“Học Phủ thủ đoạn thật nhiều, lần này đưa 50 cái tên lên đầu ngọn gió, là ngọc hay là đá, phải trụ vững trong thời gian tới mới biết được…” Lạc Nam quan sát Thẻ Bài trong tay, nhìn sang Tô Mị cười nói…
Tô Mị vuốt lọn tóc mượt mà, mắt đẹp ướt át, chu môi nói: “Là ta ảnh hưởng đến ngươi, bằng không ngươi chẳng thua kém Băng Ngạo hay Vương Bá…”
Lạc Nam tức giận lườm trách móc: “Nói ngốc cái gì? Đối với ta nàng còn khách sáo? Muốn bị đánh cái mông sao?”
Tô Mị bĩu môi lè lưỡi, phong tình vạn chủng, lại không tiếp tục phản bác…
“Cùng ta đi tìm Nhược Tuyết các nàng ấy!” Lạc Nam không tiếp tục chần chờ, nắm lấy tay nàng bay đi…
Trong lòng hắn có một chút lo lắng, bởi lẽ thực lực của chúng nữ hắn rõ ràng hơn ai hết, các nàng chưa có thời gian tu luyện công pháp hắn cho trước đó, nếu bị đám đông tu sĩ vây công rất khó có thể chiếm ưu thế…
Nhất là những thiên tài ưu tú chưa có cơ hội vào top 15, khả năng cao sẽ đặt mục tiêu cướp đoạt các nàng…
…
Một ngày sau đó, Lạc Nam vẫn chưa tìm được ai trong số chúng nữ, trái lại bị hai thanh niên chặn đường…
“Lạc Vũ phái hai ngươi tới sao?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe cười cười hỏi…
“Hừ, bằng ngươi còn chưa đủ tư cách để đích thân Thiếu Chủ ra tay!” Một tên trong số đó khinh thường cười lạnh…
“May mắn lọt top 3 mà thôi, không cần biết ngươi dùng cách gì, để hai chúng ta thay Thiếu Chủ thanh lý môn hộ!” Tên còn lại đằng đằng sát khí nói…
“Người của Lạc gia? Các ngươi muốn làm gì?” Tô Mị nhận ra thân phận của hai thanh niên trước mắt, lớn tiếng quát…
Trong lòng nàng âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới Lạc Nam lại cùng Lạc gia có ân oán…
“Lần này nàng để ta giải quyết, đừng để tên nào nhân lúc trốn đi là được!” Lạc Nam kéo Tô Mị ra sau lưng, hết sức nghiêm túc nói..
“Cuồng vọng!” Hai thanh niên Lạc gia giận giữ, kẻ từng là phế vật này lại muốn cùng giải quyết hai người bọn họ…
Có thể chiếm được danh ngạch vào Học Phủ, hai thanh niên này cũng rất có bản lĩnh, một người tên Lạc Sinh – con trai của Tam trưởng Lão, một người khác tên Lạc Tính – Con trai của Tứ Trưởng Lão…
Tại Lạc gia cũng là thanh niên thiên tài nổi bậc…
Hơn nữa có thể thấy Thẻ Bài trên hông bọn hắn phát sáng kinh người, rõ ràng cũng thành công lọt top 50…
Chính vì thế mà Lạc Sinh và Lạc Tính cũng rất tự tin về thực lực của mình, đương nhiên bọn hắn cũng không phải ngu ngốc, đừng nhìn bề ngoài hai tên này tỏ vẻ không xem Lạc Nam ra gì, nhưng trong lòng không dám xem thường chút nào…
Lạc Nam thể đạt top 3, không thể đơn giản được, mục đích chính của Lạc Tính và Lạc Sinh lần này chủ yếu muốn thăm dò thực lực của Lạc Nam sau đó báo cáo với Lạc Vũ mà thôi…
Bọn hắn nghĩ dù mình không đánh lại Lạc Nam nhưng chạy trốn không thành vấn đề…
Bốn tấm Thẻ Bài tụ tập cùng một chỗ, bốn tia sáng xuyên thẳng bầu trời, khiến không ít người chú ý, cấp tốc tiến đến quan sát…
Đến trước nhất chính là hai nữ Diễm Hồng Liên và Bạch Tố Mai…
Bạch Tố Mai có khế ước với Lạc Nam, ở cự ly gần cảm ứng được hắn, vì thế nhanh chóng lôi Diễm Hồng Liên tìm đến…
Mà vừa đến nơi, thấy hai tên thiên tài Lạc gia đang muốn gây sự với Lạc Nam, hai nữ đùng đùng tức giận, muốn tiến đến hỗ trợ…
“Khoan đã!” Tô Mị nhanh nhẹn tiến lên ngăn cản hai nàng…
“Cô là ai?” Bạch Tố Mai tức giận hỏi…
“Đại Thánh Nữ Tô Mị, xem ra thời gian qua cô đi cùng phu quân của ta?” Diễm Hồng Liên như cười như không, ánh mắt ẩn ý nhìn chằm chằm Tô Mị…
Tô Mị cắn cắn môi đỏ, cảm giác nàng như tình nhân bị chính thê tìm đến cửa, hết sức kỳ lạ, bất quá nghĩ đến Lạc Nam dặn dò, chỉ có thể gật đầu đáp lại:
“Lạc Nam hắn nói để tự hắn giải quyết, chúng ta chỉ cần không để hai người này chạy trốn là được!”
Diễm Hồng Liên nhìn bóng lưng thong dong của Lạc Nam, hít sâu một hơi gật đầu với Bạch Tố Mai, kêu nàng nên nghe lời hắn…
Ân oán giữa Lạc Nam và Lạc gia Diễm Hồng Liên hiểu rất rõ, vì thế lúc này tôn trọng quyết định của Lạc Nam…
Ba nữ thong dong đứng cùng một chỗ, quan sát động tĩnh trên bầu trời…
“Ồ? Gia hỏa này vậy mà cùng người Lạc gia đánh lên, thật thú vị!” Sau một hòn đá lớn, Phích Du Kích hèn mọn nằm sấp, nhìn Lạc Nam cười xấu xa…
“Lão Đại, có nên nhân cơ hội chiếm chút lợi ít không?” Cách đó không xa, Huyết Thiến nhìn tình hình trên không, quay sang Huyết Linh Tông Đại Thánh Tử hỏi thăm..
Mà Lão Nhị cũng nghiêng đầu vểnh tai, chờ đợi chỉ thị…
“Ta biết các ngươi nôn nóng trả thù, bất quá tên kia còn ba nữ nhân đứng bên ngoài nhìn chằm chằm, các nàng không phải hạng dễ trêu, trước nên án binh bất động!” Lão Đại trầm giọng, diện mạo hắn vẫn dữ tợn như cũ…
Nhìn hai tên hiền đệ vẫn chưa mấy cam lòng, hắn nói tiếp: “Huống chi Huyết Tử vẫn chưa đến, chúng ta đừng vội!”
Hai người còn lại nghe cái tên Huyết Tử, thoáng rùng mình một cái, nổi cả da gà…
Cách đây nửa năm, Huyết Linh Tông đột nhiên xuất hiện một thanh niên tàn nhẫn, thực lực lại khủng bố, thủ đoạn càng là như ác ma đến từ địa ngục…
Thanh niên này bất ngờ lại là truyền nhân do Huyết Linh Tông tông chủ bí mật bồi dưỡng, xưng là Huyết Tử…
Huyết Tử vừa xuất hiện, ba Thánh Tử của Huyết Linh Tông địa vị bỗng dưng hạ xuống một bậc…
Đối với chuyện này ba người đương nhiên không phục, âm thầm tìm cách ra tay với Huyết Tử, kết quả bị Huyết Tử nghiền ép, dùng thủ đoạn cực độ tàn nhẫn tra tấn bảy ngảy bảy đêm, từ đó triệt để sợ hãi…
Huyết Tử cũng đang nằm ở hạng 9 trong top 50 người…
Nhất định hắn sẽ sớm xuất hiện…
Mặc dù Phích Du Kích và Huyết Linh tam Thánh Tử ẩn núp, thế nhưng Thẻ Bài bên người bọn hắn phát sáng không che giấu được, không ít tu sĩ kết thành đoàn đội tiến đến ngày một đông đúc…
Lạc Nam mặc kệ bọn người này, phát hiện Hồng Liên và Tố Mai tìm đến, hắn quay sang nhìn các nàng mỉm cười, ném đi một ánh mắt yên tâm…
“Dám phân tâm? Muốn chết!” Mà Lạc Tính và Lạc Sinh thấy Lạc Nam vậy mà lơ là trước mặt bọn hắn, hai tên nổi giận gầm lên một tiếng…
“Băng Bạo Cầu”
Hai quả cầu công kích Băng Giá cấp tốc được ngưng tụ, nhắm ngay cơ thể Lạc Nam chưởng đến…
Trước một kích này, Lạc Nam lười biếng vươn vai, mặc kệ nó rơi trên người mình…
“Bạo”
Hai người Lạc Sinh quát lớn…
Ầm ầm ầm…
Hai băng cầu nổ tung, Lạc Nam ung dung mà đứng, ngay cả cọng tóc cũng không bị ảnh hưởng…
“Cái gì?” Đám người một mặt khiếp sợ…
Lạc Sinh và Lạc Tính nhìn nhau, trong mắt xuất hiện vẻ khó tin…
“Dùng Huyền cấp vũ kỹ thăm dò ta? Thiên tài Lạc gia ai cũng ngu xuẩn như hai ngươi sao!” Lạc Nam cười nhạt…
Hắn là Tứ Chuyển thể tu, lực lượng cơ thể cứng rắn vô cùng, hai tên này dùng Huyền Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ đánh hắn, chẳng khác nào gãi ngứa vậy…
“Khinh thường chúng ta, phải lãnh lấy hậu quả!” Lạc Sinh và Lạc Tính âm trầm nói, bầu không khí đột ngột lạnh lẽo đến cực hạn…
Trước ánh mắt quan sát của vô số người, vô số Băng Linh Lực có màu xanh đậm xuất hiện quanh thân thể bọn hắn, màu sắc so với Băng bình thường đậm hơn, cũng lạnh giá hơn…
“Huyền Băng!”
Mà không ít người có kiến thức mở miệng nói, ánh mắt hơi nghiêm túc…
Huyền Băng tương tự như Huyền Thủy và Viêm Hỏa, đều là linh lực cao cấp hơn so với linh lực của tu sĩ bình thường…
Hai người này có thể tu ra Huyền Băng, thiên phú quả thật không tệ…
“Băng Sơn Quyền!” Lạc Tính gầm lên một tiếng, vô số Huyền Băng bao phủ nấm đấm của hắn…
“Băng Sơn Cước!” Lạc Sinh không chịu thua kém, Huyền Băng gia trì nơi bàn chân…
Băng Sơn Quyền Cước là vũ kỹ cận chiến Địa Cấp khá nổi danh tại Lạc gia, người thi triển như mang theo lực lượng của một tòa núi băng, uy mãnh vô cùng…
Cả hai dũng mãnh lao đến Lạc Nam, người quyền người cước, muốn cận chiến với hắn…
Trước tình cảnh này, Lạc Nam ung dung không vội, Nhìn Xuyên Yếu Điểm triển khai, quan sát từng động tác của hai người Lạc Tính…
“Mộc Hình Quyền, Thủy Hồng Cước!”
Lạc Nam nhàn nhạt nói, nấm tay gia trì mộc linh lực, bàn chân gia trì Thủy linh lực…
Đối diện thế công mạnh mẽ của Lạc gia hai tên thiên tài, không lùi mà tiến, dùng cứng đối cứng với bọn hắn…
Ầm ầm ầm ầm
Quyền chạm quyền, cước chạm cước…
Mắt thấy Lạc Nam lấy một địch hai, không ít người tỏ vẻ thán phục, bất quá cảnh tượng tiếp theo càng khiến bọn hắn kinh hãi…
Tứ chuyển thể tu bắt đầu vận chuyển, kết hợp cùng Quyền và Cước…
Bốp bốp bốp…
Lạc Tính và Lạc Sinh liên tục bị đẩy lùi, mỗi công kích của Lạc Nam như nắm bắt sơ hở rất nhỏ trên cơ thể bọn hắn, từng đòn đều ngay điểm yếu trí mạng…
Băng Sơn Quyền bị Mộc Hình Quyền đánh đến nát bấy…mỗi khi quyền kình chạm nhau, Dị Mộc đều nuốt chửng phần lớn uy lực trong công kích của đối thủ…
Băng Sơn Cước càng là bị Thủy Hồng Cước đàn áp liên tục, trước sự giận dữ của biển cả, dù là núi băng cũng bị chôn vùi, chỉ có thể bị động phòng thủ trước sự tàn phá bừa bãi của cơn Sóng Thần mạnh mẽ..
Ba thân ảnh thô bạo va chạm trên không trung, âm thanh da thịt đập mạnh vào nhau sướng tai vô cùng…
Lạc Nam càng đánh càng hăng tay, đôi mắt hưng phấn phủ đầy chiến ý…
Mà Lạc Tính cùng Lạc Sinh khổ không thể tả, tay chân đau nhứt sau mỗi cú va chạm với Lạc Nam, lại bị hắn đánh vào yếu điểm trên cơ thể, chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, miệng sùi bọt mép…
Rốt cuộc cả hai không chịu đựng nổi áp lựng kinh khủng mà Lạc Nam mang lại, bị đánh bay ra ngoài như hai bịch muối..
Lạc Nam cười gằn một tiếng, đối với người của Lạc gia hắn không định buông tha, chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, cấp tốc truy kích…
Mắt thấy Lạc Nam sắp tiếp cận hai người, một âm thanh bất ngờ đánh tan thế công của hắn…
“Viêm Hỏa Chưởng!”
Một chưởng lực cực mạnh hướng thẳng về Lạc Nam…
Lạc Nam tạm dừng thế công, tốc biến né tránh…
Hắn cau mày nhìn qua một phương hướng, chỉ thấy hai thanh niên áo bào đỏ rực cấp tốc tiến đến…
Người ra tay là một trong hai thanh niên…
“Diễm Dương, Diễm Nhật! Các ngươi muốn chết?!” Diễm Hồng Liên đột ngột phẩn nộ hét lên, thân hình xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, nhìn hai thanh niên vừa đến…
Có nằm mơ nàng cũng không ngờ, hai thiên tài cùng gia tộc lại đột nhiên ra tay với nam nhân của mình…
“Đại tiểu thư, mặc dù chúng ta cùng gia tộc, nhưng đây đang là Khảo Hạch, mọi người được phép ra tay với nhau, ngươi không thể trách ta a!” Diễm Nhật nhún vai cười nhạt, sâu trong ánh mắt là tia oán độc nhìn Lạc Nam…
“Mặc kệ lý do gì, ra tay với nam nhân của ta, ngươi có thể đi chết!” Diễm Hồng Liên lần này phẫn nộ hơn bao giờ hết, mái tóc đỏ rực tung bay… Không hề nể mặt đồng tộc…
Lạc Nam đang cùng Lạc gia giải quyết ân oán, thân là nữ nhân của hắn, nàng không thể để người gia tộc mình dính vào…
Trước tình cảnh này, Lạc Nam cũng khá bất ngờ, hắn không nghĩ sẽ có người của Diễm gia gây sự với mình, bất quá nể mặt ba nữ nhân họ Diễm của mình, hắn không chấp nhất với hai bọn hắn, để Hồng Liên giải quyết…
“Viêm Hỏa Chưởng!” Diễm Hồng Liên ngạo nghễ quát lạnh, chưởng ấn bá đạo phá không mà ra…
“Tiểu thư, đừng trách ta!” Diễm Nhật cười lạnh, cấp tốc tung ra một chưởng đón đỡ công kích của nàng…
Diễm Dương thấy thế muốn nhân cơ hội tấn công Lạc Nam…
Diễm Hồng Liên thấy tình cảnh này, mắt phượng trợn lên, tức giận dâng trào nơi lồng ngực…
Theo sau đó, Hỏa Diễm màu tím cấp tốc phá thể mà ra, nàng như một nữ hỏa thần cao quý…
Hướng về Diễm Dương quát lạnh:
“Tử Tâm Chưởng!”
Thấy tình cảnh này, Diễm Dương xém chút nữa đái ra quần, thốt lên một tiếng:
“Dị Hỏa? Làm sao có thể?”
Mà Diễm Nhật cũng cả kinh không ít, cấp tốc hổ trợ Diễm Dương phòng thủ…
Chuyện Diễm Hồng Liên sở hữu Dị Hỏa được Diễm Nguyệt Kỳ phong tỏa tin tức rất kỹ, tại Diễm gia chỉ vài người biết mà thôi…
Dù là Diễm Dương và Diễm Nhật cũng không biết… Vì thế kinh hãi vô cùng khi nàng bộc phát toàn lực…
Trước Tử Tâm Chưởng đàn áp mà đến, Diễm Nhật và Diễm Dương chật vật chống đỡ, Viêm Hỏa đối diện Dị hỏa như mèo gặp hổ, hầu như bị toàn diện khắc chế…
Thế là, Lạc Nam tiếp tục truy kích hai người Lạc gia…
“Lạc Nguyệt Băng Chưởng!”
Lạc Sinh và Lạc Tính nhân cơ hội đứng dậy, cắn răng nhìn nhau, rốt cuộc thi triển Thiên Cấp Vũ Kỹ…
Hai loại băng pháp chưởng ấn khổng lồ được ngưng tụ, như có thể lạc nguyệt, bầu trời trở nên lạnh lẽo, đại địa phủ đầy hàn băng…
Lạc Tính và Lạc Sinh liếc mắt nhìn nhau, toàn lực tung chưởng ra ngoài…
Đối diện hai chưởng ẩn khủng khiếp như thế, Lạc Nam thản nhiên như không…
Cánh tay nâng lên không trung..
Bên trên bàn tay, Dị Hỏa cuồn cuộn ngưng tụ đến cực hạn, hình thành một đại thủ khổng lồ như có thể che thiên phệ nhật…
Một âm thanh từ miệng hắn nhẹ nhàng phát ra:
“Trích Tinh Thủ!”
Tiếng nói vừa dứt, đại thủ khổng lồ do Dị Hỏa ngưng tụ bá đạo tiến đến, như có thể cầm hái ngôi sao, bóp vụn tinh thần…
Trích Tinh Thủ nhanh chóp bóp nát hai chưởng ấn kinh người của Lạc Sinh và Lạc Tính…
Thiên địa như lâm vào tận thế, hai loại Thiên Cấp chưởng ấn bị bóp nát tạo thành chấn động quá mức kinh người…
Trích Tinh Thủ – Thiên Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ, được Lạc Nam mua cùng lúc với Xuyên Tinh Chỉ…
Thế công vẫn không giảm, Trích Tinh Thủ hướng về hai người Lạc Sinh chọp tới, như muốn bóp chết hai con kiến nhỏ vậy…
Mắt thấy tử vong cận kề, một khí tức quen thuộc xuất hiện khiến hai người Lạc Sinh thoáng hiện nét vui mừng…
Chỉ thấy từ xa, vị thiên tài của Lạc gia còn lại là Lạc Trường đang đạp không tiến đến, muốn cứu hai vị tộc nhân của mình…
“Tưng, Mị Tiếu Sinh Thành”
Tiếng đàn tỳ bà vang vọng không gian, truyền vào tai Lạc Trường khiến hắn lâm vào mê mang, bất quá rất nhanh hắn lấy lại tinh thần, giận dữ nhìn qua Tô Mị, lại nhanh chóng tiếp cận hai người Lạc Tính…
“Song Kiếm Quy Nhất!”
Đột ngột, một luồng kiếm ảnh xé rách hư không, mang theo tận cùng của sự hủy diệt trảm đến trước mặt Lạc Trường…
Bạch Tố Mai đang lạnh lùng nhìn hắn…
Lạc Trường gương mặt hãi nhiên, cấp tốc lùi về phía sau, thi triển công kích đón đỡ…
Và, Trích Tinh Thủ lúc này thành công hàng lâm, mắt thấy sắp thành công bóp chết Lạc Sinh và Lạc Tính…
Cả hai tên gặp Lạc Trường bị ngăn cản, gương mặt sợ hãi không còn chút máu, quả quyết vứt ra Thẻ Bài trên người…
Một lực lượng thần bí đem bọn hắn truyền tống ra khỏi Bí Cảnh…
Thành công bảo trụ tính mạng, nhưng đồng nghĩa mất đi tư cách gia nhập Học Phủ…
Lạc gia xem như bị nhổ hai cái răng nanh…
Lạc Nam cười nhạt nhìn tình cảnh này, bắt lấy hai tấm thẻ bài vừa được ném ra…
Trong khoảnh khắc, Điểm Tích Lũy của hắn vùn vụt tăng lên…
Chính thức vượt qua hai người Băng Ngạo và Vương Bá…
Đăng lâm top 1…
…
Dưới đây là thông tin donate
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank
Momo: 0942973261