“Bao nuôi mẫu thân của muội?”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, bởi hắn cảm nhận được có ba luồng sát khí như có như không đang lượn lờ, còn ai nữa ngoài ba sư tử hà đông đang ngồi bên cạnh…
“E hèm!”
Ho khan một tiếng, bỏ chuyện bao nuôi sang một bên, hắn đành phải đánh trống lãng:
“Mẫu thân muội đẹp cỡ nào? Nhã tỷ, Khanh Tỷ hay Tuyền tỷ của muội đều là tuyệt đại giai nhân trong lòng ta, dám ở trước mặt các nàng xưng đệ nhất mỹ nữ hả? đúng là tiểu nha đầu chưa trải sự đời…”
“Hừ, đến thời điểm nhìn thấy mẫu thân, ca ca đừng chảy nước bọt là được…” Á Nhi thấy gia hỏa này không tin lời nàng nói, tức giận hừ một tiếng quay đầu sang nơi khác…
Tam nữ mỉm cười hài lòng, thầm nghĩ xem như chàng biết điều…
Các nàng cũng không coi lời của Á Nhi là chuyện gì to tát, một tiểu hài tử mà thôi, trong mắt nàng mẫu thân đẹp nhất thế gian cũng không phải chuyện gì lạ…
Bất quá Lạc Nam lại tò mò, không nhịn được truyền âm cho Thủy Nương Khanh và Cơ Nhã hỏi:
“Tại Hải Châu có nữ nhân được xưng đệ nhất mỹ nữ không?”
Hai nữ liếc nhau, trầm ngâm suy nghĩ một chút đành phải lắc đầu…
Các nàng cũng là tiên tử trong mắt vô số nam nhân, bất quá còn chưa dám nhận là Đệ Nhất Mỹ Nữ…
Hải Châu diện tích bao la, không cách nào đo đếm, dân số vô kể, lại thêm chủng tộc đa dạng, mắt thẩm mỹ của mỗi nơi có sự khác nhau, làm sao có thể được xưng Đệ Nhất Mỹ Nữ?
Ví như trong mắt Ải Nhân Tộc, nữ nhân càng lùn càng đen được xem là càng xinh đẹp…
Làm sao chinh phục được tất cả thẩm mỹ quan của toàn tộc?
Lạc Nam cũng chỉ hỏi thăm một chút mà thôi, cũng chẳng thể xem là thật, bất quá trong lòng thầm nghĩ Hải Châu Đại Lục có truyền thống chung hay sao? Thủy Mặc bán tỷ tỷ cho hắn, hiện tại nha đầu này bán luôn mẫu thân…thật hết chỗ nói…
…
Lại thêm ba ngày trôi qua…
Vô số giao dịch diễn ra liên tục, số lượng vật phẩm và độ quý giá có thể khiến bất kỳ một thế lực nào thèm nhỏ dãi…
Trước ánh mắt mong đợi của tiểu nha đầu Á Nhi, Lạc Nam thành công dùng một kiện Thiên Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo đổi cho nàng Trầm Hương Quả, một loại Linh Quả quý hiếm giúp người ăn vào toàn thân thơm ngát tự nhiên, có thể thu phóng mùi thơm theo ý muốn…quan trọng là khả năng này sẽ theo ngươi cả đời, rất được lòng nữ nhân…
Đối với độ giàu có của Lạc Nam không ai xa lạ nữa, chẳng cảm thấy có gì ngoài ý muốn…mặc kệ tên này muốn đổi gì thì đổi…
Chỉ là lòng tham niệm của nhiều tên đã không ức chế được, cả đám quyết định dù chỉ có một cơ hội nhỏ cũng phải cướp đoạt tài sản khi hắn rời khỏi…
“Tiểu Nam, thứ đó thiếp muốn!” Nhìn một kiện Lôi Đình Trường Thương Thiên Cấp Cực Phẩm nằm trên sân khấu, Thủy Nương Khanh nắm lấy bàn tay hắn…
Nàng vốn là mỹ nữ cá tính, nếu đã quyết định theo người đàn ông này, sẽ không e lệ hay khách khí với hắn làm gì…huống hồ nàng mạnh lên không phải vì hắn chinh chiến sao?
“Nàng là Luyện Hư Kỳ rồi, dùng hàng Thiên Cấp không xứng…ta đã chuẩn bị một kiện Linh Cấp trước đó rồi…”
Lạc Nam cười tủm tỉm nói, ngón tay thích thú gảy gảy bàn tay mềm mịn của nàng…trong lần mua đám vật phẩm trên Cửa Hàng May Mắn để tham gia Lễ Hội, hắn có mua được một Linh Cấp Trường Thương rất phù hợp với nàng…
“Đáng ghét, làm sao không nói sớm?” Thủy Nương Khanh trong lòng như được nếm mật, dẹp bỏ kiện Thiên Cấp trên sân khấu ra sau đầu, tựa đầu lên vai hắn…
“Hừ, làm cái gì vậy…” Bảo Kiều và Thành Bích liếc thấy tình cảnh này, âm thầm mắng một tiếng…
Các ngươi hết chỗ yêu đương sao? nơi thanh thiên bạch nhật hai cái người thần bí đeo mặt nạ tựa đầu vào vai nhau? Cảnh tượng quá mức kỳ quái…
…
Lại một ngày thời gian qua đi…
Toàn bộ người đều cảm thấy hài lòng, dù có người chưa đổi được đồ tốt nhưng chỉ cần được chứng kiến vô số vật phẩm bất phàm để mở mang kiến thức đã là tài sản quý giá rồi…
Trên sân khấu lúc này là một nữ nhân hình dạng mập mạp mặc y phục lộng lẫy, gương mặt được che lại bằng một lớp lụa mỏng huyền ảo, nhìn qua chẳng ai thấy diện mạo của nàng…
Nàng là một Luyện Hư Viên Mãn…
Một số người có kiến thức khóe miệng giật giật, nữ nhân mập này là một trưởng lão có danh tiếng khá thịnh của Thủy Thiên Tông, chính là người của Cửu Cấp Thế Lực a, y phục trên người nàng ai ai cũng biết, hành vi che mặt chẳng qua vì đáp ứng quy tắc Đa Bảo Các mà thôi…
Hiển nhiên là một Luyện Hư Viên Mãn cùng bối cảnh mạnh mẽ, nàng tự tin không ai dám chặn cướp mình…
“Nữ nhân này tên Thủy Khả, là Nhị Trưởng Lão của Thủy Thiên Tông đấy…” Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh cũng nhận ra, mở miệng nói…
“Họ Thủy nữa sao?” Lạc Nam hỏi…
“Tại Hải Châu Đại Lục, người mang hai họ Thủy và Hải là nhiều nhất…!” Cơ Nhã nhoẻn miệng cười nói…
Thủy Nương Khanh gật đầu đồng ý…
Lạc Nam gật đầu, việc trùng họ là bình thường, chẳng qua bên cạnh có Thủy Nương Khanh mang họ Thủy khiến hắn quan tâm một chút mà thôi…
Đám người bắt đầu tò mò, không biết với thân phận của nàng sẽ cho ra thứ đồ quý già gì…
Thủy Khả không dây dưa dài dòng, bàn tay núc ních thịt nhẹ nhàng nâng lên, ánh sáng lấp lóe…
Một nhánh Lông Vũ màu thiên thanh tung bay trong gió, ẩn chứa khí tức viễn cổ tang thương tác động vào mỗi người…
Vù vù vù…
Lông Vũ vừa ra, Phong linh khí từ bốn phương tám hướng tập trung mà đến, cường độ nồng đậm thậm chí vượt qua hai kiện Pháp Bảo trước đó của Lạc Nam…
Hít…
Không ít người sắc mặt nghiêm túc…
“Công tử, thử đó nhất định phải đạt được…” Âm thanh gấp gáp của Kim Nhi truyền thẳng vào tai Lạc Nam…
Ánh mắt hắn co rụt lại, cảm giác quen thuộc khi nhìn nhánh lông vũ kia nồng đậm đến cực điểm…
Có thể mang đến khí tức viễn cổ chỉ có thể chứng minh một điều, đây là vật từ thời viễn cổ còn sót lại…
Mà viễn cổ là thời đại thịnh vượng nhất của Tinh Cầu, những thứ còn sót lại có thể tầm thường sao?
Thủy Khả vuốt ve sợi lông vũ trên tay, trong mắt thoáng hiện một tia không bỏ, thứ này nàng đã mang theo từ lâu bởi vì yêu thích, nhưng nó lại không giúp ít gì cho nàng, bởi nàng là tu sĩ Thủy thuộc tính, mà nhánh Lông Vũ này chính là Phong thuộc tính…
Hít sâu một hơi, Thủy Khả trầm thấp mở miệng:
“Chắc hẳn chư vị có người nhận ra đây là Lông Vũ của một yêu thú nào đó từ viễn cổ…không sai, nó là Lông Đuôi của Thần Thú Thanh Loan ẩn chứa Phong thuộc tính, thiên chân vạn xác…”
Ầm…
Lời nói dẫn đến ngàn cơn sóng lớn ngập trời, lần này nhịp tim đập của tu sĩ Phong hệ trở nên dồn dập hơn bao giờ hết…
Lông Đuôi của Thần Thú, dù không cần Thủy Khả nói thì họ cũng biết công dụng kinh khủng của nó…
Có thứ này bên người, khả năng cảm ngộ của tu sĩ đối với Phong hệ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tốc độ thu nạp Phong Linh Lực gia tăng nhiều lần…
Chưa kể Lông Vũ của Thần Thú còn là nguyên liệu cấp cao nhất để luyện chế Pháp Bảo, nếu vào tay Luyện Khí Sư như tộc trưởng Ải Nhân Tộc, luyện thành Chân Cấp là chuyện hết sức bình thường…
“Có thứ này, tốc độ ấp trứng của tiểu gia hỏa kia sẽ nhanh hơn…” Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, bản thân hắn cũng kích động, bất quá áp chế trong lòng mà thôi…
Quả trứng còn ấp trên đỉnh Cung Đình Thụ còn quá lâu để nở, theo lời của Kim Nhi, vài chục năm nữa còn là ngắn hạn…
Bởi Thần Thú đều là vật nghịch thiên, một khi nở ra thường mạnh mẽ hơn vô số loài trong cùng cấp bậc, chỉ có Thần Thú mới có thể đối kháng Thần Thú…
Tuy nhiên có ưu luôn phải có khuyết, thời gian phát triển của Thần Thú dài đẳng đẳng, một tiểu thần thú đến thời điểm trưởng thành trải qua vô số năm…
Quả trứng trên đỉnh kia mặc dù không phải Thần Thú chân chính, nhưng có huyết mạch của Thanh Loan rất nồng đậm, thời gian ấp nở dài là hiển nhiên…
Lúc này Lạc Nam mới hiểu vì sao Kim Nhi buộc mình phải có được thứ này, dù nàng không nói hắn cũng không thể bỏ qua…
Trong mắt người khác Lông Vũ này chỉ dùng để tu luyện và luyện pháp bảo…nhưng nếu vào tay hắn, đó chính là nguyên liệu để bồi dưỡng một thần thú trong tương lai…
Giá trị không thể đo lường được…
Cơ Nhã tam nữ cũng biết sự tồn tại của quả trứng Thanh Loan đó, dùng ánh mắt cổ vũ Lạc Nam…
“Đúng thật là Lông Vũ của Thanh Loan! mặc dù chưa từng có ai diện kiến thần thú này, nhưng dựa vào cổ tịch ghi chép các loại đặc điểm và độ ảnh hưởng đối với Phong Thuộc Tính, chất lượng hoàn toàn được đảm bảo…” Một lão già râu tóc bạc trắng không biết khi nào đã xuất hiện trên sân khấu, trầm ngâm quan sát Lông Vũ mở miệng nói…
“Thưa các vị, đây chính là Ung đại sư, chuyên gia giám định các loại vật phẩm của Đa Bảo Các…” Bảo Kiều chỉ vào lão già mở miệng giới thiệu…
Toàn thể quảng trường gật đầu, có nhận xét của Chuyên Gia, lai lịch Lông Vũ này xem như đảm bảo không thể nghi ngờ…
Thủy Khả thấy đồ của mình được khẳng định, mở miệng yêu cầu:
“Ta muốn dùng Lông Vũ này đổi lấy một Linh Cấp Thủy Hệ Pháp Bảo có tính công kích…các vị cứ ra giá…”
Nghe lời nói của nàng, đám người lâm vào trầm mặt…
Mặc dù biết yêu cầu này không quá đáng chút nào, nhưng để bỏ ra một kiện Linh Cấp không phải điều ai cũng làm được…huống hồ còn là Linh Cấp có thể công kích…Gia tăng chiến lực lên nhiều lần…
Linh Cấp, dù ở bất kỳ thế lực nào cũng là hàng quý giá bậc nhất…xem là bảo vật trấn phái, người có được Linh Cấp thân phận không hề đơn giản…
“Vị đạo hữu này, có thể hạ thấp yêu cầu được không? lão phu sẳn sàng bỏ ra Thiên Cấp Cực Phẩm pháp bảo để đổi Lông Vũ Thanh Loan…” Một thân ảnh đứng dậy mở miệng, giọng nói khàn khàn chứng tỏ tuổi tác đã cao của hắn…
“Hừ, Thiên Cấp lão nương không thiếu, ai mà thèm của ngươi?” Thủy Khả cười lạnh khinh miệt, muốn dùng Thiên Cấp đổi Lông Thần Thú? Cho rằng nàng ngốc sao?
“Ngươi…” Lão già tức giận quát: “Để ta xem có thằng ngốc nào dùng Linh Cấp đổi Lông của ngươi…”
“Linh Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo – Vô Thủy Kiếm, thủy như vô thủy, vô thủy như thủy, vạn thủy đều là kiếm…ta dùng nó để đổi Lông của đạo hữu…” Một âm thanh vang lên chẳng khác nào cái tát vỗ vào mặt lão già vừa rồi, người lên tiếng hiển nhiên là Lạc Nam…
Bàn tay tên này đột ngột khẻ vẩy, vô số Thủy Linh Lực cấp tốc hình thành một thanh Thủy Kiếm, không gian xung quanh thân kiếm đang cấp tốc lan tràn từng làn nứt vỡ đen nhánh…
“Vị huynh đệ này, có thể nói rõ thêm một chút công dụng của Vô Thủy Kiếm không?” Thủy Khả ung dung nhìn Lạc Nam, hiển nhiên một kiện Linh Cấp Hạ Phẩm chưa làm nàng quá mức hài lòng…
Dù sao đường đường là trưởng lão Cửu Cấp thế lực, ánh mắt rất cao đấy…
Lạc Nam lắc đầu, lười nói nhảm cùng nàng, bàn tay tiếp tục đảo qua…Vô Thủy Kiếm biến mất…
Thay vào đó là một kiện Thủy Phiến (Quạt), từ tốn nói:
“Phân Hải Phiến – Linh Cấp Trung Phẩm, một quạt vừa ra ngay cả biển cả cũng có thể chia cắt…”
“Đổi!” Thủy Khả không do dự gật mạnh đầu, nếu Lạc Nam đã hào phóng như vậy, bản thân nàng thân là người có địa vị cũng sẽ không tiếp tục kỳ kèo…
Trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người, một giao dịch khủng bố hoàn thành…
Việc Lạc Nam trong cùng lúc xuất ra hai kiện Linh Cấp đã khiến đám người triệt để chết lặng, chẳng thể nói thêm gì nữa…
Ý niệm cướp của giết người mãnh liệt hơn bao giờ hết…
Dù sau lưng người này có là Cửu Cấp thế lực cũng không thể ngăn cản tham niệm trong lòng bọn họ…
Lạc Nam không quan tâm, hắn chỉ biết Điểm Danh Vọng đang không ngừng vùn vụt tăng lên, mặc kệ sự đời…
Đem Lông Vũ thu vào, trở về vị trí…
…
“Tuyền nhi, nàng cầm Vô Thủy Kiếm lên đổi thứ ta muốn…” Vừa về đến chỗ ngồi, Lạc Nam đưa một nhẫn trữ vật cho Tiêu Thanh Tuyền từ tốn mở miệng…
Nàng đồng ý gật đầu, thân hình xuất hiện trên sân khấu…
“Quả nhiên là nữ nhân…” Thành Bích cùng Bảo Kiều nhìn động tác uyển chuyển trong khoảng cách gần của Tiêu Thanh Tuyền, đưa ra khẳng định…
Đối với thân ảnh kia càng làm các nàng tò mò…
“Đây là Vô Thủy Kiếm, ta muốn đổi Kiến Trúc Pháp Bảo tương ứng, hoặc có thể lấy số lượng bù chất lượng…” Tiêu Thanh Tuyền nhớ lại lời dặn của Lạc Nam, trầm thấp thay đổi giọng mở miệng…lấy ra Vô Thủy Kiếm cầm trên tay…
“Đây là người sở hữu hai Thiên Cấp Bảo Đỉnh kia…” Đám người nhìn Tiêu Thanh Tuyền thầm nghĩ…đối với Vô Thủy Kiếm không ai cảm thấy xa lạ gì nữa, lập tức có người đứng lên…
“Thanh Tâm Lầu Các – Thiên Cấp Thượng Phẩm kiến trúc Pháp bảo…lầu các cao gồm chín tầng…được đúc từ Thanh Tâm Thụ, người ở bên trong tĩnh tâm ngưng thần, hạn chế bị tâm ma ảnh hưởng trong lúc tu luyện…ta muốn đổi với Vô Thủy Kiếm” Một tu sĩ mở miệng nói…
Tiêu Thanh Tuyền chau mày liễu lắc đầu, hạn chế tâm ma đã có Cực Lạc Suối, huống hồ có Cung Đình Thụ rồi…chẳng cần leo lên lầu ngồi làm gì…
“Biển Nhân Tạo – Linh Cấp Hạ Phẩm kiến trúc, có thể hình thành biển cả rộng chừng trăm trượng, bên trong có đầy đủ san hô, các cảnh đẹp dưới đại dương cùng bờ cát trắng…gia tăng tốc độ lĩnh ngộ công pháp Thủy thuộc tính khi tu luyện…ta muốn đổi với Vô Thủy Kiếm…”
Một lam y nhân đứng lên cười nhạt, từ trong tay lấy ra một bãi biển nhỏ cô động đến cực điểm, bất phàm vô cùng…
Lam y nhân này chính là Hải Vô, nhị trưởng lão Hải Cung…so với pháp bảo kiến trúc, hắn đương nhiên thích Vô Thủy Kiếm hơn…
Hải Cung được xây trong lòng biển, còn cần Biển Nhân Tạo sao?
“Đồng ý đổi…” Tiêu Thanh Tuyền ánh mắt sáng lên gật mạnh đầu…
Khác với Cực Lạc Suối, Biển Nhân Tạo có một loại cảnh vật khác…
Lạc Nam cũng rất hài lòng với Biển Nhân Tạo, Linh Giới Châu xem như có biển và suối, tạm ổn rồi…
Tiêu Thanh Tuyền thành công cùng Hải Vô giao dịch, nhoẻn miệng tươi cười trở về hoàn thành nhiệm vụ…
Lạc Nam ném đến ánh mắt khích lệ, lúc này đem nhẫn trữ vật giao cho Cơ Nhã…
Nhã Băng Tiên Tử hiểu ý phi thăng lên sân, rất nhanh đã thành công dùng một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo đổi lấy Thiên Cấp Cực Phẩm kiến trúc Linh Dược Điền…
Linh Dược Điền là một kiến trúc hình dạng cánh đồng rộng tầm vài chục trượng, có thể gieo trồng các loại Linh Dược trên đó…
Cuối cùng đến lượt Thủy Nương Khanh, nàng cũng thành công đạt được Tứ Quý Sơn…
Chính là một Linh Cấp Trung Phẩm kiến trúc, hình dạng ngọn núi có đủ bốn mùa xuân hạ thu đông, cảnh đẹp hữu tình, trông như tiên cảnh…
Đương nhiên cái giá bỏ ra cũng là một kiện Linh Cấp Trung Phẩm pháp bảo khác…
…
Nhìn nhóm người Lạc Nam điên cuồng sưu tập Kiến Trúc, đám người thầm nghĩ chẳng lẽ tên này muốn lập Thế Lực sao? bất quá với tài sản của hắn, lẽ ra phải có thế lực từ trước mới đúng chứ?
Thời gian dần trôi, số người Đổi Vật ngày càng nhiều, đồng nghĩa với Lễ Hội sắp kết thúc…chỉ còn không đến trăm người chưa lên sân khấu mà thôi…trong số đó có Lạc Nam…
…
Tại một góc khuất, hai lão già mặc đạo bào thỉnh thoảng liếc nhìn nhóm Lạc Nam, một tên trong đó mở miệng lẩm bẩm:
“Khi trở về phải bói một quẻ, xem đám người kia là thần thánh phương nào…”
Người còn lại gật đầu đồng ý…
Bọn hắn một khi tính toán, dù là người của Cửu Cấp Thế Lực cũng lòi ra manh mối…
Bởi vì ba chữ: Thiên Cơ Điện…
…
AE ĐỪNG QUÊN ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHA:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn..