“Vĩnh Hằng Sinh Mệnh!?”
Lạc Nam xém chút nhảy dựng lên, trùng hợp như vậy sao? muội muội là tử vong, tỷ tỷ lại là sinh mệnh à?
“Khoan đã, Tử Vong và Sinh Mệnh không phải vẫn luôn khắc chế nhau sao? vì sao hai ngươi có thể hòa hợp làm tỷ muội?” Lạc Nam nghi hoặc hỏi.
“Hứ, mặc dù xét về bản chất chúng ta quả thật không hợp, giống như nước với lửa vậy.” Tử Nhi yêu kiều hừ nói:
“Nhưng chúng ta cùng nhau lớn lên ở cùng một chỗ, trải qua vô vàn năm tháng, cho dù nước và lửa cũng sinh ra tình cảm a.”
“Cùng lớn lên?” Lạc Nam nhíu nhíu mày.
Theo lý mà nói bản chất của Tử Vong và Sinh Mệnh hoàn toàn trái ngược nhau, không thể nào có chuyện hai loại Vĩnh Hằng Tử Vong và Vĩnh Hằng Sinh Mệnh có thể phát triển ở chung một hoàn cảnh cả, trừ khi có tác độc đặc biệt nào đó…
“Nàng có biết đó là nơi nào không? Nàng có biết mình và tỷ tỷ thất lạc ở đâu không?” Lạc Nam hỏi dồn.
“Không nhớ nha, lúc đó ta vẫn còn rất nhỏ đấy, linh trí mơ mơ hồ hồ…” Tử Nhi ngây thơ đáp rằng:
“Ta chỉ loáng thoáng nhớ rằng vì một lý do nào đó mà mình và tỷ tỷ bị chia cắt khỏi vùng không gian đã lớn lên cùng nhau kia, sau đó lưu lạc rất xa…rất xa…”
Lạc Nam nhíu nhíu mày, thông tin có thể suy luận thật sự quá ít, hắn trầm ngâm vuốt cằm:
“Vậy thời điểm nàng có được ý thức, ra tay muốn trộm mất Thiên Địa Thái Cực Đồ của Bách Luyện Khí Tôn là ở nơi nào?”
“Là tại Ẩn Châu đấy.” Tử Nhi lập tức đáp, đối với chuyện này nàng vô cùng rõ ràng:
“Ta vô tình nhìn thấy Bách Luyện Khí Tôn sử dụng Thiên Địa Thái Cực Đồ tìm kiếm nguyên liệu luyện khí, thế là nảy sinh ý định trộm nó, nào ngờ ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc.”
“Lại là Ẩn Châu!” Lạc Nam hít sâu một hơi, dạo gần đây nghe đến danh tự này hơi nhiều rồi.
Mà nghĩ cũng phải, chỉ có Ẩn Châu mới là nơi có khả năng tồn tại những thứ hy hữu với năng lực quỷ dị như Đoạt Mệnh Tử Vong này.
Nghĩ đến tầm quan trọng của Đoạt Mệnh Tử Vong, Lạc Nam càng âm thầm cảm thấy may mắn vì đã lựa chọn đến Kiếm Châu, nơi này mang đến cho hắn quá nhiều thứ.
Mà như hiểu được suy nghĩ của Lạc Nam, Dạ Thanh Thu cũng truyền âm nói rằng:
“Ngoài Nhàn Văn Đạo Sĩ, ngươi đừng quên còn một nguyên nhân mà ngươi có mặt ở Kiếm Châu.”
“Tu La Giáo!” Lạc Nam giật mình, đúng vậy…nhiệm vụ Tu La Giáo giao phó cũng là thứ buộc hắn phải có mặt ở Kiếm Châu.
“Không phải tự nhiên mà Tu La Giáo có được nội tình và sự cường đại như thế qua nhiều thời đại đâu.” Dạ Thanh Thu nhún vai:
“Tầng lớp cao tầng sẽ biết đâu là địa phương mà một người có thể tỏa sáng, đâu là nhiệm vụ thích hợp với một người mà đưa ra bố trí hợp lý, kết quả ngươi cũng đã tự mình nhận thấy rồi chứ?”
Lạc Nam thở ra một hơi gật đầu, ánh mắt hơi phức tạp, vốn hắn không có hảo cảm với thế lực chỉ tôn thờ lợi ích như Tu La Giáo, nhưng lại không thể phủ nhận vai trò của nó với mình.
Nếu như Tu La Giáo không giao cho hắn nhiệm vụ ở Kiếm Châu, mà lại sai sử đến một nơi khỉ ho cò gáy nào khác, e rằng hắn chưa chắc đạt được những thứ hiện tại.
Áp chế cảm giác khó tả trong lòng, hắn hướng trong lòng hạ lệnh:
“Thiên Cơ Lâu, dò xét thông tin tương quan đến quá khứ của Đoạt Mệnh Tử Vong và tỷ tỷ của nàng có giá ra sao?”
“KENG, tiêu tốn 150 vạn Điểm Danh Vọng nếu muốn tiếp tục.” Hệ Thống máy móc đáp lại.
“Không…tạm thời không cần.” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí, lập tức ra lệnh Thiên Cơ Lâu ngừng dò xét.
Thật kinh khủng, thật khủng bố…cái giá khiến cho hắn tim đập chân run.
Phải biết rằng lần trước điều tra tin tức về Dục Thể Chủng Tộc cực kỳ huyền bí, cái giá phải bỏ ra cũng chỉ là 50 vạn Điểm Danh Vọng.
Nhưng hiện tại tin tức liên quan về tỷ muội Đoạt Mệnh Tử Vong lại có cái giá gấp ba lần.
Điều này nói rõ nội tình của chuyện này còn kinh khủng hơn cả một chủng tộc cường đại và quỷ dị như Dục Thể Chủng Tộc, hơn nữa còn không phải kinh khủng hơn một chút, mà là gấp ba lần.
“Liệu có liên quan đến Cấm Kỵ hay một thế lực nào đó tiệm cận Cấm Kỵ?” Lạc Nam trong lòng cuồng loạn.
Mặc dù hiện tại hắn đủ Điểm Danh Vọng để điều tra tin tức này, nhưng Lạc Nam quyết định không thể nóng vội.
Thứ nhất, hắn cần thủ sẳn số lượng lớn Điểm Danh Vọng trong người để tiếp đón chúng nữ lịch luyện từ Vạn Vũ Môn trở về, khi đó sợ rằng sẽ phải trả cái giá rất lớn vì thời gian các nàng ở tiểu vũ trụ đã khá lâu rồi.
Thứ hai, hắn hiểu rằng đối với tin tức có giá trị khổng lồ như vậy, dù rằng hiện tại mình có nắm bắt hoàn toàn thông tin liên quan thì cũng khó lòng tiếp xúc, thực lực và căn cơ còn quá yếu, chẳng may biết quá nhiều mang đến đại họa cho mình và những người liên quan đến mình thì không hay.
Vậy nên Lạc Nam chỉ có thể an ủi Tử Nhi: “Hiện tại ta chỉ mới là Thánh Tướng Viên Mãn, không đủ khả năng giúp nàng tìm lại tỷ tỷ, chờ ta mạnh hơn nữa, có đủ thực lực sẽ chắc chắn để các nàng đoàn tụ.”
“Ừm, ta cũng không gấp đâu.” Tử Nhi gật mạnh đầu:
“Chúng ta cùng nhau cố gắng.”
Bởi vì lúc này đã được Lạc Nam luyện hóa, Tử Nhi có thể cảm ứng được nội tâm chân thành của hắn, nàng âm thầm cảm thấy may mắn khi mình đặt lòng tin đúng người.
“Haha, nếu đã thành công tiếp nhận phần thưởng, hiện tại lão phu mang Cửu Trưởng Lão đi tiếp quản nơi ở của mình tại Đúc Kiếm Sơn.” Tổ Hỏa Khí Tôn cười nói.
“Nhờ Nhị Sơn Chủ dẫn đường cho mấy phu thê chúng ta.” Lạc Nam lễ độ chắp tay.
Rất nhanh đám người đã tiến đến một quần thể kiến trúc rộng lớn, đó là một căn biệt viện có chủ viện, các phòng tu luyện, quảng trường thông thoáng để luyện khí, sân vườn, hồ nước…cảnh đẹp ý vui lại không kém phần trang nghiêm, cổ kính.
“Đây là Trưởng Lão Biệt Viện, mọi trưởng lão của Đúc Kiếm Sơn đều được trang bị một tòa biệt viện như thế này.” Tổ Hỏa Khí Tôn chậm rãi giảng thuật:
“Hoàn cảnh trong biệt viện có thể tùy ý thiết kế và thay đổi theo ý thích của chủ nhân, ngươi cũng có thể đặt tên cho biệt viện.”
“Bên trong biệt viện, trưởng lão có quyền tự do đưa tộc nhân, người thân hay thuộc hạ của mình vào sinh hoạt, chỉ cần đừng tự ý xâm nhập biệt viện của các trưởng lão khác, đừng tự ý đi vào những nơi không phận sự trong Đúc Kiếm Sơn là được rồi.”
Lạc Nam ngẫm nghĩ một phen, liền cười nói: “Vậy ta sẽ đặt tên biệt viện này là Ý Nam.”
“Ý Nam Biệt Viện sao? tên này chắc hẳn có ý nghĩa sâu xa…” Tổ Hỏa Khí Tôn nhàn nhạt vuốt râu.
“Là tên hai nữ nhi của ta hợp lại.” Lạc Nam không giấu nói.
“Haha, đúng là tuổi trẻ tài cao.” Tổ Hỏa Khí Tôn cười lớn, vỗ vỗ vai hắn.
Cười xong lại nghiêm mặt, thẳng thắng nói:
“Đại Sơn Chủ trước khi rời đi đã căn dặn lão phu rất kỹ lưỡng, rằng thân phận của ngươi rất đặc thù, ngươi còn là Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, còn có những hoài bão, dã tâm của riêng mình, ngươi không giống những lão già chỉ biết cắm mặt đúc kiếm, luyện khí như đám người chúng ta.”
“Vậy nên Đúc Kiếm Sơn sẽ không gò bó sự tự do của ngươi, cũng không ép ngươi phải gánh những trách nhiệm trong khuôn khổ của một vị Trưởng Lão.”
“Cống hiến của ngươi giành cho Luyện Khí Chi Đạo là rất lớn, vượt xa những nhiệm vụ thông thường gộp lại, ngươi xứng đáng thừa hưởng đặc quyền.”
“Ngươi cứ thoải mái mà hành động, thoải mái và phát triển…nhưng nên nhớ kỹ một điều, Đúc Kiếm Sơn chúng ta vốn là thế lực không xen vào tranh đấu bên ngoài thiên hạ, vậy nên cường giả của Đúc Kiếm Sơn sẽ không thể ra mặt giúp ngươi chiến đấu với những kẻ thù ở bên ngoài kia.”
“Nhưng mà…” Tổ Hỏa Khí Tôn nhìn thật kỹ Lạc Nam, nhấn mạnh từng câu từng chữ:
“Một khi ngươi đã từ bên ngoài quay về Đúc Kiếm Sơn, cho dù có Cấm Kỵ cường giả truy sát đến tận cửa, Đúc Kiếm Sơn cũng sẽ vì ngươi liều mạng, sẳn sàng chôn cùng với ngươi.”
“Đúc Kiếm Sơn không xen vào tranh đấu ngoài thiên hạ, không có nghĩa là có người được quyền động vào trưởng lão của chúng ta ở địa bàn của chúng ta.”
Lạc Nam toàn thân chấn động, một dòng nước ấm dâng lên trong lòng.
Chỉ từng ấy mà thôi, Đúc Kiếm Sơn đã cho hắn quá nhiều.
Tuy rằng bởi vì nguyên tắc không xen vào tranh đấu trong thiên hạ, có lẽ Đúc Kiếm Sơn sẽ không giúp hắn đánh đến Kiếm Trũng hay tiêu diệt Huyết Kiếm Ngục.
Nhưng một khi hắn trở về Đúc Kiếm Sơn, dù có Cấm Kỵ truy sát sau lưng, Đúc Kiếm Sơn vẫn sẽ đứng về phía hắn, cho hắn sự bảo vệ, sẳn sàng vì hắn liều mạng với địch nhân.
Hắn không sợ kẻ địch mạnh mẽ, hắn chỉ sợ mình không có nơi để trở về…Lạc Gia, Nam Thiên Môn, Đúc Kiếm Sơn là những thế lực khiến hắn an tâm.
Và đương nhiên nếu thật sự đụng phải kẻ thù khủng bố ở cấp độ Cấm Kỵ, dù rằng có chết ở ngoài kia, hắn cũng sẽ không mang về đại họa cho Đúc Kiếm Sơn, đây là lời hứa tự nhũ với lòng mình của hắn.
“Đa tạ hai vị sơn chủ và Đúc Kiếm Sơn hậu ái, tiểu tử vĩnh viễn không quên.” Lạc Nam chắp tay trịnh trọng nói.
“Tốt rồi, lão già ta không tiếp tục làm phiền các ngươi, cứ tham quan Ý Nam Biệt Viện đi, cần gì cứ thông qua Trưởng Lão Lệnh liên hệ, ngoài Truyền Tống thì nó còn có tác dụng Truyền Âm.” Tổ Hỏa Khí Tôn mỉm cười hòa ái, thân già chậm rãi hóa thành từng đoàn lửa nhỏ tan biến.
Tam nữ đứng sau lưng Lạc Nam cũng hướng Tổ Hỏa Khí Tôn chắp tay, trong mắt đầy sự kính trọng.
Từng lời ấy của Tổ Hỏa Khí Tôn đã chứng minh Đúc Kiếm Sơn sẳn sàng trở thành hậu phương vững chắc của Lạc Nam, xứng đáng được các nàng tôn trọng.
“Cuộc đời ta cũng không tệ lắm, gặp được những nữ nhân tốt như các nàng, còn gặp được những thế lực như Đúc Kiếm Sơn…” Lạc Nam nở nụ cười.
“Ngươi xứng đáng với tất cả những điều này.” Tử Toàn Cơ ôn nhu nói.
“Vận khí tốt đấy, bất quá ai là phu thê với ngươi?” Dạ Thanh Thu lúc này mới trợn trắng mắt, hiển nhiên nàng để ý vừa rồi hắn xưng phu thê với mình trước mặt Tổ Hỏa Khí Tôn.
Độc Cô Ngạo Tuyết hơi cong môi, nàng đánh giá hoàn cảnh xung quanh một vòng, cảm thán nói:
“Các Chí Tôn Thế Lực đa số đều có Không Gian riêng biệt, không ngờ tòa Đúc Kiếm Sơn này thể nội cũng ẩn chứa một vùng không gian mênh mông như thế này.”
“Ta nghĩ Đúc Kiếm Sơn đã được luyện thành một Tiểu Thế Giới cao cấp, chúng ta đang ở bên trong Tiểu Thế Giới.” Lạc Nam gật đầu nói:
“Chỉ là Tiểu Thế Giới này hơi khủng bố, bên ngoài có Luyện Ngục Kiếm Trận.”
Trong lúc đang vui vẻ, Dạ Thanh Thu bỗng nhiên nhìn hắn hé môi:
“Được rồi, chuyện ở Kiếm Châu với ta đã xong, nhìn thấy ngươi thu phục Vĩnh Hằng Thuộc Tính, có được địa vị và căn cơ vững vàng như vậy đã đủ, chúng ta tạm thời chia tay.”
“Nàng lại muốn chạy đi đâu?” Lạc Nam biểu lộ không vui, nắm chặt tay Dạ Thanh Thu, vừa mới đoàn tụ chưa được bao lâu, hắn sao nỡ để nàng bỏ chạy.
“Trở về Tu La Giáo một chuyến.” Dạ Thanh Thu nghiêm túc nói:
“Sau nhiều năm tích lũy Tu La Điểm, hiện tại ta đã đủ điểm trao đổi phương pháp đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng thích hợp với mình.”
“Những phương pháp này phải trở về tổng bộ đích thân giao dịch, bởi vì tầm quan trọng của chúng là rất kinh khủng, chỉ có Trưởng Lão trở lên mới đủ tư cách đổi lấy.”
Lạc Nam kinh dị, không ngờ ngay cả những phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng mà Tu La Giáo cũng có, nhưng vẫn không muốn xa nàng:
“Chẳng phải nàng muốn đúc Chí Tôn Pháp Tướng trong top 10 sao? ở bên cạnh ta, ta sẽ giúp nàng.”
“Ngốc, ta chỉ đùa với ngươi thôi.” Dạ Thanh Thu bật cười: “Chí Tôn Pháp Tướng thích hợp với chủ nhân mới là Chí Tôn Pháp Tướng mạnh nhất, dù nằm ở top đầu nhưng không phù hợp với ta thì cũng bằng thừa mà thôi.”
Lạc Nam nhíu mày hỏi: “Khi nào nàng trở lại?”
“Hừ, ta cũng có nhiệm vụ và mục tiêu của riêng mình, ngươi đừng hòng độc chiếm.” Dạ Thanh Thu cười tủm tỉm:
“Chờ thời cơ đến, khi chúng ta có đủ thực lực quyết định quyền hành tại Tu La Giáo, muốn ta ở cùng ngươi bao lâu cũng được…”
“Mà sợ rằng nhiệm vụ mới của ngươi cũng sẽ đến trong thời gian tới, dù sao thì nhiệm vụ ngăn chặn Thất Thập Tông đã hoàn thành từ lâu rồi.”
Lạc Nam thở dài một hơi, biết có những thứ không phải bản thân cứ muốn là được, hắn ôn tồn nói:
“Trở về tổng bộ, nhờ nàng thay ta gửi lời hỏi thăm mẫu thân, ta cần gia tăng tu vi hơn nữa và đi Đông Vực một chuyến, sau khi có đủ năng lực sẽ lập tức giải cứu nàng.”
“Yên tâm đi!” Dạ Thanh Thu nói thẳng: “Cao tầng của Tu La Giáo đang chú ý đến biểu hiện của ngươi, ngươi chứng minh tiềm lực của mình càng lớn thì bọn hắn càng không dám đối xử tệ với mẫu thân ngươi, thậm chí còn sợ nàng chịu ủy khuất, lần này ta cũng sẽ đem tin tức của ngươi truyền về.”
Lạc Nam nghe thế phần nào an tâm trong lòng, cũng hiểu đạo lý về cách thức hoạt động của Tu La Giáo.
Hắn chứng minh giá trị của mình, Tu La Giáo sẽ đối xử tốt với mẫu thân, dù sao thì chẳng ai muốn đắc tội một yêu nghiệt như Lạc Nam chỉ vì tra tấn mẫu thân của hắn mà không có lợi ích nào.
Ngược lại nếu hắn là một kẻ vứt đi, sống cũng được mà chết cũng chẳng sao, e rằng mẫu thân cũng sẽ không dễ chịu.
“Đông Vực cũng không phải nơi đất lành chim đậu gì đâu, nếu có đặt chân đến…lại không có ta hỗ trợ, ngươi phải hết sức cẩn thận.” Dạ Thanh Thu hiếm thấy ôn nhu dặn dò.
“Thiếp thân cũng phải trở về Liên Tâm Kỹ Viện, sắp tới nhờ Ngạo Tuyết muội muội chiếu cố Tiểu Nam vậy.” Tử Toàn Cơ cũng có phần không nỡ lên tiếng, nàng cũng có nhiệm vụ tại thân.
Bất quá lần này nhìn thấy nam nhân này ngạo thị Đúc Kiếm Đại Hội, nàng đã mãn nguyện vô cùng.
Độc Cô Ngạo Tuyết ung dung gật đầu.
Lạc Nam bỗng nhiên vòng tay ôm chặt các nàng.
“Ngươi muốn làm gì?” Gò má tam nữ chợt đỏ thẳm.
“Đương nhiên là ban thưởng cho các nàng trước khi tạm thời xa cách.” Hắn hùng hổ nói.
“Không cần ban thưởng đâu.” Dạ Thanh Thu vùng vẫy kịch liệt.
Đáng tiếc nàng dường như quên mất sử dụng sức mạnh của Thánh Đế Viên Mãn, bị Lạc Nam cường thế ôm đi, một đường tiến thẳng vào phòng ngủ lớn nhất Ý Nam Biệt Viện.
Rất nhanh sau đó, thanh âm không muốn người khác nghe thấy vang vọng khắp trong mật phòng…
Nhất long tam phụng, xuân sắc không sao tả hết…
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
– Số TK: 1809205083252 – Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) – NGUYEN PHUOC HAU
– Momo và viettelpay: 0942973261
– Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn