Lạc Nam cùng Thục Phi vừa trở về Làng Nhất Thế, chuyện đầu tiên hắn làm chính là ôm ba người các nàng tiến vào Linh Giới Châu đè ra song tu một trận.
Không phải Lạc Nam lên cơn động đực, mà đơn giản bởi vì ba nữ Thục Phi bị Ma Kích hút lấy tu vi dẫn đến thực lực có dấu hiệu thụt lùi.
Đây không phải bị thương, Bất Tử Thụ chẳng thể nào điều trị, Lạc Nam chỉ còn cách song tu dùng Long Tiên Thánh Điển để hỗ trợ ba nàng nhanh chóng phục hồi, bổ sung Tiên Khí vào cơ thể.
Phải mất gần ba tháng trong Gia Tốc Trận, Thục Phi tam nữ rốt cuộc lấy lại ổn định, tiến vào trạng thái bế quan điều tức, củng cố tu vi.
Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, tu vi thụt lùi là chuyện nghiêm trọng ảnh hưởng đến căn cơ của mỗi tu sĩ, cũng may Long Tiên Thánh Điển là công pháp song tu chí cao có thể bổ khuyết mối nguy tiềm ẩn này.
Mặc dù không phải loại hình công kích hay phòng ngự, nhưng Long Tiên Thánh Điển tuyệt đối là công pháp phụ trợ siêu cường, Lạc Nam càng chờ mong ngày hắn và chúng nữ có thể khai phá tầng tiếp theo của nó.
Nói đến lần này chứng kiến Ma Kích, ngoại trừ biết thêm thông tin về Binh Nhân Tộc, Lạc Nam cảm thấy thua thiệt vô cùng, chẳng ăn được chút lợi ích nào.
Thậm chí rất nhiều Nhẫn Trữ Vật của đám nạn nhân bên trong Cấm Lực Đế Trận hắn cũng không dám vơ vét, sợ làm ảnh hưởng đến hiện trường bị vị Thiên Trận Đế kia phát hiện manh mối.
Ăn thua thiệt trong tay một vị Thiên Trận Đế, Lạc Nam đối với chức nghiệp này bắt đầu có chút hứng thú, cũng nhớ đến bình Trận Đạo Thánh Thủy mình chưa sử dụng.
Bất quá hiện tại mục tiêu chính vẫn là đem tu vi thăng lên Tiên Tôn, tạm gác Trận Đạo Thánh Thủy sang một bên.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam nhếch miệng, bàn tay phất nhẹ một cái ra hiệu…
“Chủ nhân, nó đã bị trừng trị đến ngoan ngoãn!” Châu Nhi xinh xắn xuất hiện, lơ lửng trước mặt nàng là một đoàn Tiên Diễm đang bị không gian giam cầm, trấn áp đến gắt gao.
Chính là Tiên Hỏa thu được từ tay Hồng Hài.
Đối với hành động của Hồng Hài ngày hôm đó trên Đế Thiên Thê, Lạc Nam cảm thấy mình nên vô cùng cảm tạ hắn.
Vô duyên vô cớ đưa đến một luồng Tiên Hỏa chưa nhận chủ, đây chẳng phải là tặng thưởng cho Lạc Nam sao?
Phải biết Linh Giới Châu hiện tại là Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo…có rất ít đồ vật trên đời này mà nó không thu được.
Tiên Hỏa kia mặc dù nhiễm chút khí tức của Vĩnh Hằng Tam Muội Chân Hỏa mà trở nên lợi hại, nhưng suy cho cùng nó cũng là hàng lởm mà thôi, có thể lật nên trò trống gì trước một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo thu phục?
Trừ khi Tam Muội Chân Hỏa hàng thật giá thật xuất hiện, lúc này Lạc Nam sẽ không nói hay lời quay lưng bỏ chạy.
Ngày đó chứng kiến Tiên Hỏa, Diễm Tâm Đỉnh biểu hiện vô cùng rung động và thèm khát, đến nay Lạc Nam vẫn chưa có quên.
Lúc này Tiên Hỏa xuất hiện, Diễm Tâm Đỉnh lại hưng phấn xoay tròn, hận không thể lập tức dung nhập nó.
Lạc Nam cười cười, không để Diễm Tâm Đỉnh đợi lâu, há mồm nuốt Tiên Hỏa vào trong bụng.
ẦM ẦM ẦM…
Diễm Tâm Đỉnh hưng phấn kịch liệt, tỏa ra một luồng sức hút dữ dội đem Tiên Hỏa hút vào trong đỉnh.
Lạc Nam ánh mắt chăm chú nhìn một màn kế tiếp phát sinh…
Chỉ thấy vô tận Đế Diễm từ Diễm Tâm Đỉnh bao trùm lấy Tiên Hỏa, nhưng lại không có cảnh tượng dung hợp như Lạc Nam thường thấy.
Trái lại chứng kiến Diễm Tâm Đỉnh ra sức cướp đoạt lực lượng của Tiên Hỏa, mặc dù Tiên Hỏa rung lên vì sợ hãi, nhưng lại chẳng thể chống cự nổi trước uy nghiêm của Cấm Kỵ.
Mà rất nhanh, Tiên Hỏa đột ngột trở nên yếu ớt, toàn bộ khí tức cao quý và mạnh mẽ của nó bị Diễm Tâm Đỉnh hút sạch, hóa thành một ngọn lửa tầm thường đẩy ra khỏi cơ thể Lạc Nam.
Diễm Tâm Đỉnh ong ong xoay tròn, cấp tốc biến lớn hơn một vòng, mà toàn bộ Hỏa Vương Lực vốn có chẳng biết từ bao giờ đã chuyển thành Hỏa Tôn Lực.
“Cái này…” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, tu vi Đại Vương của hắn lúc này cũng chạm đến ranh giới, chỉ còn thiếu một chút nữa là đột phá Địa Vương.
“Tiên Hỏa này bản chất chỉ là một ngọn lửa bình thường được ở gần Tam Muội Chân Hỏa mà thôi, còn chưa đủ tư cách dung nhập vào Diễm Tâm Đỉnh!” Kim Nhi quan sát tình huống một phen, cho ra đánh giá nhí nhảnh nói:
“Diễm Tâm Đỉnh không phải muốn Tiên Hỏa, mà là tham lam khí tức của Tam Muội Chân Hỏa gia trì vào Tiên Hỏa!”
Lạc Nam nghe vậy cũng bừng tỉnh hiểu ra, ánh mắt lóe sáng nói: “Vậy là Diễm Tâm Đỉnh chỉ cướp đoạt khí tức của Tam Muội Chân Hỏa để nâng cao lực lượng, từ Hỏa Vương Lực thành Hỏa Tôn Lực mà thôi?”
“Chính xác!” Kim Nhi cười hì hì: “Khí tức Tam Muội Chân Hỏa rất mạnh, dù chỉ là một chút xíu cũng đủ để công tử chuyển Hỏa Vương Lực thành Hỏa Tôn Lực rồi!”
“Lần này xem như kiếm lời!” Lạc Nam hài lòng cười.
Trước mặt hắn lúc này lơ lửng một ngọn lửa yếu ớt, chính là Tiên Hỏa sau khi bị lột sạch khí tức của Tam Muội Chân Hỏa, giống như một con khổng tước sau khi bị vặt sạch lông hóa thành con gà vậy.
Lạc Nam tiện tay ném nó vào miệng núi lửa, hòa nhập cùng Linh Giới Châu.
Chỉ bất quá sau giờ phút vui mừng, sắc mặt Lạc Nam lại trở nên khó coi…
Diễm Tâm Đỉnh từ Hỏa Vương Lực trở thành Hỏa Tôn Lực, vậy mà ngay cả một tiểu cảnh giới của hắn cũng không đột phá nổi.
Có thể thấy càng lên cao, tu vi càng khó đột phá, đây cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Mà lúc này, một tòa cung điện bên trên Cung Đình Thụ bỗng nhiên sáng lên, chính là Tu Hoa Cung.
Chỉ thấy Vân Tu Hoa đẩy ra cửa cung điện, toàn thân khoác lên người một bộ váy đen trắng, tóc dài búi cao để lộ cổ thon tinh tế, vai áo rủ xuống để lộ một gốc da thịt trơn bóng như ngọc, xương quai xanh đẹp đẽ, thân hình uyển chuyển ưu nhã đang như tiên tử bay múa hướng về phía hắn.
Đôi mắt to tròn phủ lên một tầng hơi nước, ngũ quan tuyệt mỹ, má ngọc mày liễu, môi đỏ chím chím như anh đào, làn da trắng muốt không chút tỳ vết.
“Phu quân…”
Nàng thánh thót trong trẻo kêu lên một tiếng, như chim hoàng yến nhào vào lòng Lạc Nam, khóe môi treo lấy nụ cười vô cùng vui vẻ.
“Đột phá Tiên Tôn rồi?” Lạc Nam trong lòng vui mừng, hai tay vươn ra ôm giai nhân yêu kiều vào trong ngực, chỉ cảm thấy ôn hương nhuyễn ngọc bao trùm cõi lòng, hương thơm lan khắp không gian, bộ ngực no đủ của nàng đè ép lấy lòng ngực hắn.
“Ừm!” Vân Tu Hoa vui mừng gật đầu, hai mắt trong veo nhu tình nhìn hắn, môi xinh hé mở líu ríu:
“Thiếp có thể vì chàng chuyển hóa Vương Lực thành Tôn Lực rồi!”
“Thê tử ngốc!” Lạc Nam trong lòng cảm động ôm chặt lấy nàng, nữ nhân này quá yêu hắn, nàng vừa đột phá Tiên Tôn chuyện đầu tiên làm là tiến vào Linh Giới Châu để chuyển hóa lực lượng cho hắn.
Chỉ bất quá Lạc Nam lại nghiêm mặt lắc đầu, ôm lấy eo thon của nàng nói nhỏ:
“Nàng vừa đột phá Tiên Tôn, ta hấp thu Tôn Lực của nàng quá nhiều sẽ khiến tu vi của nàng thụt lùi, làm như vậy không đáng!”
Mọi thứ đều có cái giá của nó, nếu Lạc Nam hấp thu Tôn Lực của Vân Tu Hoa, hắn có thể chuyển hóa thêm một đến hai Đỉnh thành Tôn Lực, nhưng làm thế tu vi của Vân Tu Hoa sẽ bị ảnh hưởng.
Đối với người vừa mới đột phá như nàng, chuyện cần làm đầu tiên là củng cố tu vi, mà không phải đem Tôn Lực truyền cho hắn.
Lạc Nam xem nàng là thê tử, là nữ nhân của hắn…mà không phải một lô đỉnh hay công cụ song tu.
Vân Tu Hoa cảm động ôm chặt lấy Lạc Nam, lại bướng bỉnh nói:
“Yên tâm đi mà, tu vi của thiếp đã rất vững chắc, còn có Âm Tôn Lực và Dương Tôn Lực làm cơ sở, chắc chắn có thể giúp chàng chuyển hóa ít nhất một loại Tôn Lực mà không bị ảnh hưởng!”
“Thật?” Lạc Nam nghi ngờ, rất sợ cô nàng này sẽ dối gạt mình.
“Thật!” Vân Tu Hoa nhìn chằm chằm hắn, sắc mặt hơi chút hồng nhuận phơn phớt, cắn cắn môi nũng nịu:
“Huồng hồ…bế quan thời gian dài, thiếp rất muốn chàng!”
Nói xong, bàn tay thon dài còn chủ động tiến vào quần hắn, bắt lấy thanh vũ khí cắn rắn như sắt thép, say mê vuốt ve.
Đều là phu thê thân thiết, nàng cũng không rụt rè hay xấu hổ.
Âm Dương Thánh Thể vốn phụ thuộc vào nam nhân, thời gian dài không cùng hắn giao hoan, chỉ mới ôm hắn một chút mà u cốc giữa hai chân nàng đã rỉ nước ẩm ướt.
“Muốn ta?” Lạc Nam giả vờ trêu nàng: “Muốn ta làm gì?”
Vừa nói bàn tay cũng mân mê xuống dưới, vuốt ve mông thịt tròn trịa đàn hồi của nàng.
Cảm nhận tiểu khố của nàng đã sớm ướt đẫm, hắn nhịn không được cho ngón tay vào vị trí màu hồng kia chọt chọt.
“Ưm…” Vân Tu Hoa động tình rên rỉ, toàn thân mềm yếu vô lực tựa trong ngực nam nhân, thở hổn hển:
“Muốn chàng làm thiếp, muốn chàng hung hăng yêu thiếp!”
“Nàng đúng là tiểu yêu tinh!” Lạc Nam không nhịn được gầm lên một tiếng, đem Vân Tu Hoa đè xuống giữa mặt cỏ xanh.
Y phục của hai người nhanh chóng tiêu thất, tách ra đôi chân thon dài, nhìn thấy hai mép môi béo mập màu mỡ của nàng đã hé mở, bên trong là vùng thánh địa của riêng hắn.
Lạc Nam không chút do dự, tiểu huynh đệ hung hăng nhắm chuẩn vị trí, một hơi đâm vào.
“Ừm, sướng…” Vân Tu Hoa thoải mái rên lên một tiếng, u cốc trống rỗng rốt cuộc được lắp đầy bởi vật liệu quen thuộc.
Nàng đã động tình quá đỗi, cũng không cần khúc dạo đầu làm gì, ngược lại nhanh chóng lắc lư vòng eo, ra hiệu Lạc Nam chuyển động.
Lạc Nam hít sâu một hơi trong sung sướng, đổ ập lên thân thể mềm mại mê người, khóa chặt lấy bờ môi thơm tho khêu gợi, nhanh chóng bắt lấy chiếc lưỡi ngọt ngào ẩm ướt, bai bàn tay cũng không nhàn rỗi đảo khắp thân thể nàng, lưu lại vô số dấu vết.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Xuân sắc đầy phòng, tiếng rên rỉ đứt quãng cùng thanh âm thư sướng thoải mái của nam nhân vang vọng không gian.
“Thiếp sướng…chàng tuyệt quá phu quân ơi!”
Chẳng biết trải qua bao nhiêu tư thế, theo một tiếng rên rỉ cuối cùng của Vân Tu Hoa, mọi thứ đều kết thúc.
Hai người ôm ấp lấy nhau, da thịt ma sát thân mật…
Dương Khí và Âm Khí hòa quyện làm một, thông đạo âm dương xuất hiện, nối liền hai cơ thể…
“Phu quân, chàng muốn chuyển loại thuộc tính nào?” Vân Tu Hoa đầy thỏa mãn nhìn hắn.
“Thật không ảnh hưởng đến nàng?” Lạc Nam hôn lên trán thê tử một cách ôn nhu.
“Thật mà! Chắc chắn thiếp sẽ không thụt lùi tu vi!” Vân Tu Hoa kiên định nói.
“Vậy chọn Băng!” Lạc Nam cười nói: “Nhớ lần đầu nàng thuộc về ta, chúng ta cũng chuyển Băng Tiên Lực thành Băng Vương Lực!”
“Ừm!” Vân Tu Hoa ngọt ngào ừ một tiếng, sắc mặt xinh đẹp trở nên nghiêm túc.
Trong khoảnh khắc, công dụng của Âm Dương Thánh Thể kích hoạt, Băng Tôn Lực trong người Vân Tu Hoa như thác nước tiến vào Cổ Băng Đỉnh của Lạc Nam.
Không lâu sai…
Tu vi của Lạc Nam rốt cuộc giải phóng, chính thức bước vào Địa Vương cấp bậc cường giả…
Mà Cổ Băng Đỉnh cũng thuận lợi chuyển hóa từ Vương Lực thành Tôn Lực.
Vân Tu Hoa lén lút nhìn nam nhân một chút, lại vận chuyển thể chất, muốn đem Hắc Ám Tôn Lực truyền sang cho hắn.
Nào ngờ Lạc Nam đột ngột trợn mắt nhìn nàng, hung hăng rút ra côn thịt khiến Vân Tu Hoa hụt hẫng, sau đó lật úp nàng xuống, bàn tay nhắm ngay mông đít tròn lẳn vỗ xuống.
BỐP BỐP BỐP BỐP…
“Ay nha…phu quân sao đánh thiếp?” Vân Tu Hoa kháng nghị, bờ mông tê dại, lệ nóng doanh tròng.
“Cho nàng lỳ lợm không xem lời của phu quân ra gì, đáng đánh đòn!” Lạc Nam thật sự tức giận, hung hăng đánh vào mông thịt không chút nương tay.
Nữ nhân này đúng là ngốc, nàng chuyển hóa Băng Vương Lực thành Băng Tôn Lực đã tiêu hao rất nhiều, nếu tiếp tục chuyển hóa chắc chắn tu vi sẽ rơi xuống Thiên Vương.
Dù sao Lạc Nam muốn chuyển hóa lực lượng là vô cùng khổng lồ đấy.
Hắn phải gia pháp trừng trị cho nàng nhớ kỹ, sau này không còn dám vì lợi ích của hắn mà làm ra hy sinh ngốc nghếch như vậy.
Nào ngờ Lạc Nam đánh một hồi không thấy Vân Tu Hoa lên tiếng, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy nàng lúc này đang lim dim đôi mắt đẹp, sắc mặt có vẻ vô cùng hưởng thụ, thậm chí bờ mông sưng đỏ còn hơi vểnh lên chờ hắn đánh xuống, giữa u cốc một lần nữa ướt nhẹp.
“Mạnh lên một chút đi chàng!” Vân Tu Hoa lắc lư bờ mông.
Lạc Nam tối sầm mặt xuống, thê tử này của hắn lại ưa thích hắn đánh đòn.
Hắn dứt khoác không thèm để ý đến nàng, nằm ngửa xuống bên cạnh…
Vân Tu Hoa cười khúc khích như yêu nữ, tứ chi quấn quít lấy hắn, lấy lòng nói: “Đừng giận, sau này thiếp không dám…”
Lạc Nam vòng tay ôm lấy nàng, nhìn chằm chằm khuôn mặt khả ái nói: “Nàng không phát hiện Linh Giới Châu có gì khác thường?”
Vân Tu Hoa giật mình, lúc này mới đưa mắt nhìn xung quanh, nhất thời môi đỏ hé to.
Từ đầu nàng luôn chú ý đến Lạc Nam nên không quan sát, lúc này vừa nhìn phát hiện Linh Giới Châu biến hóa khủng bố, trở thành một thế giới mỹ lệ và hùng vĩ, quả thật giống như thần tích.
Lạc Nam đắc ý khoe khoang trước mặt nữ nhân, lúc này mới hướng về trong lòng hỏi:
“Kim Nhi, ta có một lần triệu hoán công pháp, có thể chọn loại giúp Manh Manh lớn lên như thường hay không?”
“Có thể, nhưng công pháp đó phải là loại xung đột với Nghịch Sinh Công, từ đó Nghịch Sinh Công của Đình Manh Manh sẽ bị phế bỏ!” Kim Nhi đáp.
“Nghiêm trọng như vậy?” Lạc Nam cau mày: “Không có cách nào để vừa có Nghịch Sinh Công, vừa có thể biến lớn như thường sao?”
“Biện pháp là có, nhưng chắc chắn không nằm ở công pháp!” Kim Nhi thành thật nói.
Lạc Nam thở ra một hơi, Nghịch Sinh Công rất mạnh, Đình Manh Manh tu luyện nhiều năm, sao có thể nói bỏ là bỏ?
“Biện pháp gì?” Hắn không nhịn được hỏi.
“Đợi công tử đột phá Tiên Tôn, nâng cấp Hệ Thống sẽ biết được thứ mình muốn!” Kim Nhi cười tủm tỉm.
“Lại là nâng cấp!” Lạc Nam bực bội lẩm bẩm: “Công năng mới của Hệ Thống sẽ là một cửa hàng buôn bán các loại tin tức bí mật à?”
“Không đơn giản như công tử nghĩ, chỉ có thể khẳng định công năng mới của Hệ Thống chắc chắn không làm ngươi thất vọng!” Kim Nhi tự tin đáp.
Lạc Nam tức đến nghiến răng, nha đầu này vẫn luôn thích làm hắn tò mò.
Dẹp bỏ bực bội trong lòng, Lạc Nam hướng Hệ Thống hạ lệnh:
“Tiến hành chỉ định triệu hoán phù chú – Đế Khí Phục Sinh Phù!”
…
Chúc mọi người tối vui vẻ 😀
…
Ai ủng hộ e có động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ – Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn