Chương 2111: Quyết giết!

Lạc Nam rất muốn làm thịt kẻ thù như tên Huyết Thiên Nhai này.
Lần trước đụng độ ở Kiếm Tây Thành, hắn cải trang thành một tiểu tử hèn mọn bình thường, để một đám thiên kiêu tỷ thí chém giết, thời khắc cuối cùng mới triển lộ thân phận, buộc Lạc Nam phải vận dụng đến cả Ma Kha Vô Lượng mới thành công bức lui.
Lần này hắn lại có thủ đoạn hóa thành tên thanh niên hòa nhã dễ gần, mang theo oán hận trong lòng chuẩn bị đánh lén Lạc Nam, cũng may bị Phật Nhãn phát hiện kịp lúc.
Có thể nói loại người như Huyết Thiên Nhai còn nguy hiểm hơn cả Vạn Ứng Khang, bởi vì hắn luôn ưa thích rình rập và cắn lén, làm người cực kỳ nham hiểm và cẩn thận.
Lần này nếu lại để Huyết Thiên Nhai thành công thoát thân, chắc chắn hắn sẽ lại tìm thời cơ khác để báo thù, hơn nữa hành động càng thêm cẩn trọng và mưu tính hơn.
Lạc Nam đương nhiên muốn loại bỏ kẻ thù như vậy càng nhanh càng tốt.
Nhưng từ chuyện của Vạn Ứng Khang, việc tiêu diệt một thiên tài hàng đầu của Chí Tôn Thế Lực sợ rằng không hề đơn giản, nhất là đối với nhân vật cấp Thiếu Chủ như Huyết Thiên Nhai, chẳng những trong tay nắm giữ Yêu Binh Tộc, mà còn có phụ thân là cường giả cấp Chí Tôn.
Để đảm bảo có thể nắm hết thủ đoạn của địch nhân đề phòng biến cố, Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh:
“Thiên Cơ Lâu, dò xét tất cả thủ đoạn mà Huyết Thiên Nhai có khi bị ép vào đường cùng cho ta!”
“KENG, tiêu hao 5 vạn Điểm Danh Vọng, dò xét thành công.”
Rất nhanh, từng luồng thông tin về Huyết Thiên Nhai đã truyền thẳng vào trong đầu, ánh mắt của hắn lấp lóe xem lấy đối thủ.
“Khốn nạn!” Huyết Thiên Nhai ngửa đầu gầm rống một tiếng đầy đau đớn.
Dạ Thanh Thu quá cường đại so với bản thân hắn, dù có Thao Thiết Ma Kiếm phòng ngự một đao vừa rồi, lực phản chấn kinh khủng từ Hắc Nguyệt Đao phát ra vẫn khiến đôi tay của hắn nổ tung.
Mà lúc này Dạ Thanh Thu cũng không muốn để Huyết Thiên Nhai có bất kỳ cơ hội sống sót nào, Hắc Nguyệt Đao lại bạo phát sức mạnh kinh người, trảm thẳng xuống đầu.
“Tiện nhân dừng tay!”
Ở phía bên này, Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão đã thành công dùng Huyết Trượng đập nát mai rùa của Lạc Nam ném ra, thấy Dạ Thanh Thu công kích Huyết Thiên Nhai liền gầm lên giận dữ, Huyết Trượng kéo dài ngăn cản một đao của nàng.
ĐÙNG!
Cường giả đỉnh cấp giao phong, không gian rạn nứt, dư ba của cuộc va chạm đem cơ thể Huyết Thiên Nhai đang ở gần chấn bay một đoạn.
Nhân cơ hội đó, hắn lấy ra một đám Huyết Đan bỏ vào trong miệng, nhanh chóng khôi phục thương thế trên cơ thể.
Dạ Thanh Thu không cam lòng hừ một tiếng, sắc mặt lạnh lẽo nhìn lấy Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão.
“Chuyện này dừng lại ở đây, một khi đánh tiếp, kết cục chắc chắn là lưỡng bại câu thương.” Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão híp mắt lại uy hiếp:
“Các ngươi không muốn những thế lực khác ngư ong đắc lợi chứ?”
Dạ Thanh Thu đưa mắt nhìn Lạc Nam, chờ đợi ý kiến của hắn.
Nàng đã biết nhiều hơn về Lạc Nam, biết hắn có Chí Bảo trong tay, biết hắn cất giấu Bất Tử Dịch Thủy…nên không quá lo lắng như lần trước khi đụng phải Vạn Linh Tộc, nếu như quyết tâm tiêu diệt Huyết Thiên Nhai, nàng sẽ toàn lực xuất thủ.
Hiện nay địa vị của Lạc Nam ở trong lòng nàng đã khác, một số quyết định quan trọng nàng sẽ nghe lời hắn mà hành động.
Lạc Nam hít sâu một hơi, chậm rãi thốt lên một chữ: “Giết!”
Hắn vừa dứt lời, thân ảnh Tử Toàn Cơ đã từ trong pháp bảo phiêu nhiên mà ra, Loạn Xích Tử Đồng sáng rực lên vô vàn sắc tím.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Thanh âm xiềng xích kim loại nối liền không dứt, vô vàn sợi Loạn Xích tử sắc từ trong mắt Tử Toàn Cơ bắn ra, cấp tốc kết thành thiên la địa võng bao trùm chiến trường.
Nếu lần trước là nàng vây nhốt địch nhân vào bên trong, thì hiện tại theo lời của Lạc Nam, nàng nhốt tất cả bọn họ.
“Tử Giới, Tỏa Thiên Hắc Ám – Hắc Ám Vĩnh Kiếp!”
Đến lượt Lạc Nam cất tiếng cười tà, Tỏa Thiên Hắc Ám và Hắc Ám Vĩnh Kiếp kết hợp với Thiên La Địa Võng, gia cố toàn bộ chiến trường thành một Tử Giới đúng nghĩa, vây nhốt tất cả vào bên trong.
“Các ngươi muốn làm cái gì?” Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão mơ hồ cảm thấy bất an.
Huyết Trượng trong tay quét ngang, nện thẳng vào một gốc Tử Giới.
KENG!
Đáng tiếc Tử Giới hiện tại kiên cố dị thường, sức mạnh của Tử Toàn Cơ vốn đã không thua gì Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão, lại thêm hắc ám của Lạc Nam cung cấp, đã tạo nên một chiến trường mà cường giả dưới cấp độ Chí Tôn vô pháp thoát thân, cô lập với thế giới bên ngoài.
“Ta muốn mạng các ngươi…” Lạc Nam thanh âm như tử thần đòi mạng, lạnh lùng vang vọng bên tai Huyết Thiên Nhai:
“Một khi để ngươi sống sót, ngươi lại liên hợp đám người Đường Lang Kiếm Tộc, đến lúc đó càng khó đối phó hơn.”
“Hừ, đừng ỷ ngươi có một vị Nữ Đao Đế lợi hại bên cạnh liền không xem ai ra gì.” Huyết Thiên Nhai uy hiếp nói:
“Nội tình của một Chí Tôn Thế Lực không phải ngươi có thể tưởng tượng.”
“Thanh Thu, giết!” Lạc Nam không muốn nhiều lời, lập tức hạ sát lệnh.
KENG!
Đao ngân mãnh liệt, hắc ám chấn động, Dạ Thanh Thu tóc dài tung bay, cung trang đen tuyền hòa cùng đêm tối, làn da trắng như tuyết lúc này lại như một vị nữ tử thần.
“Để ngươi chứng kiến sức mạnh mà ta chưa có cơ hội thi triển.” Dạ Thanh Thu cất tiếng cười ngạo nghễ, cũng không biết là nói với Lạc Nam hay kẻ thù.
“Tử Dạ!”
Khi thanh âm của nàng vừa dứt, từ trong cơ thể Dạ Thanh Thu, ngoại trừ Hắc Ám thuộc tính quen thuộc, một cổ lực lượng hoàn toàn mới đã phá thể mà ra, mang theo hơi thở của sự chết chóc cự kỳ mãnh liệt.
“Tử Vong Lực?” Tròng mắt Tử Toàn Cơ co lại, Dạ Thánh Nữ sở hữu Tử Vong Lực từ khi nào? Hơn nữa đẳng cấp và sức mạnh dường như không thua gì Hắc Ám Lực vốn có.
Lạc Nam nhếch môi cười, dường như đã đoán ra nguyên nhân.
Xem ra sau khi ngâm mình trong Phản Tỉnh Huyết Hồ, huyết mạch Dạ Linh Hoàng Tộc của Dạ Thanh Thu đã biến dị thành một giống loài mới.
Hừng hực…
Tử Vong và Hắc Ám nhanh chóng dung hợp, tạo thành một loại lực lượng cường đại hơn ban đầu gấp mấy lần, chẳng những ẩn chứa khả năng nuốt chửng của Hắc Ám, mà còn mang theo cái chết của Tử Vong.
Lưng Dạ Thanh Thu mọc ra một đôi cánh như ác ma màu đen kịch, Hắc Nguyệt Đao trong tay hưng phấn tru lên, thân ảnh như làn khói hòa vào đêm đen tan biến.
Khi xuất hiện một lần nữa, nàng đã ngự trị trên đỉnh đầu Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão.
OÀNH OÀNH.
Đao Thế, Sát Thế và Chiến Thế bạo phát toàn lực, sức mạnh kinh hồn.
Đừng quên rằng sau khi uống vào Vấn Đao Tửu, Đao Vực của Dạ Thanh Thu đã mạnh hơn rất nhiều.
Cảm nhận được mùi vị của cái chết, Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão không dám xem thường chút nào, nghiêm nghị niệm:
“Huyết Ngục Kiếm Pháp!”
Huyết Trượng trong tay đột ngột thay hình đổi dạng, hóa thành một thanh Huyết Kiếm đỏ rực như máu.
Sau lưng ông ta xuất hiện hư ảnh một tòa địa ngục máu ghê rợn.
Từ bên trong địa ngục, vô số máu tươi cuồn cuộn tiến ra, dung nhập vào cơ thể Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão, đem sức mạnh của ông ta tiếp tục tăng cường, đủ sức để chống chọi Dạ Thanh Thu.
Nhưng mà không…
“Cổ Ngữ – Đoạt!”
Ánh mắt Lạc Nam trở nên uy nghiêm, hư ảnh một loại văn tự cổ xưa, huyền bí, thâm ảo không thể hình dung đã hiện trong đáy mắt.
Theo sau đó, một cổ lực lượng quy tắc chí cao vô thượng đột ngột giáng lâm, bao trùm toàn thân Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão.
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt trợn tròn không dám tin của Huyết Thiên Nhai và Tử Toàn Cơ, địa ngục máu sau lưng Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão đột ngột sụp đổ, tan biến thành hư vô.
“Chuyện gì xảy ra?”
Khí thế toàn thân vừa mới gia tăng nay bỗng chốc suy yếu, Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão như phát điên ôm đầu gầm thét:
“Khẩu quyết, Huyết Ngục Kiếm Pháp, lão phu làm sao quên mất toàn bộ Huyết Ngục Kiếm Pháp rồi?”
Công pháp chủ đạo biến mất khỏi đầu, hiển nhiên lại không thể tiếp tục thi triển.
Dạ Thanh Thu mặc dù cũng cực kỳ bất ngờ trước viễn cảnh này, nhưng nàng không bỏ qua cơ hội, Hắc Nguyệt Đao hung hăng trấn xuống.
“Không! Huyết Độn Thuật!”
Không cam lòng chịu chết, Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão ngửa đầu thét dài, cơ thể hóa thành một luồng tàn ảnh như máu ý đồ né tránh.
Nhưng dù hắn rất nhanh, tốc độ của Dạ Thanh Thu lại luôn nhanh hơn bởi sở trường chủng tộc của nàng.
PHỐC!
Hắc Nguyệt Đao gọt cực mượt, một nửa bả vai Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão rơi xuống, lộ ra xương cốt và da thịt đẫm máu bên trong, cảnh tượng cực kỳ thê thảm.
“AAAAAAAAAAA”
Đau đớn đến tê tâm liệt phế, Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy lẩy bẩy không ngừng, nơi miệng vết thương bị Hắc Ám kết hợp Tử Vong ăn mòn dữ dội, khó mà làm lành.
“Rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra? Là chuyện gì?” Ông ta như muốn phát rồ, cả khuôn mặt vặn vẹo như lệ quỷ.
Vô pháp tưởng tượng vì sao Huyết Ngục Kiếm Pháp gắn bó cả đời mình, Chí Tôn cấp Kiếm Pháp lại đột ngột biến mất, hoàn toàn không để lại chút vết tích nào.
Lạc Nam cũng bị hiệu quả của Cổ Ngữ làm cho kinh dị, đây là lần thứ hai hắn áp dụng Cổ Ngữ vào thực chiến, hiệu quả mang đến quả thật có thể xoay chuyển càn khôn.
Dạ Thanh Thu cũng là nghiêm túc nhìn lấy Lạc Nam, nàng không ngờ hắn có thủ đoạn kinh khủng đến mức xóa được cả Công Pháp của đối thủ.
“Không có thời gian kinh ngạc đâu, giải quyết nhanh gọn!” Lạc Nam nghiêm túc nói, hai tay kết ấn, Ngự Văn triển khai, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên Hắc Nguyệt Đao của Dạ Thanh Thu, khiến sức mạnh của nàng một lần nữa áp đảo Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão.
Hiển nhiên hắn muốn giúp nàng giải quyết cường địch càng nhanh càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng.
“Ba chiêu nữa lấy mạng hắn!” Dạ Thanh Thu cười lớn, thân ảnh biến mất tại chỗ, Hắc Nguyệt Đao chìm vào bóng đêm, một lần nữa xuất hiện đã ở sau lưng Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão.
Mất đi công pháp mạnh nhất, Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão khác nào nỏ mạnh hết đà, ở trước mặt Dạ Thánh Nữ của Tu La Giáo đang được tăng cường sức mạnh, chết là điều không thể tránh khỏi.
Hiểu rõ cục diện bất lợi lúc này, ông ta đành phải gào thét: “Thiếu chủ, mau cầu viện Chí Tôn!”
Đem hy vọng phó thác vào người Huyết Thiên Nhai.
“Các ngươi sẽ hối hận sau khoảnh khắc này.” Huyết Thiên Nhai oán độc nghiến răng nghiến lợi, trong tay xuất hiện một khối Ngọc Bội đỏ rực như máu.
Hắn vung tay, muốn bóp nát ngọc bội.
Đây là Ngọc Bội chứa đựng một Truyền Tống Trận đẳng cấp cực cao, câu thông trực tiếp với tổng bộ thế lực Huyết Kiếm Ngục.
Một khi bóp nát, sẽ có Chí Tôn từ Huyết Kiếm Ngục vượt trận hàng lâm, bình định tất cả cường địch dám ngỗ nghịch.
Đáng tiếc lần này để đối phó Huyết Thiên Nhai, Lạc Nam đã đầu tư 5 vạn Điểm Danh Vọng vận dụng đến Thiên Cơ Lâu thăm dò tin tức, đương nhiên biết trong tay đối phương đang nắm giữ thủ đoạn gì.
Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, Lạc Nam điên cuồng lao đến vị trí của Huyết Thiên Nhai.
Trong quá trình này, ánh mắt của hắn lại xuất hiện một văn tự cổ lão uy nghiêm vô thượng.
“Cổ Ngữ – Định!”
Động tác bóp nát ngọc bội của Huyết Thiên Nhai thoáng chốc đã cứng đờ, cả người lặng im bất động.
Lạc Nam vừa lúc xuất hiện, cưỡng đoạt ngọc bội trong tay hắn.
“Hahaha, chết cho ta!”
Huyết Thiên Nhai vừa tỉnh táo trở lại nở nụ cười dữ tợn, bàn tay bóp nát.
Chỉ là ngay lập tức, nụ cười trên miệng hắn cứng ngắt lại, khó có thể tin đưa mắt nhìn qua, phát hiện lòng bàn tay trống rỗng, nào còn sự tồn tại của ngọc bội nào?
“Tà thuật, ngươi sử dụng tà thuật gì?” Huyết Thiên Nhai như phát cuồng ôm đầu, hướng Lạc Nam rống lớn:
“Trả lại ngọc bội cho bổn thiếu!”
Lạc Nam nở nụ cười gằn, trực tiếp đem ngọc bội cất vào không gian Hệ Thống cho an toàn.
“Lần trước để ngươi đào tẩu thành công, lần này ngươi không còn cơ hội!” Hắn nhìn Huyết Thiên Nhai lạnh lùng nói.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm đỏ rực diễm lệ rời lưng, ánh sáng chói mắt khiến Huyết Thiên Nhai run lên trong lòng.
Bát Môn Độn Giáp, Huyết Chiến Cuồng Quyết, Chư Thần Hoàng Hôn, Vạn Cổ Bất Hủ Thân cùng lúc kích hoạt.
Bên trong đan điền, Oanh Thiên Tổ Phù và 80 hành tinh đang ầm ầm luân chuyển.
Đơn giản mà thô bạo, Sáng Thế Kiếm Pháp điều động, Lạc Hồng Kiếm mang theo toàn diện sức mạnh bổ thẳng xuống đầu Huyết Thiên Nhai.
“Thao Thiết Ma Kiếm – Thôn Thiên Trảm!” Hư ảnh Thao Thiết khổng lồ dữ tợn gầm rống hiện ra, Huyết Thiên Nhai rơi vào đường cùng, chỉ có thể cùng Lạc Nam lấy cứng đối cứng.
KENG!
Thao Thiết Ma Kiếm va đập trực diện Lạc Hồng Kiếm, Huyết Thiên Nhai liên tục lùi bước, Lạc Nam thì bay ngược trở về một khoảng cách nhất định.
Ở trạng thái này, Lạc Hồng Kiếm và Lạc Nam vẫn yếu hơn một bậc so với Thao Thiết Ma Kiếm và Huyết Thiên Nhai, dù sao thì đẳng cấp và tu vi đôi bên vẫn chênh lệch không ít…
“Hahaha, tiểu súc sinh còn yếu lắm.” Huyết Thiên Nhai thấy vậy cuồng vọng cười to.
Lạc Nam sắc mặt bình thản, dùng nhiều thủ đoạn vẫn chưa thể bù đắp ngay lập tức…
Nhưng chẳng sao cả…
Hắn tiếp tục xách theo Lạc Hồng Kiếm nện xuống, Cổ Ngữ – Đoạt hiện ra trong mắt, muốn trực tiếp cướp mất Thao Thiết Ma Kiếm của Huyết Thiên Nhai.
KENG!
Yêu Binh Tộc cùng Binh Nhân Tộc mãnh liệt va đập vào nhau, lần này cả hai người đều bật ngược trở về, bất phân thắng bại.
Huyết Chiến Cuồng Quyết càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh, lần đầu Lạc Nam thua thiệt một chút, nhưng nhờ vậy mà ở ngay lần tiếp theo hắn đã có thực lực sánh ngang Huyết Thiên Nhai ở trạng thái này.
Nhưng điều đó không làm Lạc Nam vui mừng, ngược lại nhíu mày nghi vấn.
Vì sao Cổ Ngữ Đoạt thi triển thất bại?
“Cổ Ngữ – Đoạt không thể đoạt các đồ vật có được sinh mạng thể hoàn chỉnh.” Kim Nhi lên tiếng giải thích:
“Yêu Binh Tộc không phải vũ khí đơn thuần, nó là tộc nhân của một chủng tộc, vì vậy cướp đoạt thất bại.”
Lạc Nam giật mình hiểu ra, thì ra Cổ Ngữ Đoạt còn có hạn chế như thế.
Bất quá nghĩ lại cũng đúng, nếu như Cổ Ngữ Đoạt có thể tác động đến cả sinh mạng thể hoàn chỉnh, vậy hắn đi Đoạt các Chí Tôn cường giả về làm thuộc hạ cho mình chẳng phải sẽ vô đối sao?
Mà khi thi triển Cổ Ngữ Đoạt một lần trên thân Huyết Thiên Nhai, dù rằng thất bại thì đồng nghĩa Lạc Nam lại không thể cướp được thứ gì từ hắn nữa.
Bất quá chẳng ảnh hưởng quá nhiều, Huyết Thiên Nhai vẫn phải chết.
Trong ánh mắt bất khả tư nghị của đối phương, bên tay còn lại của Lạc Nam đã hiện ra Xích Tà Kích.
“Hai kiện Binh Nhân Tộc?” Tử Toàn Cơ trợn mắt há hốc mồm.
Lạc Nam như một chiến thần, một tay kiếm, một tay kích, điên cuồng lao đến Huyết Thiên Nhai.
“Không, không, không…” Huyết Thiên Nhai chính thức phát rồ, hai mắt đố kỵ, tham lam, ghen ghét, phẫn nộ.
Đủ mọi loại cảm xúc nhìn lấy Lạc Nam chấp chưởng hai kiện Binh Nhân Tộc, khí thế như hồng.
“Thiếu chủ, lão phu không cam lòng, ngươi vì sao đắc tội nhân vật như vậy?”
Theo một tiếng hét thê lương tràn đầy oán hận của Huyết Kiếm Ngục Trưởng Lão, đầu của ông ta rốt cuộc tung bay trước lưỡi đao Hắc Nguyệt.
Linh Hồn hoảng sợ đang muốn đào tẩu, lại bị Dạ Thanh Thu dùng hồ lô rượu đeo bên hông nhốt lại.
Cái bình hồ lô này của nàng cũng là Pháp Bảo cao cấp chuyên thu thập Linh Hồn, đâu phải đơn giản?
Chứng kiến người hộ đạo của mình xong đời, Huyết Thiên Nhai gần như mất đi ý chí chiến đấu…
Một kiện Yêu Binh Tộc như Thao Thiết Ma Kiếm rất lợi hại, nhưng lại không thể chống nổi hai kiện Binh Nhân Tộc liên hợp.
“BẸP!”
Huyết Thiên Nhai quỳ xuống trước mặt Lạc Nam, kính cẩn dập đầu: “Xin công tử tha mạng, Thiên Nhai nguyện ý làm con chó của ngươi, cống hiến cả đời cho ngươi.”
Lạc Nam nở nụ cười tà, chỉ vào Phật Nhãn ở giữa trán mình, điềm nhiên nói:
“Ngươi quả thật thú vị, dù trong lòng căm hận ta muốn chết, nhưng vì để có thể sống tiếp vẫn chấp nhận nhục nhã làm chó cho ta.”
Hắn lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc, ta lại không cần con chó điên sẳn sàng cắn chủ bất cứ lúc nào như ngươi…”
PHỐC!
Lời nói vừa dứt, Xích Tà Kích đã xuyên tim mà vào, Lạc Hồng Kiếm đã ngay cổ mà chém.
Đầu lâu tung bay, trái tim phá toái…

Chúc cả nhà ngủ ngon <3 /// Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ: – Số TK: 1809205083252 – Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) – NGUYEN PHUOC HAU – Momo và viettelpay: 0942973261 – Paypal: [email protected] E chân thành cảm ơn.

Prev
Next