Đối với một kẻ mang trong mình khả năng của Long Thần như Lạc Nam, lĩnh ngộ Tử Long Bí Pháp không mất quá nhiều thời gian.
“Ta chỉ mới là Thánh Tướng nhưng nhờ vào thủ đoạn của Long Thần đã có sức mạnh áp đảo phần lớn Long Tộc, thật không dám tưởng tượng Long Thần chân chính tu vi Chí Tôn sẽ khủng bố đến mức nào.”
Lạc Nam âm thầm suy nghĩ mà cảm thấy rùng mình, chẳng trách đó là nhân vật có thể khiến tất cả Long Tộc khuất phục lập nên Long Minh.
Hiện tại hắn còn chưa tu luyện đến tầng cao nhất của Long Thần Nguyên Kinh, cũng mới tu luyện đến thức thứ năm của Long Thần Cửu Thức mà thôi, nhưng từng ấy con bài đã khiến hắn có thể nghiền ép Thánh Đế của Long Tộc.
Vậy nên chiến lực của Long Thần chắc chắn vượt quá khả năng tưởng tượng, là bậc Long Tộc cửu ngũ chí tôn chân chính.
Chẳng biết vì sao một nhân vật kinh thiên động địa như thế lại mất tích bí ẩn.
“Không lẽ Long Thần đi theo Tử Linh Thần Sứ chơi đùa rồi?”
Lạc Nam lắc lắc đầu, mấy vấn đề này vượt qua khả năng hiện tại có thể tìm hiểu, chi bằng nên tập trung vào những thứ thực tế hơn.
Ví như tiếp nhận Long Sứ Quân đã chết kia chẳng hạn.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam rời khỏi căn phòng để lại Long Khuynh Thành đang tiếp nhận truyền thừa, còn hắn thì bước sang phòng còn lại.
“Ồ…”
Có chút bất ngờ, không gian của phòng này có lẽ là lớn nhất bên trong Tử Long Điện.
Phóng tầm mắt nhìn về xa xa, chỉ cảm thấy một cổ nhiệt huyết đang sôi trào.
Phòng này được bố trí như một phương chiến trường đổ nát, nơi có hàng trăm thân ảnh với đủ loại tư thế chiến đấu đang đứng im.
Bọn hắn hai mắt đã nhắm chặt, Long Lân Giáp trân thân sứt mẻ không còn nguyên vẹn, cơ thể cao to của từng người tràn ngập các vết thương, chẳng còn một tia khí tức của sự sống.
Hiển nhiên đã chết qua vô vàn năm tháng, nếu không phải đều là Thể Thánh Đế có nhục thân cường đại, sợ rằng đã sớm hóa thành một đám tro cốt từ lâu rồi.
Nhưng có một điểm khiến người khác phải khiếp đảm chính là chiến ý xung thiên hừng hực như bão tố vẫn còn đang bùng phát trong từng cơ thể.
Mênh mông chiến ý trường tồn với thời gian khiến xác của bọn hắn chiến đấu theo bản năng, dù chỉ là một thi thể, bọn hắn vẫn không ngừng tiến về phía trước.
KENG…
Vừa mới cảm giác có kẻ lạ đột nhập, hàng trăm cổ Long Thi đã bắt đầu chuyển động, cực kỳ linh hoạt đem Lạc Nam vây vào trung tâm, tầng tầng lớp lớp, một tầng bao vây bên dưới, một tầng đạp không mà lên, phong tỏa mọi phương hướng mà hắn có thể đào tẩu, vung ra vũ khí đẫm máu trong tay phát động công kích.
Dù đã chết đi, phong cách chiến đấu của một đội quân tinh nhuệ vẫn được duy trì, cực kỳ chặt chẽ, không cho con mồi bất cứ cơ hội sống sót nào.
Lạc Nam cảm giác được áp lực nặng nề, cái loại áp lực này không phải do thực lực cường đại tạo ra, mà là áp lực do đã kinh qua núi thây biển máu tạo thành, có thể tưởng tượng trong quá khứ, đội quân này đã trải qua những trận chiến khốc liệt như thế nào, bọn hắn mang đến cho người đối mặt cảm giác không biết sợ chết, sẳn sàng dùng mạng để đổi lấy mạng của ngươi.
Dù số lượng không có nhiều, chỉ vừa đủ 300 quân…nhưng với 300 vị Long Quân Thể Thánh Đế tinh nhuệ, rõ ràng đủ quét qua bất cứ Thánh Đế Thế Lực đúng như lời của Long Thiên Lý đã nói.
Đương nhiên hắn không muốn nếm thử sức mạnh của đội quân này, lập tức kết ấn.
“Tử Long Bí Pháp.”
NGAO!
Trong khoảnh khắc, Nghịch Long Hồn của Lạc Nam phá thể bay ra, hóa thành 300 tia Long Hồn Lực tiến nhập mi tâm của toàn bộ đội quân Long Thi.
Ngay lập tức, giữa Lạc Nam và bọn hắn hình thành một mối liên hệ kỳ diệu.
300 Long Thi dừng động tác.
Lạc Nam thử động ý niệm, bọn hắn đã chỉnh tề xếp thành hàng, đồng loạt hướng về phía hắn quỳ xuống một chân.
Chỉ có điều chiến ý của bọn hắn vẫn không thể thu liễm, sự hiếu chiến và khao khát chiến đấu đã ăn sâu vào từng tế bào, trở thành một phần của cơ thể.
“Thật thần kỳ…” Lạc Nam gật gật đầu tán thưởng.
Thông qua Tử Long Bí Pháp này, hắn và ba trăm Long Thi như hòa cùng một thể, chỉ cần một ý niệm liền có thể điều động bọn hắn làm bất cứ thứ gì.
Chỉ bất quá việc điều động Tử Long Bí Pháp này tiêu hao Long Hồn Lực của Lạc Nam.
Long Hồn Lực chính là Long Lực và Hồn Lực dung hợp mà thành, điều này đồng nghĩa Lạc Nam phải tiêu hao hai loại lực lượng để có thể khống chế 300 Long Thi chiến đấu.
Nhưng cũng dễ hiểu thôi, quá trình này giống như điều khiển Khôi Lỗi hay Cương Thi vậy, tiêu hao là không thể tránh khỏi.
“Long Sứ Quân đã chết, từ giờ tên của các ngươi chính là Tử Long Quân.”
Lạc Nam quyết định ban tên cho bọn hắn.
Long Sứ Quân đã từng thuộc về Long Thiên Lý nay đã trở thành Tử Long Quân của Lạc Nam.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Chương 2245. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ….
Đáng tiếc bọn hắn không thể nghe hiểu, vẫn lù lù đứng như pho tượng.
Có chút suy nghĩ, Lạc Nam liền gọi Tiểu Tiểu hiện thân.
“Sư phụ…” Tiểu Tiểu vừa ra mặt đã ôm lấy tay hắn làm nũng.
Lạc Nam mỉm cười cưng nựng gò má trơn mịn của nàng, chỉ vào đám Long Thi trước mặt nói:
“Có thể ban phát sự sống cho bọn hắn không?”
Tiểu Tiểu với Sinh Tử Kính có thể ban phát sinh mệnh, sau khi có nhiều kiến thức, Lạc Nam nhận thức được Sinh Tử Kính vốn là một kiện Chí Bảo cực kỳ khủng bố, quyền năng của nó thậm chí vượt qua cả Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ.
Mà cũng nhờ Sinh Tử Kính hỗ trợ tu luyện, Lạc Nam không cần tìm kiếm tài nguyên Tử Vong cũng như Sinh Mệnh cho Tiểu Tiểu nhưng tu vi của nàng vẫn một đường phi tốc, không hề thua kém bất cứ nữ nhân nào của hắn.
Sinh Tử Kính có thể hấp thụ Nguyên Khí sau đó chuyển hóa thành Tử Vong và Sinh Mệnh cho Tiểu Tiểu hấp thụ.
Tiểu Tiểu nghe đề nghị của hắn liền đánh giá Tử Long Quân một vòng, gật gật đầu đáp:
“Chỉ cần có đủ thời gian, có thể cung cấp sự sống cho toàn bộ bọn họ, nhưng bọn họ sau đó sẽ nhận Tiểu Tiểu làm chủ.”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, lúc này hắn mới nhớ đến những thứ vô tri vô giác từng được Tiểu Tiểu cung cấp sinh mệnh sau đó đều biến thành thuộc hạ trung thành của nàng.
“Vậy thôi không cần, ngươi còn chưa đủ lực lượng để khống chế tất cả bọn họ.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, phất tay đem Tử Long Quân thu vào bên trong Long Lực Đỉnh.
Hắn muốn sử dụng nguồn Nghịch Long Lực và Chân Long Lực tinh khiết của mình để dưỡng thi, giúp bọn hắn phục hồi cơ thể theo thời gian.
Đối với xác rồng, được dùng Long Lực ôn dưỡng không thể nghi ngờ là hiệu quả nhất…
Tiểu Tiểu cũng không quan tâm đến hắn đối với Tử Long Quân làm cái gì, nàng chỉ mỉm cười ngọt ngào ôm chặt lấy sư phụ, nàng phát hiện mình ngày càng yêu nam nhân này.
“Xú nha đầu đừng làm rộn.” Lạc Nam ngăn chặn thiếu nữ tập kích, mùi hương cơ thể của nàng khiến hắn rung động.
“Ta không phải nha đầu, ta đã là nữ nhân trưởng thành.” Tiểu Tiểu yêu kiều hừ một tiếng:
“Thậm chí nếu chỉ tính kiếp này, tuổi của ta còn lớn hơn ngươi.”
Lạc Nam không biết nên nói cái gì cho phải, đúng là ở kiếp này hắn được Ninh Vô Song sinh ra, còn Tiểu Tiểu vốn vẫn trưởng thành ở trong đan điền, tuổi của nàng lớn hơn hắn nhiều lắm.
“Đừng quên chúng ta đã hứa hẹn, Tiểu Tiểu đột phá Thánh Đế sư phụ sẽ cưới ta.” Tiểu Tiểu nhu tình nhìn lấy hắn.
Lạc Nam đổ mồ hôi, Tiểu Tiểu lúc này đã là Thánh Hoàng Trung Kỳ, cách Thánh Đế ngày càng gần a.
“Đến lúc đó rồi tính…” Hắn đánh trống lãng tiến ra bên ngoài đại điện, ngồi xuống Long Tọa, thu lấy chiếc Rương Đặc Biệt bạch ngân sáng chói.
Tiểu Tiểu thướt tha ngồi bên cạnh lười biếng tựa đầu vào ngực hắn.
Lạc Nam hết cách, cũng vòng tay ôm nàng vào lòng, trong lúc chờ Long Khuynh Thành tiếp nhận truyền thừa, quyết định mở ra Rương Đặc Biệt quan sát.
“Không biết lần này sẽ ra đồ chơi gì…” Hắn hứng thú suy nghĩ.
Rất nhanh, một kiện đồ vật xuất hiện trong tay của Lạc Nam.
“Sư phụ, cái này là gì nha? Xấu xí như vậy.” Tiểu Tiểu nhíu mày bĩu môi.
Mí mắt Lạc Nam giật giật, hắn cũng cảm thấy cái đồ chơi này thật xấu.
Đó là một pho tượng nhỏ hình con gián, ngoài ra chẳng có gì đặc biệt, mà con gián thì vốn dĩ rất xấu xí rồi.
Lạc Nam kiểm tra thông tin một phen.
“Tiểu Cường Pho Tượng, do một vị Trùng Sư khoáng cổ tuyệt kim dựa vào những ưu điểm của Cường Lang Tộc luyện chế mà ra, mang theo Tiểu Cường Pho Tượng bên người sẽ có được đặc tính của Tiểu Cường.” Hệ Thống cung cấp thông tin:
“Tiểu Cường có được cơ thể dẻo dai đàn hồi, gia tăng lực chịu đòn khi bị đánh, khả năng giả chết, khả năng mọc cánh tăng tốc độ, khả năng phóng thích mùi hôi thối dọa lui địch nhân, ngay cả Chí Tôn nếu không thật sự chú tâm cũng rất khó tiêu diệt Tiểu Cường.”
“Móa, con hàng này bựa như vậy?” Lạc Nam thầm mắng một tiếng.
Nhìn lấy Tiểu Cường Pho Tượng này, hắn lại vô thức nhớ đến con hàng Đấng bọ hung, có lẽ nó là cái thể loại cùng cha khác ông nội với Tiểu Cường.
Rương Đặc Biệt không làm hắn thất vọng, đưa ra mấy món hàng toàn đồ đặc biệt.
Chỉ bất quá Tiểu Cường Pho Tượng này tuy có công dụng tốt nhưng phong cách lại quá mức hèn mọn, Lạc Nam cảm thấy không phù hợp với hình tượng của mình hay bất cứ nữ nhân nào.
“Nếu có Hắc Trư ở đây, ta không ngại tặng hắn Tiểu Cường Pho Tượng…” Lạc Nam nở nụ cười thô bỉ.
“Sư phụ, nó rốt cuộc là gì thế?” Tiểu Tiểu chán ghét nhìn Tiểu Cường, thứ này khiến nàng nổi da gà.
Lạc Nam đem công dụng của Tiểu Cường Pho Tượng nói cho nàng.
“Thôi đi, thiếu gì cách sống sót, sao lại phải tự phát ra mùi thối?” Tiểu Tiểu bĩu môi.
Hắn cười lắc đầu, sớm biết tất cả nữ nhân đều không ưa Tiểu Cường Pho Tượng, liền đem nó cất vào Không Gian Hệ Thống.
Nói không chừng tương lai sẽ có dịp dùng đến.
Thấy hắn cất đi pho tượng con gián, Tiểu Tiểu mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Hiếm có cơ hội ngồi bên cạnh nam nhân, nàng liền bắt đầu táy máy, bàn tay duỗi vào bên trong áo hắn sờ mó vuốt ve từng khối cơ bắp săn chắc, gò má hồng hồng.
“Đừng làm rộn!” Lạc Nam trừng mắt nhìn, từ trước đến giờ chỉ có hắn giở trò với mỹ nhân, nào đến lượt mỹ nhân động tay động chân với hắn? cô nàng này cũng quá lớn mật.
“Hừ, người ta cũng lớn rồi…tò mò là chuyện bình thường, cho khám phá chút đi!” Tiểu Tiểu bĩu môi, rướn người lên hôn vào cổ hắn.
Lạc Nam toàn thân nóng lên, ghị chặt lấy nàng cúi đầu khóa lấy bờ môi đỏ mộng.
“Ưm…sư phụ…” Tiểu Tiểu rên rỉ, hai mắt mê ly, đầu lưỡi như linh xà duỗi ra cùng hắn quấn quít, nhịp tim đập mạnh.
Cảm giác cơ thể của nàng ngày càng mềm, Lạc Nam cũng có chút thương tiếc.
Tiểu Tiểu từ khi còn nhỏ đến tận bây giờ chỉ có tiếp xúc gần gũi với duy nhất một người nam nhân là hắn, nàng cũng không phải tu luyện Vô Tình Công hay Tuyệt Tình Đạo, phát sinh tình cảm và nhu cầu của cơ thể với hắn là chuyện bình thường.
Nghĩ đến đây hắn muốn bù đắp cho nàng một chút, nụ hôn càng nồng nhiệt hơn, đồng thời bàn tay cũng duỗi vào bên trong yếm lụa, tìm đến một bên bầu sữa bắt lấy.
Căng đầy và mềm mại, không quá to nhưng cũng không hề nhỏ, hơi quá cỡ so với một bàn tay, bóp vào đàn hồi co giãn dị thường, cực kỳ thoải mái.
“A…sư phụ, Tiểu Tiểu thích…” Nàng động tình nhìn hắn, chủ động ưởn người về phía trước để hắn dễ dàng đùa nghịch.
Rùng mình liên tục, giữa hai chân có một dòng chảy ấm rỉ ra khi đầu ngón tay của sư phụ kẹp lấy hạt anh đào đã săn cứng của nàng.
Lạc Nam ngửi thấy nàng ngày càng thơm, hơi thở càng gấp gáp, hai bầu sữa non nớt càng phập phồng cũng bắt đầu cứng lên.
Một tay vẫn tiếp tục đùa nghịch núi đồi, tay còn lại đã lướt nhẹ qua cái eo trơn trượt nhỏ nhắn, luồn lách vào quần nhỏ hơi ẩm ướt, phủ lên thảm cỏ thơm hơi rậm rạp.
“A…hức…nữa đi sư phụ.” Tiểu Tiểu khích lệ nhìn lấy hắn.
Lạc Nam lại hôn kín môi không cho nàng nói chuyện, bàn tay bên dưới đã chậm rãi niết lên cái khe mềm trơn trượt, cọ vào hạt thịt mềm óng ánh.
Tiểu Tiểu toàn thân co rúm lại, thủy dịch lênh láng như hồng thủy trào dâng, lần đầu được nam nhân ngày đêm thương nhớ chạm vào nơi tư mật, nàng có cảm giác mình như đang đứng trước ngưỡng cửa thiên đường, đầu óc mụ mị không còn nhận thức.
Hắn hít sâu một hơi, ngón tay chen chút nhét vào u cốc chật hẹp mềm mại và ấm áp, chỉ cảm thấy từng thớ nhục hồng ép chặt như muốn ép dẹp, liền hơi dùng lực đâm vào rút ra.
Linh hồn Tiểu Tiểu như lìa khỏi thân thể, nơi thầm kín nhất được nam nhân xâm nhập, dù chỉ là một đầu ngón tay cũng khiến nàng chính thức tiến vào thiên đường.
“Ư…ưm…sướng…sư phụ ơi, ta yêu chàng…”
Theo một tiếng rên rỉ cao vút trong cổ họng, toàn thân nàng co giật trong lòng Lạc Nam, âm tinh phun trào như núi lửa bùng nổ.
Lần đầu trong đời được nếm trải cao trào dù chỉ là được tay hắn âu yếm…
Toàn thân mềm nhũn nằm trong lòng hắn thở hổn hển như một con mèo nhỏ vừa được yêu chiều, bờ môi hơi sưng đỏ mỉm cười đầy thỏa mãn, hai mắt lim dim.
Lạc Nam rút tay ra đút vào miệng nàng, Tiểu Tiểu ngoan ngoãn ngậm lấy, quấn quít sạch sẽ.
Hắn vuốt ve mái tóc hơi rối của nàng, ôn nhu hỏi: “Thế nào? Vừa lòng chưa?”
Tiểu Tiểu ngước mặt lên, hai mắt khép hờ, bên trong có sóng nước lưu chuyển, mị mị nói:
“Hay chúng ta làm tới luôn đi sư phụ!”
Lạc Nam đánh mạnh lên cái mông của nàng cười mắng: “Nghĩ hay lắm.”
“Bên dưới cứng ngắt rồi nè.” Tiểu Tiểu bạo dạng bắt lấy hung khí đang kẹt dưới mông mình của hắn.
“Lần này là thưởng vì tu luyện tiến bộ hiểu chưa?”
Lạc Nam ho khan một tiếng, chỉnh lý lại y phục của nàng, liền thu Tiểu Tiểu vào Linh Giới Châu.
Nào ngờ hắn phát hiện chẳng biết từ bao giờ Tiểu Tiểu đã cởi ra cái quần nhỏ ướt đẫm, lưu lại nằm trên đùi hắn.
“Lắm trò thật đấy.” Lạc Nam vừa bực mình vừa buồn cười, tiện tay thu vào.
“Có chuyện gì mà vui thế?” Long Khuynh Thành uyển chuyển từ trong mật thất bước ra, tu vi lúc này đã là Thánh Hoàng Hậu Kỳ.
“Là Tiểu Tiểu, nàng tấn công ta ngày một dồn dập.” Lạc Nam khổ tâm nói.
“Khanh khách, được tiện nghi còn khoe mẽ.” Long Khuynh Thành cười trêu, nhấc chân bước đến gần hắn, quan sát thấy đũng quần nam nhân đội lên một cục, trêu tức hỏi:
“Khó chịu không?”
“Có!” Lạc Nam cười tà, kéo lấy nàng đè xuống long tọa.
Rất nhanh, toàn bộ Tử Long Điện đều phải lắc lư.
Song long nháo thủy…
…
Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ <3
///