phải sợ hãi bất an.
Ở trên không trung lúc này, Ngọc Tiên bình thường cao quý là thế…số lượng lại đạt đến vài chục người, uy áp nặng nề ép đến toàn thể Ngọc Tiên Môn từ trên xuống dưới thở không nổi.
Mà dẫn đầu đoàn người, còn ai khác ngoài Chu Thương với Cao Vĩnh hai vị thế lực chi chủ, đạt đến Ngọc Tiên Viên Mãn cấp cường giả, so với Ngọc Chấn Lôi không kém chút nào.
Đi cùng Chu Thương và Cao Vĩnh chính là số lượng trưởng lão Cao gia và Chu gia, vì muốn trả thù cho Thiếu Chủ và Tiểu Thư, bọn hắn dốc gần như toàn bộ lực lượng gia tộc, mỗi một nhà đều không thua kém Ngọc Tiên Môn, tính cả hai vị gia chủ…Ngọc Tiên lên đến 12 người.
Bên cạnh đó, vài thế lực thuộc Hắc Cực Tiên Tinh cũng nhân cơ hội ném đá xuống giếng, Ngọc Tiên kéo đến không dưới mười vị, phối hợp với Chu Thương cùng Cao Vĩnh.
Lại thêm đám người của các Tiểu Tiên Giới khác kéo nhau đến xem trò vui, chờ đợi cơ hội húp một chén canh…
Trên không trung Ngọc Tiên Môn lúc này có thể nói là Ngọc Tiên Tụ Hội, chỉ cần một chút chiêu thức diễn ra chỉ sợ toàn bộ đệ tử bên dưới phải chịu liên lụy, Tông Môn hứng chịu tai ương…
Chính vì thế, mặc dù lúc này Ngọc Chấn Lôi và đám trưởng lão Ngọc Tiên Môn cực kỳ phẫn nộ, cũng phải đè ép vào trong lòng, dùng sắc mặt bình thản hòa nhã nhất có thể…
Ngọc Chấn Lôi cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo, nhìn toàn trường một vòng, thận trọng nói ra:
“Chư vị kéo đến Ngọc Tiên Môn chúng ta…không biết là có chuyện gì?”
“Ha hả!” Nghe câu hỏi của hắn, Chu Thương với Cao Vĩnh dẫn đầu cười lên ha hả, trầm giọng quát:
“Giỏi cho Ngọc Chấn Lôi, giỏi cho Ngọc Tiên Môn…Thiếu Chủ tốt Ngọc Hải của các ngươi cấu kết với Yêu Tà giết hại vô số hậu bối trẻ tuổi, trong số đó thậm chí có đệ tử hai nhà chúng ta, ngươi giải thích thế nào?”
“Yêu Tà?” Ngọc Chấn Lôi cùng một đám trưởng lão chân mày nhíu chặt, bọn hắn cũng để ý tin tức đến từ Bí Cảnh, biết Ngọc Hải nhận được truyền thừa của Tiên Vương nên thực lực tăng mạnh, về phần Yêu Tà kia chưa từng nghe qua.
“Chư vị chắc có hiểu lầm! mặc dù Thiếu Chủ của chúng ta thực lực có chút tiến bộ, nhưng làm sao có thể đủ sức giết thiên tài của các vị?” Nhị Trưởng Lão Ngọc Tiên Môn chắp tay mở miệng nói.
Ngọc Tiên Môn đã mất đi ba vị trưởng lão, Thiếu Chủ sống chết chưa rõ…bọn hắn đang khó khăn trăm bề, không muốn lại tiếp tục đắc tội thêm đám thế lực hung hãn này, vì thế chỉ có thể ăn nói khép nép.
“Hừ, với thực lực của một tên Ngọc Hải đương nhiên chẳng là gì, nhưng hắn cấu kết với Yêu Tà chính là con Hắc Trư kia, các ngươi còn gì giải thích sao?” Chu Thương cười lạnh nói.
Nếu chỉ Chu gia và Cao gia hợp sức diệt Ngọc Tiên Môn, như vậy dù thành công sẽ vẫn tổn thất không nhẹ, dù sao Ngọc Tiên Môn không phải quả hồng mềm dễ nắn bóp.
Ý đồ lúc này của Chu Thương và Cao Vĩnh chính là muốn đem nước bẩn dội lên người Ngọc Tiên Môn, để cánh danh cấu kết với Hắc Trư lên đầu Ngọc Hải, từ đó dẫn phát lửa giận của các thế lực khác liên thủ lại, khi đó diệt Ngọc Tiên Môn không cần tốn sức.
Quả nhiên nhắc đến chuyện Ngọc Hải từng liên thủ với Hắc Trư, đám Ngọc Tiên đến từ các Tiểu Tiên Giới ánh mắt trở nên lấp lóe, sắc mặt trở nên bất thiện nhìn chằm chằm Ngọc Chấn Lôi bọn người.
Bọn hắn ăn thiệt thòi trong tay Hắc Trư nên giận dữ từ trước, lại thêm có tin đồn Ngọc Hải kết hợp với Hắc Trư, Ngọc Tiên Môn là nhà của Ngọc Hải…đương nhiên trở thành nơi trút giận tốt nhất.
“Các vị ngậm máu phun người, Hắc Trư kia ta cũng nghe nói qua, thực lực của nó mạnh mẽ như vậy sao có thể cùng Ngọc Hải liên thủ? Huống hồ ngay cả ba vị Vương giả cũng không trách tội Ngọc Tiên Môn, các ngươi sao có thể hùng hùng hổ hổ?” Ngọc Chấn Lôi mở miệng bình thản nói.
Thân là người đứng đầu một Ngọc Cấp Thế Lực, Ngọc Chấn Lôi đương nhiên không phải nhân vật tầm thường, trong thời khắc nguy hiểm vẫn giữ được bình tĩnh đối chất với đám người, đủ thấy bản lĩnh của hắn.
“Đó là bởi vì Ngọc Hải đã chết nên các vị Tiên Vương mới rộng lượng bỏ qua Ngọc Tiên Môn các ngươi mà thôi!” Cao Vĩnh cười lạnh nói.
“Ai nói với lão cẩu ngươi bổn công tử đã chết?”
Đúng lúc này, một âm thanh ngạo mạn vang lên khiến sắc mặt toàn trường cứng ngắc lại.
Không biết từ bao giờ, lẽn trong đám đông Lạc Nam một lần nữa hóa thành Ngọc Hải, chân đạp Phi Tiên Ngoa, lưng khoác Phi Tiên Áo Choàng…nghênh ngang mà bước ra giữa toàn trường.
“Thiếu Chủ?”
Nhìn thấy “Ngọc Hải” xuất hiện, vô số người của Ngọc Tiên Môn đột ngột kinh hô, âm thanh không có sự vui mừng như thường lệ, thay vào đó là rùng mình liên tục.
Lần này Ngọc Hải xuất hiện, đối với an nguy của Ngọc Tiên Môn không biết là phúc hay họa.
Bên trong đám đông, Huỳnh Thảo ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm bóng lưng “Ngọc Hải”, người này cho nàng cảm giác ngày càng xa lạ…lúc này hắn trở thành toàn trường tiêu điểm, nhưng sự tồn tại của nàng trong mắt hắn gần như bằng không.
“Hải Nhi? Ngươi không sao?” Ngọc Chấn Lôi đánh giá Ngọc Hải một vòng, âm thanh thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Bất kể như thế nào…Ngọc Hải là con trai duy nhất của Ngọc Chấn Lôi, hắn không hy vọng tiểu tử này xảy ra chuyện.
“Ta không sao…!” Lạc Nam âm thầm cảm thán Ngọc Hải tốt số, mặc kệ Ngọc Tiên Môn làm ra chuyện tệ hại nào, Ngọc Chấn Lôi là một vị phụ thân đủ tư cách.
“Ngươi mau vào tông, chuyện lần này để ta giải quyết!” Ngọc Chấn Lôi trầm giọng hô nói.
Lạc Nam đương nhiên không từ bỏ cơ hội náo nhiệt gây sự, hắn dùng ánh mắt cao ngạo đảo quanh toàn trường, chỉ thẳng mặt Chu Thương với Cao Vĩnh cười lạnh:
“Đám già này tụ tập trước Ngọc Tiên Môn chúng ta là muốn làm gì?”
Lời của Lạc Nam khiến toàn trường biến sắc, Cao Vĩnh ánh mắt khóa chặt, trầm giọng quát:
“Tiểu tử ngươi vì sao không chết?”
“Lão già ngươi còn chưa chết, người trẻ tuổi như ta vì sao phải chết?” Lạc Nam trợn tròn mắt.
“Lớn mật!” Cao Vĩnh phẫn nộ quát to: “Trưởng bối ngươi không biết dạy ngươi tôn ti trật tự sao?!”
“Để tay dạy bảo hắn!” Chu Thương lạnh lùng quát:
“Hắc Ám Cự Trảo!”
Vô tận Hắc Ám Tiên Lực tụ hội, ở trên không trung nhanh chóng hình thành một cái Cự Trảo màu đen kịch với uy thế ngập trời, khí thế Ngọc Tiên Viên Mãn cuồn cuộn bóp mạnh về đầu Lạc Nam.
Cái này ở đâu là dạy bảo? rõ ràng là muốn lấy mạng người.
“Hừ, hài tử của ta còn chưa đến phiên Chu Thương ngươi dạy!” Ngọc Chấn Lôi gầm lên một tiếng, Vạn Kiếm Lôi oanh minh dữ dội, vô số Lôi Kiếm từ bầu trời hàng lâm mà xuống, oanh tạc mà đến…
ẦM ẦM ẦM…
Trước Vạn Kiếm Lôi khủng bố, Hắc Ám Cự Trảm nhanh chóng bị tiêu diệt…không còn sót lại chút nào.
“Ha hả! đừng tưởng chỉ có ngươi sở hữu Dị Thuộc Tính!!” Chu Thương không sợ trái lại cười, một cổ năng lượng riêng biệt từ cơ thể hắn leo ra, khiến Quang Minh Đỉnh trong Đan Điền Lạc Nam cũng phải rung động.
“Dị Hắc Ám?” Lạc Nam ánh mắt nghiêm túc…quả nhiên…
Quang Minh và Hắc Ám vốn là hai loại thuộc tính trái ngược nhau, cách đó không lâu khi ẩn trong đám đông, Lạc Nam đã cảm giác được Quang Minh Đỉnh rung động, Quang Nhi cũng đã xác nhận ở phạm vi gần có Hắc Ám tồn tại.
Thì ra là trong người của tên Chu Thương này, Chu Gia Chủ có tu vi Ngọc Tiên Viên Mãn…
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Bên trong không khí có tiếng gió lạnh lẽo âm u truyền ra, toàn trường cảm thấy sởn cả tóc gáy…
“Ra cho ta! Hắc Ám Cương Phong!”
Chu Thương điên cuồng gào thét, xung quanh cơ thể hắn nhanh chóng có một cơn lốc xoáy đen kịch cấp tốc xoay tròn, bảo vệ toàn diện ở bên trong…
Cơn Lốc xoáy đen kịch này được hình thành từ Hắc Ám Tiên Lực thuần túy và nồng đầm, chỉ là xen vào trong đó là từng ngọn gió lạnh lẽo âm trầm, như lưỡi đao cương mãnh sắt bén sẳn sàng tiêu diệt bất kỳ thứ gì xâm nhập…
KENG KENG KENG KENG…
Vạn Kiếm Lôi của Ngọc Chấn Lôi như sao xẹt muốn đâm vào thân thể Chu Thương, lại toàn bộ bị cơn lốc đen kịch xung quanh cơ thể hắn nghiền nát, Lôi điện tiêu tán, không chút ảnh hưởng nào.
“Hắc Ám Cương Phong, rốt cuộc cũng lấy ra rồi sao?” Sắc mặt Ngọc Chấn Lôi cực kỳ nghiêm túc, bất quá không có vẻ gì là bất ngờ…hiển nhiên hắn đã sớm biết Chu Thương sở hữu Dị Hắc Ám này từ lâu rồi.
Tại Hắc Cực Tiên Tinh, có một vực thẳm sâu không thấy đáy, được xem là đệ nhất hiểm địa của Tinh Cầu này…nơi vực sâu đó không có ánh mặt trời chiếu rọi, chỉ có những ngọn gió âm u lạnh lẽo sắt bén gào thét, sẳn sàng tiêu diệt bất kỳ kẻ nào xâm nhập.
Qua thời gian vô số năm tích tụ, Hắc Ám Cương Phong được hình thành từ đáy vực vô tận đó…
Vô số tu sĩ điên cuồng kéo về mong muốn thu phục…nhưng kẻ chiến thắng sau cùng chính là Chu Thương.
Chu Thương luyện hóa Hắc Ám Cương Phong ở Hắc Cực Tiên Tinh đã không phải chuyện bí mật gì, Ngọc Chấn Lôi đương nhiên có nghe nói đến.
Chỉ bất quá, thời gian Chu Thương thu phục Hắc Ám Cương Phong chưa quá lâu, mà Vạn Kiếm Lôi đã theo Ngọc Chấn Lôi chinh chiến không biết bao nhiêu năm rồi.
Nếu đối chiến toàn lực, hắn không hề e ngại Chu Thương.
Chỉ bất quá tình cảnh hiện tại không thích hợp kẻ chết ta sống, Ngọc Chấn Lôi quyết định thu tay, tạm thời nhẫn nhịn để Tông phái yên ổn.
“Lão cẩu, dám đánh lén bổn thiếu gia?”
Trong lúc Ngọc Chấn Lôi muốn hạ nhiệt, lại có âm thanh ngạo mạn vang lên đổ thêm dầu vào lửa.
Chỉ thấy trong tay “Ngọc Hải” xuất hiện một tòa Kim Đài lấp lánh nguy nga, uy thế kinh thiên động địa…không gian xung quanh bắt đầu rung lên trước hiện diện của nó.
“Vương Cấp Pháp Bảo?!” Ánh mắt đám người lập tức lập lòe ánh sáng tham lam.
Người ở đây đều thuộc Tiểu Tiên Giới, còn chưa ai sở hữu Vương Cấp Pháp Bảo đâu, lúc này lại rơi vào tay một tiểu tử hỉ mũi chưa sạch?
Ngọc Chấn Lôi trong lòng giật thọt, hắn cảm thấy không ổn.
ẦM ẦM ẦM…
Trấn Ma Đài được “Ngọc Hải” ném ra, không chút lưu tình hướng đầu của Chu Thương nện xuống…
Trong quá trình này, không biết vì vô tình hay cố ý…Trấn Ma Đài đột ngột biến lên thật lớn trong ánh mắt hãi hùng cảm đám người, kích thước không kém gì hàng chục ngọn núi chất tụ hợp, toàn lực trấn xuống.
“Tiểu tử này điên rồi!” Đám Ngọc Tiên đến từ các Tiểu Tiên Giới nhao nhao rống giận, bọn hắn chỉ muốn xem náo nhiệt một chút nhân tiện kiếm chút lợi ích, vì sao bị nhắm vào luôn rồi?
“Tiểu bối vô tri!” Cả đám nhao nhao nổi giận, vài chục vị Ngọc Tiên nhanh chóng bạo phát công kích, toàn bộ liên thủ đánh vào Trấn Ma Đài.
ĐÙNG!
“Ngọc Hải” quả nhiên chưa đủ sức phát huy uy lực của Vương Cấp Pháp Bảo, Trấn Ma Đài nhanh chóng bị toàn trường đẩy lùi…
“Ngọc Hải cấu kết Yêu Tà nên mới có thể sống sót! Lúc này còn muốn đánh lén chư vị, lòng dạ hiểm ác!” Cao Vĩnh ngửa đầu lên trời rống to, trực tiếp chụp lên đầu “Ngọc Hải” vài cái mũ.
“Giết!”
Không tiếp tục cùng Ngọc Chấn Lôi kéo dài thời gian, Chu gia và Cao gia hai nhà toàn lực xuất kích, Tiên Lực cuồn cuộn dâng trào…lấy Chu Thương cầm đầu bên trong Hắc Ám Cương Phong, toàn diện lao đến…
“Thủ!” Sắc mặt Ngọc Chấn Lôi cùng đám trưởng lão Ngọc Tiên Môn đại biến, cấp tốc tiến đến…thi triển các loại vũ kỹ Phòng Ngự của Ngọc Tiên Môn.
“Mau thay ta làm thịt đám lão cẩu này!” Lạc Nam vội vàng thu hồi Trấn Ma Đài, rống to một tiếng cổ vũ cho Ngọc Chấn Lôi đám người, sau đó ba chân bốn cẳng nhanh chóng hạ xuống Ngọc Tiên Môn, đứng cùng hàng ngũ đệ tử.
“Phốc!”
Ngọc Chấn Lôi bị một loạt hành vi của thằng con làm cho tức đến thổ huyết, không hiểu vì sao nghịch tử này có thể nhận được truyền thừa của Tiên Vương.
Mà lúc này, vô số đạo công kích của hai nhà Chu gia cùng Cao gia toàn diện đánh tới, Ngọc Tiên Môn đã mất đi Ngọc Hàn Lãnh trụ cột và Ngọc Hư Ngọc Quán, làm sao có thể là đối thủ?
Trong lúc nhất thời, Ngọc Chấn Lôi bị Chu Thương với Cao Vĩnh vây công, hai vị Ngọc Tiên Viên Mãn vây đánh một vị, Hắc Ám Cương Phong cũng không yếu hơn Vạn Kiếm Lôi bao nhiêu.
Trong lúc nhất thời, Ngọc Chấn Lôi khổ không thể tả…chỉ có thể vừa đánh vừa thủ, cố gắng giảm thiểu tổn thất của Ngọc Tiên Môn bên dưới xuống mức thấp nhất.
PHỐC PHỐC PHỐC…
Bên phía này, trưởng lão của Ngọc Tiên Môn không chịu nổi nhân số đôi bên chênh lệch, bị đám Chu gia và Cao gia trưởng lão đánh cho thổ huyết liên tục.
“Cùng nhau lên nào!” Vài cái Ngọc Cấp Thế Lực của Hắc Cực Tiên Tinh thấy vậy cười to.
Cơ hội bỏ đá xuống giếng đã tới…
Một vị Ngọc Tiên Viên Mãn khác gia nhập chiến trường, một chưởng vô tình đánh vào lưng Ngọc Chấn Lôi.
OÀNH…
Ngọc Chấn Lôi toàn thân kịch chấn, chỉ chiến với Cao Vĩnh và Chu Thương đã khiến hắn quá sức rồi, nay lại có thêm đối thủ…làm sao có thể chịu nổi?
Mà trước sự tấn công của Hắc Cực Tiên Tinh, các vị trưởng lão Ngọc Tiên Môn cũng lần lượt trọng thương rồi.
“Khốn kiếp…Địa Mạnh Hùng, Lam Tiếu, Thiên Vô Pháp…các ngươi cam tâm nhìn Hắc Cực Tiên Tinh ức hiếp Ngọc Tiên Môn chúng ta đến thế sao?”
Nhìn thấy Ngọc Tiên Môn lãnh địa dần dần tan nát, bên dưới chúng đệ tử gà bay chó chạy…Ngọc Chấn Lôi thổ huyết gầm thét lên.
Hắn cảm ứng được Thiên Tiên Môn, Địa Tiên Môn và Lam gia đang âm thầm quan chiến, nhưng lại không hề ra tay, trong lòng vừa bất lực vừa phẫn nộ.
Hắc Cực Tiên Tinh cùng Lam Cực Tiên Tinh mâu thuẫn nhiều năm, hôm nay Ngọc Tiên Môn bị Hắc Cực Tiên Tinh muốn diệt, đám đồng bọn Lam Cực Tiên Tinh vẫn là cam lòng đứng xem?
Trong bóng tối, sắc mặt Địa Mạnh Hùng, Thiên Vô Pháp và Lam Tiếu trở nên phức tạp.
Nếu là tình huống bình thường bọn hắn sẽ không ngần ngại gia nhập đứng về phía Ngọc Tiên Môn…
Đáng tiếc hiện nay Ngọc Tiên Môn có quá nhiều kẻ thù, ngoại trừ Hắc Cực Tiên Tinh còn có cường giả đến từ các Tiểu Tiên Giới khác, có điên mới bảo vệ Ngọc Tiên Môn mà đắc tội toàn thể những kẻ này.
“Tông chủ! rút lùi, chúng ta mở ra Hộ Môn Đại Trận!”
Tam Trưởng Lão Ngọc Tiên Môn lão lệ tung hoành, một cánh tay đã bị chém mất…sắc mặt tái mét rống thật to.
Ngọc Chấn Lôi nghe vậy cắn răng, Vạn Kiếm Lôi toàn diện thi triển, Lôi Kiếm ngập trời hình thành vô tận công kích bao vây toàn thể tu sĩ Hắc Cực Tiên Tinh.
“Phốc!”
Hắn lại phun một ngụm máu vì cố gắng quá sức, miễn cưỡng mang theo một đám cường giả Ngọc Tiên Môn trốn xuống môn phái.
Vô số chấp sự Ngọc Tiên Môn phóng lên tận trời, lấy Ngọc Chấn Lôi làm hạch tâm, đồng thanh gầm lên:
“Lôi Võng Ngọc Tiên Trận!”
…