“Người Lạc Gia vì sao chưa đến?”
Càn Quân Thánh Đế sắc mặt âm trầm hướng Ngô Dụng truyền âm hỏi.
Hắn vừa lên tiếng chê trách Thiên Phong Thánh Đế không ra mặt đón tiếp mình, hiện tại ngay cả gia tộc phụ thuộc dưới trướng là Lạc Gia cũng không hiện thân, chẳng phải càng không nể mặt mũi của hắn? không xem Thánh Đế như hắn ra gì?
Mặc dù đôi bên thừa hiểu quan hệ đã sớm như nước với lửa, nhưng mặt ngoài vẫn còn là người cùng một thế lực, ít nhiều phải cho nhau vài phần thể diện mới đúng.
Lạc Gia chẳng lẽ ngu xuẩn đến mức công khai vạch mặt sao? như vậy Càn Quân Thánh Đế cầu còn không được, hắn còn đang bận tìm cớ gây khó dễ cho Lạc Gia đấy.
“Bẩm bệ hạ, người Lạc Gia đã đến từ lâu.” Ngô Dụng chỉ về một phương hướng chắp tay nói.
Theo động tác của Ngô Dụng, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về một chỗ.
Chỉ thấy tại nơi đó đứng một tên nam tử trên thân mặc áo vải màu xanh, khí chất thường thường không có gì lạ, diện mạo càng là bình phàm đến cực điểm, thuộc dạng chẳng xấu cũng chẳng khôi ngô khiến người khác không có chút ấn tượng gì.
Hiện trường rất đông người, tên nam tử này như hạt cát chìm vào sa mạc, từ đầu đến cuối chẳng ai chú ý đến.
“Hắn? hắn là ai?” Càn Quân Thánh Đế ngờ vực hỏi.
“Hắn chính là Văn Lang, con rể của Lạc Gia, phu quân của Lạc Sương.” Ngô Dụng hồi đáp.
“Thật sự là hắn?”
Toàn bộ hiện trường nhất thời xôn xao, ngay cả Càn Quân Thánh Đế cũng có chút khó tin.
Hơn ai hết tất cả đều hiểu Lạc Sương vốn là người có mắt cao hơn đầu, mà Ninh Vô Song cũng là nhân vật vô cùng kiêu ngạo.
Không nói Lạc Sương chưa chắc vừa ý tên nam nhân bình thường như vậy, dù rằng Lạc Sương chấp nhận thì Ninh Vô Song cũng không chịu gả nữ nhi mới đúng.
Lúc đầu nghe đến nam nhân của Lạc Sương, ai cũng cho rằng đó là một vị nam tử phong thần tuấn lãng, kết quả lúc này lại quá mức thất vọng.
So với Càn Nguyên, Thiên Dận hay bất kỳ tên nam thiên tài nào ở đây cũng không thể sánh bằng.
“Đôi khi nhìn người cũng không thể xem bề ngoài, nói không chừng kẻ nào có điểm đặc biệt nào đó.” Càn Quân Thánh Đế híp mắt nói.
“Muốn biết hắn có gì nổi bật, đợi hắn lên đài là rõ.” Ngô Dụng gật đầu vuốt cằm.
Mà lúc này, ánh mắt Càn Nguyên Thái Tử lạnh lẽo nhìn Lạc Nam quát lên:
“Văn Lang, vì sao chỉ một mình ngươi có mặt? người Lạc Gia đâu?”
Sâu trong ánh mắt Càn Nguyên lóe lên một tia ghen ghét nồng đậm.
Tuy rằng dung mạo của Lạc Sương không thể sánh bằng Quân Tư Tình khiến hắn thần hồn điên đảo, nhưng nàng cũng là mỹ nhân hàng đầu đế quốc, thiên phú cũng nổi bật…là đối tượng mà hắn nhắm đến đã lâu.
Đùng một cái Lạc Sương gả cho tên Văn Lang này, Càn Nguyên trong lòng cực kỳ khó chịu.
Trước chất vấn của Càn Nguyên Thái Tử, Lạc Nam ung dung mỉm cười nói:
“Bọn họ không cần thiết phí công đến.”
“Ý ngươi là sao?” Hoàng Thái Phó trầm giọng hỏi.
“Chiến với năm tên thiên tài của Thiên Phong Đế Quốc, một mình ta là đủ.” Lạc Nam không nhanh không chậm nói:
“Như vậy đỡ mất thời gian, thê tử của ta và nhạc mẫu cũng chẳng cần phải có mặt.”
Toàn trường im ắng đến cực điểm…
Toàn bộ người bên phía Thiên Phong Đế Quốc nhìn Lạc Nam như đang xem lấy một người chết.
“Cuồng ngôn.” Ngô Dụng giận dữ quát:
“Đoạt Thành Đấu từ trước đến nay đều là đơn đấu, nào có chỗ để ngươi hồ nháo?”
“Haizz, ta vừa trở thành con rể của Lạc Gia, mà Lạc Gia lại là gia tộc của Càn Quân Đế Quốc, nóng lòng lập công cũng không được sao?” Lạc Nam thở dài một tiếng nhún nhún vai:
“Nếu chỉ đánh bại một kẻ thì quá mức tẻ nhạt vô vị…”
“Ngươi là đang chọn cái chết.” Một tên thiên kiêu bên phía Thiên Phong Đế Quốc phẫn nộ gằn từng chữ.
Thiên Dận cũng là như dã thú rình mồi khóa chặt lấy Lạc Nam, hắn chưa từng thấy kẻ nào cuồng vọng đến như vậy.
Mà lúc này, Càn Quân Thánh Đế bỗng nhiên lên tiếng: “Trẫm hiểu ngươi nóng lòng lập công, nhưng đây là đại sự liên quan đến 10 tòa thành trì của đế quốc chúng ta, nếu như thất bại…ngươi biết rõ hậu quả chứ?”
“Đương nhiên là biết.” Lạc Nam bình thản đáp: “Nếu tại hạ thất bại, Lạc Gia sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm.”
Hắn đã cân nhắc rất kỹ, đây là cơ hội để đoạt lấy lượng lớn Quốc Vận về Lạc Gia.
Hiện tại trong mắt đại đa số người của Đế Quốc đều cho rằng Lạc Gia đang dần rơi vào cảnh suy tàn, Quốc Vận ngày một trôi đi…
Nhưng nếu Lạc Gia bỗng nhiên có được một vị con rể khủng bố, có thể lấy một địch năm đả bại làm nhục Thiên Phong Đế Quốc trước mặt cả mọi người, đây sẽ là chuyện sảng khoái đến mức nào?
Vừa đả kích Thiên Phong Đế Quốc, vừa nâng cao khí thế của Càn Quân Đế Quốc.
Bằng sức một người đoạt 10 tòa thành, tin chắc rất nhiều người sẽ không còn dám xem nhẹ Lạc Gia, danh tiếng và uy vọng kéo trở lại, Quốc Vận phục hồi, làm tiền đề để ngày sau bố trí Lập Quốc Hội Vận Trận.
Gia tộc có nam nhân gánh vác và không có nam nhân gánh vác là hai khái niệm khác nhau, chưa kể nam nhân này còn là kẻ có thiên phú và chiến lực tuyệt đỉnh.
Trong khi đó Càn Quân Thánh Đế thì lại suy nghĩ khác.
Hắn thấy Văn Lang này trẻ tuổi, tu vi cũng chẳng cao đến nơi nào, nếu như bại trận khiến Càn Quân Đế Quốc thua thiệt thì đây sẽ là cơ hội để hắn công khai giáng tội xuống Lạc Gia, ít nhất sẽ đoạt được thêm một phần Quốc Vận nữa.
Thậm chí nếu như Văn Lang bại trận, nhi tử Càn Nguyên của hắn sau đó khiêu chiến và giành thắng lợi, chẳng phải một công đôi việc…vừa hạ thấp danh dự Lạc Gia, vừa nâng tầm hoàng thất hay sao?
Chưa kể vừa rồi đích thân Văn Lang cam đoan Lạc Gia sẽ chịu trách nhiệm cho thất bại, đến lúc đó cũng đừng trách hắn.
“Bệ hạ, tên Văn Lang này quá mức cuồng vọng, liệu hắn có phải chỉ là kẻ đáng thương bị Lạc Gia tìm để thế mạng?” Hoàng Thái Phó nhíu mày truyền âm hỏi.
“Mặc kệ hắn có bản lĩnh hay chỉ là con rối của Lạc Gia.” Càn Quân Thánh Đế trong lòng cười lạnh hồi đáp:
“Chỉ cần hắn bại trận là được, trẫm không tin đám người Thiên Phong Thái Tử sẽ vô dụng đến mức lấy một địch năm vẫn thất bại.”
“Bệ hạ nói chí phải.” Hoàng Thái Phó, Ngô Dụng đám người âm thầm gật đầu.
“Trẫm duyệt cho ngươi tuyên chiến toàn bộ thiên tài Thiên Phong Đế Quốc, vì Càn Quân Đế Quốc chúng ta mang về vinh diệu.” Càn Quân Thánh Đế hướng Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Đừng làm trẫm và Đế Quốc thất vọng!”
“Đa tạ bệ hạ.” Lạc Nam chắp tay, trong lòng lại thầm cười lạnh.
Hắn liền biết lão cẩu này sẽ không bỏ qua cơ hội ngon ăn như vậy để trừng phạt Lạc Gia.
Đây là một lần đánh cược, cược Lạc Nam có thể lấy một địch năm và giành chiến thắng hay không.
Bất quá sợ rằng Càn Quân Thánh Đế sẽ phải thất vọng rồi.
Hít sâu một hơi, hắn thong dong bước lên khoảng trống giữa hai đại quân, hướng đám người Thiên Dận vẩy tay cười nhạt:
“Lên đi! để ta xem thiên kiêu Thiên Phong Đế Quốc có gì lợi hại.”
Vừa nói, hắn vừa bùng phát khí tức Tiểu Thánh Viên Mãn của mình không chút che giấu.
Toàn trường lại một lần nữa sững sờ, ngươi đang đùa chúng ta?
“Hừ, xem ra là thằng ngu xuẩn bị Lạc Gia tìm để chết thay rồi.” Thiên Dận Thái Tử lắc lắc đầu, cũng lười ra tay.
“Thái Tử, để thuộc hạ lấy đầu hắn, dọn đường cho ngài đàn áp Càn Nguyên sau đó.” Một tên Thiên Phong tuấn kiệt cung kính xin được chiến.
“Nhanh gọn vào.” Thiên Dận gật đầu hạ lệnh.
“Văn Lang, nhớ kỹ tên kẻ giết ngươi.” Thiên Phong tuấn kiệt cất tiếng cười dài, tu vi Thánh Tướng Sơ Kỳ càn quét mà ra, cao ngạo tuyên bố:
“Ta chính là…”
Hắn còn chưa kịp dứt lời, thân ảnh đối thủ ở phía đối diện đã biến mất tại chỗ.
Bát Môn Độn Giáp toàn diện triển khai, các loại Thiên Địa Dị Vật gia tăng tốc độ bao trùm toàn thân, Tốc Biến một cách liên tục.
Bên trong đan điền, 50 hành tinh cùng lúc bạo phát sức mạnh, kèm theo đó là Oanh Thiên Tổ Phù đang thịnh nộ.
“Bạo Tinh Quyền!”
Một quyền ẩn chứa sức mạnh nghiền nát tất cả hành tinh đã phô thiên cái địa giáng xuống.
PHỐC!
Máu tươi tung tóe, đầu lâu như dưa hấu nổ tung, sau đó là toàn bộ thân thể đã hóa thành huyết vụ.
“Thật xin lỗi, ta không có hứng thú nghe tên của một người chết.” Lạc Nam đạm mạc lên tiếng, thả lỏng cánh tay vừa ra quyền.
Tĩnh…
Mọi thứ đột ngột chìm vào tĩnh lặng quỷ dị.
Tĩnh lặng đến cực hạn…toàn bộ hiện trường yên ắng đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy.
Tròng mắt Càn Quân Thánh Đế, Ngô Dụng, Thiên Phong Thừa Tướng đám người cùng lúc lóe lên một tia sát cơ, trong lòng xuất hiện ý niệm:
“Kẻ này không thể lưu được.”
“Ông trời, chuyện gì vừa xảy ra?” Mà lúc này đại đa số người rốt cuộc lấy lại phản ứng.
Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, một vị Tiểu Thánh Viên Mãn cường sát một vị Thánh Tướng Sơ Kỳ.
Đùa sao?
“Hoang đường!” Văn võ bá quan bên phía Thiên Phong Đế Quốc gầm thét:
“Kẻ này tuyệt không phải Tiểu Thánh Viên Mãn, các ngươi gian lận, thật là vô liêm sĩ.”
“Không sai, nhất định là giả.”
Đại đa số người gật đầu tán thành, không thể chấp nhận một tên Tiểu Thánh Viên Mãn vừa miểu sát một vị Thánh Tướng Sơ Kỳ như vậy được.
“Không phải Tiểu Thánh Viên Mãn? Thế các ngươi nghĩ ta là thứ gì?” Lạc Nam nhếch môi khinh bỉ nói:
“Vừa rồi cho các ngươi cơ hội lấy 5 địch 1, hiện tại chỉ còn 4 mà thôi…”
Thiên Dận ánh mắt sát cơ càng đậm, vẫn bình thản đứng chắp tay, lại hướng về một gã thanh niên sau lưng lên tiếng:
“Cao Cường, giao cho ngươi lấy mạng hắn!”
“Thái Tử xin cứ yên tâm, vừa rồi là chúng ta chủ quan, hiện tại hắn không có cơ hội phách lối.” Thanh niên tên Cao Cường tự tin đáp.
Hắn có tu vi Thánh Vương, bản thân thừa sức nhất kích miểu sát Thánh Tướng nên cũng chẳng e ngại.
“Hừ, ngươi ỷ vào Thiên Địa Dị Vật mang đến tốc độ đột ngột và một loại thủ đoạn nào đó bạo tăng công kích trong thời gian ngắn khiến đổi thủ bất ngờ không kịp trở tay, hành vi hèn hạ mà thôi.” Cao Cường nhìn Lạc Nam híp mắt hừ nói:
“Hiện tại ở trước mặt ta, để xem ngươi lấy gì nhảy nhót.”
Như không cho Lạc Nam cơ hội chủ động, Cao Cường liền trực tiếp triệu hoán ra một tôn Pháp Tướng khổng lồ, thân khoác chiến giáp nặng nề như núi đứng trước mặt mình.
“Chết đi cho ta!”
Pháp Tướng xuất động hai mươi tầng Quyền Vực kết thành Quyền Thế, một quyền hung hăng nện xuống đầu Lạc Nam.
Nhìn thấy công kích của đối phương, trong mắt Lạc Nam xuất hiện một tia thất vọng.
Có lẽ đã sớm làm quen việc chiến đấu với những thiên kiêu của Chí Tôn Thế Lực như Bất Tử Tộc từ hồi còn ở tiểu vũ trụ, cũng có lẽ đã sớm nhìn quen những nhân vật kiệt xuất hàng đầu như Huyết Thánh Nữ, Dạ Thánh Nữ.
Vậy nên hiện tại, khi kẻ được xưng là thiên tài của Thánh Đế Cấp Thế Lực tấn công, Lạc Nam cảm thấy nhàm chán, chẳng có chút gì mang tính khiêu chiến cả.
Mãi đến khi một quyền của Pháp Tướng gần ngay trước mặt, hắn mới chậm rãi nâng lên cánh tay.
Thời điểm này, Quyền Thế, Chiến Thế cùng lúc gầm thét mà ra.
Bên trong đan điền, số lượng hành tinh đã được điều động lên đến con số 60.
Oanh Thiên Tổ Phù một lần nữa hợp lực công kích.
Lại là Bạo Tinh Quyền!
OÀNH!
Như một quả bom nguyên tử nổ tung giữa màn nhĩ của tất cả những người đang có mặt.
Pháp Tướng do Thánh Vương triệu hoán triệt để nổ tung, hoàn toàn không có chút khái niệm phòng ngự trước sức mạnh hủy diệt của Hóa Vũ Bá Thần Thể.
“PHỐC!”
Cao Cường điên cuồng thổ huyết vì nhận phải phản phệ.
Đang muốn mở miệng nhận thua, bên tai đã chậm rãi vang lên một thanh âm chết chóc: “Định Hồn!”
Toàn thân cứng đờ, ngay cả lời nhận thua cũng không được.
Cũng vào thời điểm đó, Bạo Tinh Quyền đã đến.
PHỐC!
Vẫn là cảnh tượng thô bạo và cuồng dã của một cơ thể hóa thành huyết vụ.
Kết cục của Thánh Vương và Thánh Tướng hoàn toàn chẳng có chút khác biệt nào, có chăng Thánh Vương còn khiến Lạc Nam phải tung ra một quyền thứ hai và sử dụng đến Hồn Kỹ mà thôi.
Tĩnh…sự yên tĩnh quen thuộc nhưng lại khiến vô số người tê dại cả da đầu, bao gồm cả các thành viên thuộc Càn Quân Đế Quốc.
Lẽ ra phe mình liên tục chiến thắng hai trận là chuyện vô cùng đáng mừng, nhưng ngay cả Càn Quân Đế Quốc cũng mất đi khả năng ngôn ngữ, quên mất cả việc hò hét ăn mừng rồi.
Bởi vì mọi chuyện xảy ra quá mức phi lý, quá phi thực tế…
Pháp Tướng do Thánh Vương tạo ra, tuy không thể nào sánh bằng Chí Tôn Pháp Tướng nhưng nó dù sao cũng là một thủ đoạn lợi hại, vừa có thể gia tăng chiến lực, phòng ngự giúp chủ nhân, thậm chí chết thay chủ nhân.
Ấy vậy mà mặc cho Cao Cường cẩn thận triệu hồi Pháp Tướng từ trước, thậm chí còn khoác chiến giáp lên người nó, kết quả vẫn là thê thảm đến như vậy.
“Làm sao hắn làm được? trong cơ thể hắn ẩn giấu thứ gì?” Càn Quân Thánh Đế và Ngô Dụng liếc nhìn nhau, đều chứng kiến sự nghi kỵ trong mắt đối phương.
Hiển nhiên bọn hắn còn chưa đủ trình để biết về Hóa Vũ Bá Thần Thể.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thiên Phong Thừa Tướng hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Hắn hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống tên thiên tài khủng bố này.
Lấy tu vi Tiểu Thánh miểu sát Thánh Vương, chuyện này thật ra không phải hiếm lạ ở Nguyên Giới.
Nhưng làm được điều đó đa phần đều là thiên kiêu tuyệt đỉnh của các Chí Tôn Thế Lực, thậm chí là Cấm Kỵ Thế Lực.
Vậy nên hiện tại, Thiên Phong Thừa Tướng và rất nhiều người đang có mặt bắt đầu đặt câu hỏi cho thân phận thật sự của Lạc Nam.
“Ta là con rể của Lạc Gia, có gì sao?” Lạc Nam điềm nhiên chắp tay, nhìn Thiên Dận Thái Tử cười tủm tỉm:
“Hiện tại còn lại 3 người, vẫn là đơn đấu hay liên thủ đây? cho các ngươi cơ hội.”
Nếu là trước đó nghe thấy lời nói của Lạc Nam, tất cả đều cho rằng hắn là đồ cuồng vọng vô tri, là kẻ mà Lạc Gia tìm để chết thay trong trận chiến.
Thì hiện tại, toàn bộ những suy nghĩ như vậy đã bị ném lên chín tầng mây.
Cả đám rốt cuộc lý giải vì sao tiểu thư của Lạc Gia lại đồng ý gả cho một nam tử có bề ngoài tầm thường như vậy.
Đơn giản vì chiến lực của hắn quá đỗi kinh khủng.
Mà lúc này, ánh mắt của quân đội Càn Quân và đa số dân chúng đã dần xuất hiện vẻ cuồng nhiệt.
Nhìn bóng lưng nam tử “Văn Lang” kia, bọn hắn như đang nhìn thấy bóng lưng của vị đại tướng hoành hành ngang dọc sa trường, kiến công lập nghiệp Lạc Chiến Quốc vậy.
Trời đúng là phù hộ Lạc Gia, trong tình cảnh xuống dốc lại tuyển được một chàng rể như thế, lo gì không phồn vinh?
Nhận thấy thái độ chuyển biến của toàn trường, Càn Quân Thánh Đế siết chặt nắm đấm trong óng tay áo.
Hắn tuyệt đối không thể để Lạc Gia có được nhân vật như thế này.
“Không chiến nữa, các ngươi phạm quy tắc.” Thiên Phong Thừa Tướng lúc này phẫn nộ gào thét:
“Đoạt Thành Đấu là trận đơn đấu giữa từng người, Văn Lang này đã chiến hai trận, không thể đánh tiếp.”
“Thừa tướng chậm đã!”
Đúng lúc này, Thiên Dận Thái Tử đã bước lên, ánh mắt hừng hực ngọn lửa chiến ý khóa lấy Lạc Nam, nghiêm nghị nói:
“Bổn thái tử muốn xem thử, kẻ này liệu có vượt cấp đến cả Thánh Tôn hay không.”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon, đầu tuần vui vẻ nhé <3
…
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
– Số TK: 1809205083252 – Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) – NGUYEN PHUOC HAU
– Momo và viettelpay: 0942973261
– Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn