“Hừ, thiếu chủ thật đáng ghét!”
Duyên Duyên giận dữ phồng má, ánh mắt đỏ lên hừ hừ nói.
Lạc Nam lách mình né tránh khiến nàng hôn trượt, làm trò cười trong mắt các tỷ muội, Duyên Duyên vừa thẹn vừa vội.
“Nha đầu không được thất lễ với thiếu chủ!” Thủy Nguyệt trừng mắt trách cứ nói.
Mấy nha đầu này được Thiếu Chủ sủng ái đến mức lật trời rồi, phải biết ở trước mặt chủ nhân…các nàng tuyệt đối không dám có những cử chỉ thân mật quá phép như vậy đó.
Ma giới thực lực vi tôn, người yếu ở trước mặt kẻ mạnh mỗi một hành động đều phải cực kỳ cẩn thận, rụt rè lo sợ, nào dám tự tiện như cư xử với Lạc Nam?
Rõ ràng chúng nữ cũng nhận ra Lạc Nam tính cách ôn hòa khác xa những cường giả cao cao tại thượng khác, có một vị Thiếu Chủ như vậy các nàng còn muốn gì nữa?
Chiêu Quân, Thanh Mịch, Yêu Yêu cũng âm thầm gật đầu, nếu là trước đây…có lẽ trong lòng các nàng cũng không biết giữa Lạc Nam và Văn Lang ai ưu tú hơn, nhưng sau khi được tiếp xúc, các nàng đã có thể tự tin vỗ ngực khẳng định Thiếu Chủ nhà mình xuất sắc nhất.
Chưa nói đến chiến lực và thiên phú, chỉ xét về vấn đề đối nhân xử thế, chúng nữ không cho rằng có nam nhân nào khác qua được Thiếu Chủ nhà mình.
Chẳng trách thất muội Dạ Ly lại sùng bái hắn đến như vậy…
Vừa nghĩ đến Dạ Ly, cô nàng này đã lên tiếng nói:
“Thiếu chủ, sở thích của thiếp có phần khác người, có thứ gì thích hợp cho thiếp sao?”
Chúng nữ nghe vậy cũng tò mò nhìn sang Lạc Nam, muốn xem thử hắn đã chuẩn bị cái gì cho Dạ Ly sử dụng.
Quả thật, thiên phú của Dạ Ly là chế tạo những thứ không đứng đắn đàng hoàng, mà trong vũ trụ này số người như vậy đếm được trên đầu ngón tay, làm gì có phương hướng phát triển cụ thể nào như những người khác?
“Ai nói không có?” Lạc Nam mỉm cười đáp:
“Dạ Ly phải luyện chế ra những thứ độc nhất vô nhị mà chưa ai từng làm, linh hồn và trí não đều phải hoạt động cật lực trong suốt quá trình này, tu vi cũng rất quan trọng…bởi vì tu vi càng cao thì đầu óc và các giác quan sẽ càng vượt trội hơn, giúp ít rất lớn cho quá trình sáng tạo!”
“Hơn nữa khi chế tạo ra một loại nào đó cũng cần có vật thử nghiệm, bằng không làm sao biết được mức độ hiệu quả để điều chỉnh cho thích hợp?”
“Đúng đúng đúng…” Dạ Ly nhảy dựng lên tán thành:
“Mỗi lần thiếp sáng chế ra một vật phẩm mới thì đầu óc và linh hồn sẽ cực kỳ mệt mỏi, hơn nữa còn phải bắt rất nhiều yêu thú cấp thấp để thử nghiệm, mất thời gian vô cùng!”
“Yên tâm, từ giờ nàng sẽ không bận tâm những điều đó nữa!” Lạc Nam vò cái đầu nhỏ của nàng, lần lượt lấy ra những vật phẩm đặc biệt:
“Huyết mạch Tinh Thần Tộc, là chủng tộc nổi tiếng thông minh hàng đầu, cơ trí như yêu, mỗi tộc nhân của Tinh Thần Tộc đều đề cao sự phát triển của trí não thay vì chiến lực, chỉ cần luyện hóa Huyết Mạch này…nàng có thể thỏa sức sáng tạo mà không lo đầu óc kiệt quệ!”
“Đế Cấp Cực Phẩm Khôi Lỗi – Hình Nhân Thí Nghiệm, có hình dáng như một nhân loại bình thường, người dùng có thể tự điều chỉnh tu vi và khả năng chịu đựng của nó theo ý muốn để tiến hành các thí nghiệm lên trên thân thể nó, Dạ Ly có thể cho nó tận hưởng những vật phẩm nàng chế tạo ra mà không lo hư hại, yếu điểm duy nhất của nó là chiến lực kém!”
“Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Minh Tưởng Hồn Quyết, giúp người tu luyện gia tăng cường độ linh hồn, rèn luyện linh hồn mọi nơi mọi lúc, để linh hồn luôn ở trạng thái toàn thịnh và thăng hoa nhất!”
Nghe xong giới thiệu của Lạc Nam, Dạ Ly đôi mắt lóe lên cả bầu trời sao, sùng bái nhào vào lòng hắn làm nũng:
“Thiếu Chủ tốt nhất, mấy thứ này quá hay rồi!”
Tinh thần và linh hồn của mỗi người cũng có giới hạn, mỗi lần luyện chế và phát minh ra một loại hàng cấm nào đó, Dạ Ly đều mệt mỏi vô cùng.
Nhưng có những thứ mà Lạc Nam vừa lấy ra, đặc biệt là Huyết Mạch của Tinh Thần Tộc đề cao sự phát triển trí não, sẽ khắc phục hoàn toàn những hạn chế của Dạ Ly từ trước đến nay.
Nàng làm sao không hưng phấn cho được?
“Nàng là thiên tài, ta tin tưởng nàng sẽ tạo nên những kỳ tích!” Lạc Nam cười haha khích lệ nói:
“Nhưng nhớ kỹ, mỗi loại hàng cấm mà nàng tạo ra nên luyện chế thêm thuốc giải đi kèm, đừng để đồng bọn cũng vô tình trúng chiêu!”
Để có thể hoàn thành lý tưởng, hắn sẽ không từ chối bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào đối với kẻ địch.
Thử tưởng tượng hai quân đang giao chiến căng thẳng, quân đội của Lạc Nam đột nhiên ném ra hàng cấm do Dạ Ly sáng tạo vào đội hình quân địch…
Nghĩ đến thôi Lạc Nam đã vô thức cười tà, âm thầm mặc niệm cho kẻ thù dám chống lại mình.
“Bọn thiếp chắc chắn không để thiếu chủ thất vọng!”
Thủy Nguyệt dẫn theo Thất Đại Hoa Khôi, hướng Lạc Nam khom mình hành lễ.
Lạc Nam phất tay đem các nàng nâng dậy, không quên tiếp tục lấy ra một kiện Pháp Bảo Không Gian, hào tình vạn trượng nói:
“Bên trong là một số Nguyên Thạch và Tẩy Hồn Thủy, ta muốn không chỉ có mấy người các nàng, mà toàn bộ Song Tu Lâu đều phải lột xác thật mạnh mẽ!”
“Thế lực như Ma Thương Thị không còn đủ tư cách uy hiếp chúng ta!”
“Tuân mệnh!”
Chúng nữ kiên cường thét lớn, chiến ý trong từng đôi mắt đẹp hừng hực tỏa ra, nhiệt huyết sục sôi, quyết tâm chưa từng có.
U Cơ nhìn thấy phu quân nhà mình bá đạo chinh phục các mỹ nữ cấp dưới, trái tim đập lên thình thịch, xuân tình nhộn nhạo, hận không thể hòa tan cả mình vào trong hắn.
…
Đêm xuống tại Song Tu Lâu…
Vô số quan khách bất mãn la ó bên ngoài cửa, bởi vì Song Tu Lâu đột nhiên tuyên bố phong bế không đón khách trong thời gian tới, thời hạn mở cửa trở lại cũng chẳng nói ra cụ thể…
Đối với những Ma Tu ưa thích khoác lác, tụm năm tụm bảy ngồi trong quán rượu, vừa hưởng thụ bầu không khí náo nhiệt, vừa được ngắm nhìn mỹ nhan của một trong Thất Đại Hoa Khôi biểu diễn trên sân khấu hàng đêm, làm sao có thể chịu nổi khi Song Tu Lâu đột nhiên dừng hoạt động?
Rất nhiều khách quen của Song Tu Lâu biểu hiện sự bất mãn, đập phá hai bên đường, biểu tình kháng nghị yêu cầu Song Tu Lâu hoạt động trở lại.
Cũng có vô số người bằng lòng bỏ giá gấp đôi, gấp ba lần để tiến vào Song Tu Lâu trong thời gian này.
Đáng tiếc, mặc kệ bên ngoài ồn ào huyên náo đến mức nào, Song Tu Lâu cũng chẳng quan tâm, bên ngoài địa bàn có một tòa Sát Trận đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm bao phủ, ngăn cách với thế giới bên ngoài, không ai dám bén mảng tiến vào.
Song Tu Lâu mặc dù trước giờ chỉ kinh doanh quán rượu, nhưng ai cũng biết nơi này có Thiên Ma Đế cấp cường giả tọa trấn, hiện tại lại có thêm một cái Sát Trận Đế Cấp Cực Phẩm, chứng tỏ bên trong rất có thể còn che giấu một vị Thiên Trận Đế.
Chỉ có kẻ điên mới dám lao đầu vào khiêu khích.
Thế là biểu tình la ó ba ngày ba đêm không ăn thua, rốt cuộc đám quan khách mới dần dần không cam lòng tản đi…
Song Tu Lâu dừng hoạt động là yêu cầu của Lạc Nam, đã thông qua ý kiến của Nữ Hoàng và được nàng đồng ý.
Nên biết rằng, các thông tin tình báo và thu nhập chính của Song Tu Lâu là dựa vào các màn biểu diễn của Thất Đại Hoa Khôi hàng đêm…
Nhưng hiện tại khi cả Thủy Nguyệt và Thất Đại Hoa Khôi đều phải bế quan tiêu thụ tài nguyên khổng lồ mà Lạc Nam ban tặng, làm sao còn thời gian phân ra biểu diễn?
Không có Thất Đại Hoa Khôi biểu diễn, Song Tu Lâu mở cửa có lợi ích gì? Hoàn toàn vô nghĩa mà thôi.
Hơn nữa từ trên xuống dưới Song Tu Lâu, từ mỗi một tên tiểu nhị, thị nữ, hộ vệ, hộ pháp…tất cả đều được Lạc Nam ban phát tài nguyên tu luyện, không lo bế quan gia tăng thực lực tổng thể, còn kinh doanh quán rượu cái rắm a.
Chính vì thế, Song Tu Lâu cũng giống như những thế lực khác dưới trướng Lạc Nam…toàn tâm toàn ý tập trung thăng tiến thực lực, những chuyện khác không còn quan trọng.
Suối nước nóng đầy hoa…
Hai thân thể trần truồng siết chặt lấy nhau, bên dưới Lạc Nam ra sức thúc mạnh từng đợt như sóng thần bão táp, đưa côn thịt hùng dũng của mình vào trong tiểu huyệt phấn hồng chật hẹp của thê tử, bên trên chiếm lấy bờ môi đỏ mộng ướt át của nàng, nút chặt đầu lưỡi không muốn thả ra…
Mặt nước dậy sóng trước cảnh tượng ân ái nhiệt liệt của hai người, Lạc Nam với cơ thể cường tráng lực lưỡng, U Cơ với hình thể dẻo dai săn chắc, tứ chi quấn quít nghênh hợp từng động tác của đối phương.
“Á…giết chết thiếp rồi…sướng chết…”
Mãi đến khi thân thể U Cơ run rẩy dữ dội, bên trong âm động là từng đợt co rút xoắn chặt, vô số thớ thịt mềm như muốn hút sạch lấy mình, Lạc Nam mới trầm thấp gầm lên, một lần nữa tuôn trào vô số sinh mệnh trắng đục vào tận cùng hoa tâm của nàng.
Đôi nam nữ thỏa mãn ôm nhau, chỉ cảm thấy nhiệt độ của suối nước nóng cũng không cao bằng nhiệt độ thân thể hai người.
Lạc Nam tận hưởng vuốt ve làn da bánh mật khỏe mạnh của U Cơ, trêu chọc cảm thán:
“Không hổ là báo cái a, từ ngoài vào trong co dãn cực kỳ…”
“Hừ, ba ngày ba đêm liên tục, chàng muốn giết thiếp thật sao?” U Cơ giận dữ há mồm cắn lên lồng ngực hắn.
“Haha, làm phu thê bao năm rồi? phu quân đương nhiên biết khả năng chịu đựng của cơ thể nàng!” Lạc Nam tự hào cười nói, bóp lấy bầu sữa căng đầy của nàng đáp trả.
“Chịu đựng cái đầu chàng, nếu không có các tỷ muội trong người chàng tiến ra hỗ trợ, sợ rằng thiếp đã hóa thành bùn nhão!” U Cơ trách mắng.
Nam nhân này càng ngày càng gia súc, cũng may có Hỏa Nhi, Quang Nhi, Độc Nhi mấy tỷ muội giúp nàng đẩy lui hắn.
Bất quá các tỷ muội cũng đã bị chơi đến hồn lìa khỏi xác, trốn vội trở về đan điền.
“Nàng một thân một mình ở Ma giới buồn tẻ, chúng ta lâu lâu mới gặp mặt, phu quân đương nhiên phải cho nàng ăn no!” Lạc Nam hôn lên cổ thê tử nói.
“Ừm…” U Cơ thỏa mãn hừ một tiếng, nắm lấy côn thịt của hắn đùa nghịch, có chút luyến tiếc:
“Lại phải đi rồi sao?”
Lạc Nam gật đầu: “Lần này ta đến chủ yếu là để thúc đẩy Song Tu Lâu phát triển, mọi chuyện đã rồi cũng nên rời đi…”
“Yên tâm, nơi này có thiếp trông coi giúp chàng!” U Cơ nhu nhuận đáp.
Lạc Nam lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật tinh xảo đeo lên tay nàng: “Mấy nữ khác đều có quà, thê tử của ta đương nhiên không thể thiếu!”
“Có gì bên trong?” U Cơ lười biếng tựa sát vào lòng hắn, cũng lười dùng thần thức kiểm tra.
Lạc Nam cúi đầu mút lấy một đầu nhũ hoa đỏ thẳm, cái miệng đầy ắp thịt mềm, hàm hồ đáp:
“15 khỏa Lập Ma Quả để nàng gia tăng số lượng Hồng Hoang Ma Văn!”
“Một viên Yêu Đan của Hắc Ma Thánh Báo khi còn sống đạt đến Thiên Yêu Đế!”
“Một số Nguyên Thạch!”
“Hai kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Hắc U Ma Trảo và Hắc U Ma Giáp!”
U Cơ nghe xong hài lòng, nhu tình nhìn lấy hắn thủ thỉ: “Đôi khi thiếp ghen tị với con Long Mã kia có thể bên chàng mọi lúc, thiếp tình nguyện làm tọa kỵ theo chàng chinh chiến a…”
Bản thể của nàng là Hắc Ma Thánh Báo, tốc độ cũng thuộc dạng kinh khủng, Lạc Nam thừa sức cưỡi lên mà không cần đến Tinh Không Long Mã.
“Ngốc, ta sao nỡ cưỡi lên lưng các nàng?” Lạc Nam trừng mắt nhìn trách cứ.
Nếu hắn có ý định muốn thê tử làm tọa kỵ, thì Tiểu Sư bản thể là Tử Lôi Sư Bàng Điểu, Hồ Khinh Vũ là Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thiên Diệp Dao là Kim Xí Đại Bằng, Diễm Nguyệt Kỳ là Kim Ô, Hoa Thanh Trúc là Băng Phượng Hoàng, Băng Phỉ Phỉ là Băng Diễm Hoàng Điểu, Á Liên Nga là Thanh Phong Dực Long, Liễu Thi Cầm là Nguyệt Dạ Băng Lan, Diễm Điệp Tình là Khổng Tước…
Bất kỳ loại Ma Thú, Thần Thú nào khi hóa thành bản thể cũng có tốc độ và thể hình vượt trội, thỏa sức lựa chọn….còn đi tìm Tinh Không Long Mã như Tiểu Tinh làm cái gì?
Đối với Lạc Nam, hắn tôn trọng bất kỳ vị thê tử nào của mình, trừ một số trường hợp nhất định…ngoài ra sẽ không xem các nàng như tọa kỵ.
“Nhưng thiếp lại thích chàng cưỡi thiếp a…” U Cơ liếm liếm bờ môi khiêu khích nói.
“Khà khà, vậy thì cưỡi trên giường!” Lạc Nam ngửa đầu cười lớn.
Trong tiếng rên rỉ yêu kiều phóng đãng của U Cơ, một lần nữa xách thương lên lưng ngựa…
À không…là lên lưng báo…
…
Tâm tình hưng phấn, Lạc Nam khoác vào áo choàng đen, bí mật rời khỏi Song Tu Lâu…
Mục tiêu kế tiếp của hắn sẽ là Thiên Đình…
Hay nói đúng hơn là Châu Miên Mạn và Bàn Đào Thụ.
Từ khi Thiên Đế bị giam cầm dưới đáy Bạo Loạn Luân Hồi Vực, Lạc Nam vẫn luôn cảm thấy kỳ quái vì sao ở phía Thiên Đình chưa hề có bất cứ động tĩnh nào.
Theo lý mà nói, khi một người cầm đầu thế lực đột ngột mất tích, bất kỳ thế lực nào cũng phải tiến hành tìm kiếm, không công khai thì cũng âm thầm…
Thế mà từ khi Thiên Đế bị nhốt đến nay, Thiên Đình vẫn bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra, điều này làm Lạc Nam khó tránh khỏi nghi hoặc.
Nghĩ đến Thiên Địa Hội chắc có tin tức về tình hình của Thiên Đình, Lạc Nam lấy ra Truyền Âm Ngọc muốn liên hệ Mộng Chi Tiên.
Nào ngờ chưa kịp tiến hành, Truyền Âm Ngọc đã vội vàng sáng lên, Mộng Chi Tiên cũng vừa lúc liên hệ với hắn.
“Chi Tiên liên hệ với ta có chuyện gì?”
Lạc Nam giật mình, vội vàng truyền Tiên Lực vào tiếp nhận.
“Phu quân, thiếp đã nỗ lực liên hệ với Cuồng Khí Lão Nhân nhưng bất thành!” Đầu bên kia đã truyền đến âm thanh ngọt ngào của Mộng Chi Tiên:
“Chẳng biết vì lý do gì, Cuồng Khí Lão Nhân đã tạm thời từ chức ở Thiên Địa Hội, lên đường phiêu bạt giang hồ, không ai liên lạc được với hắn!”
Lạc Nam nghe xong sững sờ…
Lần trước ở Giao Dịch Nội Bộ, hắn nhận ra đam mê, chấp nhất và nguyện vọng của Cuồng Khí Lão Nhân đối với Binh Nhân Tộc, lại thêm ấn tượng của Lạc Nam với lão không tệ, do vậy mới nhờ Mộng Chi Tiên liên hệ với lão già này, hẹn gặp mặt hắn ở Mộng Gia.
Vậy mà Cuồng Khí Lão Nhân đột nhiên rời khỏi Thiên Địa Hội đi phiêu du, ngay cả Mộng Gia cũng không liên lạc được nên Mộng Chi Tiên mới truyền tin để báo cho hắn.
Ánh mắt lóe lên, Lạc Nam dường như đã hiểu ý đồ của Cuồng Khí Lão Nhân…
Xem ra nhận thấy nếu tiếp tục ở lại Thiên Địa Hội, thành tựu trong lĩnh vực luyện khí của mình sẽ vĩnh viễn giậm chân tại chỗ, nên Cuồng Khí Lão Nhân quyết tâm rời khỏi, tìm kiếm cơ duyên thuộc về mình trong vũ trụ rộng lớn…
Ý chí của lão già này cũng thật đáng khâm phục!
“Ta hiểu rồi, tạm thời dẹp chuyện Cuồng Khí Lão Nhân sang một bên, tất cả tùy vào duyên phận đi!” Lạc Nam mỉm cười đáp.
“Ừm…” Mộng Chi Tiên ngoan ngoãn gật đầu, mừng rỡ nói:
“Sau lần trước nhận quà của chàng, Thải Vân tỷ đã bắt đầu quá trình chuyển hóa Địa Đế Lực thành Thiên Đế Lực, cách ngày đột phá không xa!”
“Chúc mừng!” Lạc Nam cười cười, lúc này mới hỏi thăm tin tức về Thiên Đình.
“Việc này thiếp có nghe qua!” Mộng Chi Tiên cười đáp:
“Nghe nói Thiên Đế đã tuyên bố với toàn bộ Thiên Đình sẽ bế quan dài hạn, nơi bế quan của hắn cực kỳ bí mật, trừ khi Thiên Đế xuất quan, bằng không cũng chẳng ai biết được!”
Lạc Nam khóe miệng chậm rãi cong lên:
“Trời cũng giúp ta!”
…
Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ <3
…
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ 😀
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ – Cần Thơ II)
Paypal: [email protected]
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
…
Cảm ơn tất cả mọi người <3