Chương 2187: Dần dần ổn định

Vẫn như mọi lần…
Bá Vũ Điện mang theo Lạc Nam, Huyết Hàn Lệ, Vong Kiếm Tam Lão, Cốt Thi Kiếm Đế càn quét Huyền Vũ Khu, đem những thế lực không phục tùng đánh cho ngoan ngoãn.
Nếu ngươi vẫn không ngoan ngoãn, làm thịt là được.
Quá trình lần này còn nhanh hơn trợ giúp Bạch Hổ Khu và Chu Tước Khu thống nhất trước đó.
Bởi vì Lạc Nam vốn đã có danh vọng rất cao tại Nam Thiên Môn rồi, Huyền Vũ Khu vô chủ từ lâu cũng ước gì có thể đầu nhập dưới trướng của hắn, đây rõ ràng là cơ hội hoàn hảo.
Vậy nên hầu như không có bao nhiêu người chống đối, Huyền Vũ Khu rất nhanh đã triệt để sát nhập vào ba địa khu còn lại.
Lúc này Thanh Long Thánh Địa mới xem như hoàn chỉnh thật sự, bốn đại địa khu đã triệt để quy về một mối.
Thanh Long Phủ, Thanh Long Học Cung, Long Lệnh Đường, Chiêu Hiền Quán di dời địa điểm, từ vị trí trung tâm của Thanh Long Khu trước đó, nay đã tọa lạc ở trung tâm của cả Thanh Long Thánh Địa.
Nam Thiên Môn chính thức tuyên bố Lạc Nam là Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, nhân vật đứng đầu Thanh Long Thánh Địa, dưới trướng có tam đại Hộ Pháp khác phò tá.
Ở tại Thanh Long Thánh Địa, nhìn thấy Lạc Nam như thấy Nam Thiên Chí Tôn.
Tin tức vừa ra, lại một làn sóng dư luận quét ngang bốn phương tám hướng, vô số thế lực nghị luận ầm ĩ, bàn tán xôn xao.
Từ cổ chí kim tại Kiếm Châu, chưa từng có ai thăng tiến nhanh chóng như Lạc Nam.
Từ một tên nhân tuyển tu vi thấp kém trong hàng vạn nhân tuyển, cho đến khi trở thành Đại Hộ Pháp, đứng đầu phần lớn địa bàn của Nam Thiên Môn chỉ trong vòng trên dưới mười năm, quá mức kinh khủng.
Thân phận như vậy, Lạc Nam đã sánh ngang với Đại Trưởng Lão của các Chí Tôn Thế Lực khác ở Kiếm Châu rồi, Thánh Đế Thế Lực gặp hắn phải cung kính xem như thượng khách.
Nhưng như đã nói, địa vị càng cao…trách nhiệm càng lớn.
Đã hoàn toàn nắm giữ Thanh Long Thánh Địa trong tay, Lạc Nam không thể để nó trì trệ không tiến, ngược lại cần nhanh chóng vận hành một cách trơn tru, trót lọt.
Một lần Thánh Đế Quán Đỉnh lần trước đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng được sử dụng, đối tượng chính là đại tẩu Ninh Huyền Tâm.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bên trên bầu trời Thanh Long Phủ xuất hiện Đế Kiếp dữ dội, uy lực còn lớn hơn lần trước khi Lạc Hà độ kiếp.
Nhưng Ninh Huyền Tâm trong tay chấp chưởng Chí Bảo Họa Hồn Cọ, lại có thể tạo ra một thế giới trong tranh.
Nàng dễ dàng vẽ ra những hình nhân thế mạng thay mình nghênh đón Đế Kiếp, thu Đế Kiếp vào thế giới trong tranh rồi xóa bỏ.
Ung dung và điềm tĩnh đột phá Thánh Đế trong ánh mắt ước ao của Lạc Sương, Tây Thi chúng nữ.
Nhìn đại tẩu đột phá Thánh Đế, Lạc Nam mỉm cười hài lòng, xem như bù đắp khoảng thời gian nàng vất vả vì hắn quản lý các loại sự vụ mà ngay cả thời gian tu luyện cũng không có.
Vừa trở thành Thánh Đế, Ninh Huyền Tâm đã phải vội vàng trở về giải quyết các sự vụ lớn nhỏ phát sinh, không có một phút lơ là.
Tô Minh Châu được phân phó trọng trách quản lý Long Lệnh Đường, vừa là Nhị Hộ Pháp, vừa là Long Lệnh Đường Chủ.
Phần thưởng khi làm các nhiệm vụ tại Long Lệnh Đường đa phần đến từ những tài nguyên khai thác được tại Thanh Long Thánh Địa, một phần là Lạc Nam lấy ra từ Cửa Hàng May Mắn, toàn bộ giao Tô Minh Châu quản lý.
Hắn cũng có ban hành rất nhiều nhiệm vụ truy tìm Thiên Địa Dị Vật, Vĩnh Hằng Thuộc Tính, Ngũ Hành Hỗn Độn Khí, tài nguyên Long Tu, tài nguyên Phật Tu…treo thưởng hậu hĩnh vô cùng.
Nhiệm vụ chia làm nhiều cấp độ từ thấp đến cao, cấp độ càng cao càng khó hoàn thành, nhưng phần thưởng lại càng phong phú.
Tần Lộng Ngọc tiếp quản Chiêu Hiền Quán, đảm nhiệm chức vụ Chiêu Hiền Quán Chủ.
Hai vị nữ Hộ Pháp được Đại Hộ Pháp Lạc Nam giao phó nhiệm vụ quan trọng, rõ ràng là đã tiết kiệm nhân thủ hơn rất nhiều thay vì hắn phải đi tìm nhân tuyển thích hợp khác cho những vị trí đó.
Trước khi đầu nhập Nam Thiên Môn và trở thành Hộ Pháp, Tô Minh Châu đã từng tự thân sáng lập nên một Thánh Đế Thế Lực, bên trong có đến ba vị trưởng lão là Thánh Đế, phân biệt từ Sơ Kỳ đến Trung Kỳ, ngoài ra còn có sáu vị Thánh Hoàng.
Hiện tại ba vị Thánh Đế đó theo hỗ trợ Tô Minh Châu tiếp quản Long Lệnh Đường, sáu vị Thánh Hoàng thì trở thành sáu vị lão sư của Thanh Long Học Cung.
Tần Lộng Ngọc tuy rằng kém hơn một chút, nhưng nàng cũng bằng vào bản lĩnh của mình chiêu mộ được hai vị Thánh Đế Trung Kỳ và bốn vị Thánh Hoàng cống hiến cho Bạch Hổ Phủ của mình trước đó.
Hai vị Thánh Đế Trung Kỳ một người là nam tử Thể Tu danh xưng Can Trọng, một người là nữ tử Phù Sư có tên Cao Liên…
Can Trọng và Cao Liên là đôi phu thê tán tu, nghe nói đã từng trọng thương hấp hối được Tần Lộng Ngọc vô tình cứu giúp, từ đó nhận nàng làm nghĩa muội, đồng ý đi theo làm việc cho nàng.
Lạc Nam liền không ngại ngần phân phó bọn hắn lần lượt tiếp quản Phù Chú Viện và Thể Tu Viện của Thanh Long Học Cung, lắp đầy khoảng trống.
Đối với một nơi bồi dưỡng nhân tài cho Chí Tôn Thế Lực, Thánh Đế cường giả đã đủ tiêu chuẩn đứng đầu một hệ phái rồi, đừng quên rằng ngay cả tổng bộ Nam Thiên Môn cũng chỉ có vài vị Chí Tôn mà thôi, không thể đòi hỏi những người tiếp quản các lĩnh vực của Thanh Long Học Cung đều là Chí Tôn hết được.
Vẫn chưa dừng lại ở đó…
Lạc Nam kinh ngạc phát hiện tại Huyền Vũ Khu, Chu Tước Khu và Bạch Hổ Khu vậy mà có một vài vị cao nhân lánh đời, ngày thường nhàn vân dã hạc không màng thế sự, nhưng khi bốn đại địa khu hợp thành một mối, bọn hắn lại chủ động đến Chiêu Hiền Quán xin được đầu nhập.
Vị đầu tiên là một lão già trưởng thôn tại Chu Tước Khu, nghe nói thôn này là nơi sinh sống của những tu sĩ ở mức Tiểu Thánh trở xuống, trưởng thôn được gọi Phúc Lão thường biểu hiện ra chỉ là một tu sĩ cấp bậc Đại Thánh mà thôi.
Nhưng lúc này đứng ở giữa quảng trường Chiêu Hiền Quán, Phúc Lão lại bạo lộ tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ của mình.
“Phúc Lão, ngươi vì sao ẩn giấu sâu như thế?” Tần Lộng Ngọc phụ trách chiêu hiền, trầm giọng hỏi.
“Lão phu tuy là Thánh Đế Hậu Kỳ, nhưng còn là một vị Khôi Lỗi Sư!” Phúc Lão thẳng thắng đáp:
“Địa vị của Khôi Lỗi Sư ở tại Kiếm Châu không được xem trọng, thậm chí còn bị tu sĩ đồng cấp khác xem thường, bởi lẽ Kiếm Châu chỉ tôn thờ Kiếm Tu, lão phu vì thế nãn lòng thoái chí ẩn cư, làm một vị trưởng thôn nhỏ.”
“Nhưng khi Đại Hộ Pháp thành lập Chiêu Hiền Quán, mở rộng Thanh Long Học Cung không hề phân biệt xuất thân sang hèn, không hề phân biệt lĩnh vực, xem trọng tất cả từ Trận, Đan, Phù, Khôi…cho đãi ngộ hậu hĩnh.”
“Lão phu liền quyết định hiện thân, chỉ hy vọng có thể đem Khôi Lỗi Thuật của mình cống hiến đến Thanh Long Học Cung.”
Lạc Nam ngồi một bên âm thầm gật đầu, sau khi kích hoạt Phật Nhãn kiểm tra thiện ác của Phúc Lão, hắn hướng Tần Lộng Ngọc gật đầu.
“Tốt lắm, Phúc Lão từ giờ sẽ tiếp quản Khôi Lỗi Viện của Thanh Long Học Cung, hy vọng ngươi có thể đem Khôi Lỗi Thuật của mình truyền thụ đến đông đảo người trẻ tuổi cùng sở thích.” Tần Lộng Ngọc tuyên bố.
“Đội ơn Đại Hộ Pháp!” Phúc Lão mặt già vui mừng, cảm thấy mình gặp được minh quân.
Kiếm Châu thật sự chỉ tôn thờ Kiếm Tu, Phúc Lão trong quá khứ không có đất dụng võ, hiện tại cơ hội đã mở rộng trước mắt, hắn phải tận dụng.
Người tiếp theo là một nam tử đầu trọc có râu quai nón, cơ thể lực lưỡng, toàn thân đầy bắp thịt, trong tay cầm thanh đao mổ heo.
“Lý Tứ, trước đây chỉ là một tên làm nghề săn giết yêu thú cấp thấp, thường hoạt động trong các mảnh rừng rậm của Bạch Hổ Khu.” Tần Lộng Ngọc ánh mắt lấp lóe nói:
“Không ngờ ngươi lại là một vị Trù Sư cao cấp.”
“Khà khà.” Lý Tứ thô kệch cất tiếng cười, ở trước mặt mấy người sử dụng đao mổ heo khéo léo xẻ thịt một yêu thú cấp thấp, nổi lửa, nêm nếm, dùng các loại nguyên liệu bình thường cho vào nồi.
Nhưng rất nhanh liền có mùi thơm thức ăn tràn ngập khiến tất cả đều phải nuốt nước bọt, thậm chí Nguyên Khí xung quanh đã vô thức kéo về.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, Trù nghệ của nam tử thô lỗ này thậm chí còn nhỉnh hơn cả Chiêu Quân, đúng là không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
“Không giấu gì Đại Hộ Pháp và các vị, Lý Tứ ta có sở thích nghiên cứu nấu nướng, làm thịt yêu thú cấp thấp săn bắn được, cộng với hái lụm cái nguyên liệu có sẳn trong rừng tạo ra món ăn, lâu dần Trù Nghệ ngày một tiến bộ.” Lý Tứ chắp tay nói rằng:
“Chỉ bất quá ta là nam nhân xấu xí thô kệch, sợ bị thế nhân cười nhạo nấu nướng chỉ là việc làm của nữ nhân, vì vậy vẫn luôn che giấu sở trường của mình.”
“Nếu các vị không chê cười, ta nguyện đem một thân Trù Nghệ cống hiến!”
“Sao lại chê cười?” Lạc Nam nghiêm mặt nói rằng:
“Bất cứ lĩnh vực nào đều đáng được tôn trọng, nữ nhân có thể trở thành cường giả, nam nhân vì sao không thể trở thành trù sư?”
“Đa tạ Đại Hộ Pháp một lời chỉ điểm, sáng tỏ cõi lòng.” Lý Tứ sùng bái nhìn Lạc Nam, cảm giác như gặp được tri kỷ.
“Giao Lý Tứ tiếp quản Trù Viện của Thanh Long Học Cung, phụ trách đào tạo ra những Trù Sư ưu tú nhất.” Tần Lộng Ngọc tuyên bố.
“Lý Tứ sẽ không để các vị thất vọng.” Nam nhân gãi gãi cái đầu trọc của mình, vắt đao mổ heo lên lưng kính cẩn chắp tay.
Tuy rằng tu vi của Lý Tứ thật sự không cao, nhưng Trù Nghệ của hắn lại cao đến dọa người, quả thật đủ tư cách quản lý Trù Viện.
Đến lượt người cuối cùng, đây là một thiếu nữ có dung nhan thanh tú, thân mặc áo vải hết sức bình thường, cũng chẳng có gì nổi bật, ở trước mặt các tuyệt đại mỹ nhân như Tần Lộng Ngọc càng như đom đóm đứng trước ánh trăng vậy.
Lạc Nam xem qua thông tin mà nàng tự cung cấp, hứng thú hỏi:
“Điềm Điềm, là trẻ mồ côi lớn lên ven bờ biển Tử Hải giáp với ranh giới Huyền Vũ Khu, nàng lại là một vị Chiến Trận Đế Trung Kỳ?”
“Bẩm đại hộ pháp, không sai!” Điềm Điềm nhu nhuận lên tiếng, rụt cổ nói rằng:
“Hơn mười năm gần đây tiểu nữ liên tục thức tỉnh những ký ức quái lạ, cho phép tiểu nữ có thể lập nên trận pháp, tu vi không cần luyện cũng cuồn cuộn đề thăng, biến hóa như thế quả là cực kỳ sợ hãi.”
“Tiểu nữ sợ người khác biết bí mật này sẽ nảy sinh lòng tham mà có ý đồ xấu, vì vậy vẫn luôn ẩn giấu trong lòng, cũng may Tử Hải bình thường cực kỳ hoang vắng, dù Điềm Điềm có tự nghiên cứu và bố trí Trận Pháp cũng không ai nhìn thấy.”
“Nhưng Đại Hộ Pháp chính là một anh hùng, Điềm Điềm tin tưởng ngươi sẽ bảo vệ ta, vì vậy mới chủ động tìm đến đầu quân.”
Lạc Nam cùng Tần Lộng Ngọc nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh ngạc.
Rõ ràng Điềm Điềm này cực kỳ nhút nhát, tuổi tác cũng rất trẻ, vì sao có những chuyện ly kỳ như thế phát sinh?
“Thiên Cơ Lâu, ta muốn dò xét tin tức của Điềm Điềm.” Lạc Nam âm thầm hạ lệnh.
“KENG, tiêu tốn 20 vạn Điểm Danh Vọng, thành công dò xét.” Thiên Cơ Lâu rất nhanh cho ra đáp án.
Điềm Điềm: đã từng là Tiên Trận Chí Tôn – Khả Linh, bởi vì tránh né kẻ thù là Ma Trận Chí Tôn truy sát, chủ động kích hoạt Chí Tôn Trận Pháp – Nghịch Sinh Đổi Vận, xóa đi khí vận, qua mặt thiên cơ trở thành đứa nhỏ, tu vi và ký ức sẽ dần dần thức tỉnh theo thời gian, nhưng chỉ đến mức Thánh Đế Viên Mãn là kết thúc, phải đúc lại Chí Tôn Pháp Tướng mới có thể trở về Chí Tôn cấp độ như ban đầu.
Lạc Nam toàn thân chấn động, không dám tin nhìn thiếu nữ có phần quê mùa trước mặt mình này.
Tiên Trận Chí Tôn sử dụng trận pháp trốn tránh kẻ thù? Chuyện hy hữu như vậy cũng bị hắn gặp được?
Chí Tôn Trận Pháp – Nghịch Sinh Đổi Vận này cũng thật là thần kỳ, không hề thua kém Thủy Trung Lao Nguyệt của hắn, bất quá sợ rằng không thể qua mặt được Cấm Kỵ cường giả, chỉ ẩn trốn được Chí Tôn mà thôi.
Quan trọng nhất là nàng vậy mà âm thầm lẫn trốn ở Huyền Vũ Khu, mãi đến khi bốn khu thống nhất mới chịu tìm đến.
“Điềm Điềm, mặc kệ như thế nào, từ bây giờ nàng chính là thành viên của Thanh Long Thánh Địa, không ai có thể khi dễ nàng.” Lạc Nam đè nén trong lòng vui vẻ, sảng khoái nói:
“Cứ an tâm tiếp quản Trận Viện của Thanh Long Học Cung đi, thoải mái nghiên cứu và truyền thụ Trận Pháp, ta tin tưởng nàng sẽ làm được.”
“Tuyên bố Điềm Điềm trở thành người đứng đầu Trận Viện.” Tần Lộng Ngọc nghiêm túc nói.
“Đội ơn hai vị Hộ Pháp.” Điềm Điềm mừng rơi nước mắt, sau nhiều ngày tháng sống trong lo sợ, nàng rốt cuộc tìm thấy chỗ dựa rồi.
Trong lúc nhất thời, thiếu nữ hân hoan nhảy cẩng lên.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, thầm nghĩ tiêu hao 20 vạn Điểm Danh Vọng để biết được mình đang sở hữu một vị Chí Tôn chuyển kiếp cũng là hoàn toàn xứng đáng nha, quan trọng là vị Chí Tôn này sẽ làm việc cho mình.
Chỉ cần tạo dựng mối quan hệ tốt với Điềm Điềm, ngày sau khi ký ức của nàng hoàn toàn thức tỉnh, dù rằng không muốn ở lại Thanh Long Học Cung thì cũng có được giao tình với một vị Chí Tôn Chiến Trận Sư rồi.
Hắn hận không thể ngửa đầu cười dài, bốn địa khu dung hợp quả là kế hoạch sáng suốt nhất, thật là đại thu hoạch.
Gần một nửa ban ngành của Thanh Long Học Cung đã có người xứng đáng tiếp quản.
Nguyên Tu Viện có Vong Kiếm Tam Lão.
Luyện Thi Viện có Cốt Thi Kiếm Đế.
Thể Tu Viện có Can Trọng.
Phù Chú Viện có Cao Liên.
Trù Viện có Lý Tứ.
Khôi Lỗi Viện có Phúc Lão.
Chiến Trận Viện có Điềm Điềm.
Tất cả những người này đều sẽ do Huyết Hàn Lệ đứng ra quản lý.
Có thể thấy khi nhân thủ của bốn đại địa khu tập hợp, Lạc Nam đỡ tốn công chiêu mộ hơn rất nhiều, với từng ấy nhân vật tọa trấn, chỉ cần tuyển chọn thêm một số lão sư, Thanh Long Học Cung đã có thể đưa vào hoạt động, từ từ hoàn thiện từng chút một.
Ít nhất trước mắt thì Long Lệnh Đường, Chiêu Hiền Quán đã thể hiện được vai trò của chúng nó so với hoàn cảnh vắng vẻ, không ai trông coi trong thời gian trước rồi.
“Còn không đến hai năm là Đúc Kiếm Đại Hội diễn ra.”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, lầm bầm nói:
“Ta cũng nên chuẩn bị, nhân tiện tìm tên Luyện Khí Sư nào lừa về tiếp quản Luyện Khí Viện cho mình mới được!”

Chúc cả nhà ngủ ngon <3 /// Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ: – Số TK: 1809205083252 – Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) – NGUYEN PHUOC HAU – Momo và viettelpay: 0942973261 – Paypal: [email protected] E chân thành cảm ơn

Prev
Next