Nhìn bóng lưng Mộng Chi Tiên rời đi, Lạc Nam quay sang Liễu Tú Quyên cười nói:
“Ta lần này đi Loạn Cổ Chiến Trường một chuyến, phát hiện thứ này tặng cho nàng!”
“Quà?” Liễu Tú Quyên ánh mắt sáng lên, mặc dù là vật gì nam nhân này tặng nàng cũng sẽ trân quý.
Lạc Nam cười cười, Tỏa Thiên Hắc Ám cuồn cuộn tiến ra, sau đó chậm rãi thả lỏng…
VO VE VO VE VO VE…
Trong thoáng chốc, toàn bộ căn phòng xuất hiện hàng loạt côn trùng nhỏ nhắn như hoa tuyết, băng lôi chi lực điên cuồng ngưng tụ, muốn nện xuống đầu Lạc Nam.
Phòng của Thiên Địa Hội có trận pháp ngăn trở, trận văn lóe lên, ngăn cản đám côn trùng, bằng không chỉ sợ toàn bộ kiến trúc đều bị oanh tạc.
Cùng lúc đầu, côn trùng Tiểu Lạc trên tóc của Liễu Tú Quyên bay ra, một cổ khí thế từ cơ thể nó quét ngang bốn phía, như trùng vương hàng thế, vậy mà khiến đám Băng Lôi Trùng co cụm lại một chỗ.
“Băng Lôi Trùng?”
Liễu Tú Quyên sắc mặt kinh hỉ, đây là loài cổ trùng đã tuyệt chủng từ lâu, không ngờ nam nhân này tìm được một bầy với số lượng lớn.
Không tiếp tục nhiều lời, nàng miệng niệm khẩu quyết:
“Khống Trùng Thiên Hạ!”
Trong khoảnh khắc, Tôn Lực trên người của Liễu Tú Quyên lan tràn ra ngoài, như có chất gây nghiện, vừa mới tiếp xúc với đám Băng Lôi Trùng, chúng nó lập tức ngoan ngoãn bay quanh lấy nàng.
Diện mạo của Băng Lôi Trùng nhỏ nhắn lại trắng muốt, vờn quanh dáng người Liễu Tú Quyên như từng bông hoa tuyết, vô cùng mỹ lệ.
Liễu Tú Quyên lấy ra một cái túi vải, hấp lực tiến ra, toàn bộ Băng Lôi Trùng bị nàng hút vào trong đó.
“Nếu có thể nuôi dưỡng bầy trùng này đến hàng triệu con, thiếp có lòng tin chiến được Tiên Đế Sơ Kỳ!” Liễu Tú Quyên nhìn Lạc Nam hưng phấn nói.
“Không hổ là Ngự Trùng Sư, lợi hại!” Lạc Nam hướng về Liễu Tú Quyên nâng lên ngón tay cái.
Đối với bầy trùng này hắn chỉ có thể bắt nhốt mà không thể thuần phục, không ngờ rơi vào tay Liễu Tú Quyên lại trở nên dễ dàng như vậy.
“Lễ vật này của chàng thiếp rất thích!” Liễu Tú Quyên ánh mắt nhu tình nói:
“Thời gian qua thiếp cũng nuôi được một số loài trùng, bất quá so với bầy Băng Lôi Trùng này còn kém không ít!”
Lạc Nam gật đầu, mở miệng hỏi thăm: “Nhược Linh gần đây sao rồi?”
“Đang bế quan đột phá Tôn giả!” Liễu Tú Quyên ánh mắt tự hào nói.
Hiển nhiên nữ nhi tiến bộ vượt trội khiến nàng vô cùng vui sướng.
“Không hổ là có Đại Đế chỉ dạy…” Lạc Nam âm thầm cảm thán, tốc độ tu luyện của Phú Nhược Linh như vậy đã cực kỳ xuất sắc.
“Là nhờ Thải Vân tiền bối chiếu cố!” Liễu Tú Quyên một mặt biết ơn nói, lúc này mới nhìn sang Độc Cô Ngạo Tuyết mấy nữ cười hỏi:
“Các tỷ muội thích ứng với hoàn cảnh mới chưa?”
“Tạm được!” Độc Cô Ngạo Tuyết vuốt nhẹ lọn tóc nhàn nhạt đáp: “Lần đầu rời Làng, cũng muốn thưởng thức Tiên Ma Vực một phen phong cảnh!”
“Tiên Ma Vực này ngư long hỗn tạp, đôi khi chỉ vì một chút lý do nhỏ mà người sống ta chết, mọi người hành tẩu nên cẩn thận một chút!” Liễu Tú Quyên quan tâm nhắc nhở.
“Tú Quyên tỷ tỷ, ngươi và trưởng làng chúng ta rốt cuộc có quan hệ gì?”
Rốt cuộc, Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền không nhịn được hỏi.
“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm trà, mặt mo nóng lên.
Hiển nhiên chuyện của hắn và Liễu Tú Quyên chỉ có một vài người biết, điển hình như Thục Phi với Âu Dương Thương Lan.
Lúc này chứng kiến Lạc Nam và Liễu Tú Quyên biểu hiện thân mật như vậy, các nàng không nghi ngờ mới là chuyện lạ.
Đứng trước câu hỏi của hai nữ, ngay cả Liễu Tú Quyên cũng có phần phản ứng không kịp, lâm vào lúng túng, oán trách trừng lấy Lạc Nam.
Nàng có cảm giác như mình vụng trộm bị phát hiện vậy.
“Khụ khụ…” Lạc Nam ho khan một tiếng, cũng không che giấu nói ra: “Tú Quyên là nữ nhân của ta!”
“Cái gì?” Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền xém chút thất thanh.
Trước đây Lạc Nam âm thầm qua lại với Liễu Tú Quyên, mấy người các nàng còn không biết gì cả.
Nghĩ đến thân phận của Liễu Tú Quyên là phu nhân Phú gia, lại nghĩ đến nàng là mẫu thân của Phú Nhược Linh, hai nữ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn lấy Lạc Nam.
“Đừng có hiểu lầm!” Lạc Nam vội vàng giải thích, cũng đem những chuyện phát sinh kể ra một lần.
“Thì ra là vậy!” Đạm Đài Uyển thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Bái phục!” Hoàng Y Thiền bắt chéo hai chân, ánh mắt hài hước nhìn lấy Lạc Nam, môi đỏ cong lên: “Một mặt giả làm Tiểu Yên sư muội, một mặt qua lại với toàn mỹ nhân, thật là bội phục!”
Lạc Nam cạn lời, hiển nhiên vô lực phản bác…
“Sau này không được nhắc lại chuyện cũ!” Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt liếc ngang hai nữ, trong trẻo nói:
“Hắn hiện tại chính là người đứng đầu một thế lực, các ngươi thân là thành viên có trách nhiệm giữ vững tôn nghiêm cho hắn!”
“Bọn muội biết sai!” Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền líu ríu nhận lỗi.
Thật ra do Lạc Nam quá ôn hòa dễ tính nên các nàng không có suy nghĩ nhiều, đổi lại là Âu Dương Thương Lan, hai nữ sẽ không dám trêu đùa như vậy.
Lạc Nam trong lòng mừng thầm, hướng Độc Cô Ngạo Tuyết nâng lên ngón tay cái.
Chỉ bất quá nàng lại giả vờ như không nhìn thấy, môi xinh nhấp một ngụm trà mặc kệ hắn.
Nhìn nàng tính cách lạnh nhạt, Lạc Nam cảm thấy điều kiện mà Âu Dương Thương Lan đưa ra cho mình gánh nặng đường xa a.
Một hồi sau, Mộng Chi Tiên rốt cuộc trở về…
Nàng cầm theo ba khối ngọc giản, nhìn Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Tin tức về Đan Huyền Môn khá là dễ lấy, chỉ có tin tức về hai người kia độ chính xác không cao, chẳng biết có phải hai người công tử muốn tìm hay không!”
“Mộng Chi có lòng rồi, chỉ cần có chút liên quan hoặc manh mối ta cũng không bỏ qua!” Lạc Nam kiên định đáp.
Hắn đã hứa với Cự Mỹ Anh phải tìm về Cự A Man, bây giờ cũng xem như có chút năng lực nên quyết tâm thực hiện, nếu ngay cả thế lực đứng đầu về mặt tình báo như Thiên Địa Hội vẫn không có tin tức…như vậy Lạc Nam quả thật gần như bó tay.
“Mời công tử xem qua!” Mộng Chi Tiên đưa ba khối ngọc giản qua.
Lạc Nam gật đầu, đem ý niệm truyền vào khối đầu tiên.
Rất nhanh, một luồng thông tin đã tiến vào đầu hắn…
Là tin tức về Đan Huyền Môn, nơi tọa lạc, số cường giả, các thế lực kết minh…
“Quả nhiên đúng như dự đoán a…” Lạc Nam không ngoài ý muốn thở ra một hơi.
Đan Huyền Môn thân là một cái Đan Đế Thế Lực, quả nhiên là đồng minh đông đảo.
Trong số đó thậm chí có một cái Đại Đế Cấp Thế Lực, cứ mỗi năm một lần…Đan Huyền Môn đều sẽ hướng về Đại Đế Cấp Thế Lực này dâng lên lượng lớn đan dược.
Với lợi ích đôi bên tác động lẫn nhau, mình nếu gây sự với Đan Huyền Môn chắc chắn sẽ bị nhiều thế lực vây công, thậm chí cả cái Đại Đế Cấp Thế Lực kia.
“Muốn cứu Mộc Linh Tộc, hiện tại quả thật chưa đủ…” Lạc Nam lầu bầu một tiếng.
Lại nâng lên một khối ngọc giản khác, ý niệm truyền vào.
“Ma Đình Đế Nữ – Lãnh Vận Du, xếp hạng thứ 12 trên Thiếu Đế Bảng, sở hữu Ma Đế Biến, Thiên Ma Loạn Vũ, vũ khí chính là Ma Kiếm…”
Hình ảnh một vị nữ tử khí chất siêu phàm thoát tục hiện lên trong mắt, thân mặc vũ y đen tuyền ôm sát thân thể thướt tha kiêu ngạo, hai chân thon dài, da thịt như dương chi bạch ngọc, một đôi ánh mắt thâm thúy như vô tận tinh không, môi đỏ tiên diễm, hàm răng óng ánh, giữa mi tâm có một nốt chu sa, quả thật là vũ mị tuyệt luân.
Mặc dù dung nhan kinh thế là vậy, nhưng đôi mắt thâm thúy kia lại quá mức hững hờ và vô cảm…
Quan trọng ở chỗ, dung mạo của nàng giống y đúc Lãnh Nguyệt Tâm, chỉ bất quá khí chất chênh lệch quá mức to lớn.
Nếu Lãnh Nguyệt Tâm là lãnh diễm cao ngạo nhưng ẩn chứa trái tim ấm áp, sẳn sàng ra tay khi Việt Long Tinh gặp nạn…
Thì Lãnh Vận Du này giống như không nhìn vạn vật thế gian vào mắt, nàng đứng ở trước mặt ngươi, nhưng vĩnh viễn ngươi cũng không thể nào với tới.
Đôi mắt kia giống như nhìn sinh linh đều hững hờ, bất cận nhân tình…
Lạc Nam chỉ cần liếc mắt nhìn qua lập tức xác nhận nàng này chắc chắn không phải Lãnh Nguyệt Tâm của hắn, mặc dù dung mạo giống hệt nhau nhưng chắc chắn là không phải.
Chẳng trách U Cơ khẳng định như vậy…
Thấy Lạc Nam biểu tình biến ảo chập chờn, Mộng Chi Tiên mở miệng nói:
“Không biết Lãnh Vận Du có phải Lãnh Nguyệt Tâm mà công tử muốn tìm hay không, bất quá dung mạo và phần lớn thủ đoạn mà Lãnh Vận Du sở hữu chứng minh hai người này chắc chắn có quan hệ nào đó!”
Với tình báo của Thiên Địa Hội cũng không thể nào biết được căn nguyên bên trong đó, khó thể tưởng tượng Lãnh Nguyệt Tâm xuất hiện ở hạ giới lại có dính liếu với Lãnh Vận Du cao cao tại thượng, Đế Nữ duy nhất tại Ma Đình.
Dù sao Ma Đình cũng là thế lực có Thiên Ma Đế tọa trấn, ngay cả Thiên Địa Hội muốn điều tra về bọn hắn cũng vô cùng khó khăn, nhất là khi Lãnh Vận Du còn là Đế Nữ, thân phận cao quý vô cùng.
Lạc Nam cũng là chân mày nhíu chặt, lần trước U Cơ đã nói qua một lần, hiện tại lại được tin tức từ phía Thiên Địa Hội, chứng kiến dung nhan của Lãnh Vận Du, nếu Lạc Nam không biết giữa hai người có liên quan thì hắn chính là ngu xuẩn.
Thế gian không có chuyện trùng hợp đến như vậy…
Chỉ là rốt cuộc Nguyệt Tâm và Vận Du có quan hệ như thế nào? vì sao một người cao cao tại thượng nơi Đại Ma Giới, một người chật vật khổ tu ở Hạ giới?
Quá mức khó hiểu.
“Công tử muốn tìm hiểu sâu hơn, trừ khi có được thực lực khiến Ma Đình tôn trọng!” Mộng Chi Tiên thở dài nói ra.
“Thiên Địa Hội không có tin tức về người nào tên Lãnh Nguyệt Tâm sao?” Lạc Nam vẫn không cam lòng.
“Không có…” Mộng Chi Tiên xác nhận.
“Xem ra phải đi Ma Đình một chuyến!” Lạc Nam trong lòng hạ quyết tâm.
Cuối cùng, hắn cắn răng xem lấy khối ngọc giản cuối cùng.
“Thập Vạn Đại Sơn, Cự Chiến Cổ Tộc, Đế Tử – Cự Thiên Cuồng, chưa từng ra tay, thực lực không rõ!”
Một cổ tin tức tràn vào trong não, kèm theo đó, một gốc thân ảnh đỉnh thiên lập địa, đỉnh đầu như đội tinh thần đại hải, bàn chân như đạp lục hợp bát hoang, diện mạo kiên nghị mà uy nghiêm, lại ẩn chứa vài nét thật thà chất phát…
Lạc Nam trong lòng giật nảy, một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc xuất hiện…
“A Man…” Hắn vô thức lẩm bẩm, nhưng lại không quá nắm chắc.
“Mộng Chi cho ta hỏi, Cự Chiến Cổ Tộc rốt cuộc là chủng tộc như thế nào?” Lạc Nam tiềm thức rời khỏi ngọc giản, nhìn Mộng Chi Tiên hỏi thăm.
“Một chủng tộc thiện chiến, trời sinh thần lực, cơ thể khổng lồ, huyết thống có thể sánh ngang với Thần Thú!” Mộng Chi Tiên giọng điệu êm tai nghiêm túc nói:
“Cự Chiến Cổ Tộc từng là đồng minh với Long Tộc thời đại Nghịch Long Đế, chinh chiến thiên hạ, muốn trợ Nghịch Long thống nhất tiên giới, sau vì Nghịch Long Đế chết đi, Long Tộc bại lui, Cự Chiến Cổ Tộc cũng tổn thất trầm trọng, từ đó triệt để lánh đời ở Thập Vạn Đại Sơn không ra, vì thế ngay cả vị Đế Tử này của bọn họ cũng cực kỳ bí ẩn, không được xếp vào Thiếu Đế Bảng!”
Lạc Nam chân mày nhíu lấy càng chặt, Cự A Man và Cự Chiến Cổ Tộc chênh lệch thật sự quá xa, không kém chút nào so với Lãnh Vân Du và Lãnh Nguyệt Tâm.
Mà Đế Tử của Cự Chiến Cổ Tộc mặc dù có phần giống với A Man, nhưng tên của hắn lại là Cự Thiên Cuồng.
Ma Đình, Cự Chiến Cổ Tộc…không có bất kỳ thế lực nào đơn giản a…
“Bên trong ngọc giản có vị trí chính xác của Ma Đình và Thập Vạn Đại Sơn, bất quá nếu công tử muốn tìm hiểu cũng phải vạn phần cẩn trọng!” Mộng Chi Tiên quan tâm nói.
“Thay vì chàng tìm bọn họ, vì sao không để thanh danh của mình trở nên vang dội để bọn họ nghe thấy sau đó chủ động đi tìm chàng?” Liễu Tú Quyên nhìn Lạc Nam đề nghị.
Đây cũng là một cách hay, bất quá Lạc Nam tự biết mình hiện tại nguy cơ tứ phía, rất nhiều bí mật không thể lộ ra ánh sáng, chưa đủ thực lực để chống lại hậu quả sau khi vang danh…
“Ta sẽ cân nhắc, lần này thật sự đa tạ Thiên Địa Hội, những tin tức này có giá bao nhiêu?” Lạc Nam chắp tay hướng Mộng Chi Tiên hỏi.
“Toàn bộ miễn phí!” Mộng Chi Tiên phóng khoáng nói, với những lợi ích mà Lạc Nam mang lại cho Mộng gia, nàng còn hổ thẹn vì không thể cung cấp chính xác tin tức về người cần tìm cho hắn, làm sao lại thu Tiên Thạch?
Lạc Nam lại là lắc đầu: “Thiên Địa Hội mở cửa làm ăn, sao tại hạ có thể nhiều lần hưởng lợi? Nếu vậy ta sẽ ngại ngùng, sau này không đến nhờ vả các nàng nữa!”
“Chàng ấy không thích nợ ân tình của người khác…” Liễu Tú Quyên truyền âm cho Mộng Chi Tiên.
“Nếu là vậy…” Mộng Chi Tiên cắn lấy môi anh đào, thổ khí như lan: “Lần sau nếu chúng ta có giao dịch, Mộng gia sẽ trừ phí tin tức vào vật phẩm công tử cung cấp!”
“Không cần nếu, hiện tại chúng ta lập tức giao dịch!” Lạc Nam thản nhiên cười nói.
Hắn mở ra Cửa Hàng May Mắn, điên cuồng đổi mới và mua sắm…
Vài phút trôi qua, một lượng lớn hàng hóa Vương Cấp, tận mười loại Huyết Mạch Bán Thần Thú được bỏ vào một chiếc nhẫn trữ vật, đưa cho hai nữ…
“Một nửa đổi thành Tiên Thạch, một nửa đổi thành nguyên liệu Luyện Đan và Luyện Khí từ Vương Cấp Thượng Phẩm đến Tôn Cấp! đừng quên trừ những khoản ta thiếu nợ!” Lạc Nam ra giá nói.
Lần này hắn tiêu hao hơn 80 tỷ Điểm Danh Vọng cho đống đồ này, 10 loại Huyết Mạch Bán Thần Thú cũng có giá gần 50 tỷ rồi.
Mộng Chi Tiên hít sâu một hơi, nhìn Lạc Nam tò mò hỏi:
“Công tử lấy ra nhiều Huyết Mạch Bán Thần Thú như vậy, không sợ kẻ thù sẽ mua sau đó đối phó công tử sao?”
Dù là Mộng gia cũng không thể gôm hết lượng lớn Huyết Mạch này được.
Chuyện này nàng đã tò mò từ lâu, bởi vì rất nhiều người có được đồ tốt cũng sẽ không đem bán, sợ rơi vào tay kẻ thù.
“Haha, tại hạ tự có suy tính!” Lạc Nam nhún vai đáp.
Hắn ước gì toàn thể vũ trụ này luyện hóa huyết mạch bán thần thú, khi đó Nghịch Long vừa ra, khắc chế vạn thú, dù là bán thần thú cũng phải rụt cổ lại.
Đối với người khác huyết mạch Bán Thần Thú có thể gia tăng chiến lực, nhưng khi đối mặt với Lạc Nam thì thân mang huyết mạch bán thần thú sẽ trở thành hạn chế lớn của bọn hắn.
Mộng Chi Tiên cũng không tiếp tục hỏi nhiều, cùng Liễu Tú Quyên kiểm kê vật phẩm một phen.
“Công tử đợi một chút!” Hai nàng kéo nhau rời đi, hiển nhiên là chuẩn bị tài sản trả cho Lạc Nam.
Biết hai nữ sẽ tốn không ít thời gian, Lạc Nam nhìn sang Độc Cô Ngạo Tuyết các nàng đề nghị:
“Hiếm khi có dịp đến Thiên Địa Hội, chúng ta ra ngoài tham quan một chút!”
“Ừm!” Tam nữ vui vẻ gật đầu…
Bốn người mặc vào Vô Tức Áo Choàng, tiến ra bên ngoài.
…
Chúc mọi người ngủ ngon
…
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ – Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn