Chương 449: Cự Nhân lựa chọn

“Các ngươi…”

Cự A Man muốn lòi tròng mắt ra ngoài, khó có thể tin tưởng một đám tộc nhân của mình đang từ bỏ đi tôn nghiêm, từ bỏ đi mối thù diệt tộc chấp nhận đầu quân cho đối thủ…

Phải biết trong đám người này, hầu hết trưởng bối của bọn hắn vì bảo vệ Cự Nhân Tộc mà anh dũng hy sinh trước mặt hai tộc Cự Yêu và Cự Hán đấy.

Nếu để các vị anh linh Cự Nhân Tộc trên trời chứng kiến tình cảnh này, chỉ sợ chết không nhắm mắt, tức giận đến đội mồ sống dậy a…

Cự Nhân Tộc số lượng thành viên chỉ có gần ba mươi người, lúc này đã có hơn mười người đứng sau lưng Cự Yêu Thống, xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn thẳng mặt Cự A Man và Cự Mỹ Anh hai tỷ đệ…

“Haha, các ngươi quyết định không sai, chỉ cần làm người của Cự Yêu Thống ta, địa vị Cự Nhân Tộc sẽ nước lên thuyền lên, thậm chí Cự Nhân Tộc có thể trở thành Man Hoang thứ hai đại tộc!” Cự Yêu Thống cười to thoải mái, một gương mặt ý nhị nhìn chằm chằm Cự Mỹ Anh, chờ mong vẻ khuất phục của nàng.

Man Hoang Tinh vốn là thế giới nhiều nam nữ ít, mỹ nhân vừa có thiên phú vừa có dung mạo tuyệt trần như Cự Mỹ Anh nếu khuất phục dưới thân Cự Yêu Thống hắn, còn gì thoải mái bằng?

“Nhìn cái gì mà nhìn? Cự Yêu Thống thiếu chủ sẽ lừa các ngươi sao? với thân phận hiện nay của hắn nếu muốn hại tộc ta chỉ cần mở miệng một tiếng, Cự Yêu Tộc không cần đích thân ra tay, sẽ có vô số thế lực nịnh nọt Cự Yêu Tộc mà săn giết chúng ta rồi!” Cự Trung hét to nói, càng thêm cung kính trước mặt Cự Yêu Thống.

“Không sai, khi đó Cự Yêu Tộc cũng không bị xem là vi phạm ước định năm xưa với Cự Nhân Tộc, bởi vì Cự Yêu Tộc chúng ta không hề ra tay!” Tên Cự Yêu trưởng lão cũng vuốt râu cười nhạt, bên trong giọng nói đầy ý vị uy hiếp.

Một đám Cự Nhân nghe vậy rùng mình, bọn hắn không phải ngu ngốc, quả thật phe mình đã hết đường lui rồi, lúc này chỉ có hai lựa chọn duy nhất: một là chiến đến tử trận để bảo vệ tôn nghiêm của Cự Nhân Tộc, hai là đầu hàng cho Cự Yêu Thống.

Nếu được lựa chọn, bao nhiêu người đủ can đảm chọn cái chết?

“Đại tỷ…” Một tên Cự Nhân Tộc trẻ tuổi nhìn sang Cự Mỹ Anh, hắn đã bị lời nói của Cự Trung và Cự Yêu trưởng lão đánh động.

“Không cần gọi ta, các ngươi đều là người trưởng thành, có quyền tự quyết tương lai của chính mình!” Cự Mỹ Anh thân thể phát rung, lạnh lùng nói.

Nàng đã nhận ra sinh hoạt thường ngày của Cự Nhân Tộc bị đè nén, rất nhiều đệ muội cảm thấy không hài lòng với chất lượng cuộc sống, Cự Yêu Thống tìm đến chỉ là một ngòi nổ kích thích chúng nó mãnh liệt hơn mà thôi.

Hơn nữa Cự Nhân Tộc thật sự không thể đối kháng Cự Yêu Tộc ở thời điểm hiện tại, chênh lệch đôi bên như trời và đất, dù có tìm về Bát Môn Độn Giáp, nhưng có thời gian để tu luyện hay sao?

Cự Mỹ Anh chấp nhận việc một đám tộc nhân của mình lựa chọn con đường luồn cuối sinh sống, nhưng nàng quyết tâm đi con đường ngược lại, để bảo trì một chút tôn nghiêm cuối cùng cho Cự Nhân Tộc.

“Đại tỷ…ngươi sẽ gả cho Cự Yêu Thống sao?” Mấy tên Cự Nhân chưa làm ra lựa chọn hỏi.

“Không!” Cự Mỹ Anh lạnh lùng thở ra một tiếng, bước đến đem Cự A Man đỡ dậy.

“Hừ, chỉ cần chúng ta đều trở thành người của Cự Yêu Thống thiếu chủ, đại tỷ còn lựa chọn khác sao? các ngươi thật ngu ngốc!” Cự Trung ánh mắt hèn mọn híp lại, hừ một tiếng nói.

Đám Cự Nhân Tộc còn lại nghe vậy ánh mắt lóe sáng, quả thật có thể như vậy.

Đại tỷ là sẽ không bỏ rơi bọn hắn, nếu toàn bộ Cự Nhân Tộc đầu quân cho Cự Yêu Tộc, khi đó nàng cũng không thể sống một thân một mình, phải chấp nhận đi theo mà thôi.

Mặc dù trước đó hình như bằng hữu của Đại tỷ tìm đến có thực lực hết sức cường đại, nhưng bọn hắn lại không cho rằng người kia sẽ giúp Cự Nhân Tộc được gì, dù sao thì Cự Yêu Tộc thật sự quá mức mạnh mẽ, không phải thế đơn lực bạc của một người có thể chống cự.

“Đại tỷ…A Man ca, ta không muốn tiếp tục bị nhiều người dùng ánh mắt khinh bỉ, ta không muốn mỗi ngày vật lộn với một đám yêu thú hung tàn chỉ để đổi lấy vài khối Man Thạch, thật xin lỗi!” Một tên Cự Nhân có hình dạng thân thể nhỏ nhất với làn da nhợt nhạt cắn răng nói một tiếng, bước đến sau lưng Cự Yêu Thống.

“Cự Tiểu…ngươi!” Cự A Man thấy cảnh này tức giận phun một ngụm máu, sắc mặt tái mét.

Tên Cự Nhân vừa đầu hàng chính là kẻ trước đó bị trọng thương hấp hối buộc Cự A Man hắn liều mạng tìm đến Võ Lực Đài để đoạt lấy Man Thạch, đổi lấy dược vật cứu sống.

Hiện tại, Cự A Man cảm thấy lần đó nên để thằng này chết đi cho rồi, cứu làm gì cho chật đất.

“Tiểu huynh đệ còn bị thương sao? ở đây ta có chút Đan Dược!” Cự Yêu Thống ánh mắt lấp lóe, tùy ý móc ra một bình đan dược ném vào tay Cự Tiểu.

“Bổ Thân Đan?” Cự Tiểu hưng phấn đến rung rẩy, đây là loại Đan Dược có tiền cũng không mua được, nghe nói là một tên Luyện Đan Sư chuyên dụng của Cự Yêu Tộc đặc chế a.

Mặc dù địa vị của Linh Tu tại Man Hoang Tinh cực thấp, nhưng một đám tu sĩ có nghề nghiệp như Luyện Đan Sư hay Luyện Khí Sư cũng có chỗ đứng nhất định, bị mấy đại tộc thu dưỡng sử dụng như thuộc hạ.

Cự Tiểu không nói hai lời, đem Bổ Thân Đan nuốt vào trong miệng, trong khoảnh khắc đó sắc mặt hồng hào, vài vết thương nặng nề trên cơ thể cũng đẩy nhanh tốc độ khép vảy.

“Thật thần kỳ!” Ánh mắt một đám Cự Nhân tỏa sáng, càng cảm thấy sự chênh lệch giữa mình và Cự Yêu Tộc là lớn đến mức nào.

Thời gian trôi qua, lần lượt có từng tên Cự Nhân làm ra lựa chọn, ngoại trừ Cự A Man và Cự Mỹ Anh, số Cự Nhân còn lại đã toàn bộ đứng sau lưng Cự Yêu Thống, ngay cả đám Cự Nhân Tộc trước đó tỏ vẻ trung thành hò hét “thà tử vong chứ không khuất phục” lúc này cũng không ngoại lệ.

Tình cảnh hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của Cự A Man, khiến hắn phẫn nộ không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tức đến ngất đi…

“Tên đầu sư tử này có thể trở thành đệ nhất thiên tài Cự Yêu Tộc, quả nhiên không phải loại vô não!” Lạc Nam và Võ Tam Nương mấy người âm thầm quan sát từ xa, có chút cảm thán nói.

Hành động tùy ý ném ra đan dược trị thương quý giá của Cự Yêu Thống chính là kết hợp nhuần nhuyễn giữa vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, ân uy song hành, khiến một đám Cự Nhân vốn đang lưỡng lự đã làm ra lựa chọn.

“Tính toán thế nào?” Võ Tam Nương nhìn sang Lạc Nam hỏi thăm.

Nàng hiểu với thực lực của mình và hắn muốn cứu trợ toàn bộ Cự Nhân là điều không thể, Cự Yêu Tộc rất mạnh, chưa kể còn sở hữu Trấn Tộc pháp bảo không kém Cự Hán Chấn Thiên Trống của Cự Hán Tộc…Làm không cẩn thận, mạng của mấy người cũng phải bồi vào trong đó.

“Chúng ta nợ Cự Phách Thiên tiền bối, đương nhiên sẽ không để hậu nhân của hắn chịu ủy khuất, về phần toàn bộ Cự Nhân Tộc…không liên quan gì đến ta!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nói, hắn rốt cuộc hiểu vì sao Cự Mỹ Anh không vội đem tin tức tìm về Bát Môn Độn Giáp thông báo với toàn thể Cự Nhân Tộc, bởi vì ngay cả nàng cũng không hoàn toàn tin tưởng tộc nhân của mình.

Tình cảnh trước mắt cho thấy quyết định của Cự Mỹ Anh quả thật là sáng suốt, bằng không xuất hiện ở đây không chỉ đơn giản là một tên Cự Yêu Thống hay Cự Yêu trưởng lão, mà chỉ sợ là đích thân Cự Yêu tộc trưởng hàng lâm.

Võ Tam Nương gật đầu, ý của Lạc Nam là chỉ ưu tiên bảo vệ Cự Mỹ Anh bởi vì nàng là nữ nhi của Cự Phách Thiên, về phần những Cự Nhân Tộc khác nếu đã làm ra lựa chọn, sống chết mặc kệ bọn hắn…

Nàng và Lạc Nam cũng không thể ngờ khi tìm đến Cự Nhân Tộc sẽ là chứng kiến tình cảnh diễn ra như vậy, theo thời gian Cự Nhân Tộc bị diệt đến hiện tại trôi qua quá dài, hận thù của một đám Cự Nhân còn sót lại đối với Cự Yêu Tộc đã trở nên phai nhạt, trái lại khi thực lực và địa vị của đôi bên ngày càng chênh lệch khiến bọn hắn sinh ra cảm giác phục tùng thay vì sẳn sàng chiến tử bảo vệ tôn nghiêm.

Đó cũng là một phần của nhân tính…

“Mỹ Anh tiểu thư, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, ta có thể đảm bảo cho nàng và A Man an toàn rời khỏi!” Lạc Nam bí ẩn truyền âm một câu vào tai Cự Mỹ Anh.

Tròng mắt Cự Mỹ Anh lóe một chút, diện mạo vẫn không chút biểu tình, như chưa từng nghe thấy điều gì từ hắn.

“Làm rất tốt! các ngươi sẽ vì quyết định hôm nay mà cảm thấy kiêu ngạo! hahaha!” Cự Yêu Thống nhìn thấy một đám Cự Nhân Tộc khuất phục trước mặt mình, đắc ý ngửa đầu lên trời cười to.

Hắn mặc dù là đệ nhất thiên tài Cự Yêu Tộc, nhưng bên dưới đại tộc có không ít kẻ cũng đang nổ lực phấn đấu nhằm vào cái ghế đang ngồi của hắn, cạnh tranh phi thường khốc liệt.

Hiện tại thu được một đám Cự Nhân làm chó săn, địa vị của hắn tại Cự Yêu Tộc nhất định càng thêm vững vàng như núi, ngôi vị tộc trưởng đời tiếp theo đang chờ đợi phía trước.

Nếu có thể thu thêm Cự Mỹ Anh, chính là thập toàn kỳ mỹ, không đánh mà đại thắng.

“Mỹ Anh, quyết định của nàng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến địa vị của Cự Nhân Tộc trong lòng ta, hy vọng đừng để tộc nhân của mình thất vọng a!” Cự Yêu Thống ý vị thâm trường nói một tiếng, ánh mắt liếc nhìn Cự Trung, hiển nhiên muốn hắn đứng ra cổ động.

“Đại tỷ, chỉ cần ngươi trở thành ái thê của Cự Yêu Thống công tử, toàn bộ Cự Yêu Tộc ai dám xem thường Cự Nhân chúng ta? toàn bộ Man Hoang Tinh Cự Nhân có thể ngẩng cao đầu mà đi, nghĩ đến tình cảnh đó ta thật sự xúc động!” Cự Trung hưng phấn rít gào nói.

Lời nói của hắn khiến một đám Cự Nhân Tộc tự vẽ nên diễn cảnh tươi đẹp trong ánh mắt, nhất thời cả đám hô hấp dồn dập, khuyên nhủ Cự Mỹ Anh:

“Cự Trung hắn nói quả thật có lý, đại tỷ…nói không chừng ngươi có cơ hội trở thành tộc trưởng phu nhân Cự Yêu Tộc trong tương lai nữa đó!”

“Khốn kiếp, một đám cặn bả, nếu uy danh của Cự Nhân Tộc phải thông qua đánh đổi hạnh phúc cả đời của Đại Tỷ để đạt được, Cự A Man ta thà đi chết!” Cự A Man rống to, hai mắt đỏ ngầu đẫm lệ.

Hắn chợt phát hiện, đầu óc bình thường đơn giản như hắn lúc này hiểu ra rất nhiều vấn đề, mà một đám huynh đệ tỷ muội ngày thường thông minh hơn hắn lúc này lại như bị tẩy não, thất vọng cùng cực.

“Tên ngu ngốc, Đại tỷ có thể gả cho người có tương lai tươi sáng như Cự Yêu Thống sao có thể không hạnh phúc?” Cự Trung cười lạnh quát.

“Ta cần thời gian suy nghĩ…” Cự Mỹ Anh bất chợt lên tiếng, giọng điệu có chút mềm xuống.

Cự Yêu Thống nghe vậy lập tức hai mắt tỏa sáng, nếu mỹ nhân kiêu ngạo như Cự Mỹ Anh lập tức đồng ý gả cho hắn mới là kỳ quái, khi đó nói không chừng hắn sẽ sinh ra nghi ngờ nào đó.

Nhưng nàng nói cần thời gian suy nghĩ, tức là đã sắp khuất phục rồi, kế sách Cự Trung đưa ra không tệ, chỉ cần thu phục Cự Nhân Tộc, còn sợ Cự Mỹ Anh trốn thoát lòng bàn tay sao?

Nghĩ đến đây, Cự Yêu Thống ra vẻ phóng khoáng, phất lấy óng tay áo đường hoàng nói:

“Mỹ Anh đắn đo là chuyện thường tình, dù sao đây là chuyện hạnh phúc cả đời của nàng… một tháng sau ta sẽ mang theo sính lễ đến Cổ Hoang Sâm Lâm cầu thân, hy vọng nàng không để bổn thiếu chủ thất vọng!”

Cự Mỹ Anh mặt không biểu tình, đối với lời của Cự Yêu Thống làm như không thấy.

Biểu hiện của nàng càng khiến Cự Yêu Thống có lòng tin, hắn cảm thấy với tính cách của Cự Mỹ Anh biểu hiện như vậy là hết sức bình thường.

“Một nửa các ngươi ở lại chăm sóc Đại tỷ cho tốt, một nửa theo ta trở về Cự Yêu Tộc tiếp nhận nhiệm vụ, sau này chúng ta sẽ làm việc cho Cự Yêu Thống thiếu chủ!” Cự Trung hướng về mấy chục tên Cự Nhân khôn khéo phân phó nói.

Một nửa Cự Nhân Tộc được hắn sắp xếp ở lại chăm sóc Cự Mỹ Anh, thực chất là giám thị nàng, đề phòng Cự Mỹ Anh mang theo Cự A Man bỏ trốn.

Để Cự Nhân Tộc ở lại giám thị, Cự Mỹ Anh cũng sẽ không ra tay với tộc nhân của mình, chính là biện pháp thập toàn kỳ mỹ.

“Làm không tệ!” Cự Yêu Thống tán thưởng nhìn Cự Trung, thầm nghĩ tên nô tài này thật sự rất thông minh lanh lợi, nên trọng dụng hắn một chút…

“Thiếu chủ, mấy người bọn hắn là ai?” Cự Yêu trưởng lão lúc này chú ý đến Lạc Nam và Võ Tam Nương đang ở xa, nhàn nhạt hỏi một tiếng.

Cự Yêu Thống nhìn qua, phát hiện Võ Tam Nương diện mạo mỹ lệ tràn đầy dã tính nhất thời hai mắt tỏa sáng, bất quá cũng hơi tiếc nuối vì nàng chỉ là nhân loại bình thường, kích thước quá mức nhỏ bé.

“Đợi ta thành công cưới được Cự Mỹ Anh, nhân tiện bắt nữ nhân này về nhà đùa nghịch cho đỡ buồn chán cũng không tệ!” Cự Yêu Thống đắc ý thầm nghĩ.

“Bẩm thiếu chủ, bọn họ là bằng hữu của Cự A Man và đại tỷ, thực lực rất mạnh!” Một tên Cự Nhân Tộc lập tức đứng ra khai báo, nhớ lại biểu hiện khi đó của Lạc Nam hắn có phần rùng mình.

“Nếu là bằng hữu của Mỹ Anh, chính là bằng hữu của Cự Yêu Thống ta!” Cự Yêu Thống nghĩa khí lẫm nhiên liếc nhìn Cự Mỹ Anh một cái, lời này hiển nhiên cố tình nói cho nàng nghe, hy vọng giai nhân cảm động.

Cự Mỹ Anh không biểu hiện cảm động, nhưng một đám Cự Nhân Tộc sắc mặt xuất hiện một tia hảo cảm, đối với Cự Yêu Thống gia tăng một chút tin cậy.

Không thể không nói thủ đoạn thu mua nhân tâm của tên này sử dụng khá lô hỏa thuần thanh, diễn kịch cũng rất đạt, nhìn không ra nội tâm hắn đang suy nghĩ cái gì.

Trong lòng Cự Yêu Thống lại đối với cái gọi là “thực lực rất mạnh” đánh giá của Cự Nhân Tộc rất xem thường, Thất Chuyển Thể Tu đến Cửu Chuyển Thể Tu mà thôi, có thể làm nên trò trống gì?

Chưa kể mấy kẻ này lại là nhân loại bình thường, thiên phú chiến đấu chắc hẳn không thể cao lắm, danh tiếng cũng không hề có, làm sao lọt vào mắt nhân vật như Cự Yêu Thống hắn?

Thế là trong ánh mắt ý vị thâm trường của Lạc Nam, Cự Yêu Thống hài lòng nghênh ngang rời đi, mang theo một đám tùy tùng mới thu nhận, để lại hơn mười tên Cự Nhân Tộc trông coi Cự Mỹ Anh, đề phòng nàng giở trò gì không cần thiết…

Cự Mỹ Anh đỡ lấy Cự A Man vào trong một hang đá khổng lồ trên vách núi, ánh mắt vô tình liếc ngang Lạc Nam một chút.

Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm nhếch miệng, thả người muốn vào động cùng nàng.

XOẠT…

Mười tên Cự Nhân khổng lồ bất chợt ngăn cản trước mặt hắn…

E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: nguyenphuochau12t2@gmail. Com

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ – Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn!

Prev
Next