Thời Không Thánh Địa…
“Thủ đoạn của cường giả Cổ Đại quả nhiên thông thiên, mê cung không gian này thật sự phức tạp!”
Lạc Kỳ Nam vừa hành tẩu, sắc mặt vừa hiện lên vẻ nể phục.
Bởi vì sau hơn một ngày liên tục di chuyển, nàng lại vừa nhận ra mình trở về vị trí lúc ban đầu, hoàn toàn là tốn công vô ích.
Đây là một mê cung, hơn nữa không phải mê cung thông thường chỉ do các bức tường đá ngăn cách, ngược lại nó là một loại mê cung không gian, do vô số ngõ ngách và các vùng không gian khác nhau tầng tầng lớp lớp xen lẫn tạo thành, sợ rằng chỉ có một lối đi đúng đắn duy nhất.
Nếu không nắm được quỷ đạo của mê cung, e rằng dù là Thiên Đế cấp cường giả cũng phải lạc lối, vĩnh viễn không thể thoát khốn, cuối cùng hao hết tuổi thọ rồi chết trong cô độc.
Bất quá đó là đối với cường giả thông thường, bản thân Lạc Kỳ Nam lại là người tinh thông Thời Không hàng đầu vũ trụ, sở hữu thêm Thời Không Thánh Thể, một tòa Mê Cung Không Gian này còn chưa đủ khả năng làm khó nàng.
Xuyên suốt hơn một ngày qua, mặc dù nàng quay về vị trí cũ, nhưng cũng không phải tốn công vô ích.
Bởi vì trong quá trình hành tẩu, cứ cách một đoạn không gian nhất định, Lạc Kỳ Nam lại đánh dấu ấn ký của mình lên không gian…
Lúc này đây, ấn ký của nàng đã có mặt hầu như khắp mọi ngõ ngách mê cung, cảm nhận được mọi tình huống, nắm rõ quỷ tích mê cung trong lòng bàn tay.
Đừng quên, để đúc nên Thời Không Thánh Thể…đòi hỏi ngươi phải cảm ngộ được hàng vạn móc thời gian ở hàng vạn không gian khác biệt nhau, mức độ đó so với một tòa mê cung không biết lớn hơn biết bao nhiêu lần.
Thản nhiên nhắm mắt lại, Lạc Kỳ Nam không tiếp tục nhìn vào những gì mình chứng kiến, trái lại thông qua cảm ứng của các ấn ký không gian do chính mình bố trị, tự tìm lối đi…
Ba ngày sau…
Lạc Kỳ Nam rốt cuộc đặt chân rời khỏi Mê Cung Không Gian.
“Thu hoạch không tồi chút nào…” Nở nụ cười sung sướng, Lạc Kỳ Nam tâm trạng khá vui vẻ.
Với bản lĩnh của nàng khi đã nắm giữ quỷ tích của mê cung, lẽ ra chỉ cần không đến một ngày là có thể thoát ra.
Nhưng nàng lại không hề vội, trái lại chậm rãi nghiên cứu từng ngõ ngách của mê cung, nắm giữ cách thức bố trí nó, cho nên mới kéo dài đến tận ba ngày.
Không sai, Lạc Kỳ Nam đã học được phương thức bố trí Mê Cung Không Gian, đây sẽ là con bài đáng gờm của nàng trong tương lai khiến địch nhân phải đau đầu.
“Loan Loan, tỷ nói xem nếu như ta dùng Mê Cung Không Gian đối phó baba, người sẽ làm cách nào để thoát ra?” Lạc Kỳ Nam có chút hứng thú hỏi.
Đậu trên bờ vai của nàng, Loan Loan bĩu môi đáp:
“Với phong cách hành sự bá đạo của baba, e rằng sẽ trực tiếp dùng bạo lực nghiền nát mê cung, đâu có rảnh rỗi mà nghĩ cách thoát ra như muội?”
Lạc Kỳ Nam giật mình, sau đó khoái chí cười khúc khích: “Quả thật là như vậy, Mê Cung Không Gian do ta tạo ra chưa chắc chống nổi Bá Lực của baba oanh tạc!”
“Được rồi, được rồi nha…” Loan Loan bất đắc dĩ nói:
“Có nữ nhi nào khoái nghĩ cách gây khó dễ cho baba mình như muội hay không? nếu để người biết chắc chắn đánh sưng cái mông của muội!”
“Hứ!” Lạc Kỳ Nam yêu kiều hứ một tiếng.
Mặc dù mẫu thân và các dì luôn nói muốn sinh nữ nhi để cho baba bảo vệ, không muốn sinh nhi tử vì sợ hắn không thể vượt qua baba.
Nhưng dù là thân nữ nhi, Lạc Kỳ Nam cũng không muốn baba của mình bảo vệ chút nào, nàng thậm chí luôn muốn mình cường đại vượt qua baba, để có thể bảo vệ hắn.
Ai nói nữ nhi không thể phấn đấu chứ?
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong lúc Lạc Kỳ Nam suy nghĩ miên man, mặt đất đột ngột chấn động dữ dội.
Theo sau đó, chỉ thấy vô số kiến trúc khổng lồ bên trong Thời Không Thánh Địa dịch chuyển, tạo thành một hoàn cảnh khác biệt so với ban đầu.
Mà khi những kiến trúc khổng lồ này dịch chuyển, thứ tiếp cận Lạc Kỳ Nam lại là hàng loạt các bẫy rập nguy hiểm.
Thông thường, cạm bẫy ở các di tích cổ sẽ án binh bất động, chờ kẻ không may xấu số rơi vào trong đó.
Còn ở Thời Không Thánh Địa, không cần ngươi tự mình sập bẫy, những cái bẫy sẽ chủ động dịch chuyển đến và vây nhốt lấy ngươi.
Thoáng chốc, một cái Gia Tốc Trận khổng lồ phô thiên cái địa muốn trấn xuống đầu Lạc Kỳ Nam.
Nàng kinh biến phát hiện, khả năng đẩy nhanh thời gian của Gia Tốc Trận này lên đến mức độ khủng bố.
Nếu không may rơi vào một ngày, e rằng dù là Thiên Đế cũng sẽ hao sạch tuổi thọ mà vẫn lạc.
Đây không phải Gia Tốc Trận trợ giúp cho việc tu luyện, mà là Gia Tốc Trận dùng để rút cạn tuổi thọ của những kẻ dám xông vào Thánh Địa khi chưa được cho phép.
“Có tính khiêu chiến!”
Lạc Kỳ Nam hai mắt sáng rực lên, tay ngọc cấp tốc kết ấn.
“Thời Gian Nghịch Đảo!”
Ấn vừa kết thành, thời gian xung quanh Lạc Kỳ Nam đảo ngược dữ dội.
Những cạm bẫy như Gia Tốc Trận kia mắt thấy sắp tiếp cận nàng lập tức bị Thời Gian Nghịch Đảo ảnh hưởng, nhao nhao trở về vị trí cũ, mà các kiến trúc vừa mới “chạy trốn” ra xa cũng bị Lạc Kỳ Nam kéo ngược trở về hoàn cảnh ban đầu.
“Ngưng Đọng Không Gian!”
Mắt thấy chúng nó lại muốn dịch chuyển, Lạc Kỳ Nam tiếp tục đánh ra Vũ Kỹ, đem các kiến trúc đông cứng lại trong gang tấc.
Nhân cơ hội đó, nàng nhắm ngay một kiến trúc hình tòa Tháp có tên Tàng Thư Các nhảy vào.
Bên trong những kiến trúc là nơi sinh hoạt của các thành viên Thời Không Thánh Địa, đương nhiên sẽ không có bố trí cạm bẫy hay nguy hiểm.
Thành công tiến vào bên trong, tạm thời đã an toàn.
…
Cùng thời điểm đó…
“Thật khó có thể tin, thời kỳ Cổ Đại mà tu sĩ đã tinh thông Thời Không đến mức độ này!” Lâm Tích ở trong lòng cảm khái một tiếng.
Chỉ thấy lúc này, nàng đang rơi vào một lỗ đen cực kỳ quái dị.
Toàn thân Lâm Tích như bị định trụ tại giữa trung tâm lỗ đen, không thể nhút nhít dù chỉ là một đầu ngón tay.
Mà nguyên nhân chính là sự sắp xếp Không Gian và Thời Gian ảo diệu ở tại nơi này.
Không gian bốn phương tám hướng như một cái đầm lầy, càng động đậy cơ thể thì sẽ càng lún sâu, hơn nữa tiêu hao rất nhiều sức lực.
Mà thời gian thì lại được bố trí xung quanh kẻ rơi vào bẫy lại trôi qua chậm chạp đến cực điểm, e rằng chậm hơn hàng vạn lần so với hoàn cảnh thông thường.
Trong tình huống đó, nếu từ bên ngoài nhìn vào…Lâm Tích không khác gì một con ốc sên chậm chạp bị rơi vào đáy bùn.
Mỗi một động tác nhỏ của cơ thể đều phải tiêu tốn vô số thời gian, đợi đến khi ngươi nhút nhít được một đầu ngón tay, ngươi lại càng lún sâu xuống đáy…
Không thể không nói, thủ đoạn của Thời Không Thánh Địa đích thật khó lường, gặp phải tình huống như thế này…e rằng cường giả hùng mạnh cũng phải cam chịu, bạo lực chẳng phải cách để giải quyết vấn đề.
Bất quá, muốn làm khó người nắm giữ Cấm Kỵ như Lâm Tích vẫn chưa đủ.
Chỉ thấy nàng động lấy ý niệm, có hàng loạt cánh cửa thời không đột ngột mở ra ngay sát bên cạnh nhau, nối dài từ vị trí của Lâm Tích cho đến lối thoát.
Từ bên trong cánh cửa thời không, hàng loạt phân thân Lâm Tích xuất hiện.
Sau đó các nàng người này nắm chặt tay người kia, từ trên xuống dưới…
Mà bên trên lối thoát, đồng dạng cũng có một phân thân Lâm Tích xuất hiện, nắm lấy tay của phân thân ở sát bên cạnh mình, dùng sức kéo lên.
Cảnh tượng giống như một người đứng trên đỉnh núi đang dùng sức kéo lấy một đám người đang nắm lấy nhau treo lơ lửng giữa không trung.
Do ở ngoài vùng bị ảnh hưởng, phân thân bên trên cực kỳ dễ dàng lôi kéo một chuỗi Lâm Tích rời khỏi cạm bẫy…mãi đến khi bản thể của Lâm Tích cũng thoát nạn thành công.
“Phù…phù…xém chút hù chết ta!” Hắc Chồn tren vai Lâm Tích lúc này thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa.
Vừa rồi bị rơi vào bẫy rập quỷ dị, nó rất muốn mở miệng nói chuyện nhưng thời gian xung quanh trôi quá chậm, cơ miệng vận động cũng tốn hàng năm trời mới thốt ra được một tiếng, cho nên chỉ đành câm miệng chờ đợi Lâm Tích nghĩ cách.
“Chuyện nhỏ mà thôi…” Lâm Tích điềm nhiên cười, ánh mắt sáng rực lên nhìn hàng loạt kiến trúc ở khắp bốn phía Thời Không Thánh Địa.
Nhân tiện đang triệu hồi số lượng lớn phân thân, Lâm Tích hạ lệnh nói:
“Phân tán ra vơ vét cho ta, đừng để lại bất cứ thứ gì có giá trị!”
“Tốt!”
Hàng trăm phân thân đồng ý gật đầu, kích hoạt Gia Tốc Thời Gian, lấy tốc độ khủng bố tách ra khắp bốn phương tám hướng…
Trong cùng thời điểm, bọn chúng muốn thăm dò sạch sẽ Thời Không Thánh Địa.
Mà Lâm Tích thì khoanh chân ngồi xếp bằng tại chỗ, chờ đợi thu hoạch mà các phân thân mang về cho mình.
Đây là chỗ lợi hại của Cấm Kỵ – Thời Không Tự Tại Kinh, chẳng cần bản thể phí sức vất vả thám hiểm, mọi chuyện cứ để phân thân lo.
Nếu gặp phải tử vong, phân thân chết đi cũng chẳng ảnh hưởng gì đến bản thể.
Mà trong số lượng lớn phân thân được Lâm Tích điều động, có ba kẻ nhắm vào Tàng Thư Các lao vụt đến.
…
Côn Lôn Giới…
“Lượng tin tức này thật sự vượt quá dự kiến của chúng ta!” Nhìn lấy Lạc Nam, mấy Nữ Thiên Đế lắc đầu cười khổ.
“Haizz…” Phượng Nghi Nữ Đế cảm thán thở dài:
“Rốt cuộc ta cũng hiểu vì sao Bất Tử Điểu đột nhiên biến mất như bóc hơi khỏi vũ trụ!”
Thật ra từ xa xưa, Bất Tử Điểu cũng có hứng thú tràn đầy với Ngô Đồng Thụ của Phượng Hoàng Tộc các nàng.
Mà một khi Bất Tử Điểu có ý cướp đoạt Ngô Đồng Thụ, e rằng Phượng Hoàng Tộc khó mà chống lại.
Phượng Nghi Nữ Đế không thể không thừa nhận, nếu so sánh về thực lực và khả năng khống hỏa, Bất Tử Điểu còn nhỉnh hơn Hỏa Phượng Tộc.
Nào ngờ Bất Tử Điểu lại nguyện ý vì vũ trụ này tiến ra chiến trường cao cấp hơn, đối kháng ngoại địch, từ đó tiêu thất khỏi vũ trụ, Ngô Đồng Thụ cũng vì vậy thuộc về Hỏa Phượng Tộc cho đến tận bây giờ.
“Không những Bất Tử Điểu, mà Cổ Việt Tộc, Loạn Thế Nghĩ Tộc và rất nhiều thế lực cũng như cường giả khác mà chúng ta không biết vẫn đang âm thầm cống hiến và hy sinh!” Lạc Nam nể trọng nói:
“Thế cho nên, ta hy vọng chúng ta có thể thành công thống nhất vũ trụ này, sau đó toàn diện chung tay chống lại cường địch ngoài kia đang ngấp nghé!”
Thiên Hồ Nữ Đế nhìn chằm chằm Lạc Nam, trực giác của một Thần Thú khiến nàng cảm nhận được từng câu từng chữ của hắn đều là thật tâm thật ý.
Hít sâu một hơi, nàng trịnh trọng hỏi: “Sao ngươi không đem tin tức này lan truyền, để toàn vũ trụ cùng nhau!”
“Haha!” Lạc Nam cười nhạt một tiếng lắc đầu: “Nàng nghĩ sẽ có bao nhiêu kẻ tin tưởng lời của ta?”
“Hơn nữa dù thật sự tin tưởng, e rằng cũng sẽ gây nên náo loạn quy mô lớn khó mà lắng xuống, lòng người hoang mang, gây nên sự chú ý của kẻ thù, cục diện khó mà khống chế!”
“Đừng nói là ta! dù là Cổ Việt Tộc chưa chắc giải quyết được êm đẹp chuyện này!”
Chúng nữ đồng ý gật đầu, nếu thật sự dễ dàng như Thiên Hồ Nữ Đế nói, Cổ Việt Tộc đã sớm công bố từ lâu, nào đến lượt bọn hắn?
Có những khó khăn, có những quy tắc ràng buộc…mà khi chưa chắc chắn có thể giải quyết, không ai dám đánh cược mạo hiểm, bởi vì cái giá phải trả sẽ rất lớn.
“Chúng ta có được bao nhiêu lực lượng rồi?” Thiên Hồ Nữ Đế đặt câu hỏi.
Lạc Nam và chúng nữ nghe vậy trong lòng vui vẻ.
Hiển nhiên, Thiên Hồ Nữ Đế đã dùng đến từ “chúng ta”, rõ ràng nàng đã chấp nhận gia nhập vào chuyện này, thành công được Lạc Nam thuyết phục.
Đúng như lời hắn nói, nếu bên ngoài vũ trụ vẫn luôn tồn tại kẻ thù tham lam ngấp nghé, như vậy Thiên Hồ Tộc có thể gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào, làm sao có khái niệm an bình phồn hoa như nàng từng mong muốn?
Chỉ khi nào loại bỏ mọi nguy cơ tiềm ẩn này, một thế lực mới có thể tự tin và an lòng phát triển, không riêng gì Thiên Hồ Tộc của nàng.
Mà muốn loại bỏ nguy cơ, ngươi bắt buộc phải ra sức, không thể nằm một chỗ há miệng chờ sung, trông chờ vào thành quả của người khác được…
“Tịch Y…”
Lạc Nam mỉm cười gọi một tiếng.
Phượng Tịch Y đứng sau lưng hắn lột xuống mặt nạ, để lộ dung nhan khuynh quốc khuynh thành, bước đến ngồi bên cạnh Phượng Nghi Nữ Đế.
“Đây là Tịch Diệt Phượng Hoàng hay đồn đại sao?” Châu Miên Mạn tò mò hỏi.
“Không sai, nàng ấy là muội muội ta!” Phượng Nghi Nữ Đế nắm tay Phượng Tịch Y, lạnh lùng nói:
“Chúng ta đã điều tra được Săn Ma Điện là thủ phạm cướp đoạt Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, ý đồ làm suy yếu và ngăn cản Phượng Hoàng Tộc phát triển!”
“Qua đó càng có căn cứ để xác định lời của Lạc Nam là chính xác, Săn Ma Điện đích thực là nội gián, luôn âm thầm gây náo loạn nội bộ vũ trụ chúng ta!”
Phượng Tịch Y ánh mắt lóe lên, cũng giật mình nói:
“Săn Ma Điện chẳng biết vì sao biết được Văn Lang có liên quan đến Song Tu Lâu, điều mà ngay cả Ma Thương Thị và rất nhiều thế lực ở Ma Giới cũng không biết, Nhị Nguyên Lão điều động ta đến Song Tu Lâu săn giết Văn Lang!”
“Haha, đương nhiên là Tru Tiên Điện cung cấp thông tin!” Lạc Nam cười nhạo:
“Bọn chúng ngoài mặt thì đối nghịch người sống ta chết, thực chất chỉ là thủ đoạn che mắt toàn vũ trụ, Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện chính là một phe!”
Chúng nữ kinh sợ đến ngây người…
“Nếu thật sự như vậy, toàn bộ Tiên Ma hai giới đã bị dắt mũi vô số năm qua, thật là khốn kiếp!” Lăng Ba Nữ Đế siết chặt nắm tay trắng như phấn.
“Chuyện này một khi lan truyền, quả thật rất khó để người khác tin tưởng…” Thường Nga Nữ Đế cau lấy đôi mày liễu.
“Cho nên phải chiến đấu trường kỳ a…” Lạc Nam thở ra một hơi nặng nhọc:
“Dục tốc bất đạt…”
Lúc này, hắn mới chậm rãi liệt kê ra lực lượng mà mình đang nắm giữ trong tay cho chúng nữ được biết.
Từ Việt Long Tinh, Làng Nhất Thế, Hậu Cung,, Côn Lôn Giới…cho đến tàn quân của Nghịch Long Đế, hậu nhân Tiên Ma Cung và các thế lực đồng minh đang có mặt…
Biết được Lạc Nam vậy mà là Nghịch Long, Thiên Hồ Nữ Đế lại phải kinh ngạc một thoáng.
Mà sau khi nghe thấy toàn bộ lực lượng Lạc Nam đang nắm giữ, Thiên Hồ Nữ Đế rốt cuộc có niềm tin đánh lớn một trận.
Đã đến nước này, nàng và Thiên Hồ Tộc không còn đường lui nữa.
Nhìn thẳng Lạc Nam, Thiên Hồ Nữ Đế chủ động đề nghị:
“Chúng ta ký kết khế ước đồng minh!”
Lạc Nam khóe miệng nhếch lên, lại một Thiên Đế cấp Thế Lực bằng lòng gia nhập.
Chờ các thế lực dưới trướng toàn diện trưởng thành, cũng là lúc vũ trụ buộc phải biến động.
Thứ hắn cần nhất lúc này, không gì khác ngoài thời gian.
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
…
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ 😀
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ – Cần Thơ II)
Paypal: [email protected]
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295