Vĩnh Hằng Lôi Thuộc Tính thì tại hiện trường ngoại trừ Huyền Lôi Đế Tôn ra không có ai sở hữu nên hiển nhiên chẳng thể mang ra đổi với phương pháp luyện chế Gia Tốc Tổ Phù của nàng.
Bất quá ba loại tài nguyên Lôi Hệ cấp bậc Chí Tôn thì lại có người sở hữu…
Chỉ thấy một ông lão có mái tóc hoa râm, lưng cõng một cái bầu màu nâu điềm nhiên nói:
“Ở chỗ lão phu có Cửu Sắc Lôi Liên, Ma Lôi Nhũ cùng Tru Lôi Thạch…không biết Huyền Lôi Đế Tôn thấy thế nào?”
Huyền Lôi Đế Tôn ánh mắt lấp lóe, thong dong nói: “Trẫm cần tài nguyên tu luyện, Tru Lôi Thạch lại là tài nguyên luyện khí, không thích hợp…”
“Haha, vậy thì vừa hay ở chỗ bổn tọa có thứ ngươi cần.” Sư phụ của Càn Quân cười cười, âm giọng khàn khàn không rõ nam hay nữ:
“Một gốc Vân Lôi Thảo, một đóa Hồng Lôi Cổ Hoa và Ma Lôi Nhũ.”
“Thành giao.” Huyền Lôi Chí Tôn gọn gàng dứt khoát lấy ra một khối Ngọc Bội có chứa phương pháp luyện chế Gia Tốc Tổ Phù.
“Tốt.” Sư phụ Càn Quân gật đầu, cũng nhanh chóng lấy ra ba loại tài nguyên Lôi Hệ cấp Chí Tôn làm trao đổi.
Lạc Nam thấy cảnh này mà trong lòng ngứa ngáy, xém chút nhịn không được sử dụng Cổ Ngữ – Đoạt lấy mất phương pháp Gia Tốc Tổ Phù.
Nhìn đồ tốt như vậy rơi vào tay địch nhân cảm giác vô cùng không thoải mái, bất quá ở đây đều là một đám quái vật, hắn còn chưa muốn đi tìm chết bằng cách bại lộ Cổ Ngữ.
Càn Quân chứng kẻ vẻ mặt Lạc Nam khó coi mà âm thầm đắc ý, đồng thời dùng ánh mắt cuồng nhiệt sùng bái nhìn lấy sư phụ mình, thầm nghĩ sự lợi hại của sư phụ không chỉ dừng lại ở từng đó đâu.
Sau khi giao dịch thành công phương pháp luyện chế Gia Tốc Tổ Phù, Huyền Lôi Đế Tôn vẫn chưa ngồi xuống, ngược lại nhìn về phía lão già tóc hoa râm vừa rồi cười nhạt:
“Cương Sa Chí Tôn, trẫm cũng có hứng thú với Cửu Sắc Lôi Liên và Ma Lôi Nhũ của ngươi, có muốn trao đổi Thổ Hệ tài nguyên đồng cấp không?”
“Ồ, được vậy thì còn gì bằng.” Cương Sa Chí Tôn hứng thú vuốt cằm.
Huyền Lôi Đế Tôn không nói hai lời, từ trong Nhẫn Trữ Vật xuất ra một khối Hắc Chí Thổ và một cái Đại Địa Huyền Mạch, nhanh chóng hoàn thành thêm một cuộc giao dịch.
Lạc Nam chỉ có thể âm thầm chép miệng, mấy vị Chí Tôn ở đây quả thật là giàu chảy mỡ a, không phải tự nhiên mà bọn hắn được trở thành quý khách của Dị Nguyên Hội, nội tình thật sự quá sâu.
Những tài nguyên tu luyện này đều là hàng đỉnh cấp, hắn ước tính nếu mình có được toàn bộ, vậy thì thoải mái đột phá Thánh Vương rồi.
Đáng tiếc…
Huyền Lôi Đế Tôn rốt cuộc hài lòng với thành quả giao dịch, ung dung ngồi xuống…
Lại một vị Chí Tôn khác ở bên cạnh đứng lên, lấy ra vật phẩm muốn trao đổi.
Liên tục vài lần như thế, Lạc Nam chỉ có thể thèm nhỏ dãi nhìn nguyên một đám Chí Tôn tiến hành giao dịch với nhau, từng loại đồ tốt được truyền qua truyền lại nhưng hắn lại chẳng có phần, bởi lẽ vẫn chưa có ai đòi hỏi những thứ mà hắn đang sở hữu.
Lần này rốt cuộc để hắn nhìn thấy hy vọng.
Một thanh niên có vẻ bề ngoài khá anh tuấn, khí độ bất phàm nhàn nhạt nói:
“Tại hạ có một môn Chí Tôn Độc Kỹ – Cửu Kiếp Độc Chưởng, kẻ địch một khi trúng phải Cửu Kiếp Độc Chưởng sẽ lạc vào ảo mộng, nhìn thấy bản thân trải qua chín kiếp sống khác nhau, mỗi một kiếp sống đều là cực kỳ thê thảm, có kết thúc kinh khủng như địa ngục…cuối cùng đánh mất ý chí, thậm chí vỡ vụn cả tâm cảnh.”
“Cửu Kiếp Độc Chưởng này đương nhiên là dành cho Độc Tu, tại hạ muốn đổi lấy tài nguyên tu luyện đỉnh cấp.”
Lạc Nam trong lòng vui vẻ, liền lấy ra một Bàn Đào Quả đặt trên bàn.
“Không đủ.” Thanh niên liếc mắt nhìn rồi từ chối.
Lạc Nam cắn răng, lại lấy thêm hai Bàn Đào Quả.
“Không đủ.” Thanh niên tiếp tục lắc đầu.
“Móa.” Lạc Nam nổi nóng, lấy thêm ba bình Thăng Hoa Đan đặt ra.
“Vẫn không.” Thanh niên kiên quyết.
Ánh mắt một đám Chí Tôn trở nên quái lạ nhìn Lạc Nam.
“Vì sao không đủ?” Chúng nữ bất mãn hỏi.
“Đối với Chí Tôn chúng ta, tăng thêm hàng vạn năm đạo hạnh cũng không có nghĩa lý gì quá lớn.” Thanh niên ung dung giải thích:
“Bàn Đào Quả xuất sứ từ Bàn Đào Thụ, sự lợi hại của nó nằm ở chỗ có số lượng quả khổng lồ, dùng để bồi dưỡng lượng lớn quân đội hay đệ tử thì được, nhưng không thể hiện ra quá nhiều công dụng đối với một cá nhân, đặc biệt còn là Chí Tôn.”
“Nếu ngươi có thể lấy ra một trăm quả Bàn Đào, tại hạ sẽ đổi với ngươi.”
“Quên đi.” Lạc Nam bĩu môi, đem Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan thu vào.
Muốn hắn lấy ra bao nhiêu Bàn Đào Quả cũng được, nhưng như vậy chỉ chứng minh hắn đang nắm giữ Bàn Đào Thụ mà thôi, đây không phải lựa chọn sáng suốt.
“Haha, cười chết ta…” Càn Quân mở miệng xem thường: “Cứ tưởng có chút tài sản là đủ tư cách tham gia giao lưu cấp bậc như thế này ? vô tri tiểu bối!”
Lạc Nam lười để ý đến con hàng này khiêu khích, yên lặng chờ thời cơ.
Lại trơ mắt nhìn Cửu Kiếp Độc Chưởng rơi vào tay một vị Chí Tôn Độc Tu khác.
Trời không phụ lòng người, sau tên thanh niên Chí Tôn liền đến một kẻ mà Lạc Nam vẫn luôn để tâm từ đầu.
Không ai khác, chính là tên tiểu hài đồng nhìn qua chỉ có bảy tám tuổi, diện mục hết sức ngây thơ đáng yêu nhưng lại chứa đựng một loại Vĩnh Hằng Ma Vật trong cơ thể.
Đương nhiên chỉ cần không phải ngu xuẩn liền không thể xem tên này là hài đồng bình thường để đánh giá, hắn là một Chí Tôn lão quái vật trong hình dáng trẻ nhỏ mà thôi, dám xem nhẹ e rằng ngay cả mảnh xương cũng bị nuốt gọn.
Cái tên này bởi vì hình dáng quá nhỏ, ngồi bị mặt bàn che khuất tầm mắt, vì vậy từ đầu đến cuối vẫn luôn đứng ở trên ghế, không cần đứng lên như những người khác.
Bàn tay nhỏ nhắn trắng tròn của hắn nâng lên, một chiếc quan tài đen kịch tràn ngập Ma Khí lơ lửng trôi nổi trước mặt mọi người.
KẼO KẸT…
Nắp quan tài cũ nát mở ra, toàn trường nhất thời đưa mắt nhìn vào bên trong.
Chỉ thấy ở trong quan tài, một tôn cương thi mặc giáp sắt đen kịch từ đầu đến chân, chỉ để lộ bàn tay thon dài trắng bệch với từng nhánh móng vuốt sắt nhọn như mười thanh kiếm đang nằm im bất động, nơi cổ tay và cổ chân đều có xiềng xích còng lấy đính vào quan tài, phong tỏa mọi khí tức.
“Đây là…” Toàn trường âm thầm giật mình.
“Nó là Ma Cương Đệ Lục trong thập nhị cương thi do ta luyện ra.” Hài đồng tự hào vỗ vỗ ngực:
“Sở hữu chiến lực sánh ngang một vị Thể Chí Tôn, ta muốn mang nó ra giao dịch.”
Thình thịch…
Nhịp tim không ít người thoáng cái liền đập nhanh lên.
Cương thi có chiến lực sánh ngang Thể Chí Tôn, nghe qua đã thấy khủng bố rồi.
Ngay cả Chí Tôn cấp cường giả cũng không thể nào từ chối một thuộc hạ đắc lực mạnh mẽ như vậy nha.
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt trở nên nóng rực.
Hắn nhiều lần bị Chí Tôn khi dễ, còn không phải vì thiếu bảo kê lợi hại sao?
Nếu như đạt được Ma Cương Đệ Lục này, hành trình đến Đông Vực chẳng phải dễ dàng hơn nhiều, ngay cả khi đụng độ Chí Tôn chặn giết cũng không phải thật sự bất lực.
“Luyện Ma Đồng Tử nói đi! ngươi muốn trao đổi Ma Cương Đệ Lục lấy thứ gì?” Một vị Chí Tôn mong đợi hỏi.
Các vị Chí Tôn còn lại cũng đưa mắt nhìn nam hài đồng, hiển nhiên chờ đợi ý muốn của hắn.
Nhìn thấy toàn trường thèm thuồng Ma Cương do mình luyện chế, Luyện Ma Đồng Tử hưng phấn và tự ngạo vô cùng, nở nụ cười quỷ dị:
“Rất đơn giản, ta muốn đổi với thi thể cao cấp.”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, không ngờ con hàng này muốn trao đổi đồ vật quỷ dị như thế.
Chúng nữ rợn cả gai óc, cái tên tiểu nam hài đáng yêu này vì sao có một mặt tà dị khác người.
“Chúng ta vẫn chưa hiểu lắm ý muốn của ngươi.” Huyền Lôi Đế Tôn nhíu mày.
“Rất dễ hiểu.” Luyện Ma Đồng Tử giang rộng đôi tay, cuồng nhiệt nói:
“Bổn đồng tử muốn luyện chế ra cương thi cường đại hơn, muốn luyện chế ra Ma Vật cường đại hơn nữa…mà tiền đề chính là thi thể.”
“Chỉ có thi thể của những chủng tộc đặc biệt hoặc những Thần Thú hay Ma Thú cường đại mới gây nên hứng thú của ta, mới đủ tư cách để ta nghiên cứu chế tạo.”
“Thi thể Bạo Không Thú được không?” Nam tử hòa thượng hỏi.
“Không, Bạo Không Thú còn quá tầm thường đối với bổn đồng tử.” Luyện Ma Đồng Tử ngạo mạn chống nạnh.
“Ta có một bộ thi thể Ma Long hoàn chỉnh tu vi Yêu Thánh Đế tối đỉnh.” Sư phụ của Dạ Thanh Thu hiếm thấy mở miệng.
“Vẫn chưa đủ, ít nhất phải là thi thể của Thần Thú hoặc Ma Thú biến dị mới đủ hấp dẫn ta.” Luyện Ma Đồng Tử vẫn từ chối.
Đám người chân mày nhíu chặt, đòi hỏi của con hàng này cũng thật là quá quái dị, bình thường ai sẽ thu thập thi thể đặc biệt để làm cái gì chứ?
Các vị Chí Tôn sau khi giết địch nhân thường có thói quen hủy thi diệt tích, vì vậy yêu cầu của Luyện Ma Đồng Tử không phù hợp với bọn hắn.
“Dị Bình lão già, ông thì sao?” Luyện Ma Đồng Tử nhìn Đại Trưởng Lão hỏi.
Ở trong suy nghĩ của hắn, tại hiện trường chỉ có Dị Bình là đủ khả năng lấy ra thứ mình cần.
Bất quá Dị Bình còn chưa trả lời, đã thấy Lạc Nam đứng lên, cười gằn nói:
“Ta không những cho ngươi thi thể, mà ta còn cho ngươi người sống hoàn chỉnh để ngươi nghiên cứu, muốn luyện thành cương thi hay ma vật tùy ngươi.”
“Cái gì?” Luyện Ma Đồng Tử lập tức chú ý: “Người sống? ngươi nên hiểu rằng chủng loại bình thường không thể hấp dẫn ta.”
Lạc Nam lười nói nhảm với hắn, trực tiếp từ trong đan điền của mình lấy ra một vài thứ.
Cái đầu, cánh tay, thân mình, cái chân…
Hắn vừa mới lấy ra, những bộ phận này đã có dấu hiệu muốn dung hợp lại thành một thể nguyên vẹn như ban đầu.
Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, đem chúng nó cường thế phân tách, không để dung hợp trở lại.
“Đây là…Thiên Địa Sủng Nhi – Bất Tử Tộc?” Không ít Chí Tôn mí mắt co giật.
Bất Tử Tộc là chủng tộc giết không chết, hiện tại lại còn đầu nhập vào dưới trướng của Cấm Kỵ Thế Lực nên các Chí Tôn ở đây cũng chẳng muốn dây vào.
Chẳng ngờ tên tiểu tử trước mắt này lại dám giấu các bộ phận của Bất Tử Tộc ở trong người.
Không sai, thứ mà Lạc Nam vừa lấy ra chính là những bộ phận trên cơ thể của đám Bất Tử Tộc mà hắn hạ được khi còn ở Nhất Thế Vũ Trụ.
Điển hình là Bất Tử Thiếu Chủ, Bất Khương Thánh Tử…
Bởi vì Bất Tử Tộc vốn không thể giết, Lạc Nam vẫn luôn phân tách cơ thể bọn chúng và giam trong các hành tinh trong đan điền mình.
Hôm nay cơ hội đã đến, hắn sẽ đem Bất Tử Tộc ra đổi với Ma Cương Đệ Lục, tận dụng hết giá trị của bọn chúng.
“Thế nào? Luyện Ma Đồng Tử các hạ có dám giao dịch?” Lạc Nam cười tà.
“Khúc khích…không cần khiêu khích ta.” Luyện Ma Đồng Tử thèm thuồng đến chảy nước miếng:
“Bổn đồng tử sớm có hứng thú với chủng tộc này đã lâu, muốn xem thử Ma Vật hay Cương Thi bất tử sẽ lợi hại như thế nào, vừa hay…vừa hay ngươi lại có.”
“Vậy thì giao dịch thôi.” Lạc Nam tủm tỉm nói.
“Đừng mơ tưởng.” Luyện Ma Đồng Tử cười lạnh.
Sắc mặt Lạc Nam thoáng cái cứng đờ.
Chỉ thấy tên hài đồng này khoanh tay trước cái yếm nhỏ, hùng hổ nói: “Định lừa trẻ con chắc? Bất Tử Tộc của ngươi lấy ra mặc dù không tệ nhưng tu vi quá thấp, làm sao đủ đổi Ma Cương Đệ Lục cấp bậc Thể Chí Tôn?”
Không ít người âm thầm gật đầu, quả thật Bất Tử Tộc rất quý hiếm…nhưng tu vi thấp thì dù hiếm đến đâu cũng không sánh bằng cương thi cấp Thể Chí Tôn được.
“Thế ngươi tính thế nào?” Lac Nam nhíu mày hỏi, cũng biết không dễ dàng dụ dỗ mấy tên quái vật này.
“Bù thêm, bù thêm đến khi nào ta thấy đủ thì thôi.” Luyện Ma Đồng Tử liếm liếm mép.
Lạc Nam cũng sòng phẳng với hắn, lấy ra ba bộ thi thể của Bất Tử Tộc hỏi: “Thế nào? ba bộ đấy!”
“Thành giao…” Luyện Ma Đồng Tử hai tay hưng phấn chà sát vào nhau, trực tiếp ném quan tài chứa Ma Cương Đệ Lục sang cho Lạc Nam.
Lạc Nam cũng đem ba bộ thi thể Bất Tử Tộc ở trạng thái phân tách ném cho Luyện Ma Đồng Tử, không ngờ có một ngày bọn nó sẽ mang đến lợi ích lớn cho mình như vậy.
Trong thời gian dài bị giam cầm ở nơi tận cùng tăm tối trong các hành tinh thuộc đan điền, tuyệt vọng và cô độc đã sớm nhấn chìm đám Bất Tử Tộc, bọn chúng chủ động phong tỏa tri giác để tránh bản thân phát điên, muốn khôi phục tỉnh táo sợ rằng không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào, nói không chừng khi đó đã bị Luyện Ma Đồng Tử đem luyện hóa thành cương thi hay ma vật.
Lạc Nam cũng âm thầm cảm thấy may mắn, bí mật sở hữu Cấm Kỵ chỉ có tên Hồn Thánh thuộc Bất Tử Chí Tông là biết được, mà tên Hồn Thánh đó đã sớm chết không thể chết hơn được nữa, đám Bất Tử Tộc như Bất Khương hoàn toàn không biết gì về Cấm Kỵ của hắn…bằng không hắn cũng chẳng dám mang bọn chúng ra giao dịch với Luyện Ma Đồng Tử.
Đã có Nghịch Thế Thần Thông – Thủy Trung Lao Nguyệt thay đổi thiên cơ, hiện tại dù đám người Bất Khương hay Bất Tử Thiếu Chủ có tìm về Bất Tử Tộc, e rằng cao tầng của Bất Tử Tộc cũng chẳng nhận ra bọn hắn là ai.
“Ngươi dám đắc tội Bất Tử Tộc, ngươi xong rồi…” Càn Quân nghiến răng nghiến lợi, như phát điên nhìn Lạc Nam uy hiếp, chứng kiến kẻ thù của mình thu vào một Ma Cương cấp Thể Chí Tôn hiển nhiên không phải chuyện tốt lành gì với hắn.
Bất quá lời của một tên “hậu bối” như Càn Quân chẳng khiến ai quan tâm, cường giả ở đây chẳng ai thật sự sợ hãi Bất Tử Tộc, bọn hắn chỉ quan tâm lợi ích lớn nhất.
“Tiểu tử này dám chơi lớn, không hổ danh cháu ngoại của Đại Trưởng Lão.” Sư phụ Dạ Thanh Thu lại bị gợi lên hứng thú cười tủm tỉm.
Lạc Nam mặc kệ người khác suy nghĩ gì, hắn vui sướng thu hồi Ma Cương Đệ Lục, sắp tới có bảo kê cường đại theo cùng rồi, để xem đám Thiên Lệnh Giáo còn dám tìm hắn gây phiền toái hay không.
“Đến phiên hòa thượng ta phải không?”
Nam tử hòa thượng lớn giọng hỏi, hắn đã sớm ngứa ngáy trong lòng từ lâu rồi.
Thấy nam tử hòa thượng sắp đứng lên, Lạc Nam một lần nữa tập trung…
Hắn cảm giác được mình lại sắp có thu hoạch…
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
– Số TK: 1809205083252 – Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) – NGUYEN PHUOC HAU
– Momo và viettelpay: 0942973261
– Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn