Lời của Lạc Nam khiến toàn trường thật sâu khiếp sợ, trước đó mọi người chỉ cần hắn có thể giải quyết chất vấn của Lạc Phá Lôi, đem an nguy của tất cả bảm đảm như vậy là xong chuyện.
Nào ngờ Lạc Nam chẳng những muốn bảo vệ mọi người, còn đem Dạ Lang Tiên Tinh đám người trở thành con mồi, muốn săn giết?
Có thể sao?
Không thể phủ nhận thực lực của Lạc Nam rất cường đại, nhưng một mình hắn săn giết Dạ Lang Tiên Tinh thì được, muốn Hậu Cung toàn thể săn giết…nghe qua cảm thấy viễn vong.
Một trận chiến trước đó chúng nữ Hậu Cung đã biểu hiện hết sức mình ai cũng nhìn thấy, vẫn bị thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đánh cho hoa rơi nước chảy, Tiên Lực quá mạnh, gần như vô đối trong nhận thức của đám người.
“Ha hả, xem ra có được thực lực cường đại khiến ngươi tự mãn rồi? ảo tưởng đến cực điểm! nói khoác ta cũng sẽ nói được!” Lạc Phá Lôi sau giây phút thất thần rốt cuộc lấy lại tỉnh táo, ngửa đầu lên trời cười ha hả, dùng ánh mắt chế nhạo nhìn Lạc Nam.
“Ếch ngồi đáy giếng!” Lạc Nam nhàn nhạt nói một câu, chẳng thèm đếm xỉa đến hắn.
“Cái này…Hậu Cung Chi Chủ, chỉ cần ngươi có thể bảo vệ tất cả mọi người khỏi nanh vuốt của Dạ Lang Tiên Tinh là được, không cần thiết săn giết bọn hắn!” Huyền Sa Lão Nhân nuốt nước miếng khô khốc, hắn cũng không tin Lạc Nam có thủ đoạn biến Dạ Lang Tiên Tinh thành con mồi của Hậu Cung.
Trong mắt rất nhiều người, Lạc Nam tuổi trẻ khí thịnh, tránh không khỏi có chút dã tâm bành trướng, tuyên bố hùng hồn cho sướng miệng.
Dù sao người ở đây phần lớn đều là lão quái thành tinh, chỉ có hắn là chưa đến 30 tuổi…
“Ta tin tưởng Hậu Cung Chi Chủ!” Thiên Vạn Bảo lại mở miệng nói ra, hắn không cho rằng Lạc Nam sẽ hồ đồ khoác lác, một người tuổi trẻ đã đạt những thành tựu kinh khủng như thế tính cách không thể vô vị như thế được.
Hắn rất vừa mắt Lạc Nam, lại phát hiện nữ nhi tâm cao khí ngạo nhà mình cũng có ý tứ, vì thế không ngại tác hợp cho đôi uyên ương, trong lòng đã sớm xem Lạc Nam như con rể, đương nhiên sẽ đứng về phía hắn.
Ái Lão gia tử, Ải Nhân Tộc Trưởng các loại gật đầu, bọn hắn tiếp xúc với Lạc Nam đã lâu, biết tính cách của hắn trầm ổn lễ độ, sẽ không chỉ biết nói cho sướng miệng.
“Các ngươi tin hắn sẽ làm được sao?” Thiên Diệp Dao nhìn tứ đại thị nữ của mình cười hỏi.
“Tin!” Thành Bích, U Cơ, Bảo Kiều cùng Lệ Huân không chút do dự nói, đơn giản bởi vì các nàng chứng kiến hắn tạo nên kỳ tích quá nhiều lần rồi, trong thâm tâm đã vô thức xem những chuyện mà người khác vốn không thể tưởng tượng được vào tay Lạc Nam sẽ trở nên đơn giản.
“Hừ, ta đã nói thì sẽ làm được!” Lạc Nam phất lấy óng tay áo, lạnh lùng nhìn toàn trường một vòng:
“Các ngươi còn gì thắc mắc không?”
Lạc Phá Lôi cùng Bách Vô Sinh đám người cười chế nhạo: “Không có gì thắc mắc, đang chờ ngươi chứng minh đấy!”
Đúng lúc này, ba tên Kim Y Vệ của Đa Bảo Các bất chợt hiện ra, dùng giọng điệu hớt ha hớt hãi hướng Thiên Vạn Bảo nói:
“Bẩm báo các chủ, phát hiện hàng nghìn tên Dạ Lang Tiên Tinh liên hợp lại một chỗ, đang từ Hải Châu lao vụt đến Băng Thiên, không lâu nữa sẽ đến!”
Lời vừa nói ra, toàn trường nhất thời biến sắc mặt.
Bọn hắn đang chờ Lạc Nam nói ra phương án bảo vệ Băng Thiên Đại Lục trong trường hợp thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh liên thủ, nào ngờ vẫn chưa rõ đầu đuôi…bọn chúng đã tập hợp rồi.
Chuyện này quá mức trùng hợp đi?
“Phu quân, chuyện này có chút kỳ lạ…dù là năm xưa khi chiến đấu của Hồn Tộc của thiếp, lũ Dạ Lang Tiên Tinh cũng không đồng tâm hiệp lực trong thời gian ngắn đến như vậy!” Hồn Nguyệt Ánh mở miệng nói.
Lạc Nam chân mày nhíu lại, chuyện này quả thật có chút ngoài dự kiến của hắn, dù sao đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh kia mặc dù đến cùng một tinh cầu, nhưng là thuộc nhiều thế lực khác nhau…muốn bọn chúng nhanh chóng liên hợp không phải chuyện đơn giản, chẳng lẽ có người đứng phía sau thúc đẩy?
“Ha hả, Hậu Cung Chi Chủ, cơ hội của ngươi đến rồi…mau biểu hiện đi! Cho chúng ta xem ngươi làm sao bảo vệ toàn thể mọi người, cho chúng ta xem ngươi làm sao biến đám thiên tài Tiên giới thành con mồi!”
Trong lúc tất cả mọi người âm thầm lo lắng, Lạc Phá Lôi lại ngửa đầu cười lớn, gằn từng chữ nhìn Lạc Nam nói.
“Tên này thật đáng ghét!” Vương Y Vận sắc mặt lạnh lẽo, Lạc Phá Lôi y như con sâu làm hỏng nồi canh, ngay cả nàng cũng không nhịn được muốn bóp chết hắn.
Đám người Ngưu Thiên Ám nhìn Lạc Nam, bộ dạng lo lắng muốn nói rồi lại thôi.
“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta! Đi xem một chút lũ Dạ Lang Tiên Tinh này muốn làm gì!”
Lạc Nam cười nhạt, ôm lấy vòng eo thon của Tô Nhan cùng Thủy Tích Quân nhảy lên Ngũ Long Chiến Xa.
Chớp mắt một cái, bên trên lại có thêm mấy người nữ tử.
Thiên Diệp Dao cùng tứ đại thị nữ cười hì hì: “Cho chúng ta đi ké!”
Vương Y Vận thản nhiên vuốt tóc nói: “Lần này Thiên Sơn Tiên Cảnh toàn lực đứng về phía ngươi, đừng để Băng Thiên Đại Lục chúng ta thất vọng!”
Lạc Nam cười cười không đáp, ý niệm vừa động…Ngũ Long Chiến Xa đã rung động vang trời, hung hăng lao vụt đi…
Nhìn thấy Lạc Nam bình thản ung dung, toàn thể tu sĩ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng một cái cấp tốc đuổi theo…
“Cùng lắm thì liều mạng, sợ Dạ Lang Tiên Tinh cái rắm!”
“Để xem ngươi có thủ đoạn gì!” Lạc Phá Lôi cùng đám người Bách Vô Sinh liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đắc ý theo sau.
Toàn thể Thánh Linh Thành không còn bóng người, ngay cả một đám đệ tử Thánh Linh Học Phủ cũng đuổi theo cổ vũ cho Lạc Nam, thần tượng của bọn hắn.
…
Tại biên giới Băng Thiên và Hải Châu, nơi hai đại lục tiếp giáp với nhau.
Toàn thể tu sĩ Tu Chân giới biến sắc mặt nhìn một đám hàng nghìn người đang hùng hùng hổ hổ, khí thế vang trời đang lao vụt đến…
Những nơi bọn chúng đi qua, tầng tầng không gian sụp đổ, biển cả thét gào, thiên địa băng liệt, cảnh tượng như ngày tận thế…
Vô số luồng Tiên Lực mênh mông cuồn cuộn, như muốn đem thế giới hủy diệt dưới chân mình…
Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám, Huyền Sa Lão Nhân các loại cường giả hãi hùng khiếp vía, với số lượng thiên tài Tiên giới này…nếu xâm nhập Băng Thiên, chẳng khác nào một bầy sói đói tìm thấy đàn cừu, kết quả không cần nói cũng biết.
Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lạc Nam mang theo nghi vấn, hiển nhiên bọn hắn đã đem tính mạng đặt cược vào lần này, không biết Lạc Nam làm cách nào để bảo vệ mọi người trước hàng nghìn tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh như vậy.
“Đến rồi kìa, mau bảo vệ mọi người đi…bằng không tất cả chúng ta đều chết trước sự ngạo mạn của ngươi!” Lạc Phá Lôi nhìn chằm chằm Lạc Nam nói.
Lạc Nam nhếch miệng, thản nhiên bước lên phía trước một chút…ánh mắt đảo quanh gần nghìn tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đang ở đối diện.
Bên trong có Lý Huyền của Tam Huyền Tông, cũng có rất nhiều gương mặt quen thuộc thành công đào tẩu trong trận chiến lần trước, rất nhanh ánh mắt hắn khóa chặt một thân ảnh đứng giữa đám thiên tài, như chúng tinh ủng nguyệt…được bọn chúng bao quanh.
Đó là một nam tử đeo mặt nạ quỷ, trên cổ đeo một sợi chuỗi được kết từ đầu lâu, mái tóc trắng xóa tung bay theo gió, thân mặc trường bào màu xám, khí tức âm u lạnh lẽo, tạo cho người khác cảm giác rợn người.
Lạc Nam dùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm xem thử, lại phát hiện không thể xuyên thấu mặt nạ, khóe môi nhếch lên:
“Có ý tứ!”
Ở phía đối diện, một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh tràn đầy e ngại nhìn Lạc Nam, hiển nhiên còn nhớ cảnh tượng bị hắn nghiền ép cách đó không lâu.
Bất quá nghĩ lại bên mình hiện tại số lượng đông đảo, người cần lo lắng phải là Lạc Nam mới đúng, nhất thời cả đám hung hăng trợn mắt nhìn hắn.
“Tiểu tử, mặc dù ngươi lợi hại…nhưng lần này chúng ta có thống lĩnh, xuất động hầu như là toàn bộ lực lượng, chuẩn bị chịu chết chưa?” Lý Huyền tiến lên nhìn Lạc Nam cười gằn, bị người của hạ giới khiến cho chật vật đào tẩu, hắn cảm thấy đó là cả đời sỉ nhục, phải trả giá bằng máu.
“Một đám con mồi!” Lạc Nam cười nhạt nói một tiếng, trong lòng lại chú ý nhân vật được Lý Huyền gọi là “thống lĩnh” kia.
Có thể khiến một đám thiên tài Tiên giới cam tâm tình nguyện tôn sùng, xem ra là kẻ đứng phía sau thúc đẩy liên hợp bọn hắn, xem ra không phải kẻ đơn giản.
“Hừ, sắp chết đến nơi còn kiêu ngạo!”
“Toàn lực tấn công, đem mảnh đại lục cuối cùng này hủy diệt!”
“Ta muốn rút gân lột da, uống máu hắn!”
Một đám thiên tài thấy Lạc Nam kiêu ngạo như vậy tập thể nổi giận, nhất là những kẻ trước đó chưa từng chiến đấu với hắn càng phẫn nộ không thôi.
Từ bao giờ thổ dân lại được phép kiêu ngạo đến như vậy?
“Xin mời tấn công!” Lạc Nam nghe vậy cười ha ha một tiếng, thả người lùi lại vài bước, một lần nữa tiến vào phạm vi Băng Thiên Đại Lục, đứng cùng đám người.
Lúc này người đeo mặt nạ quỷ bất chợt ngẩng đầu, nhìn Lạc Nam khàn khàn mở miệng, có chút ý thăm dò nói:
“Chúng ta phải cảm tạ ngươi, nhờ ngươi đem đám con mồi tập trung lại một chỗ, đỡ phải vướn bận!”
“Nói nhảm, có bản lĩnh mau lên!” Lạc Nam vẩy vẩy tay.
Hành động của hắn khiến một đám tu sĩ Tu Chân Giới toát cả mồ hôi, bầy lũ phía trước như đám sói đói sẳn sàng thôn phệ tất cả bọn họ, Lạc Nam còn chủ động khiêu khích bọn hắn?
Phải biết khoảng cách giữa đôi bên hiện tại rất gần, làn ranh sinh tử mỏng manh đến cực hạn, phải có thần kinh vững chắc mới đứng vững tại nơi này, dù sao khí thế của hàng nghìn tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh quá mức kinh khủng.
“Năm huynh đệ ngươi lên!” Thống lĩnh đeo mặt nạ trong lòng muốn thăm dò, ra hiệu cùng lúc 5 tên thiên tài xuất kích.
“Chết! Ngũ Hỏa Chưởng”
Năm người dữ tợn cười gằn, cuồn cuộn Tiên Lực chấn động hết sức mãnh liệt, năm loại chưởng ấn mang theo Hỏa Tiên Lực ầm ầm xuất động, ở trên không trung liên hợp lại cùng nhau, đem uy lực gia tăng lên năm lần.
Năm kẻ này tu luyện cùng một môn phái, tình như thủ túc, vũ kỹ phối hợp hết sức nhuần nhuyễn.
Một Chưởng này vừa ra, Thiên Vạn Bảo đám người biến sắc, bởi vì không có bất kỳ ai ở đây đủ sức chống lại.
“Song Long Chưởng!”
Lạc Nam lại là nhẹ nhàng ngưng tụ Nghịch Long Lực, dũng mãnh đánh ra…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Ngũ Hỏa Chưởng mặc dù kinh khủng, nhưng khi vừa va chạm cùng Song Long Chưởng, lập tức bị hung hăng nghiền ép, ngay cả một chút phản kháng cũng không có.
Cự Mỹ Anh cùng lúc đó xé không mà ra, đem Cự Linh Thuẫn ngăn cản ở phía trước, bằng không dư lực của vụ va chạm cũng đủ khiến một đám người tử nạn.
Nhìn thấy tình cảnh này, tên thống lĩnh đeo mặt nạ quỷ trong miệng lẩm bẩm: “Cự Nhân Tộc, Cực Cấp Pháp Bảo!”
Hiển nhiên hắn nhận ra đẳng cấp của pháp bảo cầm trên tay Cự Mỹ Anh.
“Nếu chỉ dựa vào ngươi và một kiện Cực Cấp pháp bảo mà cho rằng có thể đảm bảo an nguy cho toàn thể bọn chúng, thật sự là trò cười!” Thống lĩnh đeo mặt nạ cảm thấy tiếp tục thăm dò cũng không có ý nghĩa.
Khí thế lạnh lẽo như đêm tàn, nâng lên cánh tay…
“Đến rồi…” Lạc Phá Lôi ánh mắt điên cuồng mà hưng phấn.
Hô hấp của vô số người cấp tốc dồn dập, gần như hít thở không thông theo động tác của tên thống lĩnh, nhìn về Lạc Nam thấy sắc mặt hắn vẫn bình thản yên tâm phần nào.
“Hắn sẽ tiếp tục tạo nên kỳ tích!” Thiên Diệp Dao, Vương Y Vận môi thơm lẩm bẩm, diện mạo tuyệt mỹ không chút lo lắng nào.
Thời gian như một cuốn phim quay chậm, mãi đến khi âm thanh pha lẫn sát khí ngập trời của thống lĩnh đeo mặt nạ cất lên:
“Toàn thể lên! Không chừa lại nhánh cây ngọn cỏ!”
“SÁT!”
Âm thanh phô thiên cái địa pha lẫn khí thế ngập trời, hàng nghìn tên thiên tài Độ Kiếp cùng lúc bộc phát Tiên Lực, đó sẽ là cảnh tượng kinh khủng như thế nào?
Sát khí như hóa thành thực chất, Tu Chân Giới đám người sắc mặt xám như tro tàn, trong lòng dâng lên ý nghĩ:
“Xong rồi!”
Bất quá rất nhanh, khi vô vàn loại công kích đánh tới, bọn hắn không cảm thấy thân thể đau đớn, cũng không cảm thấy thân thể tan rã thành từng mãnh như trong tưởng tượng.
Vội vàng mở mắt ra…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn thể thiên địa trở nên chấn động dữ dội, từ bốn hướng đông tây nam bắc trên Băng Thiên Đại Lục đột ngột xuất hiện bốn cột sáng như trụ chống trời, thần uy mênh mông cuồn cuộn ngạo nghễ mà ra…
Một lớp màn sáng rộng lớn đến không có cách nào để hình dung bao trùm toàn bộ Băng Thiên Đại Lục, vô số trận văn liên kết chặt chẽ với nhau, đem công kích của đám thiên tài Tiên giới đánh bật trở lại trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Bọn hắn chưa kịp định thần, có bốn âm thanh phẫn nộ gầm rống, sau đó trên thiên không tại bốn phương Đông Tây Nam Bắc xuất hiện bốn tôn hư ảnh khổng lồ che phủ thiên địa, ánh mắt tràn ngập linh tính cao cao tại thượng.
Nghịch Long ngự tại Đông phương, thân rồng uốn lượn xuyên qua tầng mây cao đến vạn trượng, vảy rồng đen kịch xen lẫn tử sắc long văn, ngũ trảo sắt bén dữ tợn không cách nào để hình dung.
Kim Sát Bạch Hổ ngạo nghễ Tây phương, cổ sát khí bọc phát ra khắp bốn phương tám hướng, thân trắng vằn kim, tứ chi linh động, ngửa đầu lên trời cuồng ngạo gầm rống.
Kim Ô thống trị Nam phương, hỏa diễm hoàng kim thiêu đốt bầu trời, nhiệt độ không khí điên cuồng tăng cao, cánh lớn như có thể thiêu thiên đốt địa.
Thái Cổ Long Tượng kiên thủ Bắt phương, thân thể trầm ổn như vô vàn ngọn núi lớn kết hợp, nằm giữa hư không, lại tạo một cảm giác bất khả xâm phạm…
Tứ Phương Vô Phá Trận xuất động…
Trực tiếp hiện hữu hình thái mạnh mẽ nhất của nó, đem Tiên giới chúng thiên tài cách ly tại bên ngoài Băng Thiên Đại Lục, không thể tiến vào nửa bước…
Thân ảnh Hoa Ngọc Phượng kiêu ngạo đứng giữa bầu trời Băng Thiên Đại Lục, thân thể như hoa như ngọc xuất hiện vô số trận văn huyền ảo, toàn bộ trận pháp lấy nàng chấp chưởng, tuân theo ý chỉ của Lạc Nam mà hành động.
Mà Hoa Ngọc Phượng lúc này, chính thức đột phá Bát Cấp Chiến Trận Sư, trở thành một trong những tồn tại cao quý nhất Việt Long tinh cầu.
“AAAAAAAAAAAAAA”
Khi nhìn thấy Trận Pháp khủng bố đem cả Băng Thiên Đại Lục đều che phủ, Bách Vô Sinh như phát điên rống to, ôm đầu hét ầm lên:
“Thật hoang đường, làm sao có thể?”
Hai mắt của hắn đỏ ngầu như máu, một cổ cảm giác oán độc và ghen tị bao trùm toàn bộ tâm trí…
Bởi vì việc đem một trận pháp bố trí trên phạm vi toàn bộ Đại Lục đòi hỏi một luồng năng lượng quá mức khổng lồ…
Cả đời của hắn chưa từng đạt đến thành tựu như vậy…
…
Tết tây liên hoan với mấy ông anh họ hàng sỉn quá, mắt nhắm mắt mở gõ chap không biết có sai sót gì không, mà thôi mệt quá rồi đi ngủ luôn chưa kịp đọc lại, có gì ae thông cảm nhắc nhở nhé 😀
Chúc ngủ ngon!
…